Vừa tiến vào Thai tức, Giang Ly liền cảm thấy tế bào toàn thân mình hô hấp từng ngụm khí lớn, dường như hấp thu năng lượng trong không khí.
Trong thời đại cổ xưa, Đạo gia đã từng có cách Tích Cốc.
Nguyên lí chính là con người không ăn cơm, do đó khiến tế bào đói khát, trong trạng thái đói khát, tế bào sẽ Khuyết thực đoạt khí, tự động cướp lấy linh khí thiên địa.
Nhưng, lý luận này là sai lầm.
Vô số người được thí nghiệm, đã bị chết đói.
Vì tu vi tâm linh của bọn không đủ, căn bản không hiểu cái gì gọi là hô hấp Thánh thai, chưa học đi, liền muốn bay, kết cục chỉ có chết.
Giang Ly thì lại khác.
Khúc Ba tinh cũng không phải Trái đất.
- Có cảm giác rồi!
Sau khi Thai tức khoảng nửa tiếng, tế bào rung động hô hấp đến cực hạn, Giang Ly liền cảm thấy trong không khí dường như có một luồng khí lưu mát lạnh, chậm chãi hấp thụ vào thân thể.
Khí lưu này, trên Trái đất căn bản không có.
Cùng với sự phản chiến của Thai tức, hắn cảm thấy linh hồn của mình mạnh hơn rất nhiều, đang trao đổi với một loại khí đặc biệt trong hư không.
Khí này chính là vật chất dinh dưỡng tốt nhất, thẩm thấu vào da, xương cốt, cơ bắp, tế bào thậm chí là từng ngóc ngách nhỏ trong toàn thân.
Trong lúc này, Giang Ly không còn là mơ màng tiến vào Thai tức như lúc trước nữa.
Hắn thực sự cảm thấy hương vị ‘Thai giả thai thần kỳ’.
Thai chính là Thánh thai, kết Thánh thai của Đạo gia, chính là ngưng tụ nguyên thần.
Thánh thai kết thành, cuối cùng nguyên thần xuất khiếu, như đi vào cõi tiên.
Thực ra đây cũng chính là sức mạnh cực kỳ nhạy bén mà linh hồn có được, bắt đầu tiếp xúc với năng lượng đặc biệt trong hư không. Dùng linh hồn hô hấp, bốn phương tám hướng bắt đầu hấp thụ vào cơ thể.
Thụy thần tiên, thụy thần tiên, thạch căn cao ngọa vọng kỳ niên, tam quang trầm luân tính tự viên. (trong “Chập Long ngâm”, tác giả Trương Tam Phong.)
Tế bào toàn thân đang nhúc nhích mãnh liệt.
Tâm linh không thể can thiệp vật chất, nhưng năng lượng không phải vật chất.
Cho nên, tâm linh mạnh đến một trình độ nhất định, có thể can thiệp năng lượng.
Dưới cảnh giới Thai tức, tế bàokhông tiêu hao tiềm năng sinh mạng, mà là từ không trung của Khúc Ba tinh, hấp thu lấy linh khí thiên địa từ trong tinh cầu phát ra, không ngừng rửa sạch thân thể, cung cấp chất dinh dưỡng cho cơ thể.
Giang Ly cẩn thận cảm nhận, có thứ gì đó vô hình khiến tế bào lớn mạnh, hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với Nhật Nguyệt tinh hoa. Thân thể của mình lúc trước chỉ là một cái ao nhỏ, bây giờ theo đà thân thể hấp thu linh khí thiên địa, dần dần trở thành một con sông nhỏ.
Hô hấp…
Thở ra hít vào…
Giang Ly có thể nhìn thấy xung quanh thân mình hình thành một vòng gió lốc nhỏ, đây là do tế bào điên cuồng hấp thu linh khí thiên địa mà tạo thành.
Tiềm năng sinh mạng của hắn chẳng những không chút tổn thương, ngược lại vì có thể hấp thu thiên địa linh khí bên ngoài mà tăng lên.
