Hoắc Tư Danh lạnh nhạt đi xuống mật thất cùng với năm người Tống Thương, Hà Xuân, Triết Lâm, Vĩnh Bắc và Đàm Vĩnh Long
Từ đầu đến cuối một câu Hoắc Tư Danh cũng không nói, ngay cả liếc hay mắng bốn người Tống Thương cũng không có, càng khiến bốn người Tống Thương cảm thấy chính họ tội lỗi
Trách họ cũng không đúng nhưng không trách cũng không đúng, nếu họ chăm chú quan sát Hứa Doãn Hạ thì nhất định khống chế lại tất cả các hành động của bên ác khi còn ở đó, nhưng họ một mực không quan tâm chỉ lo nói chuyện Trong lòng họ vẫn luôn nghĩ chỉ có Hứa Doãn Hạ mới gây ra phiền phức cho Hoắc Tư Danh nhưng họ chưa từng đi theo cận kề Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ như Đàm Vĩnh Long nên họ không biết Hoắc Tư Danh mới là người gây phiền phức cho Hứa Doãn Hạ, họ cũng không từng biết Hoắc Tư Danh vì ghen tuông mà làm Hứa Doãn Hạ xảy thai, họ cũng chưa từng biết vì muốn thay thế vị trí của Hứa Doãn Hạ trong lòng của Hoắc Tư Danh mà biết bao nhiêu người tính kế lên người cô
Vì yêu Hoắc Tư Danh, Hứa Doãn Hạ chưa từng từ bỏ, dù bị người hại người tính kế, nếu không phải nguy hiểm thì chính cô vẫn luôn một mình chịu chứ không hề nói cho Hoắc Tư Danh cũng như gây phiền phức cho anh không ai hiểu hết, không ai biết hết chỉ có người đứng nhìn cận kề hai người họ là Đàm Vĩnh Long mới hiểu
Nổi đau mất con, khó khăn lắm mới lành lại rồi đến những lần bị người tính kế Hứa Doãn Hạ phải một mình vùng vẫy trong vũng bùn đó nếu nói về vết thương nổi đau hay phiền phức phải kể đến Hứa Doãn Hạ đầu tiên cô vì Hoắc Tư Danh chịu đựng cũng không phải ít chuyện nhưng người ngoài nhìn vào không ai từng nghĩ như vậy
•••••••
Mật Thất
Hai cha con Phan Trấn Khắc và Phan Gia Hân bị bỏ đói đến cả người run rẩy bụng cứ kêu rột rột, họ không ngừng chửi rủa
" Mấy người cả gan lắm dám bắt nhốt cha con tao, các người không muốn sống nữa à? "
" Đúng đó! Các người muốn chết sớm hay sao hả? Các người biết tao là ai không? "
" Đợi chừng nào tao ra ngoài, chúng mày chết hết! "
" " vô số câu chửi rủa, hâm dọa nhưng là không một ai đáp lại, chửi riết vừa khát vừa đói nên cũng không có sức để chửi nữa Hai cha còn dần dần im lặng nằm cheo veo một bên góc tường Nhìn rất tịch mịch và âm u
Hoắc Tư Danh nheo mắt lại nhìn hai cha con Phan Gia trong camera giám sát, môi khẽ câu lên!
Để anh xem, hai cha con này sẽ do ai cứu hay là anh có chết như những gì họ nói không!
