Lễ mừng năm mới, Thiên Vực mà du hiệp đã đóng mấy tháng nay được mở lại.
Là một hoạt động mừng năm mới nên ngoại trừ một đống thứ có thể đổi bằng tích phân ra, lần này du hiệp còn thêm trang phục năm mới và vật phẩm trang sức nữa. Cũng vì đã sắp đến lễ tình nhân nên trong Thiên Vực cũng có khu tình nhân, đi vào không cần PK, chỉ cần làm xong mười nhiệm vụ là có thể nhận được một phần thưởng hậu hĩnh và danh hiệu tình nhân, còn có thể nhận thưởng được một thứ nhất định khi PK nữa.
Tình nhân và vân vân… phải có một phần của cậu.
Thân là một tiểu ngạo kiều muốn tú ân ái lại không muốn bị nhìn thấu, Việt Nhiên nghĩ danh hiệu tình nhân này quá thích hợp rồi, vì vậy cậu háo hức mãn nguyện tiến vào khu tình nhân cùng với Khương Tiêu, sau đó… bắt đầu từ vòng đầu tiên.
Mà nhiệm vụ quan hệ tình nhân đương nhiên sẽ độc đáo hơn một chút.
Sở dĩ vòng đầu là cứu vớt người bầu bạn, sau khi tiến vào bản đồ, hệ thống sẽ ngẫu nhiên chọn ra một người chơi để nhốt vào trong lồng sắt, một người khác phải đi qua một đống mê cung mới tới cứu người trước được, sau đó hai người sẽ dắt tay nhau đi ra từ trong một mê cung khác, giữa đường sẽ có vài con quái nhỏ, qua được thì coi như là hoàn thành.
Nghe thì thấy rất đơn giản lắm.
Khương Tiêu bất hạnh bị chọn trúng rồi bị nhốt vào lồng sắt, anh cũng hiểu rằng chỉ cần chờ mấy phút là được nên vừa nói chuyện phiếm với cậu vừa chờ cậu. Thẳng đến mười lăm phút đồng hồ cũng vẫn không thấy được bóng dáng của cậu, lúc này anh mới hỏi một câu: “Đi tới chỗ nào rồi vậy?”
Việt Nhiên nói: “Không biết nữa.”
Bởi vì cậu lạc đường rồi.
Chẳng biết ai đã thiết kế cái mê cung này nữa, chắc lúc thường ăn không ít cẩu lương có đúng hay không, tại sao lại làm khó một cặp tình nhân nhỏ trong trò chơi như thế này vậy!
Cậu hít sâu một hơi, nhẫn nhịn cơn tức đi về phía trước, bình tĩnh bổ sung, “Sắp tới rồi.”
Khương Tiêu “ừm” một tiếng, lại đợi thêm mười phút nữa, anh hỏi: “Còn chưa tới nữa hả?”
Bên kia trầm mặc không nói.
Khương Tiêu nhướng mày: “Lạc đường rồi?”
Người nọ vẫn trầm mặc.
Khương Tiêu nói: “Rất khó hả?”
Việt Nhiên rốt cuộc lên tiếng: “Ừm.”
Lời nói vừa dứt, chỉ thấy có một tin hiện lên ở trên kênh.
[Hệ Thống] Sát cánh cùng nhau, đồng hội đồng thuyền, chúc mừng người chơi [Bạch Chính Dương] và người chơi [Y Quan Cầm] đã liên kết trái tim tình nhân thành công.
Việt Nhiên: “…”
Khu này chỉ mở khi sắp tới lễ tình nhân, từ lúc mở ra đến bây giờ mới nửa tiếng đồng hồ mà đã có người hoàn thành mười vòng nhiệm vụ, nhưng bọn họ vẫn còn đợi ở vòng đầu tiên.
Có một … và… có hai, nhanh chóng lại có thêm một tin nữa, một lát sau thì bắt đầu cuồn cuộn không dứt.
Việt Nhiên: “…”
Khương Tiêu ở bên kia im lặng nở nụ cười.
Anh đã hiểu rồi, mê cung cũng không khó lắm, chỉ là đối với tiểu hồn sư nhà mình thì có chút khó nhằn thôi. Anh lập tức săn sóc bảo: “Có lẽ có nhiều bản đồ khác nhau mà chúng ta lại chọn trúng một cái khó thôi, lui ra làm lại đi.”