Đúng ba tiếng sau, hắn từ trong cảnh giới Thai tức tỉnh lại, chỉ cảm thấy khí tức toàn thân no đủ, không còn chút cảm giác đói khát nữa, thay vào đó là tinh lực dồi dào và tư duy nhạy bén.
- Linh khí Thiên địa của Khúc Ba tinh này quả nhiên cao cấp hơn Nhật Nguyệt tinh hoa. Giang Ly cẩn thận kiểm tra thân thể, nhìn hai tay của mình, các mạch dưới da đều mạnh mẽ đanh thép, hơi ra sức, thứ gì cứng đều bị bóp nát.
Thân mình hắn khẽ động.
Ngoài hơn 20m, hung hăng đánh một quyền lên một thân cây.
Thân cây giống như bị cưa đứt vậy, đẩy lùi, chỉ còn lại một cọc gỗ lớn, mặt cắt bằng phẳng bóng loáng.
Hắn lại chỉ một cái, xuyên thủng cây đại thụ, khúc gỗ cứng dưới ngón tay hắn chỉ mềm nhũn như miếng đậu phụ.
- Thể năng lại tăng lên rồi! Giang Ly thở dài: - Phong thủy bảo địa, Khúc Ba tinh này thực sự là Phong thủy bảo địa của mình, mình tu luyện trăm ngày trong này, sau khi ra ngoài thì Giang Lưu có là cái gì? Sinh mệnh lực 1.5 đã là cái gì?
Sinh mệnh lực của hắn bây giờ là 1.4, vốn dĩ muốn tăng lên đã vô cùng khó khăn, nhưng linh khí Thiên địa là một loại năng lượng còn cao cấp hơn cả Nhật Nguyệt tinh hoa, sau khi hấp thụ vào cơ thể, tái tạo bản thân, tăng lên cực hạn, sẽ còn siêu việt hơn Giang Lưu rất nhiều.
Thân thể cường đại rồi, tế bào não tăng cường, đối với lực tinh thần cũng có sự trợ giúp nhất định, chắc chắn sẽ tăng thuật thôi miên.
Cảnh giới nhập định cần phải tìm hiểu bản thân, nhưng số lần thôi miên lại có thể tăng thêm.
Giang Ly bây giờ rất chờ mong, trăm ngày sau mình sẽ trưởng thành đến cảnh giới gì?
Đến lúc đó, quay về Tinh Hoa thành, Sinh mệnh lực vượt 1.5, có thể thôi miên trăm người, thậm chí 200 người? Thì sẽ tạo thành chấn động như nào?
- Giang Ly, bây giờ cậu nghỉ ngơi đi, mình gác đêm cho. Lạc Hàm đứng phía xa nói.
Giang Ly nhảy lên, nhảy mấy cái liền đến nơi đóng quân: - Không cần, mình vẫn còn sức, mọi người tiếp tục nghỉ ngơi đi.
- Hay là cậu nghỉ ngơi cho khỏe chút đi, đợi sáng rồi chúng ta xuất phát, tìm bạn học khác, trong rừng bạn học càng nhiều, tụ tập lại cùng nhau mới có thể sinh tồn tốt hơn được. Hơn nữa các loại dược phẩm mà chúng ta mang theo sợ chẳng mấy chốc đã dùng hết, phải tìm người khác tiếp tế. Lạc Hàm nói.
- Cũng được.
Giang Ly làm bộ đi nghỉ, sau đó nghiên cứu sự huyền bí của Thai tức.
Trong quá trình Thai tức, lợi ích tốt nhất của hắn là hấp thu linh khí thiên địa, sao đó có thể cảm nhận cảnh giới linh hồn hấp thu tốt hơn, loại cảm giác linh hồn và linh khí thiên địa giao nhau này quả thực có thể nói là mĩ diệu.
Cái này cũng có tác dụng khiến cảnh giới tâm linh của hắn tăng lên.
