Tiếng khán giả vỗ tay vang lên, đó là tán thành thật lòng Lâm Khả Tụng được nhất.
Cô thật sự rất tuyệt. Anna Lệ Tư tiến lên ôm Lâm Khả Tụng
Lúc này, 12 vị bình thẩm từ phía sau đi ra, khi bọn họ biết được kết quả cuối cùng, đều không hẹn mà cùng cảm thán.
Bọn họ đều cảm thấy đáng tiếc thay Lâm Khả Tụng.
Mà điều này cũng làm cho bàn tay của Victor đang nắm chặt cúp trở nên trắng bệch.
Victor, anh rất tuyệt. Anh đã vượt xa sự chờ mong và dự đoán của mọi người dành cho anh. Thời của chúng tôi không có một người nào có thể đạt tới độ cao như anh. Nhưng đây là một cái □□... Anh còn một đoạn đường dài cần phải đi. Winston muốn bắt tay với Victor, Theo thời gian trôi qua, con mắt của anh càng thêm bao la hơn, mà anh cũng... không lại sai vào thời khắc quyết định.
Victor ngẩng mặt, nhìn thẳng vào mắt Winston: Tiên sinh, anh ám chỉ cái gì? Tôi không xứng được chiếc cúp này sao?
Winston nở nụ cười, đáy mắt là một loại cơ trí được tích lũy theo thời gian: Nếu anh nhận thức bản thân, cũng không nói như vậy với tôi.
Victor lại muốn nói cái gì, bàn tay Winston lại đặt nhẹ nhàng lên ngực của anh ta: Đứa nhỏ, phương thức nhận thức bản thân tốt nhất chính là hiểu đối thủ của cậu, cân nhắc đối thủ của cậu tới trình độ nào, bản thân vẫn là ở phía sau đối thủ, cũng không phải đợi người ngoài đánh giá, mà nguồn gốc ở biểu hiện của chính cậu.
Giờ phút này, David cầm tay Lâm Khả Tụng: Cô làm cực kỳ tốt, ngay cả thất bại trong cuộc tranh tài nhưng gan gà ngâm tương cũng rất tuyệt. Khi tôi biết Giang tiên sinh cũng là đạo sư của cuộc tranh tài này, tôi kinh ngạc nghĩ không biết anh ta sẽ chỉ dẫn đệ tử như thế nào... Nhưng nhìn cô hôm nay, tôi sẽ nói, quả thật đây là đệ tử chỉ có Giang Thiên Phàm có thể dạy.
Hốc mắt Lâm Khả Tụng ướt át, cô vốn nghĩ rằng những lời David nói chỉ vì muốn an ủi cô, nhưng ánh mắt của anh lại có vẻ chân thành như thế.
Lúc này, Khiết Tây Tạp · Quintin đi tới, tao nhã mà tự tin, so với Irri Ti càng thêm xinh đẹp và mạnh mẽ.
Cô vươn tay ra trước mặt Giang Thiên Phàm: Lâu rồi không thấy anh, tôi vẫn nhớ mãi không quên món chim cút nhồi gan ngỗng của anh. Không nghĩ tới đệ tử anh cũng đạt tới trình độ như vậy. Bất quá cực kỳ đáng tiếc, vẫn là Victor phát huy tốt hơn.
Ừ. Hi vọng Victor có thể đi xa hơn.
Đương nhiên Victor có thể đi xa hơn rồi. Chỉ là không biết Khả Tụng, tương lai cô có kế hoạch gì sao? Giang tiên sinh có kế hoạch tốt cho tương lai của cô không? Vẫn nói biểu hiện hôm nay của cô chỉ là sao băng xẹt qua chân trời, đã cháy hầu như không còn rồi hả?
Đương nhiên Lâm Khả Tụng có thể hiểu ý tứ trong lời nói của Khiết Tây Tạp · Quintin. Cô ta cho rằng tiền đồ của Lâm Khả Tụng không thể dài lâu như Victor được.
Cảm ơn cô đã quan tâm. Đường của tôi tôi sẽ tự mình đi, không cần người khác trù tính cho tôi.
Xuyên qua bờ vai của Khiết Tây Tạp · Quintin, Lâm Khả Tụng có thể thấy Irri Ti đang rời khỏi bữa tiệc, cô đã từng trả lời, Lâm Khả Tụng nhớ rất rõ ràng.
Này, tôi là Luke, cô còn nhớ tôi đúng không? Luke vươn tay đến trước mặt Lâm Khả Tụng, muốn bắt tay với cô.
