"Đoạn Tuấn Hi, con đang trong giờ làm lại không đi làm việc? Con còn làm loạn ở đây à?" Đoạn Hồng Đào thật nghiêm túc quát, lúc trước ông về Anh chỉ làm việc, hôm nay đến đây muốn kiểm tra tình hình của thằng bé này, thật không ngờ lại làm ông thất vọng như thế!
Đoạn Tuấn Hi thu hồi biểu tình bất cần đời về, nhún nhún vai."Đang làm việc ạ!"
Bốn chữ thật vô lực!
Không ngờ lại bị ông chủ bắt được, thể nào chả bị phê bình~
Đoạn Hồng Đào nheo mắt nhìn con, sau đó lạnh lùng bỏ lại một câu. "Thư ký này cho nghỉ việc thôi, làm thủ trưởng có tâm tình như thế thì sao có thể công tác được?"
Lời nói này vừa ra thì Vũ Tình bỗng đứng lên, không hề sợ hãi nói: "Chủ tịch, tôi muốn ngài phải xin lỗi tôi!"
Giọng nói ngọt ngào lại tức giận lập tức thu hút sự chú ý của ông, cô gái này thoạt nhìn mềm yếu, không ngờ lại khá can đảm, dù sao người dám nói như thế với ông chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
"Vì sao ta phải xin lỗi cô? Chẳng lẽ ta nói không đúng sự thật? Đi làm không làm lại hôn thủ trưởng? Chẳng lẽ đây là hành vi gái ngoan nên có ư?" Đoạn Hồng Đào không lưu tình, chẳng lo đến đối phương có xấu hổ không~!
"Ba –"Đoạn Tuấn Hi mang vẻ mặt bất đắc dĩ ngăn cản, trời ạ, chuyện này làm sao có thể bị ba bắt gặp được!
"Ở trong công ty không được gọi là ba, phải gọi kà chủ tịch, Đoạn Tuấn Hi nếu con mất quy củ như thế, vậy ta thà giao tập đoàn Warsaw cho người khác còn hơn!" Đoạn Hồng Đào buông xuống một câu, biểu tình rất uy nghiêm!
Tốt, dù sao hắn cũng không thích công ty gì gì đó, so với thừa kế tài sản hắn thích tự gây dựng sự nghiệp của mình hơn. Nhưng ba đang nổi nóng, lời này hắn chỉ dám than thở trong lòng.
Tuy rằng vừa đó là nói với Đoạn Tuấn Hi, nhưng sao lại không phải vũ nhục Vũ Tình! Thấy chủ tịch không chịu xin lỗi mình, Vũ Tình không ngại bước ra trước: "Chủ tịch, tôi muốn ngài xin lỗi tôi!"
"Vì sao ta phải xin lỗi, Warsaw có văn bản quy định rõ ràng, đang làm việc không được làm chuyện ngoài lề! Chuyện vừa xảy ra cô không cảm thấy trái với quy tắc sao?"
Vũ Tình tức giận nhìn Đoạn Tuấn Hi liếc mắt một cái, hai tay nắm chặt lại."Ngài có biết chân tướng không? Dựa vào cái gì mà ngài nói xấu tôi?"
"Ta tin vào mắt ta nhìn thấy!" Đúng là thói đời, giờ các cô gái đều thế ư? Nhìn qua là một cô gái ngoan, nhưng lại cũng đi tán tỉnh cấp trên?
Người gây chuyện cuối cùng cũng lên tiếng: "Ba, ba hiểu lầm thư ký Hạ rồi! Vừa rồi là con chủ động hôn cô ấy, cô ấy cũng không đồng ý!"
Nói xong rồi, trên mặt Đoạn Tuấn Hi lộ ra một chút khổ sở!
Đoạn Hồng Đào hơi xấu hổ đỏ mặt, nhưng có ý không xin lỗi! Cả đời này ông chỉ có lỗi với một người, những người khác không xứng~!
Cô sẽ không cảm ơn Đoạn Tuấn Hi, vì tất cả đều là vì hắn! Vũ Tình càng có lý, khuôn mặt nhỏ nhắn dương cao, trợn to mắt đẹp nhìn lại ánh mắt nghiêm túc!
Xì, đàn ông cứng rắn cũng chưa phải cô không từng gặp, cha của con cô là người còn hơn như thế! Cô một thân luyện nhiều bản lãnh sẽ chẳng sợ ông ta đâu!
Sáu, năm, bốn, ba, hai...
Vũ Tình ngẩng mặt, thật nghiêm túc mở miệng."Chủ tịch, tôi muốn ông xin lỗi!" giọng càng to hơn mang theo tức giận mãnh liệt
Đoạn Tuấn Hi nghẹn họng, vội vàng an ủi: "Thư ký Hạ, là tôi sai, tôi xin lỗi!"
"Anh mau tránh ra cho tôi, chuyện của anh xử lý sau!" Thân thể nhỏ xinh không biết lấy sức ở đâu ra, đẩy người Đoạn Tuấn Hi ra xa!