Sau đó, một hàng ba người gian nan bôn ba trong rừng. Giang Ly như cá gặp nước, mỗi ngày hắn hấp thu linh khí thiên địa một lần, khiến tế bào thân thể bão hòa, sau đó tiến hành rèn luyện, tiêu hao.
Mỗi ngày Lạc Hàm và Tuyết Linh đều cảm thấy trên người hắn đang phát sinh loại biến hóa bất khả tư nghị, Giang Ly bây giờ dường như đã trở thành một cỗ máy, không ngừng xuyên thẳng, chém giết, mở đường trong rừng.
Đôi khi, gặp được một đám thiết giáp thú, hắn gào to một tiếng, khiến đối phương toàn bộ bị đánh ngã
Mỗi ngày, Giang Ly đều dùng một diện mạo mới xuất hiện trước mặt hai người con gái.
Liên tiếp hơn 20 ngày, bọn họ cuối cùng cũng phát hiện ra vết tích có học sinh tồn tại trong này, vì trên mặt đất có đống lửa đã cháy rụi, còn có một số đồ bỏ đi, đều là sản phẩm của Trái đất, không nghi ngờ gì chính là bạn học của bọn họ.
Hơn 20 ngày tu hành, khí chất của Giang Ly sinh ra một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, bất luận từ trên tâm linh hay trên thân thể, cảm xúc cô đơn, tịch mịch, nhớ nhà lúc trước khi hắn đặt chân lên Tinh cầu này đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là cảm giác thiên hạ nơi nào cũng là nhà.
Hắn thậm chí có thể vứt bỏ tất cả mọi người, vĩnh viễn tu luyện trên Khúc Ba tinh.
Mùi vị hấp thụ linh khí thiên địa quá ảo diệu, không ngừng phát triển, lớn mạnh, mỗi ngày tu luyện đều có cảm ngộ mới.
- Giang Ly, thuốc trị thương, dược phẩm giải độc của chúng ra không còn nhiều nữa, phải tìm được bạn học, bảo bọn họ cho một ít. Lạc Hàm lấy ra một ống thuốc, đây là dược phẩm giải độc, phun lên cánh tay sưng đỏ của mình, lập tức bắt đầu tiêu sưng.
Vừa rồi, cô bị côn trùng độc cắn một cái.
Hai mươi ngày này, chất dinh dưỡng tiêu hao cũng không nhiều, nhưng thuốc giải độc thì lại tiêu hao quá nhiều, vì côn trùng độc trong này quả thực quá nhiều, có một số con côn trùng độc không chịu ảnh hưởng của thôi miên âm thanh, không thể bị giết chết.
Trừ phi Giang Ly đạt đến cảnh giới Nhập định, có thể trực tiếp dùng tư duy bắn phá, như vậy không cần nhìn thấy côn trùng độc là có thể trực tiếp giết chết.
Tất cả chúng sinh, đều bị thôi miên.
- Vết sẹo trên người tôi phải quay về làm phẫu thuật thẩm mĩ mới được. Trên bàn chân Tuyết Linh có một vết thương nhìn mà giật mình, là do bị độc trùng phun nọc độc mà thành, ngay lập tức ăn mòn một khoảng thịt lớn, cũng may là kịp thời phun thuốc giải độc, sau đó phun thuốc sinh trưởng tế bào, lúc này mới cứu vãn nổi.
- Không sao, chúng ta tìm một đám sinh viên, bảo bọn họ đổi cho một số thuốc chữa thương. Giang Ly lấy một bình Nguyệt Linh Chi Tinh, gần đây hắn căn bản không tiêu hao bất kỳ chất dinh dưỡng nào, trực tiếp hấp thu linh khí thiên địa, cho nên toàn bộ đều còn.
- Chúng ta bắt đầu tìm kiếm thôi.
Ba người lại bắt đầu chạy trong rừng.
- Phía trước có người, khoảng 53 người.
Mấy tiếng sau, Giang Ly đột nhiên dừng lại: - Trong rừng cách đây khoảng 3km.