Đương nhiên nhớ rõ... Thật xin
Cô thật sự rất tuyệt. Anna Lệ Tư tiến lên ôm Lâm Khả Tụng
Lúc này, 12 vị bình thẩm từ phía sau đi ra, khi bọn họ biết được kết quả cuối cùng, đều không hẹn mà cùng cảm thán.
Bọn họ đều cảm thấy đáng tiếc thay Lâm Khả Tụng.
Mà điều này cũng làm cho bàn tay của Victor đang nắm chặt cúp trở nên trắng bệch.
Victor, anh rất tuyệt. Anh đã vượt xa sự chờ mong và dự đoán của mọi người dành cho anh. Thời của chúng tôi không có một người nào có thể đạt tới độ cao như anh. Nhưng đây là một cái □□... Anh còn một đoạn đường dài cần phải đi. Winston muốn bắt tay với Victor, Theo thời gian trôi qua, con mắt của anh càng thêm bao la hơn, mà anh cũng... không lại sai vào thời khắc quyết định.
Victor ngẩng mặt, nhìn thẳng vào mắt Winston: Tiên sinh, anh ám chỉ cái gì? Tôi không xứng được chiếc cúp này sao?
Winston nở nụ cười, đáy mắt là một loại cơ trí được tích lũy theo thời gian: Nếu anh nhận thức bản thân, cũng không nói như vậy với tôi.
Victor lại muốn nói cái gì, bàn tay Winston lại đặt nhẹ nhàng lên ngực của anh ta: Đứa nhỏ, phương thức nhận thức bản thân tốt nhất chính là hiểu đối thủ của cậu, cân nhắc đối thủ của cậu tới trình độ nào, bản thân vẫn là ở phía sau đối thủ, cũng không phải đợi người ngoài đánh giá, mà nguồn gốc ở biểu hiện của chính cậu.
Giờ phút này, David cầm tay Lâm Khả Tụng: Cô làm cực kỳ tốt, ngay cả thất bại trong cuộc tranh tài nhưng gan gà ngâm tương cũng rất tuyệt. Khi tôi biết Giang tiên sinh cũng là đạo sư của cuộc tranh tài này, tôi kinh ngạc nghĩ không biết anh ta sẽ chỉ dẫn đệ tử như thế nào... Nhưng nhìn cô hôm nay, tôi sẽ nói, quả thật đây là đệ tử chỉ có Giang Thiên Phàm có thể dạy.
Hốc mắt Lâm Khả Tụng ướt át, cô vốn nghĩ rằng những lời David nói chỉ vì muốn an ủi cô, nhưng ánh mắt của anh lại có vẻ chân thành như thế.
Lúc này, Khiết Tây Tạp · Quintin đi tới, tao nhã mà tự tin, so với Irri Ti càng thêm xinh đẹp và mạnh mẽ.
Cô vươn tay ra trước mặt Giang Thiên Phàm: Lâu rồi không thấy anh, tôi vẫn nhớ mãi không quên món chim cút nhồi gan ngỗng của anh. Không nghĩ tới đệ tử anh cũng đạt tới trình độ như vậy. Bất quá cực kỳ đáng tiếc, vẫn là Victor phát huy tốt hơn.
Ừ. Hi vọng Victor có thể đi xa hơn.
Đương nhiên Victor có thể đi xa hơn rồi. Chỉ là không biết Khả Tụng, tương lai cô có kế hoạch gì sao? Giang tiên sinh có kế hoạch tốt cho tương lai của cô không? Vẫn nói biểu hiện hôm nay của cô chỉ là sao băng xẹt qua chân trời, đã cháy hầu như không còn rồi hả?
Đương nhiên Lâm Khả Tụng có thể hiểu ý tứ trong lời nói của Khiết Tây Tạp · Quintin. Cô ta cho rằng tiền đồ của Lâm Khả Tụng không thể dài lâu như Victor được.
Cảm ơn cô đã quan tâm. Đường của tôi tôi sẽ tự mình đi, không cần người khác trù tính cho tôi.
Xuyên qua bờ vai của Khiết Tây Tạp · Quintin, Lâm Khả Tụng có thể thấy Irri Ti đang rời khỏi bữa tiệc, cô đã từng trả lời, Lâm Khả Tụng nhớ rất rõ ràng.
Này, tôi là Luke, cô còn nhớ tôi đúng không? Luke vươn tay đến trước mặt Lâm Khả Tụng, muốn bắt tay với cô.
Đương nhiên nhớ rõ... Thật xin
/153
|