Hứa Doãn Hạ ngủ một giấc dậy thì máy bay đang sắp hạ cánh, cô ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Tư Danh, thì bắt gặp ánh mắt anh cũng đang nhìn cô.
Hoắc Tư Danh nhanh tay nhân chân ôm nhẹ lấy Hứa Doãn Hạ, hôn hôn lên trán cô nhẹ giọng nói.
" Có còn khó chịu không vợ? "
Hôm nay cô ngủ rất ngoan, không cự quậy như mọi khi, hay nhíu mày khó chịu, làm anh cũng yên tâm, nhưng lo ra sau cũng vẫn lo thôi.
Hứa Doãn Hạ lắc đầu, lại nhẹ nhàng đứng dậy ngồi sang ghế của cô, Hoắc Tư Danh nhịn cảm giác ê ẩm cả bờ vai mà đỡ Hứa Doãn Hạ.
Đối với anh mà nói chịu mệt, chịu cắn, chịu đánh, hay chịu mọi cơn thịnh nộ khó ở của Hứa Doãn Hạ, chính anh cũng không vấn đề gì huống chi chỉ là cái bờ vai hơi hơi ê ẩm này. Chỉ cần là cô, anh đều nhịn được hết.
Hứa Doãn Hạ ngồi xuống liền nhìn Hoắc Tư Danh, cô mới hỏi.
" Anh đừng có nói với em, anh ngồi như vậy suốt mấy tiếng luôn nha? "
Đừng có thật là như thế đi!? Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh đang duỗi tay duỗi chân, lại nghĩ, "tính Hoắc Tư Danh so với ai thì cô rất hiểu rõ, nếu cô ngủ thì thật sự anh sẽ không di chuyển trừ phi nơi đó ngủ không được. " Lại nhớ về bản tính nóng nảy đòi ngủ ngoài này của cô, Hứa Doãn Hạ nhíu chặt mày nghĩ nếu là ngồi yên không cử động thì có phải cô cũng quá là hơi quá đáng không?
Nhưng nhìn Hoắc Tư Danh lại một bộ dạng không quan tâm thế kia, kiểu như " đây là việc anh phải làm " vậy!?
Hứa Doãn Hạ không đợi Hoắc Tư Danh trả lời, cô liền kéo cổ Hoắc Tư Danh sang, hôn lấy hôn để môi anh.
Hoắc Tư Danh cảm thấy được cô hôn mà sợ, nhưng sau đó cũng nhanh chóng theo nhịp vốn có của nó.
Môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi hai bên nuốt lấy hơi thở của nhau, trêu chọc nhau, mãi một lúc lâu Hứa Doãn Hạ ngợp đến mặt đỏ bừng Hoắc Tư Danh mới buông môi cô ra.
Chính là cảm thấy chưa đủ, Hoắc Tư Danh trước khi rời đi liền liếm nhẹ cánh môi mọng nước của cô.
Hứa Doãn Hạ không còn sức đâu mà đánh Hoắc Tư Danh nữa, dựa đầu vào ghế ra sức thở phì phò, nhìn như không nhìn Hoắc Tư Danh kiểu như đang trách móc.
Hoắc Tư Danh cười "hì hì" sau đó lấy chai nước mật ong có chuẩn bị sẵn đổ ra một ly nhỏ đưa cho Hứa Doãn Hạ.
" Vợ uống một chút mật ong nha. " nói xong liền đưa ly nhỏ tới trước mặt cô.
Hứa Doãn Hạ không muốn uống, nhưng nhìn mặt của Hoắc Tư Danh cô vẫn không đành lòng từ chối mà uống " ực " hết một ly nhỏ.
Mặc dù không bị sao hết, đây là mật ong đã qua tiệt trùng rất tốt cho các bà bầu cũng như cô, nhưng cô vẫn không thích nổi mùi vị mật ong này, nếu không vì Hoắc Tư Danh thì cô chắc chắn sẽ không thèm đụng đến đâu.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ uống xong, đem ly bỏ ngay vị trí cũ, lúc này mới nhẹ giọng vuốt tóc cô hỏi.
" Vợ thật sự không cảm thấy khó chịu? "
Còn tầm 15 đến 20 phút nữa sẽ đến, chính là anh vẫn không kiềm lòng được mà lo lắng cho cô.
Lúc mới lên máy bay, cô nôn nghén không ít lần.
Hứa Doãn Hạ nhíu nhíu mày nói.
" Em hình như có hơi đói a. "
- ---------------------------
Bão cấp 1/10.
