Sau một ngày làm việc, Hoắc Tư Danh lật đật lái xe đi siêu thị mua ít thức ăn.
Một bộ dạng Tổng Tài vào siêu thị thu hút không ít ánh nhìn của nhiều người phụ nữ, thẩm chí có người còn cố ý đến gần giả bộ lựa trùng mặt hàng với Hoắc Tư Danh để được Hoắc Tư Danh để ý. Nhưng không may là trong đầu Hoắc Tư Danh lúc này chỉ toàn hình ảnh Hứa Doãn Hạ giọng ngọt đến ra nước lúc gửi đoạn ghi âm qua. Làm trong lòng anh không khỏi ngứa ngáy.
" Ông Xã! Một lát ông xã về mua cho em một ít rau củ quả và ít thịt tươi tươi nha! Em thèm! "
Chỉ vì một câu đơn giản đó! Thế mà lại làm Hoắc Tư Danh suy nghĩ tưởng tượng đủ hình ảnh.
Nên khi đám người giả vờ giả vịt tiếp cận Hoắc Tư Danh, anh chỉ nhíu mày rồi bỏ đi.
Những thứ họ vô ý hay cố ý đụng vào anh đều để lại chọn cái khác!
Hơn 30 phút dạo nguyên một vòng siêu thị, tay Hoắc Tư Danh xách đủ thứ đem lên xe lái về nhà.
Vừa về đến nhà, Hứa Doãn Hạ đang bận một bộ đồ ngủ cực dễ thương ngồi đọc báo.
Hoắc Tư Danh đứng từ cửa nhà nhìn vào không khỏi nhếch mép cười!
Dù có mệt mỏi đến đâu về đến nhà thấy một người vẫn luôn ngồi đó đợi anh là đủ rồi!
Hoắc Tư Danh môi khẽ cười bước vào, Hứa Doãn Hạ nghe tiếng động ngẩng đầu lên đi tới đang định phụ anh xách đồ thì Hoắc Tư Danh đột ngột buông toàn bộ xuống ôm lấy Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ hai mắt trợn to kinh ngạc khi bị ôm, đẩy đẩy Hoắc Tư Danh ra, thì nghe giọng chứa chan sự mệt mỏi trong đó vang lên.
" Đứng im, để anh ôm em một lát thôi! "
Hứa Doãn Hạ dừng lại động tác đẩy người ra mà yên lặng đứng đó để mặc cho Hoắc Tư Danh ôm cô.
Hoắc Tư Danh ôm lấy ôm để Hứa Doãn Hạ, cúi đầu xuống cắn mạnh vào vai cô. Hứa Doãn Hạ " A " lên cái vì đau Hoắc Tư Danh mới buông ra.
" Anh là chó hay sao? Thích cắn thế? " Hứa Doãn Hạ nhíu mày tay xoa xoa vai bị cắn đến in luôn dấu răng của Hoắc Tư Danh hung hăng nói.
Hoắc Tư Danh không khỏi bật cười, cũng không giận nói.
" Anh là chó thì em sắp bị bệnh dại rồi đấy! " không nhanh không chậm kéo Hứa Doãn Hạ đến gần thì thầm bên tai cô nói.
" Và cũng chỉ có anh mới trị được bệnh dại của em! " dứt câu hung hăng cắn vành tai của Hứa Doãn Hạ rồi buông ra, xách đống đồ dưới sàn đi thẳng vào phòng bếp.
Hứa Doãn Hạ mím môi, trừng mắt nhìn Hoắc Tư Danh, nhưng sau đó lại bật cười không khách khí nói.
" Anh mà không trị khỏi cho em! Là em bầm anh ra luôn đấy! " dứt câu cũng đi vào bếp.
Hoắc Tư Danh thay bộ đồ ở nhà xong, xuống bếp phụ Hứa Doãn Hạ làm này kia! Hai người hi hi ha ha trò chuyện rồi ăn uống xong xuôi lại dọn dẹp đi lên phòng ngủ.
Hoắc Tư Danh hung hăng ôm Hứa Doãn Hạ hôn môi cô, môi dây dưa môi, lưỡi dây dưa lưỡi đợi đến khi Hứa Doãn Hạ mặt đỏ bừng vì không thở được Hoắc Tư Danh mới buông cô ra, không khách khí nói.
" Đã hơn một năm rồi! Em vẫn như vậy! Anh vẫn nên đưa em đi tập hít thở nhĩ? "
Hoắc Tư Danh vừa nói xong, mặt Hứa Doãn Hạ đã đỏ giờ càng thêm đỏ hơn, Hứa Doãn Hạ không nói gì mà vơ vơ lấy gối đập mạnh vào Hoắc Tư Danh. Hoắc Tư Danh không hề hấn gì ngồi đó mặc Hứa Doãn Hạ trút giận.
Đập một hồi chán, Hứa Doãn Hạ nằm xuống mấp máy môi nói.
" Anh nghĩ sao? Nếu bà ta vẫn luôn quấy anh? "
Hoắc Tư Danh kéo Hứa Doãn Hạ ôm vào lòng, xoa xoa lưng cô nói.