Việt Nhiên không có chút ý kiến nào cả, cậu còn ước gì nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái này đó chứ.
Hai người rút khỏi mê cung ngay.
Lúc này Khương Tiêu lại không may bị ném vào lồng, nhưng bản đồ cũng đã đổi mới. Việt Nhiên cảm thấy thư thản hơn ở trong lòng, thầm nghĩ có lẽ không rút trúng cái khó nữa nên vội vàng chạy đi cứu người ngay. Mười phút sau, cậu bị lạc đường lần hai.
Đệt, tên khốn khiếp nào nghĩ ra chủ ý mê cung này thế!
Cậu thực sự nhịn không được, bất chấp bây giờ có đang là mùa đông hay không mà chạy tới tủ lạnh cầm một hộp kem ra.
Khương Tiêu mơ hồ nghe thấy một chút tiếng nghiến đồ, hỏi: “Đang làm gì đó?”
Việt Nhiên nói: “Ăn kem.”
Khương Tiêu nghĩ người nọ đang trút giận lên chiếc muỗng đây mà, nín cười bảo: “Bớt ăn đồ lạnh một chút đi, tới đây, lại rút lui một lần nữa vậy.”
Việt Nhiên “ưm” một tiếng, lần thứ ba tiến vào mê cung, phát hiện lần này Khương Tiêu vẫn là người bị giam, hơn nữa bọn họ lại rút được bản đồ lần đầu kia. Cậu trầm mặc hai giây, hỏi: “Có thể sẽ luôn là anh bị giam hay không thế?”
Khương Tiêu suy xét: “Chắc không phải vậy đâu, rút lui lần nữa nhé?”
Hai người trở vào một lần nữa, kết quả vẫn là Khương Tiêu.
Khương Tiêu ý bảo cậu chờ một chút, nhìn kỹ một lần rồi nói rõ: “Thời gian CD là một tiếng, cho nên trong vòng một tiếng vô luận có thay đổi như thế nào cũng sẽ là anh thôi.”
*CD: cooldown – thời gian đóng băng, chờ hồi sức.
Lúc này cách một tiếng kia còn đại khái mười phút.
Nhưng lần này gặp được mê cung mới, Việt Nhiên muốn đi thử một chút.
Khương Tiêu ngồi ở bên kia, một lát sau trông thấy bảo bối nhà mình không hề hé răng một chút nào, lòng nhất thời ngứa ngáy, cực kỳ muốn kéo người nào đó vào trong lòng rồi xoa xoa, anh anh nói: “Đến giờ rồi, rút lui thôi.”
Việt Nhiên không nói lời nào liền lui ra ngoài.
Cậu chọn tiến vào khu tình nhân, nhất thời thấy một thông báo —— bạn lữ [Khương Tiêu] của bạn bị nhốt, hãy nhanh chóng cứu vớt hắn nhé!
Việt Nhiên: “…”
Khương Tiêu: “…”
Thời gian CD đã được đặt lại, nhưng với xác suất 50%, Khương Tiêu lại bị chọn trúng.
Điều này có nghĩa là bọn họ phải đợi thêm một tiếng nữa mới được. Khương Tiêu lo rằng bảo bối nhà mình có lẽ sẽ bắt đầu có bóng ma trong lòng đối với mê cung nên kiến nghị đi đấu trường một chút, lát nữa hẳn quay lại.
Lần này vẫn là mê cung mới, nhưng Việt Nhiên chẳng có một chút hứng thú muốn thử nào hết.
Cậu đi theo Khương Tiêu đến khu PK rồi nhanh chóng được xếp với đối thủ vòng đầu tiên, phát hiện là một đôi tình nhân nhỏ, lý do là trên đầu bọn họ có danh hiệu tình nhân.
Hai người chơi kia cũng không đến từ khu mới, cũng không phải Liệt Dương Tinh Nguyệt, nhưng đều có xem thi đấu cả rồi.
Lần tranh tài này Liệt Tinh tổ đổi quét ngang một đường, lấy được quán quân thi đấu hai người lần thứ nhất, hai người không chỉ là hợp tác mà còn là người yêu nữa, vô cùng làm cho người khác cảm thấy ước ao. Sở dĩ bọn họ đều là fan CP cả, lúc này có thể gặp được thần tượng nên bọn họ kích động không thôi, đang định chụp một tấm ảnh và vân vân rồi sau đó xin Tinh thần gọi loài hiếm gì mà Sư Tử Tuyết ngạo kiều kia ra và ngược chết bọn họ một cách sạch sẽ và dứt khoát mới được.