- Cái này cậu cũng có thể nghe thấy sao? Lạc Hàm ngạc nhiên:
- Chúng ta qua đó?
- Cũng tốt, 53 người tụ tập lại một chỗ, chắc chắn không phải là bạn học của Tinh Hoa thành chúng ta, chắc là học sinh của một trường cấp ba trong thành phố lớn. Giang Ly nhấc chân đá bay một tảng đá lớn cản đường, dẫn đầu chạy về phía rừng sâu.
Chỉ chốc lát sau, phía trước liền hiện ra một mảnh đất trống.
Quả nhiên trên đất trống có khoảng hơn 50 người đang ngồi, có người đang ngủ say, có người đang ngồi thiền, có người đang rèn luyện thân thể, còn có người thì lại đang chui vào trong lều tắm rửa.
- Có động!
- Cảnh giác!
- Lập tức cảnh giác!
Hơn mười học sinh nam nghe thấy có động, chợt nhảy ra.
Lúc này, Giang Ly và Lạc Hàm, Tuyết Linh từ sâu trong rừng chạy ra, Lạc Hàm lớn tiếng nói:
- Đừng lo lắng, chúng tôi là học sinh của Tinh Hoa thành, mọi người là học sinh của thành phố nào vậy?
- Hóa ra là người của Tinh Hoa thành.
- Giải tán giải tán…
- Không cần lo lắng…
- Chúng tôi là học sinh của Nhật Hoa thành, chậc chậc... Ba người các anh, không ngờ có thể sống trong rừng 27 ngày, vận khí không phải là tốt bình thường.
- Ồ, hai cô này thật xinh đẹp.
- Còn học sinh nam kia là ai, mang theo hai người con gái xinh đẹp này sinh sống trong rừng sâu, thật là thoải mái.
- Hả? Mọi người nhìn xem! Học sinh nam kia hình như là người đánh nhau với Giang Lưu thì phải.
- Đúng rồi…
Danh tiếng đại thiếu gia của tập đoàn Nhật Nguyệt của Giang Lưu đã truyền rộng khắp đám học sinh, một số học sinh nhìn rõ mặt mũi của Giang Ly, lập tức biến sắc.
- Anh Tiêu, anh Tiêu, có người đến.
Lúc này, có học sinh lớn tiếng gọi học sinh dẫn đội của bọn họ.
Mỗi một trường học đều có đệ nhất cao thủ, ví dụ trong trường cấp ba Tinh Hoa lúc trước có Âu Dương Tinh, bình thường ra ngoài lịch lãm rèn luyện, học sinh như này chính là thủ lĩnh, nhiều người ủng hộ.
Cái lều khẽ động, một thanh niên cao lớn từ trong đó bước ra, bất động như núi, vẻ mặt không có chút gian nan vất vả gì, được chăm sóc rất tốt. Lều vải mà gã ở, được làm từ nguyên liệu phân tử công nghệ cao, cuộn lại chỉ to khoảng bằng nắm đấm, trải rộng ra thì rộng khoảng 30 mét vuông, vô cùng rộng rãi, có thể thông khí, nhưng mưa gió côn trùng thì không thể nào vào được, vô cùng thoải mái dễ chịu.
Giang Ly nhíu mày, hắn cảm giác trong lều vải đó còn có một học sinh nữ nữa.
- Mấy người là học sinh cấp ba Tinh Hoa? Lạc đội sao? Tôi là Phong Trùng Tiêu của Nhật Hoa thành. Ánh mắt của Phong Trùng Tiêu này liếc nhìn từ thân thể của Lạc Hàm rồi lại đến Tuyết Linh, trong ánh mắt lộ vẻ cười lơ đãng:
- Mấy người muốn gia nhập vào đội ngũ của chúng tôi?
- Chúng tôi muốn đổi một số dược phẩm trị thương giải độc, dùng Nguyệt Linh Chi Tinh đổi. Giang Ly lấy ra một bình Nguyệt Linh Chi Tinh:
- Trên Khúc Ba tinh, cũng không thể tiến hành chuyển khoản mua bán, chỉ có thể lấy đồ đổi lấy đồ.
