" Mày ngu vừa thôi! Nó chết liên quan gì đến mình! Mà nếu lo thì mày thuê sẳn vài thằng ở xung quanh đè nó ra khi có thể là được...." Châu Trình Ly hung hăng nói. Mạng sống hay sự trong sạch của Hứa Doãn Hạ bà không để ý chỉ cần tiền thuộc về tay bà là đủ còn con đó sau! Chuyện ngày hôm nay nó làm bà nhất định không để yên!
Lâm Chân Chân há hốc mồm! Cô không ngờ Châu Trình Ly lại là người ác độc như vậy! Nhưng một lúc sau cô lại nhếch mép cười thầm nói chỉ cần cô có thể leo lên giường Hoắc Tổng thì chuyện có ác độc hơn vẫn phải làm!
Hoắc Tư Danh ánh mắt ủy khuất nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ cũng không biết phải làm gì nhưng cứ bị anh nhìn bằng ánh mắt cứ như cô là tội đồ vậy! Thật khó chịu, cô xoay người lại nói.
" Anh nhìn tôi làm gì? Mũi của anh bị như vậy đâu phải lỗi của tôi! "
Hoắc Tư Danh nói: " Em đập ly vào người tôi cơ mà! "
Hứa Doãn Hạ nhướng mày hung hăng nói: " Thế ai vào phòng tắm khi tôi chưa cho phép! " Nhắc đến chuyện này, càng nghĩ càng tức! Hoắc Tư Danh không phải lần đầu nhìn thấy nhưng cô và anh hiện tại là không bước qua vạch đó! Thế mà anh vào còn đứng trơ ra đó nhìn, đã vậy nhếch mép cười là có ý gì!
" Tôi vào có nói mà! "
" Nhưng anh đã nhìn... Còn chối sao? "
" Của em cũng là của tôi mà! " Hoắc Tư Danh càng nói càng nhỏ, cúi đầu xuống không nhìn Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ nghe được lại không nghe được nhíu mày hỏi: " Anh nói gì? "
Hoắc Tư Danh ngẩng đầu nói: " Không có gì! " Anh nhìn chằm chằm cô, dùng hết vốn luyến biểu cảm mà thể hiện sự ủy khuất của anh mà nhìn cô.
Bị ánh mắt ủy khuất đấy nhìn, dù khó chịu đến mấy Hứa Doãn Hạ vẫn mềm lòng, đi đến hỏi.
" Còn đau sao? "
" Còn. " Hoắc Tư Danh gật đầu lộ vẻ đáng thương nói nhưng trong lòng lại nói " Mau quan tâm yêu thương tôi đi! Hôn một cái cũng được! "
Nhưng Hứa Doãn Hạ nhìn nhìn Hoắc Tư Danh một lúc nói.
" Đi bệnh viện kiểm tra xem có bị làm sao không! "
Nghe đến " Bệnh Viện " Hoắc Tư Danh khụ khụ vài tiếng! Đi đâu chứ đi bệnh viện là anh bị lộ làm sau! Vốn không bị nặng tuy có hơi hơi đau nhưng không đến mức anh không chịu nổi! Muốn giả bộ đáng thương có cần khó khăn như vậy không?
" Sao? Đi thôi! " Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh nói.
" Không đi không được sao? " Hoắc Tư Danh vẫn ngồi ì ra đó hỏi cô!
" Không được! Anh đau mà phải kiểm tra! " Hứa Doãn Hạ khăng khăng nói.
" Tôi không muốn đi! " Hoắc Tư Danh cúi đầu xuống, có chết anh cũng không đi! Đi lở như đám đàn em hay Từ Hạnh Ngôn cười anh thì làm sau!
Hứa Doãn Hạ nhìn anh! Nhếch mép cười thầm nói " Để tôi xem anh giả bộ đến bao giờ! Hơ hơ muốn đáng thương khi chính anh là người hưởng lợi à! Tôi bị anh lừa một lần đủ rồi nha. "
" Đi thôi. " Hứa Doãn Hạ kéo tay Hoắc Tư Danh, thì kéo mãi không được! Hoắc Tư Danh ngẩng đầu nhìn cô bĩu môi hỏi.
" Tôi đau không đi nổi? Ở nhà nghỉ ngơi thôi có được không? "
" Không được! "
Hoắc Tư Danh im lặng, Hứa Doãn Hạ cũng im lặng! Hai người lẳng lặng nhìn nhau hồi lâu! Hoắc Tư Danh nói.
" Em biết tôi giả vờ mà đúng không? "
Thấy Hứa Doãn Hạ không nói anh càng khẳng định anh đoán đúng.