Quả nhiên người ngoan không cần nói nhiều lời QAQ
Fan CP còn chưa ôm bắp đùi đã chạy khóc rồi.
Khương Tiêu có thể đoán được lý do, nín cười tiếp tục đánh trận với cậu, nhưng chơi lên một chút lại phát hiện gặp được người quen —— Không Cách, Năm Xưa.
Toàn là người quen nên bốn người tạm thời không đánh nhau mà đi chúc mừng năm mới các kiểu.
Nói chuyện phiếm được một lúc, trọng tâm của câu chuyện liền kết thúc bằng một câu nói.
[Kênh Công Cộng] Không Cách: Ấy, tại sao hai người không làm nhiệm vụ tình nhân vậy? Có thưởng thêm nữa đó.
[Kênh Công Cộng] Khương Tiêu: Làm một lúc rồi.
[Kênh Công Cộng] Tinh Diệt: PK đi.
[Kênh Công Cộng] Năm Xưa: Trò chuyện tiếp trò chuyện tiếp đi, vất vả lắm mới gặp nhau cơ mà.
[Kênh Công Cộng] Tinh Diệt: PK.
Việt Nhiên nói xong liền triệu hoán hồn thú ra, Không Cách và Năm Xưa thấy thế chỉ có thể ứng chiến, hai người nhanh chóng ngã ngửa.
Cậu thoáng cảm thấy thoải mái rồi tiếp tục đánh trận, hai ván sau cũng gặp được tình huống như lúc đầu.
[Kênh Công Cộng] Nhà Sư Quét Nhà: Quào, đại thần dĩ nhiên không làm nhiệm vụ tình nhân kìa!
[Kênh Công Cộng] Trái Táo Chuối Tiêu: Không phải là không muốn nhận thưởng thêm mà là để tránh nhìn như thể đang khi dễ người khác phải không ạ? Đại thần tốt quá đi!
Ông đây sẽ đưa mấy người lên thẳng Tây Thiên luôn!
Việt Nhiên chẳng bày ra biểu tình gì, một chữ cũng không muốn đáp lại, nhuần nhuyễn đẩy bọn họ vào cõi chết.
Khương Tiêu rốt cuộc nhịn không được mà cười khẽ một tiếng, hỏi: “Thời gian không sai biệt lắm rồi, em muốn trở lại thử xem không?”
Việt Nhiên rất quật cường: “Không.”
Khương Tiêu đương nhiên nghe theo cậu, lại đánh một chút với cậu, đánh được hai ván thì lịch sử lại tiếp diễn.
Xếp đôi thành công.
Đối thủ trong game của các bạn là: Nguyệt Trầm, Ngư Thất Miểu.
Hệ thống thích kéo người chơi có tỷ số thắng khá giống nhau vào cùng một chỗ, xem ra bọn họ cũng là từ dưới đánh lên.
Nhưng đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm chính là sau khi hai bên gặp nhau, chỉ thấy bên dưới ID của Nguyệt Trầm có một dòng chữ nhỏ màu bạc: Tình nhân của Ngư Thất Miểu.
Mà Ngư Thất Miểu bên kia cũng vậy, ghi là tình nhân của Nguyệt Trầm.
Hai người kia cũng phát hiện ra vấn đề của họ.
[Kênh Công Cộng] Nguyệt Trầm: Còn chưa làm xong nhiệm vụ tình nhân à?
[Kênh Công Cộng] Ngư Thất Miểu: Xem ra có thể báo thù hồi thi đấu đôi rồi, cảm ơn nha [mỉm cười]
[Kênh Công Cộng] Nguyệt Trầm: [mỉm cười]
Đây là một lời nói thật.
Hai bên đều dùng tài khoản chính, thực lực kém nhau không nhiều lắm, kỹ thuật thực ra cũng chẳng chênh lệch gì mấy, hôm nay công kích và phòng ngự của Nguyệt Trầm và Ngư Thất Miểu đã được tăng thêm, quả thật có ưu thế.
Việt Nhiên: “…”
Mấy người này rõ ràng cũng không phải là tình nhân mà lại đi làm nhiệm vụ tình nhân gì gì đó, không biết xấu hổ!
