Hứa Doãn Hạ nghe thấy tiếng cười khúc khích của Từ Hạnh Ngôn, mày nhíu lại khẽ hỏi.
" Sao anh lại cười? "
Có chuyện gì vui hay sao mà cười? Hmm có mà không biết chia sẻ với cô gì hết a.
Từ Hạnh Ngôn nghe Hứa Doãn Hạ hỏi vội vàng " khụ " ho khan một tiếng nói.
" A không có gì đâu nè! À anh có cái này cho em. "
Từ Hạnh Ngôn thu lại vẻ mặt sảng khoái của anh, mà trở về bộ dạng nghiêm túc.
Hứa Doãn Hạ nhìn Từ Hạnh Ngôn hỏi.
" Cái gì á? "
Từ Hạnh Ngôn từ trong túi áo lấy ra một lọ thủy tinh, trong lo có hai viên thuốc tròn màu trắng, nhẹ nhàng nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hứa Doãn Hạ, đặt lọ thủy tinh nhỏ vào lòng bàn tay cô nghiêm túc nói.
" Đây là thuốc. Anh chỉ có duy nhất hai viên... "
Hứa Dõan Hạ nhìn lọ thủy tinh nhỏ trong lòng bàn tay mờ mịt không hiểu rõ ý tứ của Từ Hạnh Ngôn.
Từ Hạnh Ngôn dùng thanh âm nghiêm túc của một Bác Sĩ nói.
"Hạ Hạ, em nghe cho rõ, thuốc này thật sự rất quan trọng... anh không thể điều chế ra loại thuốc này nên rất hiếm. " dừng một chút lại nói.
" Sang El, dù có đi đâu hay ở trong Cố Gia em nhớ phải giữ trong người. "
Hứa Doãn Hạ nhíu mày hỏi.
" Có công dụng gì? "
Từ Hạnh Ngôn nhíu mày nói.
" Cố Gia tuy rất an toàn nhưng đề phòng vẫn hơn, đây là thuốc an thai, nếu gặp người xấu em có chạy... cảm thấy đau bụng... thật sự đau mới được uống... còn nếu máu chảy thì uống luôn hai viên. "
" Ý anh là... " Hứa Doãn Hạ trừng to mắt kinh ngạc nói...
" Ừ. " Từ Hạnh Ngôn nghiêm túc gật đầu lại nói.
" Uống xong phải kiếm chỗ nào đó ngồi xuống. Em nên nhớ uống viên thuốc này sẽ rất đau, nhưng nó sẽ đảm bảo cho đứa bé và em đều an toàn. "
Từ Hạnh ngôn nói thật, mẹ anh là nhà nghiên cứu, bà chế ra hai viên và ghi rõ tác dụng của thuốc và tác dụng phụ. Hai viên này phải nói là biết bao là quý giá đối với nhà họ Từ anh nhưng... đối với anh mà nói Hứa Doãn Hạ như một em gái, hiện tại đang mang thai cần hơn cái danh lợi gì đó nhiều.
Hứa Doãn Hạ nhìn ra giá trị của hai viên thuốc này, khẽ đặt lên bàn lắc đầu nói.
" Không được. Nếu chỉ có hai viên thì nó quá quý giá. "
Từ Hạnh Ngôn không nhịn được xoa nhẹ đầu Hứa Doãn Hạ nói.
" Ngốc! Em cần nó hơn anh! Sau này nếu không xảy ra chuyện gì thì trả lại anh cũng không muộn. "
- -------------------------
4/6 chương.
" Sao anh lại cười? "
Có chuyện gì vui hay sao mà cười? Hmm có mà không biết chia sẻ với cô gì hết a.
Từ Hạnh Ngôn nghe Hứa Doãn Hạ hỏi vội vàng " khụ " ho khan một tiếng nói.
" A không có gì đâu nè! À anh có cái này cho em. "
Từ Hạnh Ngôn thu lại vẻ mặt sảng khoái của anh, mà trở về bộ dạng nghiêm túc.
Hứa Doãn Hạ nhìn Từ Hạnh Ngôn hỏi.
" Cái gì á? "
Từ Hạnh Ngôn từ trong túi áo lấy ra một lọ thủy tinh, trong lo có hai viên thuốc tròn màu trắng, nhẹ nhàng nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Hứa Doãn Hạ, đặt lọ thủy tinh nhỏ vào lòng bàn tay cô nghiêm túc nói.
" Đây là thuốc. Anh chỉ có duy nhất hai viên... "
Hứa Dõan Hạ nhìn lọ thủy tinh nhỏ trong lòng bàn tay mờ mịt không hiểu rõ ý tứ của Từ Hạnh Ngôn.
Từ Hạnh Ngôn dùng thanh âm nghiêm túc của một Bác Sĩ nói.
"Hạ Hạ, em nghe cho rõ, thuốc này thật sự rất quan trọng... anh không thể điều chế ra loại thuốc này nên rất hiếm. " dừng một chút lại nói.
" Sang El, dù có đi đâu hay ở trong Cố Gia em nhớ phải giữ trong người. "
Hứa Doãn Hạ nhíu mày hỏi.
" Có công dụng gì? "
Từ Hạnh Ngôn nhíu mày nói.
" Cố Gia tuy rất an toàn nhưng đề phòng vẫn hơn, đây là thuốc an thai, nếu gặp người xấu em có chạy... cảm thấy đau bụng... thật sự đau mới được uống... còn nếu máu chảy thì uống luôn hai viên. "
" Ý anh là... " Hứa Doãn Hạ trừng to mắt kinh ngạc nói...
" Ừ. " Từ Hạnh Ngôn nghiêm túc gật đầu lại nói.
" Uống xong phải kiếm chỗ nào đó ngồi xuống. Em nên nhớ uống viên thuốc này sẽ rất đau, nhưng nó sẽ đảm bảo cho đứa bé và em đều an toàn. "
Từ Hạnh ngôn nói thật, mẹ anh là nhà nghiên cứu, bà chế ra hai viên và ghi rõ tác dụng của thuốc và tác dụng phụ. Hai viên này phải nói là biết bao là quý giá đối với nhà họ Từ anh nhưng... đối với anh mà nói Hứa Doãn Hạ như một em gái, hiện tại đang mang thai cần hơn cái danh lợi gì đó nhiều.
Hứa Doãn Hạ nhìn ra giá trị của hai viên thuốc này, khẽ đặt lên bàn lắc đầu nói.
" Không được. Nếu chỉ có hai viên thì nó quá quý giá. "
Từ Hạnh Ngôn không nhịn được xoa nhẹ đầu Hứa Doãn Hạ nói.
" Ngốc! Em cần nó hơn anh! Sau này nếu không xảy ra chuyện gì thì trả lại anh cũng không muộn. "
- -------------------------
4/6 chương.
/628
|