Hai vợ chồng cứ thế nhìn nhau, lại hôn nhau một lúc.
Hứa Doãn Hạ tuy vẫn còn đau nhưng nằm trong lồng ngực Hoắc Tư Danh, cô an tâm hơn rất nhiều, không những thế, cô còn có cảm giác được bản thân không còn đau như lúc chưa có anh nữa.
Hứa Doãn Hạ không ngoan ngoãn mà nhẹ nhàng dùng ngón tay nhỏ bé dài nhọn của cô vẽ vòng tròn trên khuôn ngực anh, môi cô mấp máy nói.
" Chồng ơi. "
Hoắc Tư Danh vẫn cúi đầu nhìn chằm chằm đôi tay nhỏ bé đang vẽ lấy vẽ để khuôn ngực cô, nghe được thanh âm mềm mại của cô khẽ đáp.
" Ơi. " đáp xong, lại cúi nhẹ xuống hôn má cô một cái, mắt anh cười híp lại thỏa mãn.
Hứa Doãn Hạ không chịu thua quay đầu cắn nhẹ ngực anh một cái mới hỏi.
" Chuyện bên SiLa là như thế nào ạ? Lúc chiều nữa nghe hiểu, nữa lại không hiểu a. "
Cô nghe cũng không phải cái gì cũng không hiểu, chỉ là có một vài chuyện đích thực rất mờ mịt, cái gì mà không phải công chúa, cái gì mà đáng chết.
Hoắc Tư Danh dùng bàn tay to của anh vuốt ve bụng của Hứa Doãn Hạ, thi thoảng lại đụng phải cái chân nho nhỏ trong bụng cô đang không ngừng đạp lên một cái rồi lặng thinh, nghe câu hỏi của cô anh mới nói.
" Cũng không có cái gì quan trọng, chỉ là Nữ Hoàng cai trị mấy chục năm qua, tức là mẹ của Ellipsea Nissan đấy là nữ hoàng giả, bà ta mưu sát nữ hoàng thật... " Hoắc Tư Danh nhẹ nhàng kể hết toàn bộ câu chuyện cho Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ chăm chú nghe, mày cô nhíu lại ẩn ẩn lửa giận.
Hoắc Tư Danh lại nói.
" Cũng vì thế trong thời gian qua, anh mới cứ chầm chậm tấn công, bao quay toàn bộ thanh lớn, muốn chạy cũng không thể chạy, nên mới khiến vợ đợi lâu. " nếu như không phải vì mục đích này, anh nhất định đánh nhanh rút gọn, nhưng nếu như vậy, Ara Limsini sẽ trốn thoát, nên anh mới chầm chậm tiến công, một phần nào đó vì thắng lợi, một phần nào đó vì không muốn nhiều người phải hy sinh.
Hứa Doãn Hạ nghe xong, cô không giận cũng chẳng thấy anh lo cho người khác không phải cô mà là cô đau lòng, đau lòng cho anh ở nơi đó nửa năm trời, đau lòng anh phải chịu nhiều vất vả, và hơn nữa, nhìn anh gầy một vòng như vậy cô thật xót.
Hứa Doãn Hạ xoay người, ôm chặt cô anh rầm rì.
" Ông xã... Chồng yêuuuuuuuuu. " giọng nói mềm mỏng nỉ non vang lên.
Hoắc Tư Danh tay đang vuốt ve bụng cô bỗng nhiên khựng lại, cái thanh âm dễ nghe này... thật khiến người ta muốn phạm tội mà.
Hoắc Tư Danh mím môi, nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, anh cúi xuống vùi đầu vào hõm vai cô hít lấy hít để mùi hương trên người cô, mùi hương anh mong nhớ mùi hương anh thèm thuồng suốt thời gian qua.
Hoắc Tư Danh tham lam mà cắn nhẹ lấy cần cổ cô, lại liếm liếm nhè nhẹ tai cô.
Hứa Doãn Hạ run lên, cô thật sự khát " TÌNH ", ánh mắt nóng rực của Hoắc Tư danh cứ nhìn chằm chằm cô, như muốn ăn tươi nuốt sống cô vào bụng, không những thế sau lưng cô, cô còn cảm nhận có thứ cứng cứng chạm nhẹ vào lưng cô.