Là một hoạt động mừng năm mới nên ngoại trừ một đống thứ có thể đổi bằng tích phân ra, lần này du hiệp còn thêm trang phục năm mới và vật phẩm trang sức nữa. Cũng vì đã sắp đến lễ tình nhân nên trong Thiên Vực cũng có khu tình nhân, đi vào không cần PK, chỉ cần làm xong mười nhiệm vụ là có thể nhận được một phần thưởng hậu hĩnh và danh hiệu tình nhân, còn có thể nhận thưởng được một thứ nhất định khi PK nữa.
Tình nhân và vân vân… phải có một phần của cậu.
Thân là một tiểu ngạo kiều muốn tú ân ái lại không muốn bị nhìn thấu, Việt Nhiên nghĩ danh hiệu tình nhân này quá thích hợp rồi, vì vậy cậu háo hức mãn nguyện tiến vào khu tình nhân cùng với Khương Tiêu, sau đó… bắt đầu từ vòng đầu tiên.
Mà nhiệm vụ quan hệ tình nhân đương nhiên sẽ độc đáo hơn một chút.
Sở dĩ vòng đầu là cứu vớt người bầu bạn, sau khi tiến vào bản đồ, hệ thống sẽ ngẫu nhiên chọn ra một người chơi để nhốt vào trong lồng sắt, một người khác phải đi qua một đống mê cung mới tới cứu người trước được, sau đó hai người sẽ dắt tay nhau đi ra từ trong một mê cung khác, giữa đường sẽ có vài con quái nhỏ, qua được thì coi như là hoàn thành.
Nghe thì thấy rất đơn giản lắm.
Khương Tiêu bất hạnh bị chọn trúng rồi bị nhốt vào lồng sắt, anh cũng hiểu rằng chỉ cần chờ mấy phút là được nên vừa nói chuyện phiếm với cậu vừa chờ cậu. Thẳng đến mười lăm phút đồng hồ cũng vẫn không thấy được bóng dáng của cậu, lúc này anh mới hỏi một câu: “Đi tới chỗ nào rồi vậy?”
Việt Nhiên nói: “Không biết nữa.”
Bởi vì cậu lạc đường rồi.
Chẳng biết ai đã thiết kế cái mê cung này nữa, chắc lúc thường ăn không ít cẩu lương có đúng hay không, tại sao lại làm khó một cặp tình nhân nhỏ trong trò chơi như thế này vậy!
Cậu hít sâu một hơi, nhẫn nhịn cơn tức đi về phía trước, bình tĩnh bổ sung, “Sắp tới rồi.”
Khương Tiêu “ừm” một tiếng, lại đợi thêm mười phút nữa, anh hỏi: “Còn chưa tới nữa hả?”
Bên kia trầm mặc không nói.
Khương Tiêu nhướng mày: “Lạc đường rồi?”
Người nọ vẫn trầm mặc.
Khương Tiêu nói: “Rất khó hả?”
Việt Nhiên rốt cuộc lên tiếng: “Ừm.”
Lời nói vừa dứt, chỉ thấy có một tin hiện lên ở trên kênh.
[Hệ Thống] Sát cánh cùng nhau, đồng hội đồng thuyền, chúc mừng người chơi [Bạch Chính Dương] và người chơi [Y Quan Cầm] đã liên kết trái tim tình nhân thành công.
Việt Nhiên: “…”
Khu này chỉ mở khi sắp tới lễ tình nhân, từ lúc mở ra đến bây giờ mới nửa tiếng đồng hồ mà đã có người hoàn thành mười vòng nhiệm vụ, nhưng bọn họ vẫn còn đợi ở vòng đầu tiên.
Có một … và… có hai, nhanh chóng lại có thêm một tin nữa, một lát sau thì bắt đầu cuồn cuộn không dứt.
Việt Nhiên: “…”
Khương Tiêu ở bên kia im lặng nở nụ cười.
Anh đã hiểu rồi, mê cung cũng không khó lắm, chỉ là đối với tiểu hồn sư nhà mình thì có chút khó nhằn thôi. Anh lập tức săn sóc bảo: “Có lẽ có nhiều bản đồ khác nhau mà chúng ta lại chọn trúng một cái khó thôi, lui ra làm lại đi.”
