"giám đốc, tôi không thể làm trợ lý, sao lại yêu cầu tới phòng của tổng giám đốc làm việc?" bước chân Vũ Tình chậm lại, lễ phép hỏi giám đốc.
Giám đốc nhân sự cũng không giải thích, nhưng lại hình như có phần hiểu. liếc Vũ Tình một cái, đáp án trong lòng càng thêm khẳng định một ít, ông chủ lớn mà, nhìn thấy cô gái xinh đẹp thì làm thế nào đây, như thế là chuyện bình thường!
Đẩy kính trên mũi, rất nghiêm túc nói: " cái này...vốn là ý của tổng giám đốc, được rồi đừng hỏi nhiều nữa..."
Khụ khụ....
Giám đốc bộ phận gõ nhẹ cửa phòng, cung kính chờ đáp lại!
"vào đi..."từ bên trong truyền đến một giọng nói trầm thấp.
Sau khi được đồng ý, giám đốc Triệu lập tức đẩy cửa phòng đi vào, sau đó quay đầu lại liếc Vũ Tình một cái, ý bảo cô đi theo!
Vũ Tình nhanh đi theo phía sau giám đốc bộ phận, khi đi vào phòng làm việc xa hoa này, một luồng cảm giác áp bức mãnh liệt làm cho cơ thể cô có vài phần run rẩy.
Bùm...bùm...
Tiếng tim đập mãnh liệt, hù dọa chính bản thân mình! "tổng giám đốc, cô Hạ Vũ Tình đã tới!" sống lưng Giám đốc Triệu khom xuống, vẻ mặt mỉm cười báo cáo!
Thang Duy Thạc trực tiếp ngẩng đầu nhìn người phụ nữ sau lưng giám đốc, một chút tức giận hiện lên trên khuôn mặt nghiêm túc! "Được rồi, nhớ đóng cửa lại!"
"vâng!" triệu giám đốc sau khi vuốt cằm, thong thả đi ra ngoài.
Lạch cạch một tiếng, phòng làm việc to như vậy chỉ còn hai người bọn họ
Vũ Tình cố hết sức ôm cái hộp, lẳng lặng đứng một bên không bước thêm một bước nào!
Chết tiệt, cái hộp này rất nặng, cô có nên thả nó xuống không!
Thang Duy Thạc nheo hai mắt lớn nhìn hình ảnh của cô, càng ngày càng nhiều tức giận trên người hắn lan ra!
Trước lúc cô lên, hắn đã nói bóng nói gió hỏi qua một ít nhân viên nam trông bộ dạng như thế nào, xác định chính là cô khiến cho toàn bộ nhân viên nam trong công ty xôn xao bất an.
Được thôi, cô không phải thích trêu hoa ghẹo nguyệt à? Thế thì để cho cô làm một ít công việc đặc biệt, hắn có thể cho cô cơ hội!
Cánh tay Vũ Tình mỏi nhừ, thoáng chống lại kê chiếc hộp lên đùi. Bởi vì quá dùng sức, trêm mặt trắng tinh lại ửng hồng, trên trán cũng toát ra chút mồ hôi.
"ngu ngốc, trong cái hộp kia có bảo bối gì sao?" trong giọng nói của Thang Duy Thạc rõ ràng mang theo giọng điệu khinh thường cùng đùa cợt.
Vũ Tình nhìn hắn một cái, sau đó đưa ánh mắt hướng tới chỗ khác. "Đừng có châm chọc, anh nhân tiện cho em biết làm việc ở đâu là được rồi! kẻo lại chuốc lấy phiền toái!"
Thang Duy Thạc nháy nháy mi, khóe miệng nở ra một nụ cười đừa cợt. "chính là nơi này, em chính là làm việc ở trong phòng này!"
'trong này?" cô nhìn hắn khó tin, sau đó vẻ mặt vừa lại chán ghét. "em không thích hợp ở chỗ này, em muốn làm việc ở bên ngoài tốt hơn!"
Vừa nói, liền hướng tới phía cửa đi tới!
" chết tiệt, em đứng lại đó cho anh!" Thang Duy Thạc bỗng đứng lên, chân dài bước ra khỏi vị trí, vài bước đuổi theo người phụ nữ kia!
Cơ thể phía trước, phút chốc bị kéo lại. "em cảm thấy mình vẫn là làm công việc ở bên ngoài tốt hơn".