Người kia sao có thể không chấn động? Ngay cả người kinh doanh nửa đời chốn thương trường như Đoạn Hồng Đào cũng không run lên? Hừ, con bé có ý!
"Hừ, tôi phải xin lỗi cô?"
"Đúng vậy, ông không được phép nói xấu tôi!"Hai mắt sáng lên như bóng đèn!
Đoạn Hồng Đào ho nhẹ tiếng, sau đó hàm hồ nói: "Xin lỗi, cô bé!"
"Xin lỗi, tôi không nghe rõ!"Vừa rồi nói lời khó nghe thì to như thế, vì sao tiếng xin lỗi lại bé vậy?
"Xin lỗi, cô bé!"Lần này Đoạn Hồng Đào rất lớn tiếng, cười nói! Tiếng cười này che giấu đi sự xấu hổ!
Người chưa khỏi hết khiếp sợ vì Vũ Tình, lần này lại bị ba mình dọa! Đoạn Tuấn Hi vội vàng dụi mắt, lại ngoáy ngoáy lỗ tai, trời ạ, vừa rồi là ba hắn xin lỗi sao? Không phải yêu quái hóa thành ba chứ?
Nghe được chủ tịch xin lỗi, giận dữ của Vũ Tình cuối cùng cũng tiêu không ít! Giẫm giày cao gót tạo ra tiếng vang 'cộp cộp', biểu tình vô cùng mất hứng!
Cô tốt bụng, cũng rất kính già yêu trẻ, nhưng không dễ dàng tha thứ cho người nói cô không đứng đắn đâu, sau vài lần chịu vũ nhục cô đã thầm thề, dù cho đối phương là ai, chỉ cần vũ nhục cô, nói cô không đứng đắn, cô nhất định sẽ không dừng tay, nhất định phải minh oan cho mình!
Hạ Vũ Tình cô muốn cố gắng làm cô gái kiên cường, muốn cố gắng để mọi người tôn trọng mình!
Ha, cô bé này vẫn còn hung hăng? Thật thú vị! "Cô, từ nay trở đi lên trên làm việc, làm thư ký của tôi!"
Cái gì? Cô không nghe lầm chứ? Vũ Tình thật bất nhã phun hết nước trong miệng lên mặt bàn."Khụ khụ......"
"Cái gì? Ba, ba nói cái gì?"Đoạn Tuấn Hi phát ra tiếng quát vô cùng kinh ngạc.
"Ta nói cô ấy làm thư ký của ta, con đi tìm thư ký khác đi!" Đoạn Hồng Đào vui vẻ nhắc lại
Đoạn Tuấn Hi thu hồi biểu tình bất cần đời về, nhún nhún vai."Đang làm việc ạ!"
Bốn chữ thật vô lực!
Không ngờ lại bị ông chủ bắt được, thể nào chả bị phê bình~
Đoạn Hồng Đào nheo mắt nhìn con, sau đó lạnh lùng bỏ lại một câu. "Thư ký này cho nghỉ việc thôi, làm thủ trưởng có tâm tình như thế thì sao có thể công tác được?"
Lời nói này vừa ra thì Vũ Tình bỗng đứng lên, không hề sợ hãi nói: "Chủ tịch, tôi muốn ngài phải xin lỗi tôi!"
Giọng nói ngọt ngào lại tức giận lập tức thu hút sự chú ý của ông, cô gái này thoạt nhìn mềm yếu, không ngờ lại khá can đảm, dù sao người dám nói như thế với ông chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
"Vì sao ta phải xin lỗi cô? Chẳng lẽ ta nói không đúng sự thật? Đi làm không làm lại hôn thủ trưởng? Chẳng lẽ đây là hành vi gái ngoan nên có ư?" Đoạn Hồng Đào không lưu tình, chẳng lo đến đối phương có xấu hổ không~!
"Ba –"Đoạn Tuấn Hi mang vẻ mặt bất đắc dĩ ngăn cản, trời ạ, chuyện này làm sao có thể bị ba bắt gặp được!
"Ở trong công ty không được gọi là ba, phải gọi kà chủ tịch, Đoạn Tuấn Hi nếu con mất quy củ như thế, vậy ta thà giao tập đoàn Warsaw cho người khác còn hơn!" Đoạn Hồng Đào buông xuống một câu, biểu tình rất uy nghiêm!
Tốt, dù sao hắn cũng không thích công ty gì gì đó, so với thừa kế tài sản hắn thích tự gây dựng sự nghiệp của mình hơn. Nhưng ba đang nổi nóng, lời này hắn chỉ dám than thở trong lòng.
Tuy rằng vừa đó là nói với Đoạn Tuấn Hi, nhưng sao lại không phải vũ nhục Vũ Tình! Thấy chủ tịch không chịu xin lỗi mình, Vũ Tình không ngại bước ra trước: "Chủ tịch, tôi muốn ngài xin lỗi tôi!"
