Trên đời này, thứ đáng sợ nhất chính là Tình Yêu.
Yêu được thì buông bỏ được cũng không sao nhưng lại có những người cố chấp yêu một người không buông mới gọi là đáng sợ.
Chịu bao nhiêu là tổn thương nhưng vẫn hy vọng người đó sẽ để ý đến bản thân mình một chút thôi cũng được.
Quản gia Oukit từng như vậy, ông yêu Ara Limsini, yêu đến không cần bất cứ thứ gì mà đi theo bà, nhưng những thứ ông nhận được ngoài tổn thương chẳng là gì, trái tim già nua đau đớn từng ngày, biết là sẽ tổn thương nhưng ông vẫn hy vọng, hy vọng một ngày nào đó bà sẽ như trước kia.
Chính là thời gian dần trôi qua ông cần nhận ra sự chờ đợi của ông là vô ích vì người chẳng còn như xưa nữa, biết bà không phải Nữ Hoàng thật sự của SiLa Nữ Đế, ông càng vui mừng vì biết đâu bà sẽ không tham lam vinh hoa phú quý, nhưng khi càng chung sống chung một cung điện lâu ngày ông thật sự hết hy vọng.
Khó khăn lắm mới được sống, sống trong danh phận một người hầu rồi lên quản gia.
Thứ tình yêu đau đớn đó ông cũng đã chôn vùi nó sâu nhưng khi bị người vô tình moi móc nó lên lại đau.
Quản gia Oukit đi đến trước cửa vào Đông cung, ông ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời xa xăm kia môi mấp máy lẩm bẩm.
" Ta không thể sống lâu hơn nữa để chăm sóc con, những gì ta có thể làm chỉ được bấy nhiêu, nếu thắng lợi thì con sẽ được lên làm Nữ Hoàng, thứ địa vị mà con luôn muốn... chỉ mong sau ván cược lần này của ta sẽ không thua. "
- -
Nhìn bóng dáng tịch mịch của quản gia Oukit rời đi, Ara Limsini chỉ cảm giác tim bà quặn đau, bà yêu Cố Minh Dương, nên những người đàn ông trong hậu cung đa số là những kẻ để bà phát tiết... nhưng Oukit thì khác, ông từng nói sẽ đợi bà nhưng bà không quan tâm, vừa thấy có lỗi vừa chán ghét ông, nhiều lần muốn giết ông nhưng bà lại không giết... hiện tại bà vẫn còn hy vọng ông còn yêu bà nhưng không phải vậy, ông đã không còn như trước kia nữa.
Môi Ara Limsini câu lên tự giễu, chỉ cần lần này thắng trận thì bà sẽ tìm cơ hội nói cho ông nghe về Cố Minh Dương...
- -
Nước El.
Hứa Doãn Hạ ngủ một giấc tỉnh dậy, cả người cô vô lực mà nằm xuống không cử động.
Cô lại mơ, mơ thấy Hoắc Tư Danh cả người nhiễm máu tươi, trái tim Hứa Doãn Hạ không tự chủ quặn đau.
- ---------------------------------
3/20 chương.
Các tình yêu quên bỏ phiếu cho Boo rồi kìa
Yêu được thì buông bỏ được cũng không sao nhưng lại có những người cố chấp yêu một người không buông mới gọi là đáng sợ.
Chịu bao nhiêu là tổn thương nhưng vẫn hy vọng người đó sẽ để ý đến bản thân mình một chút thôi cũng được.
Quản gia Oukit từng như vậy, ông yêu Ara Limsini, yêu đến không cần bất cứ thứ gì mà đi theo bà, nhưng những thứ ông nhận được ngoài tổn thương chẳng là gì, trái tim già nua đau đớn từng ngày, biết là sẽ tổn thương nhưng ông vẫn hy vọng, hy vọng một ngày nào đó bà sẽ như trước kia.
Chính là thời gian dần trôi qua ông cần nhận ra sự chờ đợi của ông là vô ích vì người chẳng còn như xưa nữa, biết bà không phải Nữ Hoàng thật sự của SiLa Nữ Đế, ông càng vui mừng vì biết đâu bà sẽ không tham lam vinh hoa phú quý, nhưng khi càng chung sống chung một cung điện lâu ngày ông thật sự hết hy vọng.
Khó khăn lắm mới được sống, sống trong danh phận một người hầu rồi lên quản gia.
Thứ tình yêu đau đớn đó ông cũng đã chôn vùi nó sâu nhưng khi bị người vô tình moi móc nó lên lại đau.
Quản gia Oukit đi đến trước cửa vào Đông cung, ông ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời xa xăm kia môi mấp máy lẩm bẩm.
" Ta không thể sống lâu hơn nữa để chăm sóc con, những gì ta có thể làm chỉ được bấy nhiêu, nếu thắng lợi thì con sẽ được lên làm Nữ Hoàng, thứ địa vị mà con luôn muốn... chỉ mong sau ván cược lần này của ta sẽ không thua. "
- -
Nhìn bóng dáng tịch mịch của quản gia Oukit rời đi, Ara Limsini chỉ cảm giác tim bà quặn đau, bà yêu Cố Minh Dương, nên những người đàn ông trong hậu cung đa số là những kẻ để bà phát tiết... nhưng Oukit thì khác, ông từng nói sẽ đợi bà nhưng bà không quan tâm, vừa thấy có lỗi vừa chán ghét ông, nhiều lần muốn giết ông nhưng bà lại không giết... hiện tại bà vẫn còn hy vọng ông còn yêu bà nhưng không phải vậy, ông đã không còn như trước kia nữa.
Môi Ara Limsini câu lên tự giễu, chỉ cần lần này thắng trận thì bà sẽ tìm cơ hội nói cho ông nghe về Cố Minh Dương...
- -
Nước El.
Hứa Doãn Hạ ngủ một giấc tỉnh dậy, cả người cô vô lực mà nằm xuống không cử động.
Cô lại mơ, mơ thấy Hoắc Tư Danh cả người nhiễm máu tươi, trái tim Hứa Doãn Hạ không tự chủ quặn đau.
- ---------------------------------
3/20 chương.
Các tình yêu quên bỏ phiếu cho Boo rồi kìa
/628
|