" Không có gì đặc biệt hết, chỉ vì ghen tị thôi. Ta nghĩ vậy! " Cố Minh Dương nhíu mày nói, nói một lúc lâu thì lại nghiêm túc nói.
" Ta sẽ xử lý chuyện này, con cứ yên tâm xử lý công việc, ngoài ra bảo vệ thật tốt cho Hạ Hạ. " ông tuyệt đối sẽ không để Hứa Doãn Hạ xảy ra bất cứ chuyện gì nữa.
Cố Hoài Thiên gật đầu một cái cũng không nói gì mà xoay người ra khỏi thư phòng của Cố Minh Dương, nếu ba anh đã nói thì chứng tỏ ba anh đã có kế hoạch từ đầu, vậy thôi anh không cần để ý nhiều nữa, chỉ là vẫn nên cảnh giác một chút thì tốt hơn.
Cố Minh Dương ngồi trong thư phòng một lúc lâu, cứ nhìn chằm chằm thông tin và tài liệu mà Cố lão gia tử cùng với Hoắc Tư Danh đưa cho ông ngày kia, ông không làm gì khác ngoài việc bấm bấm gọi cho ai đó lại đi ra khỏi phòng, sang nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc mới ra khỏi nhà.
- ---
Hà Doãn Hoa nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc lâu mới nói.
" Con đừng lo lắng, em bé không sao đâu mà. "
Bà cũng rất lo cho hai bảo bảo, nhưng bà vẫn lo cho cô hơn, dù sao chỉ cần Hứa Doãn hạ của bà an toàn thì sẽ không sao.
Hứa Doãn Hạ yếu ớt cười nói.
" Con ổn mà, mẹ cứ yên tâm. "
Cô nói là thật, cô thật sự không còn lo lắng hay sợ hãi nữa, chỉ là hai bảo bảo chắc cũng giật mình không ít đi, bây giờ hai bảo bảo của cô đã ba tháng hơn.
Chỉ còn sáu tháng nữa thôi, cô có tể thấy hai đứa bé rồi.
Hứa Doãn Hạ lại khuyên Hà Doãn Hoa vài ba câu thì bà mới chịu đi ra ngoài ăn uống, chính là không bao lâu thì Cố Hoài Nam mới bước vào.
" Bé Cưng. " Cố Hoài Nam vừa từ sân đua trở về là nghe tin Hứa Doãn Hạ động thai mà chạy thẳng vào phòng khám của cô nhìn.
Hứa Doãn Hạ nhìn bộ dạng của Cố Hoài Nam không khỏi bật cười thành tiếng khẽ nói.
" Em ở đây chứ có chạy đi đâu đâu mà anh kêu lắm thế hả? "
" Em có sao không Bé cưng? "
" Không sao nha! Hai bé cũng không bị làm sao cả. "
Nhìn bộ dạng của Cố Hoài Nam, Hứa Doãn Hạ có thể nhìn ra anh tức tốc chạy về đây, cô thở ra một hơi nói.
" Anh hai đi tắm đi! "
" A " Cố Hoài Nam khó hiểu nhìn Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ bĩu môi nói.
" Không lẽ anh định nói chuyện với hai bảo bảo với bộ dạng này? "
Cố Hoài Nam gần đây có thói quen mới là sẽ nghe tim thai của Hứa Doãn Hạ ít nhất một lần khi anh về nhà, mặc dù không nghe quá rõ như cũng có nghe tiếng, mỗi lần như vậy Cố Hoài Nam lại ngây ngốc cười hì hì.
Cố Hoài Nam cúi xuống nhìn quần áo trên người bản thân mới chợt nhớ anh còn chưa đi tắm, vội vàng lùi ra xa Hứa Doãn Hạ một chút nói.
" Anh đi đây! Một lát anh sẽ nói chuyện với hai bé! " dứt câu chạy vội vàng lên trên phòng anh.
Chính là mãi lo đi tắm để còn nói chuyện với hai bảo bối trong bụng Hứa Doãn Hạ mà anh bỏ quên chiếc chìa khóa xe của chính anh. Hứa Doãn Hạ nhìn theo bóng dáng vội vàng của anh môi cô khẽ câu lên cười một cái mới nhìn qua chợt nhíu mày lại.
Hứa Doãn Hạ chồm người lấy chiếc chìa khóa xe mà Cố Hoài Nam bỏ quên trên bàn nhỏ cạnh cô, cầm chiếc chìa khóa trên tay Hứa Doãn Hạ hoàn toàn thu lại hết ý cười mà nhìn chằm chằm vào móc khóa.