Trong thời đại cổ xưa, Đạo gia đã từng có cách Tích Cốc.
Nguyên lí chính là con người không ăn cơm, do đó khiến tế bào đói khát, trong trạng thái đói khát, tế bào sẽ Khuyết thực đoạt khí, tự động cướp lấy linh khí thiên địa.
Nhưng, lý luận này là sai lầm.
Vô số người được thí nghiệm, đã bị chết đói.
Vì tu vi tâm linh của bọn không đủ, căn bản không hiểu cái gì gọi là hô hấp Thánh thai, chưa học đi, liền muốn bay, kết cục chỉ có chết.
Giang Ly thì lại khác.
Khúc Ba tinh cũng không phải Trái đất.
- Có cảm giác rồi!
Sau khi Thai tức khoảng nửa tiếng, tế bào rung động hô hấp đến cực hạn, Giang Ly liền cảm thấy trong không khí dường như có một luồng khí lưu mát lạnh, chậm chãi hấp thụ vào thân thể.
Khí lưu này, trên Trái đất căn bản không có.
Cùng với sự phản chiến của Thai tức, hắn cảm thấy linh hồn của mình mạnh hơn rất nhiều, đang trao đổi với một loại khí đặc biệt trong hư không.
Khí này chính là vật chất dinh dưỡng tốt nhất, thẩm thấu vào da, xương cốt, cơ bắp, tế bào thậm chí là từng ngóc ngách nhỏ trong toàn thân.
Trong lúc này, Giang Ly không còn là mơ màng tiến vào Thai tức như lúc trước nữa.
Hắn thực sự cảm thấy hương vị ‘Thai giả thai thần kỳ’.
Thai chính là Thánh thai, kết Thánh thai của Đạo gia, chính là ngưng tụ nguyên thần.
Thánh thai kết thành, cuối cùng nguyên thần xuất khiếu, như đi vào cõi tiên.
Thực ra đây cũng chính là sức mạnh cực kỳ nhạy bén mà linh hồn có được, bắt đầu tiếp xúc với năng lượng đặc biệt trong hư không. Dùng linh hồn hô hấp, bốn phương tám hướng bắt đầu hấp thụ vào cơ thể.
Thụy thần tiên, thụy thần tiên, thạch căn cao ngọa vọng kỳ niên, tam quang trầm luân tính tự viên. (trong “Chập Long ngâm”, tác giả Trương Tam Phong.)
Tế bào toàn thân đang nhúc nhích mãnh liệt.
Tâm linh không thể can thiệp vật chất, nhưng năng lượng không phải vật chất.
Cho nên, tâm linh mạnh đến một trình độ nhất định, có thể can thiệp năng lượng.
Dưới cảnh giới Thai tức, tế bàokhông tiêu hao tiềm năng sinh mạng, mà là từ không trung của Khúc Ba tinh, hấp thu lấy linh khí thiên địa từ trong tinh cầu phát ra, không ngừng rửa sạch thân thể, cung cấp chất dinh dưỡng cho cơ thể.
Giang Ly cẩn thận cảm nhận, có thứ gì đó vô hình khiến tế bào lớn mạnh, hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với Nhật Nguyệt tinh hoa. Thân thể của mình lúc trước chỉ là một cái ao nhỏ, bây giờ theo đà thân thể hấp thu linh khí thiên địa, dần dần trở thành một con sông nhỏ.
Hô hấp…
Thở ra hít vào…
Giang Ly có thể nhìn thấy xung quanh thân mình hình thành một vòng gió lốc nhỏ, đây là do tế bào điên cuồng hấp thu linh khí thiên địa mà tạo thành.
Tiềm năng sinh mạng của hắn chẳng những không chút tổn thương, ngược lại vì có thể hấp thu thiên địa linh khí bên ngoài mà tăng lên.
