Hồng Hoang cổ xưa đối với những thợ săn đến từ phương đông vô cùng hào phóng, những thứ sinh trưởng trên mình của nó đều để mặc cho người khác lấy đi. Một số lượng lớn linh chi nhân sâm đã bị những thợ săn này đào lên.
Những thợ săn đến từ phương đông mấy ngày nay đều yên lặng. Bọn họ không hề công kích mãnh thú, mà lại thực hiện một phương pháp thuộc về những sinh vật có văn minh —— đào hố bẫy. Đáng tiếc là đối mặt với vô số mãnh thú cũng không có bao nhiêu hiệu quả.
Bọn họ cũng biết loài người sở dĩ cao quý hơn so với những loài vật khác, chính là bởi vì bọn họ có trí tuệ.
Trí tuệ cho bọn họ biết, cần phải tấn công vào điểm yếu của đối thủ, sử dụng lực lượng nhỏ nhất để đạt được thành quả mới là sáng suốt nhất. Sau khi lần lượt thất bại trước vô số mãnh thú, bọn họ đã biết, bọn họ phải đoàn kết lại, hoặc là lợi dụng lực lượng của kẻ khác.
Bên trong một căn lều tương đối hoa lệ, đại biểu của tám thế lực lớn đều tề tụ lại. Hôm nay là ngày vận mệnh của bọn họ tại Hồng Hoang sẽ có chuyển biến.
- Các vị, hôm nay Lý gia ta triệu tập các vị đến đây chính là vì muốn đối phó với mãnh thú. Lý gia ta cho rằng mọi người nên đoàn kết với nhau, đồng thời đối phó với chúng, sau đó thu thập các bảo vật. Nếu không công sức chúng ta khổ cực đi đến Hồng Hoang này sẽ hoàn toàn chẳng đáng với những gì đã bỏ ra!
Thủ lĩnh của Lý gia, đương đại Nhị trưởng lão mỉm cười nói với các đại nhân vật khác.
Đại biểu của Cao Ly lập tức nói:
- Nhị trưởng lão nói rất có đạo lý, tin rằng trong mấy ngày nay mọi người cũng đã biết mạnh thú tại Hồng Hoang khó đối phó như thế nào. Bọn chúng rất đoàn kết, bình thường đều đi chung cả vạn con, thậm chí trong đó còn có những thủ lĩnh, lợi hại vô cùng!
Đại biểu của Kim quốc dường như cũng đồng ý, cảm thán nói:
- Đúng vậy, lần trước chúng ta gặp phải thanh lang quả thật là lợi hại. Chúng ta trải qua vài lần giao chiến, cũng đã có một chút phương pháp. Lần trước chúng ta đã giết không ít thanh lang, nhưng đột nhiên lại xuất hiện hơn mười thanh lang lớn hơn rất nhiều, tạm thời gọi bọn chúng là thống lĩnh. Những thanh lang này quả thật là vô cùng lợi hại, đội ngũ của ta không có một người nào là đối thủ của bọn chúng!
Thạch Minh mỉm cười nói:
- Kỳ thật bọn chúng cũng giống như loài người, mấy vạn mãnh thú làm sao lại không có thủ lĩnh? Bọn chúng so với những mãnh thú bình thường khó đối phó hơn rất nhiều. Có lẽ mọi người cũng đều gặp khó khăn với những mãnh thú thống lĩnh này!"
Mọi người đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Thạch Minh liếc nhìn Nhị trưởng lão, trong lòng thầm mắng: "Lý gia các ngươi lần này đến đây khẳng định là có cao thủ Thiên chi cảnh trở lên, bây giờ lại còn triệu tập mọi người đến thương nghị. Mẹ kiếp, cao thủ của Lý gia các ngươi mà ra tay, giết chết mãnh thú thủ lĩnh cũng dễ như trở bàn tay mà thôi. Thật không biết bọn chúng có mưu đồ gì!"
Kỳ thật Thạch gia cũng mang theo cao thủ Thiên chi cảnh, bọn họ đương nhiên cũng có tính toán của riêng mình.
Nhị trưởng lão vẻ mặt hiền lành, trong tay cầm một chén trà xanh, chậm rãi nhấp một ngụm, nói:
- Các vị, nếu đã như vậy, ta đề nghị tám chi đội ngũ chúng ta liên hợp lại, đồng thời hành động, như vậy đối phó với mãnh thú sẽ dễ dàng hơn!
Thạch Động cũng đồng ý nói:
- Thạch gia chúng ta đồng ý. Đề nghị này tất cả chúng ta đều được lợi, làm sao có thể không tán thành chứ?
Các đại biểu còn lại đều nghị luận với nhau, cuối cùng tất cả mọi người đều đồng ý.
- Tốt lắm, bây giờ chuyện chúng ta cần làm chính là tìm cách đối phó với những mãnh thú này?
Nhị trưởng lão lập tức lên tiếng.
Thạch Động cười nói:
- Nhị trưởng lão hình như đã có kế sách rồi, hay là mời Nhị trưởng lão nói đi!
Nếu như kế hoạch của người khác cũng giống với mình, vậy thì việc gì tự mình phải nói ra!
Nhị trưởng lão nhìn thoáng qua Thạch Động, chỉ cười cười không nói gì.
Các thế lực khác dường như cũng biết mình chưa đủ phân lượng để lên tiếng, cũng không nói tiếng nào. Nhất thời cả căn lều đều trở nên yên lặng.
Nhị trưởng lão trên mặt vẫn thản nhiên mỉm cười không hề thay đổi, dường như không hề cảm nhận được không khí căng thẳng bên trong lều. Hắn lại chậm rãi nhấp một ngụm trà, dường như vĩnh viễn cũng không thể nào uống xong.