"chết tiệt, em là không rõ chức vị của mình, hay là không rõ địa vị của anh? bây giờ đang ở công ty, anh là cấp trên của em, em đừng tưởng rằng đang ở nhà!" Thang Duy Thạc hạ thấp người, nhẹ bên tai cô mà nói.
Cánh tay đau mỏi cũng cầm đồ vật bất động,Vũ Tình ném thẳng cái hộp lên mặt đất. "được rồi, vậy anh muốn em ngồi ở đâu?" lúc nói, cơ thể lùi về phía sau duy trì khoảng cách nhất định với hắn.
Nhìn hành động của cô, sắc mặt của Thang Duy Thạc lại khó nhìn vài phần, cô chán ghét hắn như vậy sao? Ngay cả chạm một chút cũng không được?
Haha, xem ra cô căn bản là thích đàn ông bên ngoài rồi! cơn thịnh nộ trong Thang Duy Thạc, càng thêm kiên định ý nghĩ trước của hắn!
Giơ tay chỉ đến ghế sa lon, sau đó lạnh như băng mở miệng. "trước tiên ngồi đó, sau đó sẽ bảo người đưa bàn làm việc và máy tính đến!"
Vũ Tình nhìn thoáng qua ghế sa lon, giơ chân cất bước đi đến...
"Đứng lại đó cho anh, bây giờ anh đang nói chuyện, em không được lộn xộn! em rốt cuộc có lễ phép hay không hả?" ánh mắt sắc bén của Thang Duy Thạc thắng tắp bắn về phía cô.
Cơ thể mảnh khảnh dừng lại, đúng vậy, hắn nói đúng, lần này cô lễ phép nhìn vào mắt hắn, kính cẩn lễ phép đợi mệnh lệnh của hắn.
Thang Duy Thạc hết sức thở dài một hơi, sau đó mở miệng. "sau này em chính là trợ lý của anh, mọi việc đều phải nghe theo anh, nếu như em làm tốt, anh sẽ cho em về nhà mang theo con"
" em nhất định sẽ làm tốt công việc". Vũ Tình kiên định cam đoan nói, dù là làm việc gì thì cô cũng đều là làm đâu ra đấy.
Ghét nhất là bị người khác hoài nghi khả năng cùng thái độ làm việc của cô!
"tốt, hi vọng em có thể nói được làm được!" khóe miệng Thang Duy Thạc nhếch lên, dường như ẩn sau nụ cười là âm mưu đáng sợ.
Vũ Tình nhàn rỗi, ngoài phần mềm văn phòng, sau đó đối chiếu với các bước, thao tác một lần!
Lúc trước ở trường học không nói qua những thứ này, sau lại... sau lại chính là không cần nói, cô thứ nhất không có thời gian, thứ hai cô bằng cấp không đủ, không có cơ hội đến làm việc tại công ty, cho nên, cô cũng không nghĩ tới học mấy thứ này.
Nhưng bây giờ khác rồi, cô có cơ hội tiếp xúc đây đó, không học trong lòng thấy khó chịu.
Xem đơn giản một chút, trên văn bản thể hiện rất rõ ràng, đơn giản lúc rảnh rỗi, cô cứ dựa theo trên mà làm.
Cô vốn là cao thủ học tập, lúc trước khi ở trong trường, cô học cái gì cũng nhanh. gấp sách lại, cô lại làm thêm một lần, khóe miệng Vũ Tình lộ ra nụ cười chiến thắng, chúc mừng cho bản thân mình!
Ai...cũng không tồi, ít nhất làm trợ lý tổng giám đốc này cũng dễ dàng một chút...
Ngồi ở đây nhanh đã 2 giờ rồi, hắn cũng không bảo cô làm cái gì!
Nhìn cô vẻ mặt mỉm cười, Thang Duy Thạc đặc biệt cảm thấy chói mắt? có cái gì mà cười? người phụ nữ này, có phải là đang nghĩ đến đàn ông? "Thư ký Hạ, đi pha chén trà cho tôi!"
Đây...thật sự là nghĩ đến cái gì là đến cái đó! Đứng dậy, hướng phía nước trà đi đến, không tới hai phút đồng hồ, cô liền bưng một chén trà đi tới!
Thật cẩn thận đặt chén trên mặt bàn, sau đó lễ phép mở miệng: " tổng giám đốc, trà đã xong!"
"ưh!"hắn không ngẩn đầu nhìn cô, lạnh lùng lên tiếng! Vũ Tình lại trở lại chỗ ngồi, tiếp tục công việc học tập vừa rồi!
Hắn lạnh lùng, cô càng lạnh hơn!