" Thế sao em còn không giả vờ quan tâm tôi? "
Hứa Doãn Hạ chỉ nhìn anh mà không nói!
" Thật sự là tôi không đáng để em giả vờ quan tâm luôn sao? " Hoắc Tư Danh giọng nói lộ vẻ thất vọng và đau lòng nhìn cô hỏi.
Hứa Doãn Hạ hơi giật mình nhưng vẫn không trả lời! Thấy cô cứ im lặng! Hoắc Tư Danh buông tay cô ra rời đi!
Anh đi xuống, ngồi phòng khách một lúc nhìn chằm chằm cầu thang! Đợi Hứa Doãn Hạ xuống, mười lăm phút... Ba mươi phút... Một tiếng trôi qua.
Anh cứ nhìn chằm chằm nơi đó! Chỉ là Hứa Doãn Hạ không xuống!
Hoắc Tư Danh nhếch mép cười cái, đứng dậy bỏ ra ngoài!
Vừa lái xe, vừa nghĩ...
Rốt cuộc cái khoảng cách đó, có thể nối lại được không? Rốt cuộc trong lòng Hứa Doãn Hạ, có vị trí của anh không?
Anh chạy thẳng đến quán rượu của Lill.
Hoắc Tư Danh đã lâu không xuất hiện, thu hút không ít ánh nhìn trong đó có một người, ngồi trong góc bên cạnh người đàn ông bụng phệ cũng âm thầm quan sát Hoắc Tư Danh, môi cô bổng dưng nhếch lên cười nhẹ!
" Như cũ. " Hoắc Tư Danh ngồi đối diện chủ tiệm nói.
Lill hơi nhíu mày, nhưng vẫn lấy một ly rượu mạnh cho anh.
Hoắc Tư Danh nhìn ly rượu, nhớ lại lần đầu tiên anh gặp Hứa Doãn Hạ cũng là quán này! Môi nhếch lên tự giễu uống ngụm hết!
Lill nhìn Hoắc Tư Danh cái, hai mày anh nhíu chặt! Nếu anh nhớ không lầm thì ngoài gặp nhau mấy bữa tiệc công ty kia, thì Hoắc Tư Danh không đi uống rượu cũng lâu lắm chứ không phải mới đây! Hôm nay lại cãi nhau sau?
Anh gọi cho thư ký Đàm cái! Hoắc Tư Danh ngồi đó! Cứ thế một ly lại một ly nữa đến gần nữa chai thì thư ký Đàm mới chạy đến!
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!
Lâm Chân Chân há hốc mồm! Cô không ngờ Châu Trình Ly lại là người ác độc như vậy! Nhưng một lúc sau cô lại nhếch mép cười thầm nói chỉ cần cô có thể leo lên giường Hoắc Tổng thì chuyện có ác độc hơn vẫn phải làm!
Hoắc Tư Danh ánh mắt ủy khuất nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ cũng không biết phải làm gì nhưng cứ bị anh nhìn bằng ánh mắt cứ như cô là tội đồ vậy! Thật khó chịu, cô xoay người lại nói.
" Anh nhìn tôi làm gì? Mũi của anh bị như vậy đâu phải lỗi của tôi! "
Hoắc Tư Danh nói: " Em đập ly vào người tôi cơ mà! "
Hứa Doãn Hạ nhướng mày hung hăng nói: " Thế ai vào phòng tắm khi tôi chưa cho phép! " Nhắc đến chuyện này, càng nghĩ càng tức! Hoắc Tư Danh không phải lần đầu nhìn thấy nhưng cô và anh hiện tại là không bước qua vạch đó! Thế mà anh vào còn đứng trơ ra đó nhìn, đã vậy nhếch mép cười là có ý gì!
" Tôi vào có nói mà! "
" Nhưng anh đã nhìn... Còn chối sao? "
" Của em cũng là của tôi mà! " Hoắc Tư Danh càng nói càng nhỏ, cúi đầu xuống không nhìn Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ nghe được lại không nghe được nhíu mày hỏi: " Anh nói gì? "
Hoắc Tư Danh ngẩng đầu nói: " Không có gì! " Anh nhìn chằm chằm cô, dùng hết vốn luyến biểu cảm mà thể hiện sự ủy khuất của anh mà nhìn cô.
Bị ánh mắt ủy khuất đấy nhìn, dù khó chịu đến mấy Hứa Doãn Hạ vẫn mềm lòng, đi đến hỏi.
