Tim Đập Trên Đầu Lưỡi

Chương 43 - Chương 42

/153


Editor: Trà sữa trà xanh

Tiếp tục.

Những việc cần chuẩn bị: tăng nhiệt độ lò nướng tới 2000. Bỏ bí đỏ vào lò nướng nướng từ 30 tới 40 phút, cho đến khi bí đỏ mềm đi.

Khả Tụng, tại sao lại dùng lò nướng đun nóng bí đỏ?

Lâm Khả Tụng suy nghĩ một chút, trong đầu tưởng tượng bí đỏ bị nướng chín đỏ, bỗng nhiên hiểu ra: Vì để bí đỏ tươi ngon và mềm. Như vậy thì có thể tránh bí đỏ không bị hư hay mất vị ngon khi bị đun nóng quá độ.

Cho nên? Giang Thiên Phàm nhàn nhạt hỏi.

Trong một khắc kia, Lâm Khả Tụng nghĩ đến một chuyện.

Cho nên canh cà rốt có vị nồng đậm như thế! Tôi nên cho cà rốt rán sơ qua bơ rồi cho chúng vào lò nướng nướng đến khi mềm đi!

Ừ. Giang Thiên Phàm chậm rãi nghiêng mặt sang một bên, Khả Tụng, muốn học nấu ăn, thật ra thì rất dễ dàng. Chỉ cần cho cô một thực đơn, hoặc là biểu diễn trước mặt cô một lần, lấy trí nhớ của cô sẽ có thể học được. Món ăn của Bruce có ngon đi nữa, nhưng cũng chỉ là lặp lại quá trình nấu nướng của lão sư dạy cậu ấy mà thôi.

Đây là đang phân tích đối thủ cho cô nghe sao?

Nếu như gặp món cô chưa từng nấu qua, hoặc là căn bản không biết gì quá trình nấu nướng ra sao, cậu ấy chắc chắn sẽ không làm được, cô biết mình nên làm gì chưa?

Tôi không biết.

Bước đầu tiên, chính là phân tích vị giác ở đầu lưỡi. Nếu tìm ra nguyên liệu nấu ăn bằng thị giác, cũng không thể khiến cô bỏ rơi những đối thủ cạnh tranh được. Ngược lại, nếu dựa vào thị giác không thể nào nhìn ra nguyên liệu món ăn, chỉ còn cách dựa vào vị giác của mình. Về điểm này, cô mạnh hơn Bruce nhiều.

Lâm Khả Tụng mở trừng hai mắt, Giang Thiên Phàm là đang khen cô sao?

Bước thứ hai, là phân tích quá trình nấu nướng. Mỗi một nguyên liệu muốn dung hòa được đều có những phương thức riêng, trừ quan sát hình thái màu sắc bên ngoài của nguyên liệu, còn đòi hỏi cô phải biết phân biệt là rán chiên, là nướng, hay là nung nóng…. Mỗi một nguyên liệu được thêm vào làm nguyên liệu chính hay phụ trợ đều cần cô tỉ mỉ thưởng thức. Trừ đầu lưỡi của cô ra, cô cần có năng lực suy tư, suy một ra ba, thậm chí cần kinh nghiệm. Nếu như chỉ dạy cô nấu ăn, mà không để cô suy nghĩ tại sao phải làm như vậy, cô vĩnh viễn chỉ biết nấu những món ăn cố định, cô sẽ thiếu năng lực tìm hiểu. Trên thế giới này cách phối hợp nguyên liệu có hằng hà vô số, chẳng lẽ nói tôi không dạy cô nấu món ăn, cô sẽ không làm được sao?

Cho nên, Giang Thiên Phàm muốn nói, anh đối với cô loại này gần như đang giải thích sách lược dạy học để cho cô tự mình suy nghĩ sao.

Bruce nhìn như ưu tú, chẳng qua là anh ấy chỉ làm theo quá trình nấu ăn của lão sư thôi.