Thái độ của cô làm cho hắn thêm điên cuồng, cô sao có thể lãnh đạm đối với hắn như thế? Hình như hắn là kẻ xa lạ với cô! Thế nào, chẳng lẽ cô và người đàn ông khác nhu tình vừa ý rồi, cho nên trong mắt cô đã không còn có hắn nữa?
Shit! Hắn nhất định khiến cho cô cùng người đàn ông khác chơi đủ thì thôi, không phải muốn dâm phụ sao, vậy phải làm cho tốt nhất...
"đô..." điện thoại nội bộ vang lên
"Alo, tổng giám đốc, ông chủ Chu công ty xây dựng "Vĩnh Cường" mời ngài buổi tối đến họp mặt kinh doanh ở 'VIP", ngài có muốn từ chối không?" thư ký lễ phép hỏi trước tổng giám đốc, lúc trước đều thẳng thừng từ chối loại tụ họp này, lần này hẳn cũng là từ chối mà thôi!
"không, tôi đi!"
"Dạ...' thư ký kinh hãi, "được, tôi sẽ báo cho đối phương!' hôm nay tổng giám đốc làm sao vậy?
Vũ Tình kiềm chế nội tâm chán ghét, ngồi bên cạnh Thang Duy Thạc lộ vẻ mỉm cười nhìn đàn ông xung quanh!
Ban ngày âu phục tây, là khuôn mẫu của ông chủ ở công ty, tới "đen tối" là loại đàn ông tìm thú vui ở nơi này, thoáng cái cũng biến thành trần trụi 1 cặp
Bọn họ không chút nào che dấu thú dục trong mắt, vừa uống rượu vừa tìm kiếm ở bên cơ thể phụ nữ.
Chỉ thấy một người đàn ông bốn mươi, năm mươi tuổi, nắm tay rồi thậm chí luồn tới váy phụ nữ, không chút che dấu vân vê tìm kiếm!
Mà người đàn ông này, đột nhiên nhìn về phía cô, mê đắm nhìn phía cổ áo của cô.
Vũ Tình bỗng chốc tránh xa tầm mắt, cố ý kéo cổ áo lại gần, sợ hãi cầm lấy cổ tay của Thang Duy Thạc.
Thang Duy thạc hình như là cố ý, không bỏ qua cảnh tượng đó, cùng đàn ông xung quanh trêu chọc!
Giám đốc nhân sự cũng không giải thích, nhưng lại hình như có phần hiểu. liếc Vũ Tình một cái, đáp án trong lòng càng thêm khẳng định một ít, ông chủ lớn mà, nhìn thấy cô gái xinh đẹp thì làm thế nào đây, như thế là chuyện bình thường!
Đẩy kính trên mũi, rất nghiêm túc nói: " cái này...vốn là ý của tổng giám đốc, được rồi đừng hỏi nhiều nữa..."
Khụ khụ....
Giám đốc bộ phận gõ nhẹ cửa phòng, cung kính chờ đáp lại!
"vào đi..."từ bên trong truyền đến một giọng nói trầm thấp.
Sau khi được đồng ý, giám đốc Triệu lập tức đẩy cửa phòng đi vào, sau đó quay đầu lại liếc Vũ Tình một cái, ý bảo cô đi theo!
Vũ Tình nhanh đi theo phía sau giám đốc bộ phận, khi đi vào phòng làm việc xa hoa này, một luồng cảm giác áp bức mãnh liệt làm cho cơ thể cô có vài phần run rẩy.
Bùm...bùm...
Tiếng tim đập mãnh liệt, hù dọa chính bản thân mình! "tổng giám đốc, cô Hạ Vũ Tình đã tới!" sống lưng Giám đốc Triệu khom xuống, vẻ mặt mỉm cười báo cáo!
Thang Duy Thạc trực tiếp ngẩng đầu nhìn người phụ nữ sau lưng giám đốc, một chút tức giận hiện lên trên khuôn mặt nghiêm túc! "Được rồi, nhớ đóng cửa lại!"
"vâng!" triệu giám đốc sau khi vuốt cằm, thong thả đi ra ngoài.
Lạch cạch một tiếng, phòng làm việc to như vậy chỉ còn hai người bọn họ
Vũ Tình cố hết sức ôm cái hộp, lẳng lặng đứng một bên không bước thêm một bước nào!
Chết tiệt, cái hộp này rất nặng, cô có nên thả nó xuống không!
Thang Duy Thạc nheo hai mắt lớn nhìn hình ảnh của cô, càng ngày càng nhiều tức giận trên người hắn lan ra!
