Tĩnh Nữ Truyền

Chương 129 - Chương 45

/222


Ah, công tử, người thật sự tới đây ư!? Một giọng nói đầy kinh ngạc bật thốt lên, dẫn tới bốn người Phượng Tĩnh Xu quay đầu lại.

Sau khi thoát khỏi đám người người đáng ghét, tâm tình bốn người vui sướng chuẩn bị tìm trò vui chơi, nhưng không nghĩ tới trên đường gặp được một chuyện nho nhỏ ngoài ý muốn, nhỏ đến đủ để gây xôn xao.

Vừa quay đầu lại, vừa nhìn thấy một nữ hài tử đáng yêu vẻ mặt chán nản đang tự gõ đầu mình, giống như đang tự trách bản thân vậy, cặp mắt trong suốt kia lại vẫn không rời khỏi người Phượng Duy Tĩnh. Vì vậy Phượng Tĩnh Xu dùng ánh mắt nghi hoặc hỏi thăm Phượng Duy Tĩnh, tiểu cô nương này đệ biết?

Phượng Duy Tĩnh nhận được ánh mắt của Phượng Tĩnh Xu, cố sức suy nghĩ một chút, hình như là có chút ấn tượng mơ hồ, nhưng cũng không nhớ nổi , vì vậy mang bộ dáng cừu ngây thơ trả lời nghi vấn của Phượng Tĩnh Xu.

Phượng Tĩnh Xu chuyển sang đối mặt với nữ hài tử kia, Tiểu cô nương, ngươi biết vị công tử này sao?

Tiểu Mễ đang bận phiền não nhất thời không xém xét kỹ, thuận miệng nói: Biết! Không phải là trên bức tranh đó công tử này. . . . . . A! Ngay sau đó giống như nói tới cái gì vô cùng cấm kỵ, hoảng sợ hít một hơi, nhìn bốn người trước mặt không biết làm sao, vội vội vàng vàng che giấu nói: Không phải, không phải, ta….ta cái gì cũng, chưa nói, chưa nói. . . . . . Ở dưới ánh mắt của bốn người Phượng Tĩnh Xu, giọng càng ngày càng nhỏ, đầu cũng càng lúc càng cúi xuống thấp.

Tiểu Mễ! Một giọng nói thở hổn hển vang lên, Sao ngươi vẫn còn ở nơi này! Còn không mau đi nhanh, lão tổ tông đang chờ đó! Một bóng dáng vội vã xuất hiện nói liên tục, Tiểu Mễ giống như là phạm nhân được đại xá, chân lướt như bay vội vàng chạy mất, sợ bị bốn người phía sau gọi, ô ô ô. . . . . . Bọn họ thật đáng sợ! Chỉ là ánh mắt cũng khiến nàng không thể động đậy, không dám nói dối một chút gì. . . . . .

Cho đến sau khi hai người đi, Phượng Duy Tĩnh có điều suy nghĩ nói: Dường như ta đã đụng phải các nàng ở trên đường hai lần, cô nương kia vừa rồi còn từng đụng vào ta, không ngờ họ làm hạ nhân ở Kim phủ. . . . . .

Lúc này, Phượng Tĩnh Xu cũng nhớ tới mấy ngày trước ở Bách Tính phường xảy ra đoạn kịch nhỏ đó, chỉ là. . . . . . tranh? Tranh gì?

Xem ra cái người tên Tiểu Mễ đó biết một chút chuyện bọn họ không biết, hơn nữa còn rất quan trọng, quan trọng đến khiến nàng bởi vì nhất thời sơ ý nói ra khỏi miệng mà sợ hãi không dứt. Đến cuối cùng là gì đây. . . . . .

Ngón tay vừa động, một vẹt màu đen vọt qua, Hắc Linh Lung lại xuất hiện. . . . . .

Xoay người, xem như không có chuyện gì xảy ra nói với ba nam nhân: Thời tiết thật tốt, ha ha ha! Chúng ta đi chơi đi!

