Tình nhân bí mật của thiếu tướng: Bảo bối, đừng chạy Full
Chương 966: Thiếu tướng tính kế [79]
/1214
|
Chương 966: Thiếu tướng tính kế [79]
Editor: May
Thật ra cô biết, là nguyên nhân của chính cô.
Cô cũng biết, Dịch Giản cũng không vì xa cách của cô mà tức giận, ngược lại như là sớm đã nghĩ tới, tùy ý cô như vậy.
Chạng vạng ngày này, một khu vực thành thị lân cận gần thành phố X, đã muốn hoàn toàn bạo phát chiến tranh.
Người thành phố X, lúc này đây mới ý thức được khủng hoảng, mọi người cả thành kích động thành một mảnh.
Mọi người đều đang nghĩ, có phải rất nhanh, thành phố X cũng sẽ chiến hỏa chọc trời hay không?
Thiếu tướng phái binh, tiến đến duy trì.
Nếu công phá thành phố kia, tất nhiên kế tiếp tổn hại chính là thành phố X rồi.
Đại phu nhân bọn họ đã muốn dưới an bài của thiếu tướng, rời khỏi thành phố X, dời đến Tây Bộ vào sáng sớm.
Trong quân khu.
Văn phòng của Dịch Giản.
Từ Ngang giải thích đơn giản với Dịch Giản: “Thiếu tướng, sợ là đại thiếu phu nhân nhà họ Trác không thể rời đi được......... Xe lửa đã bị quân Nhật nổ phá hủy một đoạn, chung quanh thành phố đã muốn chiến hỏa mấy ngày liền, ra vào khó khăn......... Sợ là cô ta phải ở lại thành phố X.”
Dịch Giản không có hé răng, đã muốn im lặng ngồi ở chỗ kia, nhìn một mảnh trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ, phong cảnh xinh đẹp yên tĩnh.
Nhưng, nhưng cũng có thể nghe được dưới trời xanh xinh đẹp như thế, có từng trận âm thanh tiếng súng tiếng pháo mơ hồ truyền đến.
“Thiếu tướng......... Người xem, vậy phải làm sao bây giờ?”
Dịch Giản cúi đầu, nhìn tờ vé tàu trên bàn, suy nghĩ trong đầu đều là bộ dáng tuyệt vọng mất mát của Chung Tình vào tối hôm qua, mấp máy môi, qua nửa ngày, mới nói: “Để cho Chung Hân đi Anh quốc đi.........”
“Thiếu tướng, hiện tại không có vé tàu, tổng cộng là hai tấm, ngài và thiếu tướng phu nhân mỗi người một tấm, hơn nữa bên trong đều là người Anh quốc phải về quốc gia của mình, sợ là hoàn toàn không có biện pháp làm ra tờ thứ ba.........”
Dịch Giản ngoảnh mặt làm ngơ với lời của Từ Ngang.
Anh chỉ rũ ánh mắt, suy nghĩ một trận, liền đứng lên, “Đi bệnh viện một chuyến đi.”
“Thiếu tướng, ngài cân nhắc rồi hãy đi! Đây là vé tàu ngài mất công phu rất lớn mới làm ra, nếu thật sự cho đại thiếu phu nhân nhà họ Trác, như vậy có thể ngài sẽ không đi được nữa.........”
Dịch Giản vươn tay, cầm tấm vé tàu kia, cất vào trong túi quần áo, thản nhiên xoay người, đi về phía ngoài cửa.
Từ Ngang vội vàng đuổi kịp: “Thiếu tướng, ngài và thiếu tướng phu nhân rời đi đi, tôi thề tôi nhất định bảo vệ tốt đại thiếu phu nhân nhà họ Trác, sẽ không để cho cô ta phát sinh nguy hiểm nào......... Tôi liều mạng cũng sẽ bảo vệ tốt cô ta.........”
/1214
|