Tĩnh Nữ Truyền

Chương 67 - Chương 32

/222


Phượng Tĩnh Xu dò hỏi nhìn Tâm Mộng Hồ, chỉ thấy nàng bĩu môi, nói: Tiểu tiện nhân ngay cả miệng cũng ti tiện, lại ngấm ngầm hại người nói muội muội không đứng đắn, tỷ tỷ ta thấy được, thưởng nàng hai cái bạt tai thôi.

Vị cô nương này, cũng không thể nói như vậy! Yến Vô Nhai ở bên cạnh lập tức đứng dậy lớn tiếng quát.

Không thể nói như vậy? Vậy ta phải nói thế nào? Tâm Mộng Hồ liếc mắt nhìn Yến Vô Nhai: Chẳng lẽ muốn ta nói đệ nhất mỹ nhân Khanh đại tiểu thư nói chuyện văn nhã, mắng chửi người không thô tục sao? Hay là nói Khanh đại tiểu thư tâm cơ thâm trầm, thích khích bác ly gián?

Ngươi! Yên nhi không phải loại người như ngươi nói! Yến Vô Nhai giận đến phát run chỉ tay vào Tâm Mộng Hồ mắng: Ngươi yêu nữ này, chớ có nói bậy!

Ha...! Yêu nữ? Tâm Mộng Hồ cười lạnh một tiếng, đưa tay đẩy ra tay Yến Vô Nhai đang chỉ về phía nàng, lắc mình tiến lên chọc chọc vào cái trán của Yến Vô Nhai châm chọc nói: Ngay cả ta một yêu nữ cũng là yêu nữ quang minh chính đại, không sẽ nói xấu ở sau lưng người ta cái gì mà ‘ ba nam một nữ dây dưa không rõ ’ cái gì mà ‘ không rõ lai lịch ’, thế nào, ngươi như một tên tùy tùng đi theo sau mông đít Khanh đại tiểu thư nhà người ta, cũng rất trong sạch sao? Chẳng lẽ sau lưng nàng có một trang chủ phụ thân thì giỏi lắm sao? Tại sao nàng ở chỗ này lại nói người khác như thế?

Vị cô nương này, mời nói chuyện chú ý một chút, mặc dù sư muội nói chuyện quả thật có chút không thoả đáng, nhưng dù sao nàng cũng là một cô nương không hiểu chuyện, ngươi ít nói hai câu đi! Hàm Tinh ở một bên vẫn im lặng không lên tiếng bước lên hai bước, thành khẩn nói.

Đúng vậy, tỷ tỷ, chuyện này coi như xong đi, dù sao tỷ cũng động thủ đánh nàng, hôm nay xem mặt muội muội đây dàn xếp ổn thỏa một lần đi! Nhìn người xung quanh bởi vì Tâm Mộng Hồ nói mà vẻ mặt khác nhau, có mặt hứng thú, có mơ hồ nén cười, ngoài Yến Vô Nhai và Hàm Tinh ra, người ở chỗ này vốn không muốn nói chuyện vì Khanh Dĩ Yên. Nghĩ kỹ lại, người ở chỗ này đều trải qua gió to sóng lớn, ngay cả bốn tỳ nữ Phong Hoa Tuyết Nguyệt, trong mười năm nay cũng lăn lộn trong giang hồ, loại trò lừa này của Khanh Dĩ Yên, tất nhiên không gạt được mắt những người ở đây, mọi người cũng chỉ nhìn nàng như nhìn một trò đùa. Hôm nay người tỷ tỷ tính tình nóng nảy này, tính cách hào sảng, là người ngay thẳng, không nghe được người khác nói xấu, cho nên, mới xé rách lớp ngụy trang của Khanh Dĩ Yên, động thủ dạy dỗ nàng. Chỉ là, xem tính tình Hàm Tinh cũng không tệ, Phượng Tĩnh Xu quyết định tha cho nàng một lần.

Tâm Mộng Hồ nhìn Phượng Tĩnh Xu, lại nhìn Hàm Tinh, gật đầu nói: Vậy cũng được, xem mặt mũi muội muội ngày hôm nay ta liền tha cho ngươi một mạng, bớt tranh cãi một tí, nhưng ba câu cuối cùng vẫn phải nói, dieendaanleequuydonn ngươi nói nàng muốn nói xấu người khác thì phải đường đường chính chính mà nói. Ta hận nhất chính là giở trò ám chiêu ở sau lưng, nói nhiều làm gì? Muốn vu oan cho người ta, lại để cho bản thân mình thanh cao, phi! Thật là ngụy nương tử, thật kỹ nữ! Còn nghĩ lập đền thờ trinh tiết cho mình sao!?

Đột nhiên, vụt một tiếng, ánh bạc chợt lóe, thẳng tắp bay về phía Tâm Mộng Hồ!

