Tĩnh Nữ Truyền

Chương 216 - Chương 2

/222


Khi văn thư nghị hòa được đưa đến thành Á Lý, Phượng Tĩnh Xu đã để Phượng Vu Dực mang theo một phần binh mã chạy về thành Sở Ương trước, đoàn tụ với nương của nàng, rồi sau đó kín đáo dặn dò Tử Mộng Cơ một số chuyện sau đó nàng ấy và Tâm Mộng Hồ mang theo quân đội trở về Hí Triều quốc.

Quân đội có hơn ba mươi vạn người, chưa tới nửa tháng, chỉ còn lại có mười vạn, trực tiếp trấn thủ ở cửa khẩu Tây Bắc, bên ngoài thành Tân La mất mà được lại.

Cũng không sợ Việt Sa quốc đưa kế lừa binh, Phượng Tĩnh Xu càng dửng dưng mà đuổi Hùng Thao đi, nói ra cho oai là "Hộ tống quân đội Hí Triều quốc trở về nước" Dieenndkdan/leeequhydonnn, trên thực tế, trừ mấy nam nhân đi theo bên người nàng thấy được nụ cười giảo hoạt mờ ám của nàng ra, ai cũng không phát hiện có chuyện gì không đúng.

Trước khi đi, Phượng Tĩnh Xu đã đặc biệt kéo Hùng Thao qua một bên, vừa thì thầm vừa dặn dò, đơn giản là dạy dỗ vị tướng quân chỉ biết cầm kiếm đánh giặc tán gái như thế nào.

Đợi đến lúc Tử Mộng Cơ chỉ huy đội ngũ rời đi, Phượng Duy Tĩnh đứng ở bên cạnh Phượng Tĩnh Xu, một tay vòng qua hông của nàng hỏi: "Vừa rồi nàng đã nói gì với Hùng tướng quân vậy?"

Phượng Tĩnh Xu cười hắc hắc, nói: "Cũng không có gì, chỉ là đang dạy hắn theo đuổi con gái như thế nào mà thôi!"

Phượng Duy Tĩnh chau mày, "Theo đuổi? Nàng nói là theo đuổi sao? Theo đuổi ai vậy?"

Lời này vừa nói ra, Phượng Tĩnh Xu càng cười cong mắt, "Chàng nói xem, còn ai vào đây chứ?"

Phượng Duy Tĩnh cười khẽ, "Nàng đúng là không thể yên tĩnh được. . . . . . có điều, nếu là Hùng tướng quân, ngược lại cũng không tồi. . . . . ." Hắn đồng ý tựa như gật đầu, "Tuy hắn thoạt nhìn rất cứng đầu nghiêm túc, thế nhưng cũng sẽ là một rất nam nhân yêu thê tử."

"Hả?" Đến lượt Phượng Tĩnh Xu nhíu mày, "Ý này là sao?"

"Ha ha. . . . . ." Không cần Phượng Duy Tĩnh trả lời, Kim Bích Đạc ở sau lưng đã tiếp lời, "Nam nhi chính trực, một khi động chân tình, đó chính là thật lòng thật ý, làm bạn cả đời." Nói xong, nhìn hắn người nào đó vẫn im lặng không nói trong đám người, "Không phải Ảnh hộ vệ cũng như thế sao?"

Nghe vậy, ánh mắt của mọi người đều chuyển sang nhìn Tĩnh Ảnh, chỉ thấy Tĩnh Ảnh vẫn đứng bình tĩnh, vẻ mặt không chút thay đổi, đôi mắt không thấy gợn sóng, hình như không bị bất kỳ ảnh hưởng gì. Chỉ có Phượng Tĩnh Xu thấy được, trên vành tai mơ hồ có vệt đỏ hồng.

"Chậc! Dựa theo lời này, tên bàn tính như huynh, chẳng phải là động vật máu lạnh sao?" Phượng Tĩnh Xu cũng không muốn để Kim Bích Đạc tốt hơn, vì vậy chế nhạo hắn, "Huynh nhìn xem, cả ngày lẫn đêm đều nghĩ làm sao để kiếm tiền, cả người kim quang lấp lánh, ngay cả trang sức cũng tinh xảo bắt mắt, huynh nói đi, trong máu của huynh có phải cũng chảy ra vàng không?"

"Có phải thế không!" Kim Bích Đạc gật gù đắc ý cố làm ra vẻ mê hoặc nói.

Phượng Tĩnh Xu trừng mắt, "Phải thì phải, không phải thì không phải, sao lại ‘ có phải thế không ’?"

Kim Bích Đạc cười hì hì nói: "Ngày trước, trong máu của ta quả thật chỉ chảy máu vàng, nhưng kể từ lúc ta gặp được Tiểu Kim Khố, trái tim của ta, dinendian.lơqid]on đã bị Tiểu Kim Khố vừa đáng yêu vừa đáng ghét chiếm đoạt, hiện tại cả người của ta, từ ngoài vào trong đều là kim quang lấp lánh, tất nhiên máu vàng là quan trọng, nhưng trái tim của Kim Khố còn quan trọng hơn gấp trăm ngàn lần, toàn thân lẫn trái tim của ta, cũng đều bị ‘trái tim’ này quản rồi!"

Nói xong, Kim Bích Đạc cố ý đá lông nheo với Phượng Tĩnh Xu.

Mọi người vừa nghe thấy lời của hắn, tất cả đều ồn ào cười lên, Phượng Tĩnh Xu cũng dở khóc dở cười, liên tục lắc đầu, cảm thán đã nhìn lầm người! Ai biết cái tên thương nhân hám lợi này lại

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status