Cuối cùng Thạch Động cũng không thể nhẫn nại được:
- Nếu như Nhị trưởng lão không nói, ta đề nghị, vì để cho công bình, mỗi một thế lực đều xuất động một nửa nhân mã. Như vậy tám thế lực lớn cộng lại phỏng chừng cũng có đến hai vạn người. Hai vạn cao thủ đối phó với mãnh thú có lẽ cũng đủ rồi. Nếu như mãnh thú quá nhiều, vậy thì hai vạn nhân mã còn lại cũng sẽ tham chiến!
Lúc này Gia Luật Hồng Phàm của Liêu quốc đứng dậy nói:
- Việc này ta đồng ý, nhưng trước tiên ta muốn biết mọi người làm thế nào để phân chia các bảo vật!
Tất cả những người khác đều gật đầu đồng ý, bọn họ biết đây mới chính là phần quan trọng nhất của hội nghị này. Lợi nhuận luôn được đặt lên trên tất cả.
- Dựa theo nhân mã xuất động mà tính, thế lực nào xuất động càng nhiều người, vậy thì vật phẩm thu được cũng nhiều hơn!
Người lên tiếng là đại biểu của bá tước gia tộc liên hợp thế lực, hiển nhiên nhân số của bọn họ là đông nhất.
Nhị trưởng lão cười lạnh nói:
- Một Ngũ Phẩm cao thủ chẳng lẽ lại có thể so sánh ngang bằng với Nhị Phẩm cao thủ hay sao?
Tất cả mọi người đều yên lặng. Thế lực của Lý gia đã đứng trên đầu bọn họ cả mấy trăm năm nay, bọn họ lúc này cảm nhận được rất rõ hàn ý của Nhị trưởng lão trong lời nói.
Có ai dám lên tiếng trong lúc Nhị trưởng lão đang tức giận, trừ phi là thế lực của người đó cũng ngang bằng với Lý gia.
Nhất thời không khí trong lều lại trở nên căng thẳng.
Đột nhiên đại biểu của Cao Ly lên tiếng:
- Nếu đã như vậy, khi nhân mã của các thế lực tập trung lại, chúng ta sẽ chia làm tám đội ngũ, cùng lúc đối phó với mãnh thú. Tám đội ngũ này phân biệt xử lý tại các khu vực khác nhau, đương nhiên là cũng phân chia bảo vật theo số lượng mãnh thú giết được!
Nhị trưởng lão thở dài nói:
- Nếu làm như vậy, việc phối hợp nhất định sẽ xảy ra vấn đề, nhưng mà bây giờ thì cũng không có phương pháp nào khác. Được, ta tán thành ý kiến này, đội nào giết càng nhiều mãnh thú thì càng được chia nhiều hơn!
Thạch Động thầm nghĩ: "Lão gia hỏa ngươi, hừ, bất kể là ngươi có mưu đồ gì, Thạch gia ta cũng sẽ phụng bồi!"
Thạch Động lập tức cười lớn nói:
- Nhị trưởng lão nói rất có đạo lý, ta đây xin tán thành!
Nói xong, Thạch Động và Nhị trưởng lão đều liếc mắt nhìn nhau, thần sắc rất là quái dị, có lẽ chỉ có hai người mới hiểu được mà thôi.
Lý gia và Thạch gia đã lên tiếng, hơn nữa dường như cũng không hề có vấn đề gì, cho nên tất cả mọi người đều đáp ứng. Tám đội ngũ cuối cùng đã liên hợp lại với nhau.
......
Ngày hôm nay, khí trời mát mẻ, tám thế lực lớn lần đầu tiên bắt đầu hợp tác với nhau. Hôm nay mục tiêu của bọn họ chính là tiêu diệt thanh lang.
Hai vạn người!
Hai vạn Tiên Thiên cao thủ, một lực lượng vô cùng cường đại, phỏng chừng chỉ có những thế lực lớn liên hợp lại mới có thể xuất động nhiều đến như vậy. Đương nhiên là ngoài Lý gia và Trương Tinh Phong ra.
Mấy ngàn đối mặt với mấy vạn mãnh thú quả thật rất khó khăn, nhưng khi nhân số tăng lên vài lần, công kích sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Theo tiếng quát của một cao thủ Lý gia, tất cả cao thủ đều bắt đầu lên đường!
Hai vạn cao thủ đều quyết tâm tiêu diệt thanh lang, trên những thanh đao đều phát ra quang mang lạnh lẽo, trong lòng thầm nghiến răng:" Mẹ kiếp, bọn sói khốn kiếp này, hôm nay lão tử đến báo thù đây!
Bọn họ mấy ngày nay đã chịu không ít tổn thấy dưới tay những thanh lang này. Hôm nay dựa vào nhân số đông hơn, bọn họ đã có cơ hội báo thù.
Đột nhiên một tiếng sói tru vang lên, dường như không giống như những tiếng tru lúc trước.
Hai vạn cao thủ đều tập trung chuẩn bị đối phó với công kích của thanh lang. Bọn họ đều biết thanh lang cực kỳ hung tàn, mỗi lần công kích đều không hề để ý đến sống chết. Nhưng lần này, hai vạn cao thủ lại cảm thấy bất ngờ, bởi vì theo tiếng tru vừa rồi, tất cả thanh lang đều bỗng nhiên chạy trốn về phía tây, tốc độ cực kỳ nhanh.
Tất cả bọn họ đều đã chuẩn bị để báo thù, bây giờ cơ hội đã đến, làm sao có thể đứng yên nhìn bọn chúng chạy trốn. Tất cả cao thủ đều lập tức đuổi theo, nhưng tốc độ của thanh lang quả thật là quá nhanh, bọn họ đuổi theo được một lát thì đã không còn thấy bóng dáng nữa.