" Anh sẽ xử lí! Nhưng em cũng nên cẩn thận! Biết không? "
Hứa Doãn Hạ ngoan ngoãn gật đầu, dụi dụi vào người Hoắc Tư Danh nói.
" Anh cũng vậy! "
Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ trò chuyện được một lúc thì Hứa Doãn Hạ thiếp đi trong lòng anh, Hoắc Tư Danh mới rời khỏi ra ban công hút thuốc. Thì điện thoại reo.
" Nghe đây! "
" Boss đã chuẩn bị xong rồi! "
" Ừ! Cậu nghĩ ngơi đi! "
" Vâng! "
Hoắc Tư Danh tắt xong lại gọi chô Trần Lập.
Trần Lập nói. " Boss. "
" Chuyện xảy ra ở Doãn Hạ, giấu được Hạ Hạ thì cứ giấu đi biết chưa? "
" A... Rõ! " mặc dù không biết tại sao Boss lại muốn dấu Hứa Tổng nhưng Trần Lập không hỏi nhiều như vậy, chỉ đành giấu đi thôi.
Hoắc Tư Danh lại đứng đó, trên tay điếu thuốc còn hơn phân nửa chưa hút hết! Anh thở ra một hơi dài lại gọi cho Ba của anh.
" Nghe đây Tư Danh. "
" Con kêu ba chuẩn bị! Ba có chuẩn bị chưa? "
" Rồi! Có đủ thứ hết! Khi nào con qua đây lấy cũng được. "
" Được rồi! Mai con sẽ cho người đến lấy! "
" Ừ. "
" Tút Tút Tút " Ba Hoắc không khỏi cười khổ, thằng con chết tiệt nói chuyện điện thoại với ông lúc nào cũng tắt máy trước hết.
•••••
Hứa Minh Hoàng ( Ba của Hứa Doãn Hạ) đang ngồi nhìn chằm chằm bức ảnh, mày ông nhíu chặt.
Hứa Doãn Thiên ( Anh trai Hứa Doãn Hạ) nhíu chặt mày nói.
" Ba vẫn nên nói với Hạ Hạ đi! Dù sao nếu lỡ bọn họ đến tìm em ấy! Em ấy cũng không bất ngờ! "
" Nhưng... " Hứa Minh Hoàng vẻ mặt thống khổ định nói lại bị Hứa Doãn Thiên nói.
" Ba! Nếu ba thương Hạ Hạ thì đừng để em ấy khổ sỡ. "
Hứa Minh Hoàng nhìn chằm chằm bức ảnh đó, cái gì cũng không nói được.
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!
Một bộ dạng Tổng Tài vào siêu thị thu hút không ít ánh nhìn của nhiều người phụ nữ, thẩm chí có người còn cố ý đến gần giả bộ lựa trùng mặt hàng với Hoắc Tư Danh để được Hoắc Tư Danh để ý. Nhưng không may là trong đầu Hoắc Tư Danh lúc này chỉ toàn hình ảnh Hứa Doãn Hạ giọng ngọt đến ra nước lúc gửi đoạn ghi âm qua. Làm trong lòng anh không khỏi ngứa ngáy.
" Ông Xã! Một lát ông xã về mua cho em một ít rau củ quả và ít thịt tươi tươi nha! Em thèm! "
Chỉ vì một câu đơn giản đó! Thế mà lại làm Hoắc Tư Danh suy nghĩ tưởng tượng đủ hình ảnh.
Nên khi đám người giả vờ giả vịt tiếp cận Hoắc Tư Danh, anh chỉ nhíu mày rồi bỏ đi.
Những thứ họ vô ý hay cố ý đụng vào anh đều để lại chọn cái khác!
Hơn 30 phút dạo nguyên một vòng siêu thị, tay Hoắc Tư Danh xách đủ thứ đem lên xe lái về nhà.
Vừa về đến nhà, Hứa Doãn Hạ đang bận một bộ đồ ngủ cực dễ thương ngồi đọc báo.
Hoắc Tư Danh đứng từ cửa nhà nhìn vào không khỏi nhếch mép cười!
Dù có mệt mỏi đến đâu về đến nhà thấy một người vẫn luôn ngồi đó đợi anh là đủ rồi!
Hoắc Tư Danh môi khẽ cười bước vào, Hứa Doãn Hạ nghe tiếng động ngẩng đầu lên đi tới đang định phụ anh xách đồ thì Hoắc Tư Danh đột ngột buông toàn bộ xuống ôm lấy Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ hai mắt trợn to kinh ngạc khi bị ôm, đẩy đẩy Hoắc Tư Danh ra, thì nghe giọng chứa chan sự mệt mỏi trong đó vang lên.
" Đứng im, để anh ôm em một lát thôi! "
Hứa Doãn Hạ dừng lại động tác đẩy người ra mà yên lặng đứng đó để mặc cho Hoắc Tư Danh ôm cô.
Hoắc Tư Danh ôm lấy ôm để Hứa Doãn Hạ, cúi đầu xuống cắn mạnh vào vai cô. Hứa Doãn Hạ " A " lên cái vì đau Hoắc Tư Danh mới buông ra.
