Trong trận chiến trên không.
Minh Hồng Lạc hét lên đau đớn khi phần bụng của mình bị phá hủy, để lại phần lớn vết thương liên tục chảy máu không ngớt.
Có chuyện gì thế này?! Bụng của mình, nó đau quá, đau hơn những vết thương trước đó, tại sao cơ chứ, vết thương này chỉ do một con bé luyện linh kì gây nên thôi mà!
Minh Hồng Lạc lộ ra sự hoang mang và sợ hãi, cô ta không nghĩ rằng Ngọc Linh Thảo lại có thể làm được đến mức này, ở phía bên Ngọc Linh Thảo cũng hoang mang, cô bé không ngờ rằng vết chém của mình lại có thể gây nên lượng lớn sát thương đến như vậy.
"Đó là do tinh kĩ của người, chủ nhân ạ!" Huyền Cơ nói, nhưng mà Ngọc Linh Thảo thì lại không hiểu rằng cô bé có tinh kĩ gì đó bá đến thế này.
"Sao cơ?! Nhưng mà ta có tinh kĩ nào gây nên sức mạnh khủng đến mức này đâu?" Ngọc Linh Thảo nói.
"Đó là tinh kĩ thượng phẩm tinh tú yếu điểm bộc phá, sẽ cho người dùng khả năng nhìn thấy yếu điểm của một sự vật và tấn công vào chỗ đó, nó sẽ khiến cho chỗ yếu điểm đó bị bộc phát, khi đó yếu điểm sẽ làm cho vật thể nơi đó bị yếu đi, nếu như luyện được tinh kĩ này tới mức tam phẩm sẽ khiến cho vật thể bị dính đòn sẽ bị phá hủy và bộc phát!" Huyền Cơ đáp lại, đến khi nghe cô ấy nói như thể thì Ngọc Linh Thảo mới nhận ra, nhưng mà cô bé vẫn còn thắc mắc.
"Vậy tại sao lúc tôi sở hữu tinh kĩ này thì mọi người chỉ đánh giá nó là hạ phẩm thế?!" Ngọc Linh Thảo hỏi.
"Quả thật là nếu như tinh kĩ này nằm dưới tam phẩm thì không có tác dụng gì quá đáng kể, chưa kể rằng việc có đánh trúng hay không cũng là vấn đề, hơn nữa, yếu điểm đó chỉ xuất hiện trong chốc lát mà thôi, vậy nên người ta nghĩ rằng nó là hạ phẩm cũng không phải là bất ngờ!" Huyền Cơ đáp, nghe đến đây thì Ngọc Linh Thảo cũng đã ngộ ra, cô bé không ngờ rằng tinh kĩ này lại có nhiều điểm yếu đến thế.
Huyền Cơ nói thêm: "Nhưng mà vì chủ nhân đã có tinh kĩ phượt nhất kích, vậy nên việc kích hoạt tinh kĩ tinh tú yếu điểm bộc phá lại trở nên dễ dàng hơn!"
"Ra vậy, vậy là mình đã lên tam phẩm thông thạo rồi sao!" Ngọc Linh Thảo nói nhỏ, trong thâm tâm lại suy nghĩ vu vơ chuyện gì đó, nhưng mà cô bé lại nhanh chóng gạt đi mấy cái suy nghĩ đó vào lúc này, việc cấp bách hiện giờ là làm thế nào để chiến thắng trận chiến này.
Minh Nguyên Hồng nhìn sang phía Ngọc Linh Thảo, linh khí của cô bé hiện giờ cũng không còn nhiều như lúc đầu nữa, dự đoán rằng là còn một nửa đi, có vẻ như là Ngọc Linh Thảo đã không có cơ hội hồi phục linh khí rồi.
Mặc dù nguyên linh vẫn còn nhưng mà sức lực thì không còn nhiều nữa, nếu cứ như hiện trạng này thì chúng ta sẽ giết được cô ta, nhưng mà thời gian thì lại quá dài!
Minh Nguyên Hồng liên tục suy nghĩ, trong đầu hiện ra rất nhiều phương án đối phó nhưng mà vẫn không hề thành công rút ngắn thời gian.
Vì thế cô ấy thở dài một hơi rồi quyết định, cô ấy sẽ dùng con át chủ bài.
Minh Nguyên Hồng lại quay sang nhìn Ngọc Linh Thảo lần nữa: "Ngọc Linh Thảo!"
Nghe thấy Minh Nguyên Hồng gọi mình thì Ngọc Linh Thảo cũng quay mặt sang: "Dạ."
"Câu giờ cho ta!" Minh Nguyên Hồng nói, và Ngọc Linh Thảo cũng hiểu ý ngay lập tức.
"Bao lâu vậy ạ?" Ngọc Linh Thảo hỏi.
"Một phút thôi!" Minh Nguyên Hồng đáp.