" Còn đau sao? "
" Còn. " Hoắc Tư Danh gật đầu lộ vẻ đáng thương nói nhưng trong lòng lại nói " Mau quan tâm yêu thương tôi đi! Hôn một cái cũng được! "
Nhưng Hứa Doãn Hạ nhìn nhìn Hoắc Tư Danh một lúc nói.
" Đi bệnh viện kiểm tra xem có bị làm sao không! "
Nghe đến " Bệnh Viện " Hoắc Tư Danh khụ khụ vài tiếng! Đi đâu chứ đi bệnh viện là anh bị lộ làm sau! Vốn không bị nặng tuy có hơi hơi đau nhưng không đến mức anh không chịu nổi! Muốn giả bộ đáng thương có cần khó khăn như vậy không?
" Sao? Đi thôi! " Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh nói.
" Không đi không được sao? " Hoắc Tư Danh vẫn ngồi ì ra đó hỏi cô!
" Không được! Anh đau mà phải kiểm tra! " Hứa Doãn Hạ khăng khăng nói.
" Tôi không muốn đi! " Hoắc Tư Danh cúi đầu xuống, có chết anh cũng không đi! Đi lở như đám đàn em hay Từ Hạnh Ngôn cười anh thì làm sau!
Hứa Doãn Hạ nhìn anh! Nhếch mép cười thầm nói " Để tôi xem anh giả bộ đến bao giờ! Hơ hơ muốn đáng thương khi chính anh là người hưởng lợi à! Tôi bị anh lừa một lần đủ rồi nha. "
" Đi thôi. " Hứa Doãn Hạ kéo tay Hoắc Tư Danh, thì kéo mãi không được! Hoắc Tư Danh ngẩng đầu nhìn cô bĩu môi hỏi.
" Tôi đau không đi nổi? Ở nhà nghỉ ngơi thôi có được không? "
" Không được! "
Hoắc Tư Danh im lặng, Hứa Doãn Hạ cũng im lặng! Hai người lẳng lặng nhìn nhau hồi lâu! Hoắc Tư Danh nói.
" Em biết tôi giả vờ mà đúng không? "
Thấy Hứa Doãn Hạ không nói anh càng khẳng định anh đoán đúng.
" Thế sao em còn không giả vờ quan tâm tôi? "
Hứa Doãn Hạ chỉ nhìn anh mà không nói!
" Thật sự là tôi không đáng để em giả vờ quan tâm luôn sao? " Hoắc Tư Danh giọng nói lộ vẻ thất vọng và đau lòng nhìn cô hỏi.
Hứa Doãn Hạ hơi giật mình nhưng vẫn không trả lời! Thấy cô cứ im lặng! Hoắc Tư Danh buông tay cô ra rời đi!
Anh đi xuống, ngồi phòng khách một lúc nhìn chằm chằm cầu thang! Đợi Hứa Doãn Hạ xuống, mười lăm phút... Ba mươi phút... Một tiếng trôi qua.
Anh cứ nhìn chằm chằm nơi đó! Chỉ là Hứa Doãn Hạ không xuống!
Hoắc Tư Danh nhếch mép cười cái, đứng dậy bỏ ra ngoài!
Vừa lái xe, vừa nghĩ...
Rốt cuộc cái khoảng cách đó, có thể nối lại được không? Rốt cuộc trong lòng Hứa Doãn Hạ, có vị trí của anh không?
Anh chạy thẳng đến quán rượu của Lill.
Hoắc Tư Danh đã lâu không xuất hiện, thu hút không ít ánh nhìn trong đó có một người, ngồi trong góc bên cạnh người đàn ông bụng phệ cũng âm thầm quan sát Hoắc Tư Danh, môi cô bổng dưng nhếch lên cười nhẹ!
" Như cũ. " Hoắc Tư Danh ngồi đối diện chủ tiệm nói.
Lill hơi nhíu mày, nhưng vẫn lấy một ly rượu mạnh cho anh.
Hoắc Tư Danh nhìn ly rượu, nhớ lại lần đầu tiên anh gặp Hứa Doãn Hạ cũng là quán này! Môi nhếch lên tự giễu uống ngụm hết!
Lill nhìn Hoắc Tư Danh cái, hai mày anh nhíu chặt! Nếu anh nhớ không lầm thì ngoài gặp nhau mấy bữa tiệc công ty kia, thì Hoắc Tư Danh không đi uống rượu cũng lâu lắm chứ không phải mới đây! Hôm nay lại cãi nhau sau?
Anh gọi cho thư ký Đàm cái! Hoắc Tư Danh ngồi đó! Cứ thế một ly lại một ly nữa đến gần nữa chai thì thư ký Đàm mới chạy đến!
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!
/628
|