- Cẩn thận, phía nam xuất hiện rất nhiều lực hùng!
Một cao thủ hô lớn. Tất cả những cao thủ khác đều rùng mình. Những cánh tay to lớn của lực hùng đã để lại cho bọn họ ấn tượng rất khó quên.
- Lực hùng đang tiến về phía này!
Một thanh âm run rẩy vang lên.
- Các vị đều là cao thủ, chẳng lẽ lại sợ những dã thú này hay sao? Tốt lắm, lực hùng này tốc độ rất chậm, chỉ có cánh tay của nó là nhanh mà thôi. Mọi người trước tiên hãy dùng cung tiễn bắn vào yếu hầu của chúng, sau đó hãy sử dụng khảm đao công kích nửa thân dưới, hơn nữa sau khi đánh trúng một chiêu thì lập tức lui lại. Ta không tin không thể đối phó được với bọn chúng!
Một đại hán quát lớn, không ngừng vung vẩy đại khảm đao trong tay, ánh mắt sáng rực biểu hiện công lực của hắn rất cao.
Nghe được những lời này, tất cả mọi người đều bình tĩnh lại, bắt đầu có lòng tin:" Đúng vậy, chúng ta có đến hai vạn Tiên Thiên cao thủ thì còn sợ cái gì? Bọn chúng không phải chỉ là dã thú hay sao?"
Tất cả đều lấy cung tiễn từ sau lưng ra, tất cả đều sử dụng loại cung lớn. Trong quân đội cũng chỉ có một số ít có thể kéo được loại cung này mà thôi, bọn họ đều là Tiên Thiên cao thủ đương nhiên sử dụng rất dễ dàng.
- Hắc hắc, cho bọn các ngươi biết sự lợi hại của cung tiễn!
Một cao thủ đứng phía trước kéo căng dây cung, nhắm ngay yếu hầu của một lực hùng phía trước.
"Ông ——" Một tiếng bật của dây cung vang lên, mũi tên cắm thẳng vào yếu hầu của lực hùng. Lực hùng lảo đảo đi thêm hai bước, sau đó vô lực ngã xuống.
Giống như được khích lệ, tất cả những cao thủ khác cũng đều bắt đầu bắn tên. Nhưng dường như tất cả đều không được chính xác như người vừa rồi, hơn nữa lớp da của lực hùng thật sự là quá dày, cho nên không có hiệu quả bao nhiêu. Bắn vào da mũi tên chỉ có thể xuyên qua một nửa mà thôi, chỉ có nơi mềm yếu như yếu hầu mới bị tên xuyên thủng.
Cho dù là vậy, hai vạn Tiên Thiên cao thủ cung tiễn thủ cũng không phải là chuyện đùa, mỗi một lần công kích đều có gần trăm lực hùng ngã xuống. Đáng tiếc là trên người của lực hùng đều cắm đầy những bộ tên, những bộ da đều bị hư hại.
Lực hùng giận dữ, tất cả đều gầm lên, vung những cánh tay to lớn lao đến các cao thủ.
- Sử dụng đao!
Đột nhiên một cao thủ hô lớn. Tất cả những người lập tức cầm lấy vũ khí, dùng tiên thiên chân khí bao bọc bên ngoài làm cho lực công kích của vũ khí mạnh thêm. Nhưng những cao thủ ở nơi này hầu hết đều là Ngũ Phẩm, chỉ vừa mới đạt đến Tiên Thiên cảnh giới mà thôi, phát ra tiên thiên chân khí rất khó khăn. Lớp tiên thiên chân khí bao bọc bên ngoài vũ khí thật sự là quá mỏng.
Nơi này còn có rất nhiều Lục Phẩm cao thủ, những cao thủ này đa phần là của Liêu quốc, Kim quốc cũng với một số thế lực đã bị tổn thất nặng nề. Chẳng hạn như Hoàng Vũ đảo quốc đã tổn thất ba đợt nhân mã, chẳng lẽ còn dám để cho Tiên Thiên cao thủ xuất động hay sao? Những người được phái ra hầu hết đều là những cao thủ bình thường mà thôi.
Những cao thủ xông lên, bộ pháp dưới chân đều nhanh không kém gì những mũi tên. Bọn họ vừa tránh né công kích của lực hùng, vừa không ngừng huy vũ khảm đao trong tay, mục tiêu chính là nửa thân dưới của lực hùng.
Hai vạn cao thủ, đây quả thật là không phải là chuyện đùa, uy lực cực kỳ cường đại. Nhất thời vô số lực hùng đều kêu lên thảm thiết, hai chân đều bị chém đứt hoặc bị thương.
Đột nhiên một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một cao thủ nhìn lực hùng trước mặt với vẻ vô tội. Vừa rồi khi hắn công kích vào chân, ngoài ý muốn lại công kích vào bộ vị giữa hai chân, hiển nhiên đây là một con gấu đực.
Các cao thủ khác dường như cũng phát hiện công kích như vậy rất có hiệu quả, tất cả đều không quan tâm đến mặt mũi chuyên môn công kích vào bộ vị giữa hai chân của lực hùng.
Dường như những lực hùng phía sau cũng biết xảy ra chuyện gì, tất cả đều bắt đầu tức giận. Tất cả lực hùng đều đỏ bừng mắt, điên cuồng vung tay lên, nhưng lại ngồi rạp xuống. Đúng, chính là ngồi rạp xuống!
Cho dù là ngồi rạp xuống, những lực hùng này vẫn còn cao đến ba thước, hơn nữa phạm vi công kích của hùng chưởng ngược lại còn lớn hơn. Hiển nhiên, những cao thủ này không còn khả năng công kích nửa thân dưới như trước nữa.