Đúng ba tiếng sau, hắn từ trong cảnh giới Thai tức tỉnh lại, chỉ cảm thấy khí tức toàn thân no đủ, không còn chút cảm giác đói khát nữa, thay vào đó là tinh lực dồi dào và tư duy nhạy bén.
- Linh khí Thiên địa của Khúc Ba tinh này quả nhiên cao cấp hơn Nhật Nguyệt tinh hoa. Giang Ly cẩn thận kiểm tra thân thể, nhìn hai tay của mình, các mạch dưới da đều mạnh mẽ đanh thép, hơi ra sức, thứ gì cứng đều bị bóp nát.
Thân mình hắn khẽ động.
Ngoài hơn 20m, hung hăng đánh một quyền lên một thân cây.
Thân cây giống như bị cưa đứt vậy, đẩy lùi, chỉ còn lại một cọc gỗ lớn, mặt cắt bằng phẳng bóng loáng.
Hắn lại chỉ một cái, xuyên thủng cây đại thụ, khúc gỗ cứng dưới ngón tay hắn chỉ mềm nhũn như miếng đậu phụ.
- Thể năng lại tăng lên rồi! Giang Ly thở dài: - Phong thủy bảo địa, Khúc Ba tinh này thực sự là Phong thủy bảo địa của mình, mình tu luyện trăm ngày trong này, sau khi ra ngoài thì Giang Lưu có là cái gì? Sinh mệnh lực 1.5 đã là cái gì?
Sinh mệnh lực của hắn bây giờ là 1.4, vốn dĩ muốn tăng lên đã vô cùng khó khăn, nhưng linh khí Thiên địa là một loại năng lượng còn cao cấp hơn cả Nhật Nguyệt tinh hoa, sau khi hấp thụ vào cơ thể, tái tạo bản thân, tăng lên cực hạn, sẽ còn siêu việt hơn Giang Lưu rất nhiều.
Thân thể cường đại rồi, tế bào não tăng cường, đối với lực tinh thần cũng có sự trợ giúp nhất định, chắc chắn sẽ tăng thuật thôi miên.
Cảnh giới nhập định cần phải tìm hiểu bản thân, nhưng số lần thôi miên lại có thể tăng thêm.
Giang Ly bây giờ rất chờ mong, trăm ngày sau mình sẽ trưởng thành đến cảnh giới gì?
Đến lúc đó, quay về Tinh Hoa thành, Sinh mệnh lực vượt 1.5, có thể thôi miên trăm người, thậm chí 200 người? Thì sẽ tạo thành chấn động như nào?
- Giang Ly, bây giờ cậu nghỉ ngơi đi, mình gác đêm cho. Lạc Hàm đứng phía xa nói.
Giang Ly nhảy lên, nhảy mấy cái liền đến nơi đóng quân: - Không cần, mình vẫn còn sức, mọi người tiếp tục nghỉ ngơi đi.
- Hay là cậu nghỉ ngơi cho khỏe chút đi, đợi sáng rồi chúng ta xuất phát, tìm bạn học khác, trong rừng bạn học càng nhiều, tụ tập lại cùng nhau mới có thể sinh tồn tốt hơn được. Hơn nữa các loại dược phẩm mà chúng ta mang theo sợ chẳng mấy chốc đã dùng hết, phải tìm người khác tiếp tế. Lạc Hàm nói.
- Cũng được.
Giang Ly làm bộ đi nghỉ, sau đó nghiên cứu sự huyền bí của Thai tức.
Trong quá trình Thai tức, lợi ích tốt nhất của hắn là hấp thu linh khí thiên địa, sao đó có thể cảm nhận cảnh giới linh hồn hấp thu tốt hơn, loại cảm giác linh hồn và linh khí thiên địa giao nhau này quả thực có thể nói là mĩ diệu.
Cái này cũng có tác dụng khiến cảnh giới tâm linh của hắn tăng lên.
Sau đó, một hàng ba người gian nan bôn ba trong rừng. Giang Ly như cá gặp nước, mỗi ngày hắn hấp thu linh khí thiên địa một lần, khiến tế bào thân thể bão hòa, sau đó tiến hành rèn luyện, tiêu hao.