Bước thứ ba, là nắm chắc trình độ. Món ăn nào đó, mọi người cảm thấy ăn ngon, là bởi vì mùi vị thăng bằng cùng với khẩu vị hài hòa. Những thứ này không chỉ cần có kinh nghiệm, còn cần nắm chắc thời gian chế biến, cách cắt gọt nguyên liệu, độ dày kích cỡ của những nguyên liệu. Những thứ này, đều cần kinh nghiệm. Cô thiếu hụt kinh nghiệm, mà những người dự thi khác cũng như vậy, các thí sinh đều cùng vạch xuất phát, càng không cần phải nói vị giác của cô nhạy bén hơn so với bọn họ, cho nên tôi hoàn toàn không hiểu tại sao cô tự coi nhẹ mình như thế.

Anh nói cô tự coi nhẹ bản thân mình, thật ra thì đang khẳng định giá trị của cô.

Cám ơn ngài, Giang tiên sinh.

Cô còn có nghi vấn nào không?

Giang Thiên Phàm khẽ ngửa cằm lên. Gò má của anh dưới ánh sáng nhu hòa rất đẹp mắt.

Lâm Khả Tụng trầm mặc, nhưng cô không cách nào kềm chế nghi vấn kia ở trong lòng.

Như vậy nếu như tôi thua? Nếu như tôi không lọt top 3, thậm chí không lọt vào top 6 thì sao?

Cô thích nấu ăn không?

Cái gì?

Ý tôi là, cũng không cần tốn hao tất cả tâm lực nhiệt tình yêu thương nó. Chỉ cần cô thừa nhận nó là một loại nghệ thuật? Cô cảm thấy bây giờ mình tôn trọng nó sao?

Đúng, tôi thừa nhận.

Lâm Khả Tụng hết sức khẳng định đáp án này.

Như vậy tôi cảm thấy rất vui mừng. Thua hay thắng cũng d[d[lqd không quan trọng, Khả Tụng. Không người nào có thể dựa vào thắng thua của cô mà quyết định cuộc đời của tôi. Cũng không có ai có thể dựa vào thắng thua mà quyết định tài năng của cô. Nếu như cô yêu thích những chuyện cô làm, vậy thì hãy hưởng thụ nó. Nó chỉ là một việc làm cô thích mà thôi.

Như vậy. . . . . . Giang tiên sinh ngài thì sao?

Cô cảm thấy một tháng này ở bên cạnh tôi cô không hề tiến bộ sao?

Lâm Khả Tụng không biết mình tiến bộ ở chỗ nào.

Cô đã học xong phân tích nguyên liệu nấu ăn, năng lực này, rất nhiều đại sư nấu nướng tài năng phải dùng kinh nghiệm nhiều năm mới có thể đổi lấy, mà cô lại có thể bắt giữ trong tay. Sau khi thất bại cô đã biết cách theo đuổi sự hoàn mỹ. Ví dụ như cô nấu mì trộn nấm hương thịt băm, còn có ngày hôm qua canh cà rốt đặc. Tiến bộ lớn nhất của cô, chính là không giống một người bình thường chỉ cảm thấy món ăn ngon hay không. Ta đã dạy cô xong những quá trình đó.

Giang Thiên Phàm nhặt khăn ăn lên, xoa xoa khóe môi, đứng dậy: Đi thôi.

Đi đâu?

Đương nhiên là phòng bếp. Bây giờ cô đã ý thức được nguy cơ, như vậy chúng ta sẽ phải quyết tâm bắt đầu học tập.

Lâm Khả Tụng nhìn về Meire ở một bên, Meire gật đầu một cái với cô, nhận lấy máy tính bảng.

Cô đi theo anh, đi vào hành lang dài thăm thẳm. Tất cả cũng như trước đây, nhưng lại có cái gì đang lặng lẽ thay đổi.

Chỉ là một bóng lưng mà thôi, cao lớn giống như núi cao xa, khó có thể chạm tới như mây trời, nhìn như bất động nhưng đang dao động.

Chỉ cần theo phía sau anh, thì sẽ sinh ra cảm giác truy đuổi *.

