Chương 1016: Sinh tử gắn bó [53]
Editor: May
Anh nghĩ, không phải bọn họ đã từng tách ra bảy năm ư?
Chỉ cần anh cắn chặt răng kiên trì, bảy năm luân hồi, lại đến lần nữa, luôn có thể kiên trì qua!
Nếu một lần bảy năm không đủ, vậy hai lần bảy năm.........
Sinh thời, chỉ cần anh có thể cắn chặt răng cố gắng sống tiếp, như vậy, liền có thể có một ngày, gặp lại cô!
Có người đã đưa khăn mặt tới, Từ Ngang nhận lấy, cẩn thận chà lau gương mặt Dịch Giản, chà lau từng chút một, thật cẩn thận, còn làm rất nghiêm túc
Dịch Giản không hề động.
Ánh mắt cũng không có động một chút.
Anh mơ hồ có chút hoảng hốt, như là nhớ tới, sáng sớm mỗi ngày, cô gái nhỏ mềm mại kia, đều là dùng khăn mặt rất mềm mại, nhẹ nhàng chà lau gương mặt của anh.
Đây đều là chỉ vừa mới rời đi, trong đầu anh, toàn bộ liền hiện lên là cô...... Là cô...... Đều là cô!
Từ Ngang nhìn thấy con ngươi Dịch Giản co rút nhanh, nhịn không được thở dài một hơi: “Thiếu tướng, sao người lại khổ sợ như vậy chứ?”
Dịch Giản lại không hé răng, ánh mắt cũng không có chuyển động một chút, Từ Ngang cúi đầu, anh trực tiếp quét rơi từng chút hạt cát trên tây trang trắng noãn của Từ Ngang, chậm rãi nói:“Thiếu tướng, ngài nói vì sao ngài cứ muốn diễn như vậy chứ? Để cho thiếu tướng phu nhân oán hận người rời đi như vậy, nhưng đến Anh quốc, nếu gặp được lão gia nhà họ Chung, lúc đó, cô liền đã biết hết thảy chân tướng, thiếu tướng......... Ngài không biết đến lúc đó thiếu tướng phu nhân đều hiểu hết? Thiếu tướng phu nhân tất nhiên sẽ hối hận ......... Huống hồ......... Đáy lòng của thiếu tướng phu nhân, khẳng định là khó chịu không thôi, huống chi, cho dù là, cho dù là thiếu tướng phu nhân ở lại, đưa đến tây bộ, có đại phu nhân tứ di thái thái bọn họ chiếu cố, chưa chắc sẽ gặp chuyện không may, sẽ có nguy hiểm .”
Từ Ngang nói xong như vậy, đáy lòng đã bắt đầu có chút lên men.
Anh vẫn luôn cảm thấy thiếu tướng vì thiếu tướng phu nhân, làm nhiều lắm, nhiều đến......... Anh đều có chút không đành lòng nhìn tiếp.
Dịch Giản vẫn không nói gì như trước, chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn Từ Ngang một cái, Từ Ngang thở dài một hơi thật mạnh, liền chậm rãi lên ghế kế bên tay lái, khởi động xe, chậm rãi lái về Cố Viên nhà họ Dịch.
Dịch Giản kéo khóe miệng, thản nhiên cười khổ một chút, thật ra anh đào tâm đào phổ vắt óc tìm mưu kế với cô như vậy, cũng không biết cô có thể hiểu được hay không.
Thật ra anh đã đi ra cảng từ rất sớm, nhìn cô mặc sườn xám màu tím đậm, bước từng bước lên ca-nô, đầu cũng không có quay lại một chút, như là hoàn toàn cho là anh sẽ không đến tiễn cô.
/1214
|