Hứa Doãn Hạ mím môi, bốn mắt đối diện nhìn nhau, Hoắc Tư Danh và cả cô đều muốn, rất muốn và vô cùng muốn, nhưng là cả hai hiện tại đều phải nhịn... đúng vậy chính là nhịn.
Hoắc Tư Danh cắn nhẹ môi dưới, mày anh nhíu nhíu, dời tầm mắt xuống dưới bụng nhô cao của cô, trong sách có viết " qua ba tháng đầu có thể quan hệ " nhưng... Hoắc Tư danh xoa nhẹ lên bụng cô... cô mang thai hai đứa, nên cho dù có thể cũng biến thành không thể a.
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh như vậy, trong lòng nhói lên, cô hôn hôn má anh nói.
" Để em giúp anh. "
" Không cần! " Hoắc Tư Danh lạnh giọng cự tuyệt.
" Sao... " Hứa Doãn Hạ đang định đưa tay ra sau lưng kéo khóa quần anh ra thì tay cô cứng đờ.
Hoắc Tư Danh áp sát vào tai cô, liếm lấy vành tai cô khẽ nói.
" Cho vợ nghỉ ngơi một năm, qua một năm anh sẽ hảo hảo nhìn vợ bồi thường anh. "
Nói xong môi anh câu lên vui sướng, còn Hứa Doãn Hạ... mặt cô đỏ bừng, môi mím lại, con ngươi tràn ngập ý cười khẽ quát nhẹ.
" Anh thật quá đáng... nhưng Em thích. " nói xong cô khẽ cười.
Bồi thường thì bồi thường chứ... còn nửa năm nữa thôi chứ đâu nhiều.
Hoắc Tư Danh nghe " Em thích " của Hứa Doãn Hạ, môi anh giương lên không xuống được.
Cảm giác ấm áp hạnh phúc này thật đúng không thể nào diễn tả được... không những thế còn cái cảm giác nói bậy nói bạ mà vợ yêu đáp " thích " kia làm anh càng vui vẻ.
Hứa Doãn Hạ tuy vẫn còn đau nhưng nằm trong lồng ngực Hoắc Tư Danh, cô an tâm hơn rất nhiều, không những thế, cô còn có cảm giác được bản thân không còn đau như lúc chưa có anh nữa.
Hứa Doãn Hạ không ngoan ngoãn mà nhẹ nhàng dùng ngón tay nhỏ bé dài nhọn của cô vẽ vòng tròn trên khuôn ngực anh, môi cô mấp máy nói.
" Chồng ơi. "
Hoắc Tư Danh vẫn cúi đầu nhìn chằm chằm đôi tay nhỏ bé đang vẽ lấy vẽ để khuôn ngực cô, nghe được thanh âm mềm mại của cô khẽ đáp.
" Ơi. " đáp xong, lại cúi nhẹ xuống hôn má cô một cái, mắt anh cười híp lại thỏa mãn.
Hứa Doãn Hạ không chịu thua quay đầu cắn nhẹ ngực anh một cái mới hỏi.
" Chuyện bên SiLa là như thế nào ạ? Lúc chiều nữa nghe hiểu, nữa lại không hiểu a. "
Cô nghe cũng không phải cái gì cũng không hiểu, chỉ là có một vài chuyện đích thực rất mờ mịt, cái gì mà không phải công chúa, cái gì mà đáng chết.
Hoắc Tư Danh dùng bàn tay to của anh vuốt ve bụng của Hứa Doãn Hạ, thi thoảng lại đụng phải cái chân nho nhỏ trong bụng cô đang không ngừng đạp lên một cái rồi lặng thinh, nghe câu hỏi của cô anh mới nói.
" Cũng không có cái gì quan trọng, chỉ là Nữ Hoàng cai trị mấy chục năm qua, tức là mẹ của Ellipsea Nissan đấy là nữ hoàng giả, bà ta mưu sát nữ hoàng thật... " Hoắc Tư Danh nhẹ nhàng kể hết toàn bộ câu chuyện cho Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ chăm chú nghe, mày cô nhíu lại ẩn ẩn lửa giận.