Một người đàn ông như vậy, sao anh lại cố sức ôm chặt lấy cô.

Khi Giang Thiên Phàm mở cửa phòng bếp ra thì Lâm Khả Tụng mới nhớ ra mình còn một nghi vấn cuối cùng, nếu như cô không hỏi rõ ràng, vấn đề này sẽ ở trong đầu cô dời sông lấp biển, cô sẽ không thể bỏ tạp niệm này đi.

Tại sao ngày hôm qua ngài lại hôn tôi?

Khi cô nói ra câu này, nhịp tim đột ngột tăng vọt.

Giọng nói của cô đang vang vọng, tất cả giống như bất động.

Không chừng Giang Thiên Phàm sẽ nâng gậy dò đường lên gõ đầu của cô.

Nhưng bước tiến của anh vẫn thong dong tự nhiên như cũ.

Anh đi tới trước mặt bàn, mới xoay người lại dựa vào phía trên.

Lâm Khả Tụng rất ít khi thấy anh có tư thế thanh thản như vậy. Anh đứng ở dưới ánh đèn, không chút nào tránh hay che giấu ý tứ của mình, khuôn mặt trầm tĩnh không có bất kì cảm xúc dư thừa gì nhưng cũng khiến người ta xao xuyến.

Bởi vì tôi chưa từng nói cho cô biết, tôi thích cô.

Tất cả an tĩnh lại, bên tai Lâm Khả Tụng giống như có gió gào thét qua, thổi tung những sợi tóc của cô.

Lời nói của Giang Thiên Phàm, từng chữ từng câu, rõ ràng như vậy.

Cái gì? Cô nghiêng đầu, cảm thấy ba chữ Tôi thích cô này so với nụ hôn ngày hôm qua còn có uy lực hơn.

Hôn một người, chỉ là một động tác mà thôi.

Nói ra Tôi thích cô tựa như cái nhãn được dán lên.

Bởi vì tôi vẫn chưa nói cho cô biết, tôi thích cô.

Anh lại lặp lại một lần nữa.

Giang Thiên Phàm một khi nói, hiếm khi nói lại lần thứ hai. Giọng nói của anh rất hay, linh hoạt kỳ ảo mà đau khổ.

Ngài . . . . . Làm sao có thể yêu thích tôi?

Lâm Khả Tụng cảm giác mình đang mộng du. Cô nên hung hăng xoa bóp bắp đùi của mình!

Giang Thiên Phàm thích cô? Cái gì là thích? Thích như thế nào? Tại sao phải thích?

Lâm Khả Tụng vốn chỉ muốn được giải đáp vấn đề này, không ngờ vấn đề càng bàng trướng ra.

So với mọi người xung quanh thì thích cô hơn. Nên bây giờ cô phải tự tin hơn nữa.

Lâm Khả Tụng sắp khóc lên.

Logic của Giang Thiên Phàm có lúc rất đáng sợ. Giống như trọng điểm của cuộc đối thoại này là Tự tin , mà không phải là tôi thích cô . Bởi vì vô luận từ góc độ nào đi nữa, Lâm Khả Tụng cũng không tin Giang Thiên Phàm sẽ Thích ai đó, càng không cần phải nói người này là mình. Đó cũng không phải do cô không tự tin, mà là cô hiểu rõ anh. Thậm chí cô còn hoài nghi, rốt cuộc khối băng lớn có hiểu cái gì gọi là Thích không!

Giang Thiên Phàm hỏi ngược lại cô, có phải cảm thấy anh hướng dẫn không vui, nhưng giới hạn giữa thích và hôn thực sự quá lớn!

Nhưng là Giang Thiên Phàm cũng đã nói tôi thích em rồi, đúng là có giúp cô có thêm tự tin!

Giang tiên sinh! Tôi cảm ơn anh đã thích tôi! Nhưng anh không được tùy tiện hôn tôi đấy! Anh là đàn ông, tôi là phụ nữ, hơn nữa. . . . . . Ngày hôm qua nụ hôn kề mặt với




/153

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status