Trước lúc cô lên, hắn đã nói bóng nói gió hỏi qua một ít nhân viên nam trông bộ dạng như thế nào, xác định chính là cô khiến cho toàn bộ nhân viên nam trong công ty xôn xao bất an.
Được thôi, cô không phải thích trêu hoa ghẹo nguyệt à? Thế thì để cho cô làm một ít công việc đặc biệt, hắn có thể cho cô cơ hội!
Cánh tay Vũ Tình mỏi nhừ, thoáng chống lại kê chiếc hộp lên đùi. Bởi vì quá dùng sức, trêm mặt trắng tinh lại ửng hồng, trên trán cũng toát ra chút mồ hôi.
"ngu ngốc, trong cái hộp kia có bảo bối gì sao?" trong giọng nói của Thang Duy Thạc rõ ràng mang theo giọng điệu khinh thường cùng đùa cợt.
Vũ Tình nhìn hắn một cái, sau đó đưa ánh mắt hướng tới chỗ khác. "Đừng có châm chọc, anh nhân tiện cho em biết làm việc ở đâu là được rồi! kẻo lại chuốc lấy phiền toái!"
Thang Duy Thạc nháy nháy mi, khóe miệng nở ra một nụ cười đừa cợt. "chính là nơi này, em chính là làm việc ở trong phòng này!"
'trong này?" cô nhìn hắn khó tin, sau đó vẻ mặt vừa lại chán ghét. "em không thích hợp ở chỗ này, em muốn làm việc ở bên ngoài tốt hơn!"
Vừa nói, liền hướng tới phía cửa đi tới!
" chết tiệt, em đứng lại đó cho anh!" Thang Duy Thạc bỗng đứng lên, chân dài bước ra khỏi vị trí, vài bước đuổi theo người phụ nữ kia!
Cơ thể phía trước, phút chốc bị kéo lại. "em cảm thấy mình vẫn là làm công việc ở bên ngoài tốt hơn".
"chết tiệt, em là không rõ chức vị của mình, hay là không rõ địa vị của anh? bây giờ đang ở công ty, anh là cấp trên của em, em đừng tưởng rằng đang ở nhà!" Thang Duy Thạc hạ thấp người, nhẹ bên tai cô mà nói.
Cánh tay đau mỏi cũng cầm đồ vật bất động,Vũ Tình ném thẳng cái hộp lên mặt đất. "được rồi, vậy anh muốn em ngồi ở đâu?" lúc nói, cơ thể lùi về phía sau duy trì khoảng cách nhất định với hắn.
Nhìn hành động của cô, sắc mặt của Thang Duy Thạc lại khó nhìn vài phần, cô chán ghét hắn như vậy sao? Ngay cả chạm một chút cũng không được?
Haha, xem ra cô căn bản là thích đàn ông bên ngoài rồi! cơn thịnh nộ trong Thang Duy Thạc, càng thêm kiên định ý nghĩ trước của hắn!
Giơ tay chỉ đến ghế sa lon, sau đó lạnh như băng mở miệng. "trước tiên ngồi đó, sau đó sẽ bảo người đưa bàn làm việc và máy tính đến!"
Vũ Tình nhìn thoáng qua ghế sa lon, giơ chân cất bước đi đến...
"Đứng lại đó cho anh, bây giờ anh đang nói chuyện, em không được lộn xộn! em rốt cuộc có lễ phép hay không hả?" ánh mắt sắc bén của Thang Duy Thạc thắng tắp bắn về phía cô.
Cơ thể mảnh khảnh dừng lại, đúng vậy, hắn nói đúng, lần này cô lễ phép nhìn vào mắt hắn, kính cẩn lễ phép đợi mệnh lệnh của hắn.
Thang Duy Thạc hết sức thở dài một hơi, sau đó mở miệng. "sau này em chính là trợ lý của anh, mọi việc đều phải nghe theo anh, nếu như em làm tốt, anh sẽ cho em về nhà mang theo con"
" em nhất định sẽ làm tốt công việc". Vũ Tình kiên định cam đoan nói, dù là làm việc gì thì cô cũng đều là làm đâu ra đấy.
Ghét nhất là bị người khác hoài nghi khả năng cùng thái độ làm việc của cô!
"tốt, hi vọng em có thể nói được làm được!" khóe miệng Thang Duy Thạc nhếch lên, dường như ẩn sau nụ cười là âm mưu đáng sợ.