"Vâng!!"
Vừa nói, Ngọc Linh Thảo đã lao đi như một mũi tên, hương về phía Minh Hồng Lạc đang ôm bụng mà dùng linh phục hồi ở đó.
Khi mà Ngọc Linh Thảo tới gần Minh Hồng Lạc thì cô ta cũng nhận ra là có người đang tới gần mình, khi quay mặt sang thì cô ta phát hiện ra rằng đó là Ngọc Linh Thảo.
Ngọc Linh Thảo lập tức vào thế, tư thế kích hoạt Phượt nhất kích, và rồi nỗi sợ khi nãy tràn đầy, Minh Hồng Lạc bây giờ cũng đã có nhận định mà không khinh thường Ngọc Linh Thảo nữa.
Nhưng mà sợ hãi là một chuyện, cô ta vẫn phải phòng thủ, lần này sẽ là toàn bộ phía trước, và quả như dự đoán, Ngọc Linh Thảo đã tấn công vào tấm lá chắn của cô ta và bay ra đằng sau, Minh Hồng Lạc nhếch mép, cô ta thầm nghĩ rằng nếu như thế này thì Ngọc Linh Thảo sẽ không có khả năng chạm vào cô ta.
Nhưng khi mà Minh Hồng Lạc định quay lưng lại chặn đòn tiếp theo thì một vết chém sượt qua phần lưng của cô ta cực kì bất ngờ, và vết thương đó thì lại quá sâu, lại thêm một cú bộc phát khiến cho Minh Hồng Lạc hét lên đau đớn, cô ta không ngờ rằng Ngọc Linh Thảo lại có thể chém được phần lưng của cô ta.
Lại thêm một cú chém lao tới với tốc độ rất nhanh khiến cho Minh Hồng Lạc phải lập tức lập ra lá chắn phòng hộ trong thời gian ngắn, nhưng mà thời gian quá ngắn, vậy nên lá chắn đã bị vỡ ngay lập tức, nhưng mà như vậy cũng đủ lực ma sát làm cho Ngọc Linh Thảo văng sang hướng khác.
Và rồi Minh Hồng Lạc lại quay sang hướng của Ngọc Linh Thảo, nhưng khi vừa quay sang, lưỡi kiếm đã ở trước mặt của cô ta, bất ngờ tột độ, Minh Hồng Lạc lập tức ngã người xuống để tránh đòn kiếm đó.
Nhưng mà số lần tấn công vẫn không hề dừng lại, vì thế Ngọc Linh Thảo đã có thể ép Minh Hồng Lạc phải bọc lá chắn toàn thân.
Những đòn đánh cứ liên tục dồn dập lao tới, còn Minh Hồng Lạc thì lại bối rối, cô ta không hiểu tại sao Ngọc Linh Thảo lại có thể dùng tinh kĩ với thời gian ngắn như vậy cơ chứ, lẽ ra phải có độ trễ mới đúng.
Nhưng rồi Minh Hồng Lạc đột ngột nhớ ra đại hội vòng bốn, và thế là Minh Hồng Lạc ngộ ra, cô ta đã hiểu vì sao Ngọc Linh Thảo lại có thể dùng tinh kĩ liên tục mà không cần ngừng lại, mấu chốt là do cô bé đã nâng cao tinh kĩ đến mức tăng lên phẩm chất đó rồi.
Đơn giản thế mà sao mình lại không nghĩ ra nhỉ, đúng là ngu ngốc mà.
Minh Hồng Lạc lại nhận ra rằng đòn đánh không mạnh như lần trước nữa, cho đến khi Ngọc Linh Thảo ngừng lại, trong đầu vẫn không ngừng đếm số.
55, 56, 57.
Ngay lúc này, Ngọc Linh Thảo đã thay đổi cách đánh mà dùng minh ngọc trảm liên tục tấn công tới phía của Minh Hồng Lạc, nhưng mà Minh Hồng Lạc lại không hề sợ chiêu này, cô ta nhanh chóng tháo lớp khiên ra và nắm lấy phần dây của thanh xà kiếm của Ngọc Linh Thảo.
Nhưng mà cô bé nhanh chóng xoay người và ném Minh Hồng Lạc sang một phía, ngay khi Minh Hồng Lạc xoay người lại và định tấn công cô bé thì một cái bóng từ sau lưng cô ta hiện ra.
"Ngươi, quên ta rồi à?"
Đó là Minh Nguyên Hồng, cô ta đã xuất hiện từ phía sau Minh Hồng Lạc từ lúc nào không hay, nhưng mà điều đó không phải là quan trọng nhất, Minh Hồng Lạc định xoay người lại thì ngay lập tức, một chưởng đánh thẳng vào lưng của Minh Hồng Lạc, một tiếng vang xa thiên địa xuất hiện.
Phong bế tọa khống linh đản!!