Ban đêm, Phượng Tĩnh Xu trở về phòng lẳng lặng đốt một chiếc đèn cầy, chốc lát, bóng đêm chuyển động, một vệt màu đen nhanh chóng chạy tới.

Phượng Tĩnh Xu giơ tay, thu hồi Hắc Linh Lung vào Thấm Xu Văn, cũng tiếp nhận tin tức mà Hắc Linh Lung mang về.

Tranh. . . . . . Phượng Tĩnh Xu nhắm mắt lại, trước mắt hiện lên, là ký ức của Tiểu Mễ, dùng tầm mắt của Tiểu Mễ nhớ lại tất cả tin tức có liên quan đến tranh .

Kim Bích Đạc. . . . . . Tịch Thấm Nhụy. . . . . . Lâm Phong các. . . . . . Hộp gỗ. . . . . . tranh. . . . . . Bách Tính phường. . . . . .Duy nhi. . . . . . Lâm Phong các. . . . . . Trình Khả Diệu. . . . . . Tranh. . . . . . Tranh!

Rốt cuộc Phượng Tĩnh Xu thấy được bức tranh theo lời Tiểu Mễ nói!

Là Duy nhi!!!

Một loạt bức tranh treo trên tường đã lâu năm, mới nhất cũng sắp gần hai mươi năm, mà trên bức tranh đó, là trang tương tự ảnh gia đình hiện đại, là một nhà ba người hạnh phúc, mà nam chủ nhân trên bức tranh có. . . . . . gương mặt chín phần tương tự Duy nhi!

Cặp mắt Phượng Tĩnh Xu đột nhiên trở nên sắc bén, quét nhìn bức tranh từ đầu tới đuôi một lần, ánh mắt dừng lại ở trên người tiểu nữ hài chính giữa kia. Nữ hài có lúm đồng tiền như hoa, vô cùng rực rỡ, mơ hồ có chút dấu vết của người nào đó. Cuối cùng, Phượng Tĩnh Xu thấy được chữ lớn chỗ góc bức tranh —— muội muội, Trình Khả Hân; muội phu, Lục Thúy Thần; chất nữ, Lục —— Tình —— La ——!

Lục Thúy Thần, Trình Khả Hân, Lục Tình La! Bọn họ là người một nhà! Kim lão phu nhân tên Kim Trình Khả Diệu, trước khi bà xuất giá tên Trình Khả Diệu, cùng với Trình Khả Hân là tỷ muội! Mà Lục Tình La chính là chất nữ của bà! Như vậy, Duy nhi có chín phần tương tự Lục Thúy Thần—— có thể chính là ——

Mở mắt ra, không cần nhìn lại ký ức của Tiểu Mễ nữa, Phượng Tĩnh Xu đã có đáp án của mình.

Nếu như tất cả đúng như nàng suy đoán, như vậy, Duy nhi rất có thể là. . . . . .

Quyết định thật nhanh, Phượng Tĩnh Xu cho gọi Hắc Linh Lung ra lần nữa, hai bóng màu đen nhanh chóng chạy về phía Phượng Duy Tĩnh và Trình Khả Diệu.

Ôm ý định phức tạp, Phượng Tĩnh Xu ngồi xuống lần nữa. Nếu như Duy nhi thật sự là con trai của Lục Tình La, như vậy hắn chính là hoàng tử Hí Triều quốc, Duy nhi. . . . . . Hắn sẽ trở lại quỹ đạo thuộc về hắn sao?

Lần đầu tiên, Phượng Tĩnh Xu có cảm giác bất lực. Trước kia bất luận làm chuyện gì, đối với người nào, nàng đều sẽ quả quyết xuống tay, thế nhưng lúc này lại khác, lần này chuyện liên quan đến Duy nhi, một trong những người thân cận nhất của nàng, nàng không muốn dùng thủ đoạn cứng rắn của mình để giữ hắn lại. Giữa người yêu ngọt ngào nhất chính là hai chữ tình nguyện , chỉ có mình cam tâm tình nguyện tình yêu mới




/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status