Tĩnh Nữ Truyền

Chương 156 - Chương 61.2

/222




Cái gì! ? Mọi người kinh ngạc, Sao lại thế này! ?

Tình huống cụ thể trước mắt vẫn chưa biết. Phượng Tĩnh Xu ngừng một chút.

Vậy chúng ta phải nhanh chóng trở về trợ giúp phụ vương đi! Phượng Duy Tĩnh nóng ruột nói.

Không. Phượng Tĩnh Xu lắc đầu, nhìn vẻ mặt Phượng Duy Tĩnh lộ vẻ không hiểu gằn từng chữ: Bây giờ ta còn chưa thể tới đó, Duy nhi, ba mảnh đất phong Bạch Vũ, Quách Duy và Tương Lý xảy ra lũ lụt rồi, ta muốn nhanh chóng đến đó!

Lại một quả bom bùng nổ khiến sắc mặt đám người trắng bệch.

Lụt? Bên kia rất ít khi xảy ra lũ lụt mà! Tử Mộng Cơ kêu to lên.

Nhưng dù sao cũng đã từng xảy ra, không phải sao? Phượng Tĩnh Xu nhìn Tử Mộng Cơ, Đừng quên ông ngoại bà ngoại của tỷ đã chết thế nào.

Nhất thời sắc mặt Tử Mộng Cơ lại tái nhợt thêm một phần, nàng dĩ nhiên biết, hơn hai mươi năm trước hai người trở lại biên cảnh mới gặp phải lũ lớn!

Năm nay thời tiết rất khác thường, so với mùa mưa năm trước, lượng mưa gần như nhiều gấp đôi năm trước, chuyện này là ta sơ sót, nếu như ta sớm chú ý tới cũng sẽ có sự chuẩn bị rồi! Phượng Tĩnh Xu nghiêm giọng tự trách.

Không! Tĩnh nhi, đừng tự trách mình, xảy ra chuyện như vậy chúng ta ai cũng không ngờ tới! Phượng Duy Tĩnh tiến lên một bước ôm Phượng Tĩnh Xu vào trong ngực.

Mộng Cơ, chuyện này ta còn phải nhanh chóng xử lý, luc ở sông Mịch, nếu xử lý cẩu thả, lũ lụt sẽ gây họa tới Hí Triều quốc các ngươi! Phượng Tĩnh Xu giải thích với Tử Mộng Cơ.

Muội nói không sai, xem ra chúng ta cũng phải nhanh chóng phòng bị. Tử Mộng Cơ trầm trọng gật đầu.

Chỉ là, chúng ta đều đi đến đất phong, chỗ biên cảnh phải làm gì đây? Hoa Ngọc Dung đột nhiên đặt câu hỏi.

Chỗ biên cảnh phụ thân ta đã chạy tới, chẳng qua ta đoán lần này Việt Sa quốc xuất binh nhất định là có chút mờ ám, thời tiết này, bọn họ ngay cả bản thân cũng không thể bảo đảm, lại còn có tâm tư đánh trận, ta thất thật sự không đơn giản! Giọng nói Phượng Tĩnh Xu trầm xuống, ẩn chứa ngoan độc.

Ta thấy Long Ứng Quân và Đông Phương Bân rất gần gũi, có phải là bọn họ. . . . . . Tử Mộng Cơ nói lên ý kiến của mình.

Rất có thể, Xuyên Vân quốc vẫn luôn khiến người ta đoán không ra, có thể chính là bọn họ ở sau lưng giở trò quỷ! Phượng Tĩnh Xu đồng ý nói.

Tĩnh Xu! Nếu không như vậy đi! Ta đi xin phụ hoàng binh mã, để ta dẫn người Hí Triều quốc giúp đỡ bọn muội một tay, để bọn họ biết muốn liên hiệp tấn công Lộng Phong quốc là không thể nào! Tử Mộng Cơ đề nghị.

Chuyện này. . . . . . Phượng Tĩnh Xu chần chờ, mượn binh tất nhiên có thể, nhưng nàng lo lắng xin binh dễ dàng lui binh khó khăn, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chủ tác chiến là Lộng Phong quốc, nếu trận đánh Lộng Phong quốc thất bại. . . . . . chỉ là, chuyện như vậy cũng sẽ không xảy ra, nàng tin tưởng nhân cách của Tử Mộng Cơ. Nhưng. . . . . .

Chuyện này không dễ làm chứ? Tử hoàng sẽ đồng ý sao?

Muội yên tâm, chỉ cần có mẫu hậu ở đây, nhất định sẽ thành công! Tử Mộng Cơ vỗ ngực.

Vậy tỷ vừa mới nói công tác phòng bị? Phượng Tĩnh Xu còn chưa yên tâm.

Chuyện này giao cho Nguyệt Hi được rồi! Nhắc tới vị hoàng đệ này, Tử Mộng Cơ vẫn còn có chút cay nghiệt, nhưng chuyện liên quan đến quốc gia, cho dù ghét đi nữa cũng phải để thành kiến qua một bên, Hắn và Duy nhi không phải muốn tranh thủ tư cách làm thái tử sao? Hiện tại là cơ hội để hắn biểu hiện! Thời kỳ đặc biệt, nếu Tử Nguyệt


/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status