" Anh là chó hay sao? Thích cắn thế? " Hứa Doãn Hạ nhíu mày tay xoa xoa vai bị cắn đến in luôn dấu răng của Hoắc Tư Danh hung hăng nói.
Hoắc Tư Danh không khỏi bật cười, cũng không giận nói.
" Anh là chó thì em sắp bị bệnh dại rồi đấy! " không nhanh không chậm kéo Hứa Doãn Hạ đến gần thì thầm bên tai cô nói.
" Và cũng chỉ có anh mới trị được bệnh dại của em! " dứt câu hung hăng cắn vành tai của Hứa Doãn Hạ rồi buông ra, xách đống đồ dưới sàn đi thẳng vào phòng bếp.
Hứa Doãn Hạ mím môi, trừng mắt nhìn Hoắc Tư Danh, nhưng sau đó lại bật cười không khách khí nói.
" Anh mà không trị khỏi cho em! Là em bầm anh ra luôn đấy! " dứt câu cũng đi vào bếp.
Hoắc Tư Danh thay bộ đồ ở nhà xong, xuống bếp phụ Hứa Doãn Hạ làm này kia! Hai người hi hi ha ha trò chuyện rồi ăn uống xong xuôi lại dọn dẹp đi lên phòng ngủ.
Hoắc Tư Danh hung hăng ôm Hứa Doãn Hạ hôn môi cô, môi dây dưa môi, lưỡi dây dưa lưỡi đợi đến khi Hứa Doãn Hạ mặt đỏ bừng vì không thở được Hoắc Tư Danh mới buông cô ra, không khách khí nói.
" Đã hơn một năm rồi! Em vẫn như vậy! Anh vẫn nên đưa em đi tập hít thở nhĩ? "
Hoắc Tư Danh vừa nói xong, mặt Hứa Doãn Hạ đã đỏ giờ càng thêm đỏ hơn, Hứa Doãn Hạ không nói gì mà vơ vơ lấy gối đập mạnh vào Hoắc Tư Danh. Hoắc Tư Danh không hề hấn gì ngồi đó mặc Hứa Doãn Hạ trút giận.
Đập một hồi chán, Hứa Doãn Hạ nằm xuống mấp máy môi nói.
" Anh nghĩ sao? Nếu bà ta vẫn luôn quấy anh? "
Hoắc Tư Danh kéo Hứa Doãn Hạ ôm vào lòng, xoa xoa lưng cô nói.
" Anh sẽ xử lí! Nhưng em cũng nên cẩn thận! Biết không? "
Hứa Doãn Hạ ngoan ngoãn gật đầu, dụi dụi vào người Hoắc Tư Danh nói.
" Anh cũng vậy! "
Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ trò chuyện được một lúc thì Hứa Doãn Hạ thiếp đi trong lòng anh, Hoắc Tư Danh mới rời khỏi ra ban công hút thuốc. Thì điện thoại reo.
" Nghe đây! "
" Boss đã chuẩn bị xong rồi! "
" Ừ! Cậu nghĩ ngơi đi! "
" Vâng! "
Hoắc Tư Danh tắt xong lại gọi chô Trần Lập.
Trần Lập nói. " Boss. "
" Chuyện xảy ra ở Doãn Hạ, giấu được Hạ Hạ thì cứ giấu đi biết chưa? "
" A... Rõ! " mặc dù không biết tại sao Boss lại muốn dấu Hứa Tổng nhưng Trần Lập không hỏi nhiều như vậy, chỉ đành giấu đi thôi.
Hoắc Tư Danh lại đứng đó, trên tay điếu thuốc còn hơn phân nửa chưa hút hết! Anh thở ra một hơi dài lại gọi cho Ba của anh.
" Nghe đây Tư Danh. "
" Con kêu ba chuẩn bị! Ba có chuẩn bị chưa? "
" Rồi! Có đủ thứ hết! Khi nào con qua đây lấy cũng được. "
" Được rồi! Mai con sẽ cho người đến lấy! "
" Ừ. "
" Tút Tút Tút " Ba Hoắc không khỏi cười khổ, thằng con chết tiệt nói chuyện điện thoại với ông lúc nào cũng tắt máy trước hết.
•••••
Hứa Minh Hoàng ( Ba của Hứa Doãn Hạ) đang ngồi nhìn chằm chằm bức ảnh, mày ông nhíu chặt.
Hứa Doãn Thiên ( Anh trai Hứa Doãn Hạ) nhíu chặt mày nói.
" Ba vẫn nên nói với Hạ Hạ đi! Dù sao nếu lỡ bọn họ đến tìm em ấy! Em ấy cũng không bất ngờ! "
" Nhưng... " Hứa Minh Hoàng vẻ mặt thống khổ định nói lại bị Hứa Doãn Thiên nói.
" Ba! Nếu ba thương Hạ Hạ thì đừng để em ấy khổ sỡ. "
Hứa Minh Hoàng nhìn chằm chằm bức ảnh đó, cái gì cũng không nói được.
Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!
/628
|