Tại họa của những cao thủ này đã đến, hiển nhiên những lực hùng này vì đồng bạn của chúng mà báo thù. Tất cả đều không ngừng vung những bàn tay to lớn, lần lượt giết chết từng cao thủ.
Nhưng những cao thủ cũng phát hiện ra những lực hùng này chết càng lúc càng nhanh, bởi vì số lượng cao thủ của nhân loại đông hơn lúc trước rất nhiều. Khi một hắc hùng giết chết một cao thủ, ngay lập tức sẽ có một cao thủ khác đâm kiếm vào yết hầu của nó.
Một số cao thủ còn có thể dựa vào bộ pháp để tránh né công kích của lực hùng, lợi dụng sơ hở để đâm vào yết hầu của nó.
Lực hùng giết chết những cao thủ, những cao thủ lại giết chết lực hùng ......
Ánh mắt của tất cả dường như đều đỏ bừng lên, không ngừng chém giết lẫn nhau. Cuối cùng ...... cuối cùng những cao thủ đã thắng lợi, tất cả lực hùng đều đã chết.
- Ba ngàn người tử vong, một ngàn người bị trọng thương, còn có ba ngàn người khác bị thương nhẹ. Hầu như tất cả cao thủ đều trong tình trạng kiệt sức, những lực hùng này quả thật là lợi hại!
Thạch Động lẩm bẩm nói.
- A, phía tây, phía tây, mọi người nhìn xem, phía tây kìa!
Một thanh âm kinh hãi đột nhiên vang lên.
Thạch Động bọn họ vừa nhìn, tất cả đều ngây người!
Vô số những thanh lang đang lao đến, vô cùng vô tận, không thấy được điểm cuối cùng. Dựa theo mắt thường quan sát số lượng tuyệt đối phải trên mười vạn. Trời ạ, nhiều thanh lang như vậy, hơn nữa bây giờ tiên thiên chân khí của những cao thủ hầu như đều đã cạn kiệt hết rồi.
- Hai vạn cao thủ khác mau đến đây, đem tất cả những huynh đệ đi, rút lui!
Thạch Động lớn tiếng quát.
Không cần hắnnói, đại biểu của các thế lực lớn lập tức phái người mang theo những đồng bạn của mình, bắt đầu chạy trốn. Đối mặt với nhiều thanh lang như vậy, cho dù có thắng lợi, phỏng chừng cuối cùng cũng không còn được bao nhiêu người.
- Vừa rồi chỉ có mấy vạn thanh lang mà thôi, bây giờ hình như còn nhiều hơn gấp vài lần, làm sao có thể nhiều đến như vậy?
Một cao thủ vừa chạy vừa nói.
- Xem ra, vừa rồi những thanh lang chạy trốn là đi triệu tập đồng bạn của mình. Trời ạ, không biết này Hồng Hoang rốt cuộc có đến bao nhiêu thanh lang!
Cao thủ bên cạnh lên tiếng.
Còn có bao nhiêu thanh lang? Bên trong Hồng Hoang vô tận này, số lượng của thanh lang tuyệt đối là kinh khủng, hơn mười vạn này chỉ như là một giọt nước trong biển mà thôi. Mặc dù có hơi khoa trương, nhưng cũng kém hơn bao nhiêu.
Đột nhiên!
- A, mọi người xem kìa, có người, có người!
Một cao thủ đột nhiên chỉ về phía tây của bầy sói, kinh hãi hô lớn.
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn lại, bất kể là ai, vừa nhìn thấy đều trợn tròn mắt. Thạch Động ngây ngốc, Gia Luật Hồng Phàm ngây ngốc, Nhị trưởng lão ngây ngốc, tất cả mọi người đều ngây ngốc ......
Lúc này đang có một đội ngũ, dùng tốc độ cực nhanh di chuyển đến bầy sói. Trên đường đi của họ thanh lang hoàn toàn bị giết chết, thậm chí tốc độ còn không hề chậm đi một chút nào. Đúng, vô số thanh lang ngay cả làm cho bọn họ chậm lại cũng không được!
Dễ như trở bàn tay!
Chỉ trong nháy mắt mấy vạn thanh lang đã bị tiêu diệt, mà đội ngũ này lại ...... không hề chết một người nào!
Điều này sao có thể?
Đây là nghi vấn của tất cả cao thủ, lúc này trong lòng bọn họ chấn động có thể nói là không cách nào diễn tả bằng lời. Quá kinh khủng! Hơn nữa đội ngũ này dường như chỉ có khoảng một ngàn người. Mấy vạn Tiên Thiên cao thủ bọn họ cũng phải bỏ chạy, nhưng một ngàn người này lại giải quyết thanh lang một cách rất dễ dàng.
Nếu không phải đã cùng thanh lang giao thủ, bọn họ thậm chí còn tưởng rằng những thanh lang này không chịu nổi một kích. Nhưng bọn họ biết không phải do những thanh lang này quá yếu, mà là những người này thật sự quá lợi hại, lợi hại vượt rất xa bọn họ, lợi hại đến mức bọn họ không thể tưởng tượng được.
Tám thế lực lớn liên hợp phải nói là vô cùng cường hãn, cho dù là các quốc gia phương đông, cũng tuyệt đối không thể so sánh với bọn họ. Bây giờ xuất hiện một đội ngũ so với bọn họ còn mạnh hơn, điều này ...... điều này ......
- Trương Tinh Phong!
Nhị trưởng lão đột nhiên nhìn thấy một nam tử tóc bạc đang ngự kiếm phi hành, kinh hãi hô lên. Tất cả mọi người đều nhìn lên, trong miệng vô ý thức lẩm bẩm: "Trương Tinh Phong!"