Các tình yêu nhớ bỏ phiếu điểm danh ủng hộ Boo nha.
Hoắc Tư Danh nhanh tay nhân chân ôm nhẹ lấy Hứa Doãn Hạ, hôn hôn lên trán cô nhẹ giọng nói.
" Có còn khó chịu không vợ? "
Hôm nay cô ngủ rất ngoan, không cự quậy như mọi khi, hay nhíu mày khó chịu, làm anh cũng yên tâm, nhưng lo ra sau cũng vẫn lo thôi.
Hứa Doãn Hạ lắc đầu, lại nhẹ nhàng đứng dậy ngồi sang ghế của cô, Hoắc Tư Danh nhịn cảm giác ê ẩm cả bờ vai mà đỡ Hứa Doãn Hạ.
Đối với anh mà nói chịu mệt, chịu cắn, chịu đánh, hay chịu mọi cơn thịnh nộ khó ở của Hứa Doãn Hạ, chính anh cũng không vấn đề gì huống chi chỉ là cái bờ vai hơi hơi ê ẩm này. Chỉ cần là cô, anh đều nhịn được hết.
Hứa Doãn Hạ ngồi xuống liền nhìn Hoắc Tư Danh, cô mới hỏi.
" Anh đừng có nói với em, anh ngồi như vậy suốt mấy tiếng luôn nha? "
Đừng có thật là như thế đi!? Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh đang duỗi tay duỗi chân, lại nghĩ, "tính Hoắc Tư Danh so với ai thì cô rất hiểu rõ, nếu cô ngủ thì thật sự anh sẽ không di chuyển trừ phi nơi đó ngủ không được. " Lại nhớ về bản tính nóng nảy đòi ngủ ngoài này của cô, Hứa Doãn Hạ nhíu chặt mày nghĩ nếu là ngồi yên không cử động thì có phải cô cũng quá là hơi quá đáng không?
Nhưng nhìn Hoắc Tư Danh lại một bộ dạng không quan tâm thế kia, kiểu như " đây là việc anh phải làm " vậy!?
Hứa Doãn Hạ không đợi Hoắc Tư Danh trả lời, cô liền kéo cổ Hoắc Tư Danh sang, hôn lấy hôn để môi anh.
Hoắc Tư Danh cảm thấy được cô hôn mà sợ, nhưng sau đó cũng nhanh chóng theo nhịp vốn có của nó.
Môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi hai bên nuốt lấy hơi thở của nhau, trêu chọc nhau, mãi một lúc lâu Hứa Doãn Hạ ngợp đến mặt đỏ bừng Hoắc Tư Danh mới buông môi cô ra.
Chính là cảm thấy chưa đủ, Hoắc Tư Danh trước khi rời đi liền liếm nhẹ cánh môi mọng nước của cô.
Hứa Doãn Hạ không còn sức đâu mà đánh Hoắc Tư Danh nữa, dựa đầu vào ghế ra sức thở phì phò, nhìn như không nhìn Hoắc Tư Danh kiểu như đang trách móc.
Hoắc Tư Danh cười "hì hì" sau đó lấy chai nước mật ong có chuẩn bị sẵn đổ ra một ly nhỏ đưa cho Hứa Doãn Hạ.
" Vợ uống một chút mật ong nha. " nói xong liền đưa ly nhỏ tới trước mặt cô.
Hứa Doãn Hạ không muốn uống, nhưng nhìn mặt của Hoắc Tư Danh cô vẫn không đành lòng từ chối mà uống " ực " hết một ly nhỏ.
Mặc dù không bị sao hết, đây là mật ong đã qua tiệt trùng rất tốt cho các bà bầu cũng như cô, nhưng cô vẫn không thích nổi mùi vị mật ong này, nếu không vì Hoắc Tư Danh thì cô chắc chắn sẽ không thèm đụng đến đâu.
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ uống xong, đem ly bỏ ngay vị trí cũ, lúc này mới nhẹ giọng vuốt tóc cô hỏi.
" Vợ thật sự không cảm thấy khó chịu? "
Còn tầm 15 đến 20 phút nữa sẽ đến, chính là anh vẫn không kiềm lòng được mà lo lắng cho cô.
Lúc mới lên máy bay, cô nôn nghén không ít lần.
Hứa Doãn Hạ nhíu nhíu mày nói.
" Em hình như có hơi đói a. "
- ---------------------------
Bão cấp 1/10.
Các tình yêu nhớ bỏ phiếu điểm danh ủng hộ Boo nha.
/628
|