"Vì sao ta phải xin lỗi, Warsaw có văn bản quy định rõ ràng, đang làm việc không được làm chuyện ngoài lề! Chuyện vừa xảy ra cô không cảm thấy trái với quy tắc sao?"
Vũ Tình tức giận nhìn Đoạn Tuấn Hi liếc mắt một cái, hai tay nắm chặt lại."Ngài có biết chân tướng không? Dựa vào cái gì mà ngài nói xấu tôi?"
"Ta tin vào mắt ta nhìn thấy!" Đúng là thói đời, giờ các cô gái đều thế ư? Nhìn qua là một cô gái ngoan, nhưng lại cũng đi tán tỉnh cấp trên?
Người gây chuyện cuối cùng cũng lên tiếng: "Ba, ba hiểu lầm thư ký Hạ rồi! Vừa rồi là con chủ động hôn cô ấy, cô ấy cũng không đồng ý!"
Nói xong rồi, trên mặt Đoạn Tuấn Hi lộ ra một chút khổ sở!
Đoạn Hồng Đào hơi xấu hổ đỏ mặt, nhưng có ý không xin lỗi! Cả đời này ông chỉ có lỗi với một người, những người khác không xứng~!
Cô sẽ không cảm ơn Đoạn Tuấn Hi, vì tất cả đều là vì hắn! Vũ Tình càng có lý, khuôn mặt nhỏ nhắn dương cao, trợn to mắt đẹp nhìn lại ánh mắt nghiêm túc!
Xì, đàn ông cứng rắn cũng chưa phải cô không từng gặp, cha của con cô là người còn hơn như thế! Cô một thân luyện nhiều bản lãnh sẽ chẳng sợ ông ta đâu!
Sáu, năm, bốn, ba, hai...
Vũ Tình ngẩng mặt, thật nghiêm túc mở miệng."Chủ tịch, tôi muốn ông xin lỗi!" giọng càng to hơn mang theo tức giận mãnh liệt
Đoạn Tuấn Hi nghẹn họng, vội vàng an ủi: "Thư ký Hạ, là tôi sai, tôi xin lỗi!"
"Anh mau tránh ra cho tôi, chuyện của anh xử lý sau!" Thân thể nhỏ xinh không biết lấy sức ở đâu ra, đẩy người Đoạn Tuấn Hi ra xa!
Người kia sao có thể không chấn động? Ngay cả người kinh doanh nửa đời chốn thương trường như Đoạn Hồng Đào cũng không run lên? Hừ, con bé có ý!
"Hừ, tôi phải xin lỗi cô?"
"Đúng vậy, ông không được phép nói xấu tôi!"Hai mắt sáng lên như bóng đèn!
Đoạn Hồng Đào ho nhẹ tiếng, sau đó hàm hồ nói: "Xin lỗi, cô bé!"
"Xin lỗi, tôi không nghe rõ!"Vừa rồi nói lời khó nghe thì to như thế, vì sao tiếng xin lỗi lại bé vậy?
"Xin lỗi, cô bé!"Lần này Đoạn Hồng Đào rất lớn tiếng, cười nói! Tiếng cười này che giấu đi sự xấu hổ!
Người chưa khỏi hết khiếp sợ vì Vũ Tình, lần này lại bị ba mình dọa! Đoạn Tuấn Hi vội vàng dụi mắt, lại ngoáy ngoáy lỗ tai, trời ạ, vừa rồi là ba hắn xin lỗi sao? Không phải yêu quái hóa thành ba chứ?
Nghe được chủ tịch xin lỗi, giận dữ của Vũ Tình cuối cùng cũng tiêu không ít! Giẫm giày cao gót tạo ra tiếng vang 'cộp cộp', biểu tình vô cùng mất hứng!
Cô tốt bụng, cũng rất kính già yêu trẻ, nhưng không dễ dàng tha thứ cho người nói cô không đứng đắn đâu, sau vài lần chịu vũ nhục cô đã thầm thề, dù cho đối phương là ai, chỉ cần vũ nhục cô, nói cô không đứng đắn, cô nhất định sẽ không dừng tay, nhất định phải minh oan cho mình!
Hạ Vũ Tình cô muốn cố gắng làm cô gái kiên cường, muốn cố gắng để mọi người tôn trọng mình!
Ha, cô bé này vẫn còn hung hăng? Thật thú vị! "Cô, từ nay trở đi lên trên làm việc, làm thư ký của tôi!"
Cái gì? Cô không nghe lầm chứ? Vũ Tình thật bất nhã phun hết nước trong miệng lên mặt bàn."Khụ khụ......"
"Cái gì? Ba, ba nói cái gì?"Đoạn Tuấn Hi phát ra tiếng quát vô cùng kinh ngạc.
"Ta nói cô ấy làm thư ký của ta, con đi tìm thư ký khác đi!" Đoạn Hồng Đào vui vẻ nhắc lại
/152
|