Những thợ săn đến từ phương đông mấy ngày nay đều yên lặng. Bọn họ không hề công kích mãnh thú, mà lại thực hiện một phương pháp thuộc về những sinh vật có văn minh —— đào hố bẫy. Đáng tiếc là đối mặt với vô số mãnh thú cũng không có bao nhiêu hiệu quả.
Bọn họ cũng biết loài người sở dĩ cao quý hơn so với những loài vật khác, chính là bởi vì bọn họ có trí tuệ.
Trí tuệ cho bọn họ biết, cần phải tấn công vào điểm yếu của đối thủ, sử dụng lực lượng nhỏ nhất để đạt được thành quả mới là sáng suốt nhất. Sau khi lần lượt thất bại trước vô số mãnh thú, bọn họ đã biết, bọn họ phải đoàn kết lại, hoặc là lợi dụng lực lượng của kẻ khác.
Bên trong một căn lều tương đối hoa lệ, đại biểu của tám thế lực lớn đều tề tụ lại. Hôm nay là ngày vận mệnh của bọn họ tại Hồng Hoang sẽ có chuyển biến.
- Các vị, hôm nay Lý gia ta triệu tập các vị đến đây chính là vì muốn đối phó với mãnh thú. Lý gia ta cho rằng mọi người nên đoàn kết với nhau, đồng thời đối phó với chúng, sau đó thu thập các bảo vật. Nếu không công sức chúng ta khổ cực đi đến Hồng Hoang này sẽ hoàn toàn chẳng đáng với những gì đã bỏ ra!
Thủ lĩnh của Lý gia, đương đại Nhị trưởng lão mỉm cười nói với các đại nhân vật khác.
Đại biểu của Cao Ly lập tức nói:
- Nhị trưởng lão nói rất có đạo lý, tin rằng trong mấy ngày nay mọi người cũng đã biết mạnh thú tại Hồng Hoang khó đối phó như thế nào. Bọn chúng rất đoàn kết, bình thường đều đi chung cả vạn con, thậm chí trong đó còn có những thủ lĩnh, lợi hại vô cùng!
Đại biểu của Kim quốc dường như cũng đồng ý, cảm thán nói:
- Đúng vậy, lần trước chúng ta gặp phải thanh lang quả thật là lợi hại. Chúng ta trải qua vài lần giao chiến, cũng đã có một chút phương pháp. Lần trước chúng ta đã giết không ít thanh lang, nhưng đột nhiên lại xuất hiện hơn mười thanh lang lớn hơn rất nhiều, tạm thời gọi bọn chúng là thống lĩnh. Những thanh lang này quả thật là vô cùng lợi hại, đội ngũ của ta không có một người nào là đối thủ của bọn chúng!
Thạch Minh mỉm cười nói:
- Kỳ thật bọn chúng cũng giống như loài người, mấy vạn mãnh thú làm sao lại không có thủ lĩnh? Bọn chúng so với những mãnh thú bình thường khó đối phó hơn rất nhiều. Có lẽ mọi người cũng đều gặp khó khăn với những mãnh thú thống lĩnh này!"
Mọi người đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Thạch Minh liếc nhìn Nhị trưởng lão, trong lòng thầm mắng: "Lý gia các ngươi lần này đến đây khẳng định là có cao thủ Thiên chi cảnh trở lên, bây giờ lại còn triệu tập mọi người đến thương nghị. Mẹ kiếp, cao thủ của Lý gia các ngươi mà ra tay, giết chết mãnh thú thủ lĩnh cũng dễ như trở bàn tay mà thôi. Thật không biết bọn chúng có mưu đồ gì!"
Kỳ thật Thạch gia cũng mang theo cao thủ Thiên chi cảnh, bọn họ đương nhiên cũng có tính toán của riêng mình.
Nhị trưởng lão vẻ mặt hiền lành, trong tay cầm một chén trà xanh, chậm rãi nhấp một ngụm, nói:
- Các vị, nếu đã như vậy, ta đề nghị tám chi đội ngũ chúng ta liên hợp lại, đồng thời hành động, như vậy đối phó với mãnh thú sẽ dễ dàng hơn!
Thạch Động cũng đồng ý nói:
- Thạch gia chúng ta đồng ý. Đề nghị này tất cả chúng ta đều được lợi, làm sao có thể không tán thành chứ?
Các đại biểu còn lại đều nghị luận với nhau, cuối cùng tất cả mọi người đều đồng ý.
- Tốt lắm, bây giờ chuyện chúng ta cần làm chính là tìm cách đối phó với những mãnh thú này?
Nhị trưởng lão lập tức lên tiếng.
Thạch Động cười nói:
- Nhị trưởng lão hình như đã có kế sách rồi, hay là mời Nhị trưởng lão nói đi!
Nếu như kế hoạch của người khác cũng giống với mình, vậy thì việc gì tự mình phải nói ra!
Nhị trưởng lão nhìn thoáng qua Thạch Động, chỉ cười cười không nói gì.
Các thế lực khác dường như cũng biết mình chưa đủ phân lượng để lên tiếng, cũng không nói tiếng nào. Nhất thời cả căn lều đều trở nên yên lặng.
Nhị trưởng lão trên mặt vẫn thản nhiên mỉm cười không hề thay đổi, dường như không hề cảm nhận được không khí căng thẳng bên trong lều. Hắn lại chậm rãi nhấp một ngụm trà, dường như vĩnh viễn cũng không thể nào uống xong.