Đây là hình của Ken...
" Ta sẽ xử lý chuyện này, con cứ yên tâm xử lý công việc, ngoài ra bảo vệ thật tốt cho Hạ Hạ. " ông tuyệt đối sẽ không để Hứa Doãn Hạ xảy ra bất cứ chuyện gì nữa.
Cố Hoài Thiên gật đầu một cái cũng không nói gì mà xoay người ra khỏi thư phòng của Cố Minh Dương, nếu ba anh đã nói thì chứng tỏ ba anh đã có kế hoạch từ đầu, vậy thôi anh không cần để ý nhiều nữa, chỉ là vẫn nên cảnh giác một chút thì tốt hơn.
Cố Minh Dương ngồi trong thư phòng một lúc lâu, cứ nhìn chằm chằm thông tin và tài liệu mà Cố lão gia tử cùng với Hoắc Tư Danh đưa cho ông ngày kia, ông không làm gì khác ngoài việc bấm bấm gọi cho ai đó lại đi ra khỏi phòng, sang nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc mới ra khỏi nhà.
- ---
Hà Doãn Hoa nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc lâu mới nói.
" Con đừng lo lắng, em bé không sao đâu mà. "
Bà cũng rất lo cho hai bảo bảo, nhưng bà vẫn lo cho cô hơn, dù sao chỉ cần Hứa Doãn hạ của bà an toàn thì sẽ không sao.
Hứa Doãn Hạ yếu ớt cười nói.
" Con ổn mà, mẹ cứ yên tâm. "
Cô nói là thật, cô thật sự không còn lo lắng hay sợ hãi nữa, chỉ là hai bảo bảo chắc cũng giật mình không ít đi, bây giờ hai bảo bảo của cô đã ba tháng hơn.
Chỉ còn sáu tháng nữa thôi, cô có tể thấy hai đứa bé rồi.
Hứa Doãn Hạ lại khuyên Hà Doãn Hoa vài ba câu thì bà mới chịu đi ra ngoài ăn uống, chính là không bao lâu thì Cố Hoài Nam mới bước vào.
" Bé Cưng. " Cố Hoài Nam vừa từ sân đua trở về là nghe tin Hứa Doãn Hạ động thai mà chạy thẳng vào phòng khám của cô nhìn.
Hứa Doãn Hạ nhìn bộ dạng của Cố Hoài Nam không khỏi bật cười thành tiếng khẽ nói.
" Em ở đây chứ có chạy đi đâu đâu mà anh kêu lắm thế hả? "
" Em có sao không Bé cưng? "
" Không sao nha! Hai bé cũng không bị làm sao cả. "
Nhìn bộ dạng của Cố Hoài Nam, Hứa Doãn Hạ có thể nhìn ra anh tức tốc chạy về đây, cô thở ra một hơi nói.
" Anh hai đi tắm đi! "
" A " Cố Hoài Nam khó hiểu nhìn Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ bĩu môi nói.
" Không lẽ anh định nói chuyện với hai bảo bảo với bộ dạng này? "
Cố Hoài Nam gần đây có thói quen mới là sẽ nghe tim thai của Hứa Doãn Hạ ít nhất một lần khi anh về nhà, mặc dù không nghe quá rõ như cũng có nghe tiếng, mỗi lần như vậy Cố Hoài Nam lại ngây ngốc cười hì hì.
Cố Hoài Nam cúi xuống nhìn quần áo trên người bản thân mới chợt nhớ anh còn chưa đi tắm, vội vàng lùi ra xa Hứa Doãn Hạ một chút nói.
" Anh đi đây! Một lát anh sẽ nói chuyện với hai bé! " dứt câu chạy vội vàng lên trên phòng anh.
Chính là mãi lo đi tắm để còn nói chuyện với hai bảo bối trong bụng Hứa Doãn Hạ mà anh bỏ quên chiếc chìa khóa xe của chính anh. Hứa Doãn Hạ nhìn theo bóng dáng vội vàng của anh môi cô khẽ câu lên cười một cái mới nhìn qua chợt nhíu mày lại.
Hứa Doãn Hạ chồm người lấy chiếc chìa khóa xe mà Cố Hoài Nam bỏ quên trên bàn nhỏ cạnh cô, cầm chiếc chìa khóa trên tay Hứa Doãn Hạ hoàn toàn thu lại hết ý cười mà nhìn chằm chằm vào móc khóa.
Đây là hình của Ken...
/628
|