Việt Nhiên không có chút ý kiến nào cả, cậu còn ước gì nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái này đó chứ.
Hai người rút khỏi mê cung ngay.
Lúc này Khương Tiêu lại không may bị ném vào lồng, nhưng bản đồ cũng đã đổi mới. Việt Nhiên cảm thấy thư thản hơn ở trong lòng, thầm nghĩ có lẽ không rút trúng cái khó nữa nên vội vàng chạy đi cứu người ngay. Mười phút sau, cậu bị lạc đường lần hai.
Đệt, tên khốn khiếp nào nghĩ ra chủ ý mê cung này thế!
Cậu thực sự nhịn không được, bất chấp bây giờ có đang là mùa đông hay không mà chạy tới tủ lạnh cầm một hộp kem ra.
Khương Tiêu mơ hồ nghe thấy một chút tiếng nghiến đồ, hỏi: “Đang làm gì đó?”
Việt Nhiên nói: “Ăn kem.”
Khương Tiêu nghĩ người nọ đang trút giận lên chiếc muỗng đây mà, nín cười bảo: “Bớt ăn đồ lạnh một chút đi, tới đây, lại rút lui một lần nữa vậy.”
Việt Nhiên “ưm” một tiếng, lần thứ ba tiến vào mê cung, phát hiện lần này Khương Tiêu vẫn là người bị giam, hơn nữa bọn họ lại rút được bản đồ lần đầu kia. Cậu trầm mặc hai giây, hỏi: “Có thể sẽ luôn là anh bị giam hay không thế?”
Khương Tiêu suy xét: “Chắc không phải vậy đâu, rút lui lần nữa nhé?”
Hai người trở vào một lần nữa, kết quả vẫn là Khương Tiêu.
Khương Tiêu ý bảo cậu chờ một chút, nhìn kỹ một lần rồi nói rõ: “Thời gian CD là một tiếng, cho nên trong vòng một tiếng vô luận có thay đổi như thế nào cũng sẽ là anh thôi.”
*CD: cooldown – thời gian đóng băng, chờ hồi sức.
Lúc này cách một tiếng kia còn đại khái mười phút.
Nhưng lần này gặp được mê cung mới, Việt Nhiên muốn đi thử một chút.
Khương Tiêu ngồi ở bên kia, một lát sau trông thấy bảo bối nhà mình không hề hé răng một chút nào, lòng nhất thời ngứa ngáy, cực kỳ muốn kéo người nào đó vào trong lòng rồi xoa xoa, anh anh nói: “Đến giờ rồi, rút lui thôi.”
Việt Nhiên không nói lời nào liền lui ra ngoài.
Cậu chọn tiến vào khu tình nhân, nhất thời thấy một thông báo —— bạn lữ [Khương Tiêu] của bạn bị nhốt, hãy nhanh chóng cứu vớt hắn nhé!
Việt Nhiên: “…”
Khương Tiêu: “…”
Thời gian CD đã được đặt lại, nhưng với xác suất 50%, Khương Tiêu lại bị chọn trúng.
Điều này có nghĩa là bọn họ phải đợi thêm một tiếng nữa mới được. Khương Tiêu lo rằng bảo bối nhà mình có lẽ sẽ bắt đầu có bóng ma trong lòng đối với mê cung nên kiến nghị đi đấu trường một chút, lát nữa hẳn quay lại.
Lần này vẫn là mê cung mới, nhưng Việt Nhiên chẳng có một chút hứng thú muốn thử nào hết.
Cậu đi theo Khương Tiêu đến khu PK rồi nhanh chóng được xếp với đối thủ vòng đầu tiên, phát hiện là một đôi tình nhân nhỏ, lý do là trên đầu bọn họ có danh hiệu tình nhân.
Hai người chơi kia cũng không đến từ khu mới, cũng không phải Liệt Dương Tinh Nguyệt, nhưng đều có xem thi đấu cả rồi.
Lần tranh tài này Liệt Tinh tổ đổi quét ngang một đường, lấy được quán quân thi đấu hai người lần thứ nhất, hai người không chỉ là hợp tác mà còn là người yêu nữa, vô cùng làm cho người khác cảm thấy ước ao. Sở dĩ bọn họ đều là fan CP cả, lúc này có thể gặp được thần tượng nên bọn họ kích động không thôi, đang định chụp một tấm ảnh và vân vân rồi sau đó xin Tinh thần gọi loài hiếm gì mà Sư Tử Tuyết ngạo kiều kia ra và ngược chết bọn họ một cách sạch sẽ và dứt khoát mới được.