Cuối cùng Thạch Động cũng không thể nhẫn nại được:
- Nếu như Nhị trưởng lão không nói, ta đề nghị, vì để cho công bình, mỗi một thế lực đều xuất động một nửa nhân mã. Như vậy tám thế lực lớn cộng lại phỏng chừng cũng có đến hai vạn người. Hai vạn cao thủ đối phó với mãnh thú có lẽ cũng đủ rồi. Nếu như mãnh thú quá nhiều, vậy thì hai vạn nhân mã còn lại cũng sẽ tham chiến!
Lúc này Gia Luật Hồng Phàm của Liêu quốc đứng dậy nói:
- Việc này ta đồng ý, nhưng trước tiên ta muốn biết mọi người làm thế nào để phân chia các bảo vật!
Tất cả những người khác đều gật đầu đồng ý, bọn họ biết đây mới chính là phần quan trọng nhất của hội nghị này. Lợi nhuận luôn được đặt lên trên tất cả.
- Dựa theo nhân mã xuất động mà tính, thế lực nào xuất động càng nhiều người, vậy thì vật phẩm thu được cũng nhiều hơn!
Người lên tiếng là đại biểu của bá tước gia tộc liên hợp thế lực, hiển nhiên nhân số của bọn họ là đông nhất.
Nhị trưởng lão cười lạnh nói:
- Một Ngũ Phẩm cao thủ chẳng lẽ lại có thể so sánh ngang bằng với Nhị Phẩm cao thủ hay sao?
Tất cả mọi người đều yên lặng. Thế lực của Lý gia đã đứng trên đầu bọn họ cả mấy trăm năm nay, bọn họ lúc này cảm nhận được rất rõ hàn ý của Nhị trưởng lão trong lời nói.
Có ai dám lên tiếng trong lúc Nhị trưởng lão đang tức giận, trừ phi là thế lực của người đó cũng ngang bằng với Lý gia.
Nhất thời không khí trong lều lại trở nên căng thẳng.
Đột nhiên đại biểu của Cao Ly lên tiếng:
- Nếu đã như vậy, khi nhân mã của các thế lực tập trung lại, chúng ta sẽ chia làm tám đội ngũ, cùng lúc đối phó với mãnh thú. Tám đội ngũ này phân biệt xử lý tại các khu vực khác nhau, đương nhiên là cũng phân chia bảo vật theo số lượng mãnh thú giết được!
Nhị trưởng lão thở dài nói:
- Nếu làm như vậy, việc phối hợp nhất định sẽ xảy ra vấn đề, nhưng mà bây giờ thì cũng không có phương pháp nào khác. Được, ta tán thành ý kiến này, đội nào giết càng nhiều mãnh thú thì càng được chia nhiều hơn!
Thạch Động thầm nghĩ: "Lão gia hỏa ngươi, hừ, bất kể là ngươi có mưu đồ gì, Thạch gia ta cũng sẽ phụng bồi!"
Thạch Động lập tức cười lớn nói:
- Nhị trưởng lão nói rất có đạo lý, ta đây xin tán thành!
Nói xong, Thạch Động và Nhị trưởng lão đều liếc mắt nhìn nhau, thần sắc rất là quái dị, có lẽ chỉ có hai người mới hiểu được mà thôi.
Lý gia và Thạch gia đã lên tiếng, hơn nữa dường như cũng không hề có vấn đề gì, cho nên tất cả mọi người đều đáp ứng. Tám đội ngũ cuối cùng đã liên hợp lại với nhau.
......
Ngày hôm nay, khí trời mát mẻ, tám thế lực lớn lần đầu tiên bắt đầu hợp tác với nhau. Hôm nay mục tiêu của bọn họ chính là tiêu diệt thanh lang.
Hai vạn người!
Hai vạn Tiên Thiên cao thủ, một lực lượng vô cùng cường đại, phỏng chừng chỉ có những thế lực lớn liên hợp lại mới có thể xuất động nhiều đến như vậy. Đương nhiên là ngoài Lý gia và Trương Tinh Phong ra.
Mấy ngàn đối mặt với mấy vạn mãnh thú quả thật rất khó khăn, nhưng khi nhân số tăng lên vài lần, công kích sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Theo tiếng quát của một cao thủ Lý gia, tất cả cao thủ đều bắt đầu lên đường!
Hai vạn cao thủ đều quyết tâm tiêu diệt thanh lang, trên những thanh đao đều phát ra quang mang lạnh lẽo, trong lòng thầm nghiến răng:" Mẹ kiếp, bọn sói khốn kiếp này, hôm nay lão tử đến báo thù đây!
Bọn họ mấy ngày nay đã chịu không ít tổn thấy dưới tay những thanh lang này. Hôm nay dựa vào nhân số đông hơn, bọn họ đã có cơ hội báo thù.
Đột nhiên một tiếng sói tru vang lên, dường như không giống như những tiếng tru lúc trước.
Hai vạn cao thủ đều tập trung chuẩn bị đối phó với công kích của thanh lang. Bọn họ đều biết thanh lang cực kỳ hung tàn, mỗi lần công kích đều không hề để ý đến sống chết. Nhưng lần này, hai vạn cao thủ lại cảm thấy bất ngờ, bởi vì theo tiếng tru vừa rồi, tất cả thanh lang đều bỗng nhiên chạy trốn về phía tây, tốc độ cực kỳ nhanh.
Tất cả bọn họ đều đã chuẩn bị để báo thù, bây giờ cơ hội đã đến, làm sao có thể đứng yên nhìn bọn chúng chạy trốn. Tất cả cao thủ đều lập tức đuổi theo, nhưng tốc độ của thanh lang quả thật là quá nhanh, bọn họ đuổi theo được một lát thì đã không còn thấy bóng dáng nữa.