Hoắc Tư Danh cùng với năm người Đàm Vĩnh Long nhẹ bước bước vào mật thất
Bên trong đã chuẩn bị sẵn một cái ghế để Hoắc Tư Danh ngồi, Hoắc Tư Danh đi tới đó ngồi xuống
Phan Gia Hân và Phan Trấn Khắc không khỏi trợn to mắt nhìn, trong lòng không khỏi run rẩy thầm nghĩ " Không lẽ kế hoạch bọn họ đã bị bại lộ " không không thể nào, họ cho tiền mấy người đó nhiều thế mà làm sao những người đó lại dám nhưng là cũng không phải không có khả năng
Phan Gia Hân vừa thấy Hoắc Tư Danh, trong lòng lộp bộp nhưng là cô vẫn dối lòng, hiện tại Hứa Doãn Hạ cũng sắp chết, Phan Gia Hân cô gần bằng tuổi với Hoắc Tư Danh, nhìn trái hay nhìn phải đều xứng đôi vừa lứa hơn là Hứa Doãn Hạ Trong lòng thầm vui mừng bên nói
" Tư Danh, anh đến cứu em sao? Huhu " vừa nói vừa khóc ra vẻ tội nghiệp đáng thương nhưng không đổi lấy được gì ngoài 6 đôi mắt lạnh lùng âm trầm kia
Phan Gia Hân không cam, nếu không tới cứu cô thì tới đây làm gì, Phan Gia Hân như kẻ điên ra lệnh
" Nếu anh không cứu tôi, thì nhanh qua cởi trói để tôi về! nhìn gì mà nhìn? Muốn bị móc mắt ra à? " không còn giọng điệu mền dịu nữa, thay vào đó là bản tính thật sự của cô
Tống Thương không nói gì, tiến lên " CHÁT " tát mạnh vào mặt Phan Gia Hân
Phan Gia Hân la lên " A "
" Chúng mày muốn chết hết sao? Một lũ rác rưởi "
Cứ như bị đánh ngay dây thần kinh, Phan Gia Hân không ngừng nhìn Hoắc Tư Danh nói điên cuồng
" Còn anh nữa! Nghĩ mình là gì? Tình yêu cao cả quá nhĩ? Sớm muộn gì con tiện nhân Hứa Doãn Hạ đó cũng chết thôi lúc đó để xem anh có còn chê tôi không? "
Môi khẽ câu lên nói
" Loại người hồ ly như cô ta phải chết càng sớm càng tốt, chứ đừng nói cái gì mà hôn mê! Tôi đang trông chờ ngày cô ta chết đi, để xem Hoắc Tổng đây có thủ thân như ngọc không? Hay là vài ngày sau lại đi kiếm gái "
Dứt câu điên cuồng cười lên, nhưng là chưa cười được bao lâu lại là tiếng thét thê thảm
" Á "
Đàm Vĩnh Long vừa nghe có người rủa chị dâu Hứa Doãn Hạ của anh, anh không cần nghe lệnh gì mà đeo bao tay có gắn lưỡi lam vào, tát mạnh vào mặt Phan Gia Hân
Máu từ khuôn mặt ròng rọc chảy xuống, kèm theo tiếng thét kinh khủng của Phan Gia Hân, đủ biết mặt cô ta bị gì rồi
Phan Trấn Khắc từ đầu đến cuối vẫn im lặng để Phan Gia Hân nói, chính ông câu lên khóe miệng, nhưng là chưa vui vẻ bao lâu ông trợn to mắt nhìn đứa con gái duy nhất của ông bị hủy dung
••••••••••••••••
Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!
Từ đầu đến cuối một câu Hoắc Tư Danh cũng không nói, ngay cả liếc hay mắng bốn người Tống Thương cũng không có, càng khiến bốn người Tống Thương cảm thấy chính họ tội lỗi
Trách họ cũng không đúng nhưng không trách cũng không đúng, nếu họ chăm chú quan sát Hứa Doãn Hạ thì nhất định khống chế lại tất cả các hành động của bên ác khi còn ở đó, nhưng họ một mực không quan tâm chỉ lo nói chuyện Trong lòng họ vẫn luôn nghĩ chỉ có Hứa Doãn Hạ mới gây ra phiền phức cho Hoắc Tư Danh nhưng họ chưa từng đi theo cận kề Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ như Đàm Vĩnh Long nên họ không biết Hoắc Tư Danh mới là người gây phiền phức cho Hứa Doãn Hạ, họ cũng không từng biết Hoắc Tư Danh vì ghen tuông mà làm Hứa Doãn Hạ xảy thai, họ cũng chưa từng biết vì muốn thay thế vị trí của Hứa Doãn Hạ trong lòng của Hoắc Tư Danh mà biết bao nhiêu người tính kế lên người cô
Vì yêu Hoắc Tư Danh, Hứa Doãn Hạ chưa từng từ bỏ, dù bị người hại người tính kế, nếu không phải nguy hiểm thì chính cô vẫn luôn một mình chịu chứ không hề nói cho Hoắc Tư Danh cũng như gây phiền phức cho anh không ai hiểu hết, không ai biết hết chỉ có người đứng nhìn cận kề hai người họ là Đàm Vĩnh Long mới hiểu
Nổi đau mất con, khó khăn lắm mới lành lại rồi đến những lần bị người tính kế Hứa Doãn Hạ phải một mình vùng vẫy trong vũng bùn đó nếu nói về vết thương nổi đau hay phiền phức phải kể đến Hứa Doãn Hạ đầu tiên cô vì Hoắc Tư Danh chịu đựng cũng không phải ít chuyện nhưng người ngoài nhìn vào không ai từng nghĩ như vậy
•••••••
Mật Thất
Hai cha con Phan Trấn Khắc và Phan Gia Hân bị bỏ đói đến cả người run rẩy bụng cứ kêu rột rột, họ không ngừng chửi rủa
" Mấy người cả gan lắm dám bắt nhốt cha con tao, các người không muốn sống nữa à? "
" Đúng đó! Các người muốn chết sớm hay sao hả? Các người biết tao là ai không? "
" Đợi chừng nào tao ra ngoài, chúng mày chết hết! "
" " vô số câu chửi rủa, hâm dọa nhưng là không một ai đáp lại, chửi riết vừa khát vừa đói nên cũng không có sức để chửi nữa Hai cha còn dần dần im lặng nằm cheo veo một bên góc tường Nhìn rất tịch mịch và âm u
Hoắc Tư Danh nheo mắt lại nhìn hai cha con Phan Gia trong camera giám sát, môi khẽ câu lên!