Mỗi ngày Lạc Hàm và Tuyết Linh đều cảm thấy trên người hắn đang phát sinh loại biến hóa bất khả tư nghị, Giang Ly bây giờ dường như đã trở thành một cỗ máy, không ngừng xuyên thẳng, chém giết, mở đường trong rừng.
Đôi khi, gặp được một đám thiết giáp thú, hắn gào to một tiếng, khiến đối phương toàn bộ bị đánh ngã
Mỗi ngày, Giang Ly đều dùng một diện mạo mới xuất hiện trước mặt hai người con gái.
Liên tiếp hơn 20 ngày, bọn họ cuối cùng cũng phát hiện ra vết tích có học sinh tồn tại trong này, vì trên mặt đất có đống lửa đã cháy rụi, còn có một số đồ bỏ đi, đều là sản phẩm của Trái đất, không nghi ngờ gì chính là bạn học của bọn họ.
Hơn 20 ngày tu hành, khí chất của Giang Ly sinh ra một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất, bất luận từ trên tâm linh hay trên thân thể, cảm xúc cô đơn, tịch mịch, nhớ nhà lúc trước khi hắn đặt chân lên Tinh cầu này đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là cảm giác thiên hạ nơi nào cũng là nhà.
Hắn thậm chí có thể vứt bỏ tất cả mọi người, vĩnh viễn tu luyện trên Khúc Ba tinh.
Mùi vị hấp thụ linh khí thiên địa quá ảo diệu, không ngừng phát triển, lớn mạnh, mỗi ngày tu luyện đều có cảm ngộ mới.
- Giang Ly, thuốc trị thương, dược phẩm giải độc của chúng ra không còn nhiều nữa, phải tìm được bạn học, bảo bọn họ cho một ít. Lạc Hàm lấy ra một ống thuốc, đây là dược phẩm giải độc, phun lên cánh tay sưng đỏ của mình, lập tức bắt đầu tiêu sưng.
Vừa rồi, cô bị côn trùng độc cắn một cái.
Hai mươi ngày này, chất dinh dưỡng tiêu hao cũng không nhiều, nhưng thuốc giải độc thì lại tiêu hao quá nhiều, vì côn trùng độc trong này quả thực quá nhiều, có một số con côn trùng độc không chịu ảnh hưởng của thôi miên âm thanh, không thể bị giết chết.
Trừ phi Giang Ly đạt đến cảnh giới Nhập định, có thể trực tiếp dùng tư duy bắn phá, như vậy không cần nhìn thấy côn trùng độc là có thể trực tiếp giết chết.
Tất cả chúng sinh, đều bị thôi miên.
- Vết sẹo trên người tôi phải quay về làm phẫu thuật thẩm mĩ mới được. Trên bàn chân Tuyết Linh có một vết thương nhìn mà giật mình, là do bị độc trùng phun nọc độc mà thành, ngay lập tức ăn mòn một khoảng thịt lớn, cũng may là kịp thời phun thuốc giải độc, sau đó phun thuốc sinh trưởng tế bào, lúc này mới cứu vãn nổi.
- Không sao, chúng ta tìm một đám sinh viên, bảo bọn họ đổi cho một số thuốc chữa thương. Giang Ly lấy một bình Nguyệt Linh Chi Tinh, gần đây hắn căn bản không tiêu hao bất kỳ chất dinh dưỡng nào, trực tiếp hấp thu linh khí thiên địa, cho nên toàn bộ đều còn.
- Chúng ta bắt đầu tìm kiếm thôi.
Ba người lại bắt đầu chạy trong rừng.
- Phía trước có người, khoảng 53 người.
Mấy tiếng sau, Giang Ly đột nhiên dừng lại: - Trong rừng cách đây khoảng 3km.
- Cái này cậu cũng có thể nghe thấy sao? Lạc Hàm ngạc nhiên:
- Chúng ta qua đó?