- Cẩn thận, phía nam xuất hiện rất nhiều lực hùng!
Một cao thủ hô lớn. Tất cả những cao thủ khác đều rùng mình. Những cánh tay to lớn của lực hùng đã để lại cho bọn họ ấn tượng rất khó quên.
- Lực hùng đang tiến về phía này!
Một thanh âm run rẩy vang lên.
- Các vị đều là cao thủ, chẳng lẽ lại sợ những dã thú này hay sao? Tốt lắm, lực hùng này tốc độ rất chậm, chỉ có cánh tay của nó là nhanh mà thôi. Mọi người trước tiên hãy dùng cung tiễn bắn vào yếu hầu của chúng, sau đó hãy sử dụng khảm đao công kích nửa thân dưới, hơn nữa sau khi đánh trúng một chiêu thì lập tức lui lại. Ta không tin không thể đối phó được với bọn chúng!
Một đại hán quát lớn, không ngừng vung vẩy đại khảm đao trong tay, ánh mắt sáng rực biểu hiện công lực của hắn rất cao.
Nghe được những lời này, tất cả mọi người đều bình tĩnh lại, bắt đầu có lòng tin:" Đúng vậy, chúng ta có đến hai vạn Tiên Thiên cao thủ thì còn sợ cái gì? Bọn chúng không phải chỉ là dã thú hay sao?"
Tất cả đều lấy cung tiễn từ sau lưng ra, tất cả đều sử dụng loại cung lớn. Trong quân đội cũng chỉ có một số ít có thể kéo được loại cung này mà thôi, bọn họ đều là Tiên Thiên cao thủ đương nhiên sử dụng rất dễ dàng.
- Hắc hắc, cho bọn các ngươi biết sự lợi hại của cung tiễn!
Một cao thủ đứng phía trước kéo căng dây cung, nhắm ngay yếu hầu của một lực hùng phía trước.
"Ông ——" Một tiếng bật của dây cung vang lên, mũi tên cắm thẳng vào yếu hầu của lực hùng. Lực hùng lảo đảo đi thêm hai bước, sau đó vô lực ngã xuống.
Giống như được khích lệ, tất cả những cao thủ khác cũng đều bắt đầu bắn tên. Nhưng dường như tất cả đều không được chính xác như người vừa rồi, hơn nữa lớp da của lực hùng thật sự là quá dày, cho nên không có hiệu quả bao nhiêu. Bắn vào da mũi tên chỉ có thể xuyên qua một nửa mà thôi, chỉ có nơi mềm yếu như yếu hầu mới bị tên xuyên thủng.
Cho dù là vậy, hai vạn Tiên Thiên cao thủ cung tiễn thủ cũng không phải là chuyện đùa, mỗi một lần công kích đều có gần trăm lực hùng ngã xuống. Đáng tiếc là trên người của lực hùng đều cắm đầy những bộ tên, những bộ da đều bị hư hại.
Lực hùng giận dữ, tất cả đều gầm lên, vung những cánh tay to lớn lao đến các cao thủ.
- Sử dụng đao!
Đột nhiên một cao thủ hô lớn. Tất cả những người lập tức cầm lấy vũ khí, dùng tiên thiên chân khí bao bọc bên ngoài làm cho lực công kích của vũ khí mạnh thêm. Nhưng những cao thủ ở nơi này hầu hết đều là Ngũ Phẩm, chỉ vừa mới đạt đến Tiên Thiên cảnh giới mà thôi, phát ra tiên thiên chân khí rất khó khăn. Lớp tiên thiên chân khí bao bọc bên ngoài vũ khí thật sự là quá mỏng.
Nơi này còn có rất nhiều Lục Phẩm cao thủ, những cao thủ này đa phần là của Liêu quốc, Kim quốc cũng với một số thế lực đã bị tổn thất nặng nề. Chẳng hạn như Hoàng Vũ đảo quốc đã tổn thất ba đợt nhân mã, chẳng lẽ còn dám để cho Tiên Thiên cao thủ xuất động hay sao? Những người được phái ra hầu hết đều là những cao thủ bình thường mà thôi.
Những cao thủ xông lên, bộ pháp dưới chân đều nhanh không kém gì những mũi tên. Bọn họ vừa tránh né công kích của lực hùng, vừa không ngừng huy vũ khảm đao trong tay, mục tiêu chính là nửa thân dưới của lực hùng.
Hai vạn cao thủ, đây quả thật là không phải là chuyện đùa, uy lực cực kỳ cường đại. Nhất thời vô số lực hùng đều kêu lên thảm thiết, hai chân đều bị chém đứt hoặc bị thương.
Đột nhiên một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một cao thủ nhìn lực hùng trước mặt với vẻ vô tội. Vừa rồi khi hắn công kích vào chân, ngoài ý muốn lại công kích vào bộ vị giữa hai chân, hiển nhiên đây là một con gấu đực.
Các cao thủ khác dường như cũng phát hiện công kích như vậy rất có hiệu quả, tất cả đều không quan tâm đến mặt mũi chuyên môn công kích vào bộ vị giữa hai chân của lực hùng.
Dường như những lực hùng phía sau cũng biết xảy ra chuyện gì, tất cả đều bắt đầu tức giận. Tất cả lực hùng đều đỏ bừng mắt, điên cuồng vung tay lên, nhưng lại ngồi rạp xuống. Đúng, chính là ngồi rạp xuống!
Cho dù là ngồi rạp xuống, những lực hùng này vẫn còn cao đến ba thước, hơn nữa phạm vi công kích của hùng chưởng ngược lại còn lớn hơn. Hiển nhiên, những cao thủ này không còn khả năng công kích nửa thân dưới như trước nữa.