Tất cả đều xảy ra trong chớp mắt, ngay cả Tâm Mộng Hồ cũng chưa kịp phản ứng!

Ngay lúc ngân quang đó sẽ đâm về phía tim Tâm Mộng Hồ, một bóng dáng quỷ mị đến trước mặt Tâm Mộng Hồ, hai ngón tay duỗi ra, lao đến kẹp lấy đạo ngân quang kia.

Theo thân kiếm nhìn lại, trên gương mặt dữ tợn của Khanh Dĩ Yên đều là vẻ căm hận bị vũ nhục và vui mừng ác độc khi trừ khử được người. Một kiếm này là nàng dùng hết toàn lực mà đâm tới, chỉ hy vọng có thể giết chết nữ nhân nói năng lỗ mãng tùy ý vũ nhục nàng này!

Nhưng nàng không ngờ, trong khoảng cách ám sát đánh bất ngờ gần như vậy, thậm chí có người có thể đủ phản ứng kịp thời ngăn cản nàng!

Ánh mắt của nàng thẳng tắp nhìn chằm chằm Phượng Tĩnh Xu chỉ dùng hai ngón tay liền kẹp lấy thân kiếm, giọng căm hận nói: Hoàng Vũ Tĩnh Xu! Tại sao ngươi luôn làm hỏng chuyện tốt của ta!

Phượng Tĩnh Xu nhíu mày, trong mắt xẹt qua một tia tức giận, Chuyện tốt? Cái gì gọi là chuyện tốt? Chẳng lẽ chuyện tốt ngươi nói chính là giống như Khanh cô nương ban ngày ban mặt, nhiều người nhìn trừng trừng như vậy lại ám sát bằng hữu của ta sao?

Dĩ Yên! Hàm Tinh ở bên cạnh cũng bị động tác này của Khanh Dĩ Yên làm cho sợ hết hồn, đợi nghe khi nghe được đối thoại của hai người liền phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt nghiêm nghị trách mắng Khanh Dĩ Yên, Tại sao muội lại làm ra chuyện như thế !

Sư huynh! Khanh Dĩ Yên không thể tin quay đầu nhìn sư huynh của mình, mặc dù sư huynh không thân cận nàng lắm, nhưng dù sao cũng là sư huynh của mình mà! Chuyện cho tới bây giờ, sao hắn lại quát ngược đến nàng rồi! da.nlze.qu;ydo/nn Sư huynh, sao huynh lại giúp người ngoài khi phụ ta! Trong mắt Khanh Dĩ Yên lóe lên một tia phẫn hận, hai mắt đột nhiên rưng rưng, điềm đạm đáng yêu nhìn Hàm Tinh.

Dĩ Yên, chuyện này vốn chính là muội có lỗi trước, người khác nói muội cũng nên thừa nhận, mặc dù vị cô nương này nói quả thật khó nghe, nhưng cũng chỉ là miệng nói thôi, tại sao muội có thể uổng mạng người, tùy ý giết như vậy! Mạng người há là muội nói muốn giết thì giết sao!? Lúc này Hàm Tinh rất thất vọng người sư muội tùy hứng làm bậy này, vì vậy cũng nghiêm khắc quát lớn Khanh Dĩ Yên.

Sư huynh! Rõ ràng là nữ nhân này ra tay đánh ta trước, hiện giờ nàng lại vũ nhục ta, chẳng lẽ ta còn không thể phản kích sao!? Khanh Dĩ Yên trắng xanh cả mặt, thân thể đơn bạc lảo đảo muốn ngã, vẻ mặt bi phẫn nhắm thẳng vào Tâm Mộng Hồ.

Hừ! Đệ nhất mỹ nhân ngươi đẹp như thiên tiên, thì ra tâm địa lại như rắn rết! Tâm Mộng Hồ tức giận tiến lên một bước, vừa tát Khanh Dĩ Yên một bạt tai, ra tay vừa nhanh vừa mạnh, đánh mặt Khanh Dĩ Yên nghiêng về một bên, khóe miệng cũng chảy ra máu đỏ tươi.

Yên nhi! Yến Vô Nhai khẽ kêu một tiếng, nhanh chóng tới kiểm tra.

Khanh Dĩ Yên đẩy Yến Vô Nhai ra, quay đầu hung hăng nhìn Tâm Mộng Hồ, Ngươi! Ngươi được đấy tiện nhân! Lại tới đánh ta! Lúc này nàng đã hoàn toàn tức đến đỏ mắt, một cái tay khác nhanh chóng lấy ra mấy cây ngân châm bắn tới Tâm Mộng Hồ!

Lần này Tâm Mộng Hồ sớm có phòng bị, vừa nhìn thấy Khanh Dĩ Yên ra dấy tay không bình thường lập tức lui ra, mà Phượng Tĩnh Xu ở bên lại đưa tay vận lực đẩy, quét toàn bộ mấy cây ngân châm đâm về phía




/222

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status