- Cũng tốt, 53 người tụ tập lại một chỗ, chắc chắn không phải là bạn học của Tinh Hoa thành chúng ta, chắc là học sinh của một trường cấp ba trong thành phố lớn. Giang Ly nhấc chân đá bay một tảng đá lớn cản đường, dẫn đầu chạy về phía rừng sâu.
Chỉ chốc lát sau, phía trước liền hiện ra một mảnh đất trống.
Quả nhiên trên đất trống có khoảng hơn 50 người đang ngồi, có người đang ngủ say, có người đang ngồi thiền, có người đang rèn luyện thân thể, còn có người thì lại đang chui vào trong lều tắm rửa.
- Có động!
- Cảnh giác!
- Lập tức cảnh giác!
Hơn mười học sinh nam nghe thấy có động, chợt nhảy ra.
Lúc này, Giang Ly và Lạc Hàm, Tuyết Linh từ sâu trong rừng chạy ra, Lạc Hàm lớn tiếng nói:
- Đừng lo lắng, chúng tôi là học sinh của Tinh Hoa thành, mọi người là học sinh của thành phố nào vậy?
- Hóa ra là người của Tinh Hoa thành.
- Giải tán giải tán…
- Không cần lo lắng…
- Chúng tôi là học sinh của Nhật Hoa thành, chậc chậc... Ba người các anh, không ngờ có thể sống trong rừng 27 ngày, vận khí không phải là tốt bình thường.
- Ồ, hai cô này thật xinh đẹp.
- Còn học sinh nam kia là ai, mang theo hai người con gái xinh đẹp này sinh sống trong rừng sâu, thật là thoải mái.
- Hả? Mọi người nhìn xem! Học sinh nam kia hình như là người đánh nhau với Giang Lưu thì phải.
- Đúng rồi…
Danh tiếng đại thiếu gia của tập đoàn Nhật Nguyệt của Giang Lưu đã truyền rộng khắp đám học sinh, một số học sinh nhìn rõ mặt mũi của Giang Ly, lập tức biến sắc.
- Anh Tiêu, anh Tiêu, có người đến.
Lúc này, có học sinh lớn tiếng gọi học sinh dẫn đội của bọn họ.
Mỗi một trường học đều có đệ nhất cao thủ, ví dụ trong trường cấp ba Tinh Hoa lúc trước có Âu Dương Tinh, bình thường ra ngoài lịch lãm rèn luyện, học sinh như này chính là thủ lĩnh, nhiều người ủng hộ.
Cái lều khẽ động, một thanh niên cao lớn từ trong đó bước ra, bất động như núi, vẻ mặt không có chút gian nan vất vả gì, được chăm sóc rất tốt. Lều vải mà gã ở, được làm từ nguyên liệu phân tử công nghệ cao, cuộn lại chỉ to khoảng bằng nắm đấm, trải rộng ra thì rộng khoảng 30 mét vuông, vô cùng rộng rãi, có thể thông khí, nhưng mưa gió côn trùng thì không thể nào vào được, vô cùng thoải mái dễ chịu.
Giang Ly nhíu mày, hắn cảm giác trong lều vải đó còn có một học sinh nữ nữa.
- Mấy người là học sinh cấp ba Tinh Hoa? Lạc đội sao? Tôi là Phong Trùng Tiêu của Nhật Hoa thành. Ánh mắt của Phong Trùng Tiêu này liếc nhìn từ thân thể của Lạc Hàm rồi lại đến Tuyết Linh, trong ánh mắt lộ vẻ cười lơ đãng:
- Mấy người muốn gia nhập vào đội ngũ của chúng tôi?
- Chúng tôi muốn đổi một số dược phẩm trị thương giải độc, dùng Nguyệt Linh Chi Tinh đổi. Giang Ly lấy ra một bình Nguyệt Linh Chi Tinh:
- Trên Khúc Ba tinh, cũng không thể tiến hành chuyển khoản mua bán, chỉ có thể lấy đồ đổi lấy đồ.
/100
|