Để anh xem, hai cha con này sẽ do ai cứu hay là anh có chết như những gì họ nói không!
Hoắc Tư Danh cùng với năm người Đàm Vĩnh Long nhẹ bước bước vào mật thất
Bên trong đã chuẩn bị sẵn một cái ghế để Hoắc Tư Danh ngồi, Hoắc Tư Danh đi tới đó ngồi xuống
Phan Gia Hân và Phan Trấn Khắc không khỏi trợn to mắt nhìn, trong lòng không khỏi run rẩy thầm nghĩ " Không lẽ kế hoạch bọn họ đã bị bại lộ " không không thể nào, họ cho tiền mấy người đó nhiều thế mà làm sao những người đó lại dám nhưng là cũng không phải không có khả năng
Phan Gia Hân vừa thấy Hoắc Tư Danh, trong lòng lộp bộp nhưng là cô vẫn dối lòng, hiện tại Hứa Doãn Hạ cũng sắp chết, Phan Gia Hân cô gần bằng tuổi với Hoắc Tư Danh, nhìn trái hay nhìn phải đều xứng đôi vừa lứa hơn là Hứa Doãn Hạ Trong lòng thầm vui mừng bên nói
" Tư Danh, anh đến cứu em sao? Huhu " vừa nói vừa khóc ra vẻ tội nghiệp đáng thương nhưng không đổi lấy được gì ngoài 6 đôi mắt lạnh lùng âm trầm kia
Phan Gia Hân không cam, nếu không tới cứu cô thì tới đây làm gì, Phan Gia Hân như kẻ điên ra lệnh
" Nếu anh không cứu tôi, thì nhanh qua cởi trói để tôi về! nhìn gì mà nhìn? Muốn bị móc mắt ra à? " không còn giọng điệu mền dịu nữa, thay vào đó là bản tính thật sự của cô
Tống Thương không nói gì, tiến lên " CHÁT " tát mạnh vào mặt Phan Gia Hân
Phan Gia Hân la lên " A "
" Chúng mày muốn chết hết sao? Một lũ rác rưởi "
Cứ như bị đánh ngay dây thần kinh, Phan Gia Hân không ngừng nhìn Hoắc Tư Danh nói điên cuồng
" Còn anh nữa! Nghĩ mình là gì? Tình yêu cao cả quá nhĩ? Sớm muộn gì con tiện nhân Hứa Doãn Hạ đó cũng chết thôi lúc đó để xem anh có còn chê tôi không? "
Môi khẽ câu lên nói
" Loại người hồ ly như cô ta phải chết càng sớm càng tốt, chứ đừng nói cái gì mà hôn mê! Tôi đang trông chờ ngày cô ta chết đi, để xem Hoắc Tổng đây có thủ thân như ngọc không? Hay là vài ngày sau lại đi kiếm gái "
Dứt câu điên cuồng cười lên, nhưng là chưa cười được bao lâu lại là tiếng thét thê thảm
" Á "
Đàm Vĩnh Long vừa nghe có người rủa chị dâu Hứa Doãn Hạ của anh, anh không cần nghe lệnh gì mà đeo bao tay có gắn lưỡi lam vào, tát mạnh vào mặt Phan Gia Hân
Máu từ khuôn mặt ròng rọc chảy xuống, kèm theo tiếng thét kinh khủng của Phan Gia Hân, đủ biết mặt cô ta bị gì rồi
Phan Trấn Khắc từ đầu đến cuối vẫn im lặng để Phan Gia Hân nói, chính ông câu lên khóe miệng, nhưng là chưa vui vẻ bao lâu ông trợn to mắt nhìn đứa con gái duy nhất của ông bị hủy dung
••••••••••••••••
Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!
/628
|