Minh Hồng Lạc hét lên đau đớn khi phần bụng của mình bị phá hủy, để lại phần lớn vết thương liên tục chảy máu không ngớt.
Có chuyện gì thế này?! Bụng của mình, nó đau quá, đau hơn những vết thương trước đó, tại sao cơ chứ, vết thương này chỉ do một con bé luyện linh kì gây nên thôi mà!
Minh Hồng Lạc lộ ra sự hoang mang và sợ hãi, cô ta không nghĩ rằng Ngọc Linh Thảo lại có thể làm được đến mức này, ở phía bên Ngọc Linh Thảo cũng hoang mang, cô bé không ngờ rằng vết chém của mình lại có thể gây nên lượng lớn sát thương đến như vậy.
"Đó là do tinh kĩ của người, chủ nhân ạ!" Huyền Cơ nói, nhưng mà Ngọc Linh Thảo thì lại không hiểu rằng cô bé có tinh kĩ gì đó bá đến thế này.
"Sao cơ?! Nhưng mà ta có tinh kĩ nào gây nên sức mạnh khủng đến mức này đâu?" Ngọc Linh Thảo nói.
"Đó là tinh kĩ thượng phẩm tinh tú yếu điểm bộc phá, sẽ cho người dùng khả năng nhìn thấy yếu điểm của một sự vật và tấn công vào chỗ đó, nó sẽ khiến cho chỗ yếu điểm đó bị bộc phát, khi đó yếu điểm sẽ làm cho vật thể nơi đó bị yếu đi, nếu như luyện được tinh kĩ này tới mức tam phẩm sẽ khiến cho vật thể bị dính đòn sẽ bị phá hủy và bộc phát!" Huyền Cơ đáp lại, đến khi nghe cô ấy nói như thể thì Ngọc Linh Thảo mới nhận ra, nhưng mà cô bé vẫn còn thắc mắc.
"Vậy tại sao lúc tôi sở hữu tinh kĩ này thì mọi người chỉ đánh giá nó là hạ phẩm thế?!" Ngọc Linh Thảo hỏi.
"Quả thật là nếu như tinh kĩ này nằm dưới tam phẩm thì không có tác dụng gì quá đáng kể, chưa kể rằng việc có đánh trúng hay không cũng là vấn đề, hơn nữa, yếu điểm đó chỉ xuất hiện trong chốc lát mà thôi, vậy nên người ta nghĩ rằng nó là hạ phẩm cũng không phải là bất ngờ!" Huyền Cơ đáp, nghe đến đây thì Ngọc Linh Thảo cũng đã ngộ ra, cô bé không ngờ rằng tinh kĩ này lại có nhiều điểm yếu đến thế.
Huyền Cơ nói thêm: "Nhưng mà vì chủ nhân đã có tinh kĩ phượt nhất kích, vậy nên việc kích hoạt tinh kĩ tinh tú yếu điểm bộc phá lại trở nên dễ dàng hơn!"
"Ra vậy, vậy là mình đã lên tam phẩm thông thạo rồi sao!" Ngọc Linh Thảo nói nhỏ, trong thâm tâm lại suy nghĩ vu vơ chuyện gì đó, nhưng mà cô bé lại nhanh chóng gạt đi mấy cái suy nghĩ đó vào lúc này, việc cấp bách hiện giờ là làm thế nào để chiến thắng trận chiến này.
Minh Nguyên Hồng nhìn sang phía Ngọc Linh Thảo, linh khí của cô bé hiện giờ cũng không còn nhiều như lúc đầu nữa, dự đoán rằng là còn một nửa đi, có vẻ như là Ngọc Linh Thảo đã không có cơ hội hồi phục linh khí rồi.
Mặc dù nguyên linh vẫn còn nhưng mà sức lực thì không còn nhiều nữa, nếu cứ như hiện trạng này thì chúng ta sẽ giết được cô ta, nhưng mà thời gian thì lại quá dài!
Minh Nguyên Hồng liên tục suy nghĩ, trong đầu hiện ra rất nhiều phương án đối phó nhưng mà vẫn không hề thành công rút ngắn thời gian.
Vì thế cô ấy thở dài một hơi rồi quyết định, cô ấy sẽ dùng con át chủ bài.
Minh Nguyên Hồng lại quay sang nhìn Ngọc Linh Thảo lần nữa: "Ngọc Linh Thảo!"
Nghe thấy Minh Nguyên Hồng gọi mình thì Ngọc Linh Thảo cũng quay mặt sang: "Dạ."
"Câu giờ cho ta!" Minh Nguyên Hồng nói, và Ngọc Linh Thảo cũng hiểu ý ngay lập tức.
"Bao lâu vậy ạ?" Ngọc Linh Thảo hỏi.
"Một phút thôi!" Minh Nguyên Hồng đáp.