Hoắc Tư Danh lại nói.
" Cũng vì thế trong thời gian qua, anh mới cứ chầm chậm tấn công, bao quay toàn bộ thanh lớn, muốn chạy cũng không thể chạy, nên mới khiến vợ đợi lâu. " nếu như không phải vì mục đích này, anh nhất định đánh nhanh rút gọn, nhưng nếu như vậy, Ara Limsini sẽ trốn thoát, nên anh mới chầm chậm tiến công, một phần nào đó vì thắng lợi, một phần nào đó vì không muốn nhiều người phải hy sinh.
Hứa Doãn Hạ nghe xong, cô không giận cũng chẳng thấy anh lo cho người khác không phải cô mà là cô đau lòng, đau lòng cho anh ở nơi đó nửa năm trời, đau lòng anh phải chịu nhiều vất vả, và hơn nữa, nhìn anh gầy một vòng như vậy cô thật xót.
Hứa Doãn Hạ xoay người, ôm chặt cô anh rầm rì.
" Ông xã... Chồng yêuuuuuuuuu. " giọng nói mềm mỏng nỉ non vang lên.
Hoắc Tư Danh tay đang vuốt ve bụng cô bỗng nhiên khựng lại, cái thanh âm dễ nghe này... thật khiến người ta muốn phạm tội mà.
Hoắc Tư Danh mím môi, nhìn chằm chằm Hứa Doãn Hạ, anh cúi xuống vùi đầu vào hõm vai cô hít lấy hít để mùi hương trên người cô, mùi hương anh mong nhớ mùi hương anh thèm thuồng suốt thời gian qua.
Hoắc Tư Danh tham lam mà cắn nhẹ lấy cần cổ cô, lại liếm liếm nhè nhẹ tai cô.
Hứa Doãn Hạ run lên, cô thật sự khát " TÌNH ", ánh mắt nóng rực của Hoắc Tư danh cứ nhìn chằm chằm cô, như muốn ăn tươi nuốt sống cô vào bụng, không những thế sau lưng cô, cô còn cảm nhận có thứ cứng cứng chạm nhẹ vào lưng cô.
Hứa Doãn Hạ mím môi, bốn mắt đối diện nhìn nhau, Hoắc Tư Danh và cả cô đều muốn, rất muốn và vô cùng muốn, nhưng là cả hai hiện tại đều phải nhịn... đúng vậy chính là nhịn.
Hoắc Tư Danh cắn nhẹ môi dưới, mày anh nhíu nhíu, dời tầm mắt xuống dưới bụng nhô cao của cô, trong sách có viết " qua ba tháng đầu có thể quan hệ " nhưng... Hoắc Tư danh xoa nhẹ lên bụng cô... cô mang thai hai đứa, nên cho dù có thể cũng biến thành không thể a.
Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh như vậy, trong lòng nhói lên, cô hôn hôn má anh nói.
" Để em giúp anh. "
" Không cần! " Hoắc Tư Danh lạnh giọng cự tuyệt.
" Sao... " Hứa Doãn Hạ đang định đưa tay ra sau lưng kéo khóa quần anh ra thì tay cô cứng đờ.
Hoắc Tư Danh áp sát vào tai cô, liếm lấy vành tai cô khẽ nói.
" Cho vợ nghỉ ngơi một năm, qua một năm anh sẽ hảo hảo nhìn vợ bồi thường anh. "
Nói xong môi anh câu lên vui sướng, còn Hứa Doãn Hạ... mặt cô đỏ bừng, môi mím lại, con ngươi tràn ngập ý cười khẽ quát nhẹ.
" Anh thật quá đáng... nhưng Em thích. " nói xong cô khẽ cười.
Bồi thường thì bồi thường chứ... còn nửa năm nữa thôi chứ đâu nhiều.
Hoắc Tư Danh nghe " Em thích " của Hứa Doãn Hạ, môi anh giương lên không xuống được.
Cảm giác ấm áp hạnh phúc này thật đúng không thể nào diễn tả được... không những thế còn cái cảm giác nói bậy nói bạ mà vợ yêu đáp " thích " kia làm anh càng vui vẻ.
/628
|