Tại họa của những cao thủ này đã đến, hiển nhiên những lực hùng này vì đồng bạn của chúng mà báo thù. Tất cả đều không ngừng vung những bàn tay to lớn, lần lượt giết chết từng cao thủ.
Nhưng những cao thủ cũng phát hiện ra những lực hùng này chết càng lúc càng nhanh, bởi vì số lượng cao thủ của nhân loại đông hơn lúc trước rất nhiều. Khi một hắc hùng giết chết một cao thủ, ngay lập tức sẽ có một cao thủ khác đâm kiếm vào yết hầu của nó.
Một số cao thủ còn có thể dựa vào bộ pháp để tránh né công kích của lực hùng, lợi dụng sơ hở để đâm vào yết hầu của nó.
Lực hùng giết chết những cao thủ, những cao thủ lại giết chết lực hùng ......
Ánh mắt của tất cả dường như đều đỏ bừng lên, không ngừng chém giết lẫn nhau. Cuối cùng ...... cuối cùng những cao thủ đã thắng lợi, tất cả lực hùng đều đã chết.
- Ba ngàn người tử vong, một ngàn người bị trọng thương, còn có ba ngàn người khác bị thương nhẹ. Hầu như tất cả cao thủ đều trong tình trạng kiệt sức, những lực hùng này quả thật là lợi hại!
Thạch Động lẩm bẩm nói.
- A, phía tây, phía tây, mọi người nhìn xem, phía tây kìa!
Một thanh âm kinh hãi đột nhiên vang lên.
Thạch Động bọn họ vừa nhìn, tất cả đều ngây người!
Vô số những thanh lang đang lao đến, vô cùng vô tận, không thấy được điểm cuối cùng. Dựa theo mắt thường quan sát số lượng tuyệt đối phải trên mười vạn. Trời ạ, nhiều thanh lang như vậy, hơn nữa bây giờ tiên thiên chân khí của những cao thủ hầu như đều đã cạn kiệt hết rồi.
- Hai vạn cao thủ khác mau đến đây, đem tất cả những huynh đệ đi, rút lui!
Thạch Động lớn tiếng quát.
Không cần hắnnói, đại biểu của các thế lực lớn lập tức phái người mang theo những đồng bạn của mình, bắt đầu chạy trốn. Đối mặt với nhiều thanh lang như vậy, cho dù có thắng lợi, phỏng chừng cuối cùng cũng không còn được bao nhiêu người.
- Vừa rồi chỉ có mấy vạn thanh lang mà thôi, bây giờ hình như còn nhiều hơn gấp vài lần, làm sao có thể nhiều đến như vậy?
Một cao thủ vừa chạy vừa nói.
- Xem ra, vừa rồi những thanh lang chạy trốn là đi triệu tập đồng bạn của mình. Trời ạ, không biết này Hồng Hoang rốt cuộc có đến bao nhiêu thanh lang!
Cao thủ bên cạnh lên tiếng.
Còn có bao nhiêu thanh lang? Bên trong Hồng Hoang vô tận này, số lượng của thanh lang tuyệt đối là kinh khủng, hơn mười vạn này chỉ như là một giọt nước trong biển mà thôi. Mặc dù có hơi khoa trương, nhưng cũng kém hơn bao nhiêu.
Đột nhiên!
- A, mọi người xem kìa, có người, có người!
Một cao thủ đột nhiên chỉ về phía tây của bầy sói, kinh hãi hô lớn.
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn lại, bất kể là ai, vừa nhìn thấy đều trợn tròn mắt. Thạch Động ngây ngốc, Gia Luật Hồng Phàm ngây ngốc, Nhị trưởng lão ngây ngốc, tất cả mọi người đều ngây ngốc ......
Lúc này đang có một đội ngũ, dùng tốc độ cực nhanh di chuyển đến bầy sói. Trên đường đi của họ thanh lang hoàn toàn bị giết chết, thậm chí tốc độ còn không hề chậm đi một chút nào. Đúng, vô số thanh lang ngay cả làm cho bọn họ chậm lại cũng không được!
Dễ như trở bàn tay!
Chỉ trong nháy mắt mấy vạn thanh lang đã bị tiêu diệt, mà đội ngũ này lại ...... không hề chết một người nào!
Điều này sao có thể?
Đây là nghi vấn của tất cả cao thủ, lúc này trong lòng bọn họ chấn động có thể nói là không cách nào diễn tả bằng lời. Quá kinh khủng! Hơn nữa đội ngũ này dường như chỉ có khoảng một ngàn người. Mấy vạn Tiên Thiên cao thủ bọn họ cũng phải bỏ chạy, nhưng một ngàn người này lại giải quyết thanh lang một cách rất dễ dàng.
Nếu không phải đã cùng thanh lang giao thủ, bọn họ thậm chí còn tưởng rằng những thanh lang này không chịu nổi một kích. Nhưng bọn họ biết không phải do những thanh lang này quá yếu, mà là những người này thật sự quá lợi hại, lợi hại vượt rất xa bọn họ, lợi hại đến mức bọn họ không thể tưởng tượng được.
Tám thế lực lớn liên hợp phải nói là vô cùng cường hãn, cho dù là các quốc gia phương đông, cũng tuyệt đối không thể so sánh với bọn họ. Bây giờ xuất hiện một đội ngũ so với bọn họ còn mạnh hơn, điều này ...... điều này ......
- Trương Tinh Phong!
Nhị trưởng lão đột nhiên nhìn thấy một nam tử tóc bạc đang ngự kiếm phi hành, kinh hãi hô lên. Tất cả mọi người đều nhìn lên, trong miệng vô ý thức lẩm bẩm: "Trương Tinh Phong!"
/255
|