"Vâng!!"
Vừa nói, Ngọc Linh Thảo đã lao đi như một mũi tên, hương về phía Minh Hồng Lạc đang ôm bụng mà dùng linh phục hồi ở đó.
Khi mà Ngọc Linh Thảo tới gần Minh Hồng Lạc thì cô ta cũng nhận ra là có người đang tới gần mình, khi quay mặt sang thì cô ta phát hiện ra rằng đó là Ngọc Linh Thảo.
Ngọc Linh Thảo lập tức vào thế, tư thế kích hoạt Phượt nhất kích, và rồi nỗi sợ khi nãy tràn đầy, Minh Hồng Lạc bây giờ cũng đã có nhận định mà không khinh thường Ngọc Linh Thảo nữa.
Nhưng mà sợ hãi là một chuyện, cô ta vẫn phải phòng thủ, lần này sẽ là toàn bộ phía trước, và quả như dự đoán, Ngọc Linh Thảo đã tấn công vào tấm lá chắn của cô ta và bay ra đằng sau, Minh Hồng Lạc nhếch mép, cô ta thầm nghĩ rằng nếu như thế này thì Ngọc Linh Thảo sẽ không có khả năng chạm vào cô ta.
Nhưng khi mà Minh Hồng Lạc định quay lưng lại chặn đòn tiếp theo thì một vết chém sượt qua phần lưng của cô ta cực kì bất ngờ, và vết thương đó thì lại quá sâu, lại thêm một cú bộc phát khiến cho Minh Hồng Lạc hét lên đau đớn, cô ta không ngờ rằng Ngọc Linh Thảo lại có thể chém được phần lưng của cô ta.
Lại thêm một cú chém lao tới với tốc độ rất nhanh khiến cho Minh Hồng Lạc phải lập tức lập ra lá chắn phòng hộ trong thời gian ngắn, nhưng mà thời gian quá ngắn, vậy nên lá chắn đã bị vỡ ngay lập tức, nhưng mà như vậy cũng đủ lực ma sát làm cho Ngọc Linh Thảo văng sang hướng khác.
Và rồi Minh Hồng Lạc lại quay sang hướng của Ngọc Linh Thảo, nhưng khi vừa quay sang, lưỡi kiếm đã ở trước mặt của cô ta, bất ngờ tột độ, Minh Hồng Lạc lập tức ngã người xuống để tránh đòn kiếm đó.
Nhưng mà số lần tấn công vẫn không hề dừng lại, vì thế Ngọc Linh Thảo đã có thể ép Minh Hồng Lạc phải bọc lá chắn toàn thân.
Những đòn đánh cứ liên tục dồn dập lao tới, còn Minh Hồng Lạc thì lại bối rối, cô ta không hiểu tại sao Ngọc Linh Thảo lại có thể dùng tinh kĩ với thời gian ngắn như vậy cơ chứ, lẽ ra phải có độ trễ mới đúng.
Nhưng rồi Minh Hồng Lạc đột ngột nhớ ra đại hội vòng bốn, và thế là Minh Hồng Lạc ngộ ra, cô ta đã hiểu vì sao Ngọc Linh Thảo lại có thể dùng tinh kĩ liên tục mà không cần ngừng lại, mấu chốt là do cô bé đã nâng cao tinh kĩ đến mức tăng lên phẩm chất đó rồi.
Đơn giản thế mà sao mình lại không nghĩ ra nhỉ, đúng là ngu ngốc mà.
Minh Hồng Lạc lại nhận ra rằng đòn đánh không mạnh như lần trước nữa, cho đến khi Ngọc Linh Thảo ngừng lại, trong đầu vẫn không ngừng đếm số.
55, 56, 57.
Ngay lúc này, Ngọc Linh Thảo đã thay đổi cách đánh mà dùng minh ngọc trảm liên tục tấn công tới phía của Minh Hồng Lạc, nhưng mà Minh Hồng Lạc lại không hề sợ chiêu này, cô ta nhanh chóng tháo lớp khiên ra và nắm lấy phần dây của thanh xà kiếm của Ngọc Linh Thảo.
Nhưng mà cô bé nhanh chóng xoay người và ném Minh Hồng Lạc sang một phía, ngay khi Minh Hồng Lạc xoay người lại và định tấn công cô bé thì một cái bóng từ sau lưng cô ta hiện ra.
"Ngươi, quên ta rồi à?"
Đó là Minh Nguyên Hồng, cô ta đã xuất hiện từ phía sau Minh Hồng Lạc từ lúc nào không hay, nhưng mà điều đó không phải là quan trọng nhất, Minh Hồng Lạc định xoay người lại thì ngay lập tức, một chưởng đánh thẳng vào lưng của Minh Hồng Lạc, một tiếng vang xa thiên địa xuất hiện.
Phong bế tọa khống linh đản!!
/148
|