Quả nhiên người ngoan không cần nói nhiều lời QAQ
Fan CP còn chưa ôm bắp đùi đã chạy khóc rồi.
Khương Tiêu có thể đoán được lý do, nín cười tiếp tục đánh trận với cậu, nhưng chơi lên một chút lại phát hiện gặp được người quen —— Không Cách, Năm Xưa.
Toàn là người quen nên bốn người tạm thời không đánh nhau mà đi chúc mừng năm mới các kiểu.
Nói chuyện phiếm được một lúc, trọng tâm của câu chuyện liền kết thúc bằng một câu nói.
[Kênh Công Cộng] Không Cách: Ấy, tại sao hai người không làm nhiệm vụ tình nhân vậy? Có thưởng thêm nữa đó.
[Kênh Công Cộng] Khương Tiêu: Làm một lúc rồi.
[Kênh Công Cộng] Tinh Diệt: PK đi.
[Kênh Công Cộng] Năm Xưa: Trò chuyện tiếp trò chuyện tiếp đi, vất vả lắm mới gặp nhau cơ mà.
[Kênh Công Cộng] Tinh Diệt: PK.
Việt Nhiên nói xong liền triệu hoán hồn thú ra, Không Cách và Năm Xưa thấy thế chỉ có thể ứng chiến, hai người nhanh chóng ngã ngửa.
Cậu thoáng cảm thấy thoải mái rồi tiếp tục đánh trận, hai ván sau cũng gặp được tình huống như lúc đầu.
[Kênh Công Cộng] Nhà Sư Quét Nhà: Quào, đại thần dĩ nhiên không làm nhiệm vụ tình nhân kìa!
[Kênh Công Cộng] Trái Táo Chuối Tiêu: Không phải là không muốn nhận thưởng thêm mà là để tránh nhìn như thể đang khi dễ người khác phải không ạ? Đại thần tốt quá đi!
Ông đây sẽ đưa mấy người lên thẳng Tây Thiên luôn!
Việt Nhiên chẳng bày ra biểu tình gì, một chữ cũng không muốn đáp lại, nhuần nhuyễn đẩy bọn họ vào cõi chết.
Khương Tiêu rốt cuộc nhịn không được mà cười khẽ một tiếng, hỏi: “Thời gian không sai biệt lắm rồi, em muốn trở lại thử xem không?”
Việt Nhiên rất quật cường: “Không.”
Khương Tiêu đương nhiên nghe theo cậu, lại đánh một chút với cậu, đánh được hai ván thì lịch sử lại tiếp diễn.
Xếp đôi thành công.
Đối thủ trong game của các bạn là: Nguyệt Trầm, Ngư Thất Miểu.
Hệ thống thích kéo người chơi có tỷ số thắng khá giống nhau vào cùng một chỗ, xem ra bọn họ cũng là từ dưới đánh lên.
Nhưng đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm chính là sau khi hai bên gặp nhau, chỉ thấy bên dưới ID của Nguyệt Trầm có một dòng chữ nhỏ màu bạc: Tình nhân của Ngư Thất Miểu.
Mà Ngư Thất Miểu bên kia cũng vậy, ghi là tình nhân của Nguyệt Trầm.
Hai người kia cũng phát hiện ra vấn đề của họ.
[Kênh Công Cộng] Nguyệt Trầm: Còn chưa làm xong nhiệm vụ tình nhân à?
[Kênh Công Cộng] Ngư Thất Miểu: Xem ra có thể báo thù hồi thi đấu đôi rồi, cảm ơn nha [mỉm cười]
[Kênh Công Cộng] Nguyệt Trầm: [mỉm cười]
Đây là một lời nói thật.
Hai bên đều dùng tài khoản chính, thực lực kém nhau không nhiều lắm, kỹ thuật thực ra cũng chẳng chênh lệch gì mấy, hôm nay công kích và phòng ngự của Nguyệt Trầm và Ngư Thất Miểu đã được tăng thêm, quả thật có ưu thế.
Việt Nhiên: “…”
Mấy người này rõ ràng cũng không phải là tình nhân mà lại đi làm nhiệm vụ tình nhân gì gì đó, không biết xấu hổ!
/68
|