Tình nhân bí mật của thiếu tướng: Bảo bối, đừng chạy Full
Chương 346: Tôi muốn cô ấy sống! (14)
/1214
|
Chương 346: Tôi muốn cô ấy sống! (14)
Nói cho cùng tinh thần và thể lực của Chung Tình không đủ, suy nghĩ được một chút, dứt khoát không thèm nghĩ nữa, húp cháo xong, cảm thấy hơi mệt, liền lại ngủ đi.
Trước lúc ngủ, cô như đang suy nghĩ cái gì, lúc này mới tóm lấy tay thiếu tướng, hữu khí vô lực hỏi một câu: "Con đâu?"
Nét mặt Dịch Giản ngừng lại một chút nhưng không hé răng chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ chăn của cô, Chung Tình thật sự mệt, ý thức cũng mơ hồ, không mấy phút sau, liền ngủ mất.
Lúc này Từ Ngang mới đi lên phía trước, để Dịch Giản đi nghỉ ngơi một lát, ở trên chiến trường anh đã bị thương, mặc dù không quá nghiêm trọng, nhưng anh đã mấy ngày chưa nghỉ, đừng để cô Chung còn chưa khỏi, anh lại bị bệnh.
Dịch Giản lắc lắc đầu, không chịu rời đi, chỉ ngồi trên ghế mềm, suy nghĩ cẩn thận, rồi nói: "Sắp xếp lại căn phòng một bên ở Cố Viên, đợi một thời gina nữa, đưa cô ấy về đó nghỉ ngơi."
Đương nhiên Từ Ngang hiểu ý Dịch Giản muốn, hiện giờ đại phu nhân vẫn không hề ra mặt, thật ra là vì ngại Dịch Giản, không dám làm gì cô Chung, nhưng mà chẳng biết vì sao mà bây giờ bà ta lại hận chết cô Chung, sợ là ý muốn lóc từng miếng thịt của cô cũng có!
Đứa nhỏ này... . . . Là thiếu tướng, lúc đại phu nhân biết, thiếu chút nữa đã ngất đi.
Thiếu tướng cũng chưa từng tới tìm bà ấy, sợ là trong lòng thiếu tướng hãy còn tức, tức đại phu nhân dám tự ý muốn mạng Chung Tình.
Tạm thời, nhà họ Dịch đang có chiến tranh lạnh cực kỳ lợi hại.
Chắc chắn thiếu tướng cảm thấy cô Chung có ở ddaau cũng không an toàn, chẳng bằng chuyển tới Cố Viên ở, có anh bảo vệ sẽ yên tâm hơn.
Chỉ là, thiếu tướng luôn luôn kính trọng anh cả Dịch Phong của mình, thế nên mới nghe theo ý của đại phu nhân, hiện tại lại vì một người phụ nữ mà gây ra chuyện thế này, trái lại đây cũng là chuyện bất ngờ.
Từ Ngang biết thiếu tướng chắc chắn sẽ không chịu đi, liền ôm chăn tới, cho Dịch Giản đắp tạm.
Quả thực Dịch Giản cũng mệt mỏi, Chung Tình đã ngủ say, anh nghiêng đầu, nhìn cô thật lâu, cũng ngủ theo.
Tay anh trước sau đều nắm tay cô, động tác dịu dàng, tâm ý triền miên, hai người hít thở ăn ý, quấn quanh ở một chỗ.
Mấy bóng đèn lưu ly phát ra ánh sáng rực rỡ, chiếu lên mặt hai người, tạo thành một khung cảnh có đầy hương vị "vợ chồng".
/1214
|