Vũ Tình nhàn rỗi, ngoài phần mềm văn phòng, sau đó đối chiếu với các bước, thao tác một lần!
Lúc trước ở trường học không nói qua những thứ này, sau lại... sau lại chính là không cần nói, cô thứ nhất không có thời gian, thứ hai cô bằng cấp không đủ, không có cơ hội đến làm việc tại công ty, cho nên, cô cũng không nghĩ tới học mấy thứ này.
Nhưng bây giờ khác rồi, cô có cơ hội tiếp xúc đây đó, không học trong lòng thấy khó chịu.
Xem đơn giản một chút, trên văn bản thể hiện rất rõ ràng, đơn giản lúc rảnh rỗi, cô cứ dựa theo trên mà làm.
Cô vốn là cao thủ học tập, lúc trước khi ở trong trường, cô học cái gì cũng nhanh. gấp sách lại, cô lại làm thêm một lần, khóe miệng Vũ Tình lộ ra nụ cười chiến thắng, chúc mừng cho bản thân mình!
Ai...cũng không tồi, ít nhất làm trợ lý tổng giám đốc này cũng dễ dàng một chút...
Ngồi ở đây nhanh đã 2 giờ rồi, hắn cũng không bảo cô làm cái gì!
Nhìn cô vẻ mặt mỉm cười, Thang Duy Thạc đặc biệt cảm thấy chói mắt? có cái gì mà cười? người phụ nữ này, có phải là đang nghĩ đến đàn ông? "Thư ký Hạ, đi pha chén trà cho tôi!"
Đây...thật sự là nghĩ đến cái gì là đến cái đó! Đứng dậy, hướng phía nước trà đi đến, không tới hai phút đồng hồ, cô liền bưng một chén trà đi tới!
Thật cẩn thận đặt chén trên mặt bàn, sau đó lễ phép mở miệng: " tổng giám đốc, trà đã xong!"
"ưh!"hắn không ngẩn đầu nhìn cô, lạnh lùng lên tiếng! Vũ Tình lại trở lại chỗ ngồi, tiếp tục công việc học tập vừa rồi!
Hắn lạnh lùng, cô càng lạnh hơn!
Thái độ của cô làm cho hắn thêm điên cuồng, cô sao có thể lãnh đạm đối với hắn như thế? Hình như hắn là kẻ xa lạ với cô! Thế nào, chẳng lẽ cô và người đàn ông khác nhu tình vừa ý rồi, cho nên trong mắt cô đã không còn có hắn nữa?
Shit! Hắn nhất định khiến cho cô cùng người đàn ông khác chơi đủ thì thôi, không phải muốn dâm phụ sao, vậy phải làm cho tốt nhất...
"đô..." điện thoại nội bộ vang lên
"Alo, tổng giám đốc, ông chủ Chu công ty xây dựng "Vĩnh Cường" mời ngài buổi tối đến họp mặt kinh doanh ở 'VIP", ngài có muốn từ chối không?" thư ký lễ phép hỏi trước tổng giám đốc, lúc trước đều thẳng thừng từ chối loại tụ họp này, lần này hẳn cũng là từ chối mà thôi!
"không, tôi đi!"
"Dạ...' thư ký kinh hãi, "được, tôi sẽ báo cho đối phương!' hôm nay tổng giám đốc làm sao vậy?
Vũ Tình kiềm chế nội tâm chán ghét, ngồi bên cạnh Thang Duy Thạc lộ vẻ mỉm cười nhìn đàn ông xung quanh!
Ban ngày âu phục tây, là khuôn mẫu của ông chủ ở công ty, tới "đen tối" là loại đàn ông tìm thú vui ở nơi này, thoáng cái cũng biến thành trần trụi 1 cặp
Bọn họ không chút nào che dấu thú dục trong mắt, vừa uống rượu vừa tìm kiếm ở bên cơ thể phụ nữ.
Chỉ thấy một người đàn ông bốn mươi, năm mươi tuổi, nắm tay rồi thậm chí luồn tới váy phụ nữ, không chút che dấu vân vê tìm kiếm!
Mà người đàn ông này, đột nhiên nhìn về phía cô, mê đắm nhìn phía cổ áo của cô.
Vũ Tình bỗng chốc tránh xa tầm mắt, cố ý kéo cổ áo lại gần, sợ hãi cầm lấy cổ tay của Thang Duy Thạc.
Thang Duy thạc hình như là cố ý, không bỏ qua cảnh tượng đó, cùng đàn ông xung quanh trêu chọc!
/152
|