- Chủ nhân!
Một thanh âm đôn hậu, hùng hồn nhưng hơi có vẻ hơi lắp bắp đột nhiên vang lên.
Trương Tinh Phong xoay người nhìn lại. Một đại hán mặc chiến giáp màu đen, thân cao hơn hai thước, dung mạo đôn hậu đang nhìn hắn, ánh mắt giống hệt như ngũ trảo thần long.
- Ngươi là ngũ trảo thần long?
Trương Tinh Phong nghi hoặc hỏi.
- Hống, chính là ta, chủ nhân!
Trí tuệ của ngũ trảo thần long hiển nhiên là không cao, có vẻ hắn đã sống một mình không biết bao lâu rồi.
- Vậy tại sao ngươi lại?
Trương Tinh Phong khó mà tin được. Nội đan sao lại có thể hấp thu nhanh như vậy? Đây không phải là nội đan thông thường, là viên nội đan của rồng a!
- Chủ nhân, ta căn bản đã đạt đến ngưỡng cửa của Hóa Hình kỳ, chỉ còn kém một chút mà thôi. Dựa vào nội đan mà chủ nhân ban cho, cho dù chỉ mới hấp thu được gần phân nửa, nhưng cũng đủ để giúp ta đột phá. Nội đan còn lại trong cơ thể sau này sẽ từ từ hấp thu!
Ngũ trảo thần long nói chuyện một lúc lâu, tự nhiên cũng trôi chảy hơn rất nhiều. Lúc này hắn hiển nhiên rất hưng phấn, cao hứng vì đạt đến Hóa Hình kỳ.
Trương Tinh Phong trong lòng đã minh bạch, chợt nhíu mày nói:
- Ngươi có thể đừng gọi ta là “chủ nhân” được không?
Trương Tinh Phong đối với danh xưng này cảm thấy không thoải mái chút nào.
- Vậy ta nên gọi “chủ nhân” là gì?
Ngũ trảo thần long nhíu nhíu mày, hiển nhiên là rất nghi hoặc. Một đại hán siêu cấp dũng mãnh lại có bộ dáng nghi hoặc, thật sự là rất buồn cười.
Trương Tinh Phong ngẫm nghĩ, nhìn sang Lang Phong, đột nhiên nói:
- Như thế này đi, ngươi đã đạt đến hóa hình, vậy thì ngươi hãy gọi ta là nhị ca, gọi Lang Phong là đại ca!
Trương Tinh Phong nhìn ngũ trảo thần long dưới hình dạng người, đã có không có cách đem nó làm tọa kỵ được nữa. Lúc này hắn vẫn rất cao hứng, ngũ trảo thần long đạt đến Hóa Hình kỳ hoàn toàn có thực lực của Đại La Kim Tiên, đối với bản thân sau này hành sự tại tu chân giới sẽ trợ giúp rất lớn.
- Hống hống! Tốt, nhị ca, đại ca, ta gọi là Oa Tạp Tu!
Ngũ trảo thần long cười hiền lành, nhìn Trương Tinh Phong và Lang Phong. Lang Phong hiển nhiên là rất cao hứng, một ngũ trảo thần long trở thành huynh đệ của mình, cảm giác thật sự rất sảng khoái.
- Oa Tạp Tu?
Trương Tinh Phong có chút nghi hoặc.
Ngũ trảo thần long dừng như cũng có chút không hiễu rõ, hắn nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu nói:
- Ta cũng không biết tại sao ta lại gọi là Oa Tạp Tu, nhưng mà khi ta vừa sinh ra đã biết tên mình cùng gia tộc rồi. Trong ký ức có nói, ký ức của long chi nhất tộc chúng ta đều được truyền thừa qua từng đời. Long tộc chúng ta là năm xưa bị lạc đến phàm nhân giới, long tộc chân chính không ở tại không gian này. Ai, không biết đến bao giờ mới có thể trở về nhà!
Oa Tạp Tu mặc dù có ký ức nhưng ký ức đó đều là quá khứ. Khi hắn được sinh ra, long chi nhất tộc của hắn đã không còn ở đó nữa.
- Oa Tạp Tu, cái tên này ta gọi không quen, ta gọi ngươi là Tiểu Long vậy!
Trương Tinh Phong cười nói.
Ngũ trảo thần long đối với Trương Tinh Phong trước mắt hiển nhiên vô cùng tín nhiệm. Nghe Trương Tinh Phong nói như vậy, hắn cao hứng hống lên:
- Ồ, Tiểu Long, Tiểu Long, hống hống, tên hay. Bất quá chỉ có đại ca, nhị ca, còn có hai vị đại tỷ này là có thể gọi. Người khác dám gọi, ta sẽ ăn thịt bọn chúng, hống hống!
Trương Tinh Phong ngẩn người. Tiểu Long này cũng không phải là ngu ngốc, nhìn ra được Phong Ngữ Yên và Nhạc Nguyệt cùng bọn hắn có quan hệ không bình thường. Trương Tinh Phong cười cười nói:
- Tiểu Long, bây giờ có muốn đi cùng bọn ta đến Tu Chân giới không?
Tiểu Long lập tức cao hứng, vung vung quyền đầu to lớn, hống lên vài tiếng nói:
- Tốt quá, ở chỗ này thật là buồn muốn chết, còn có kết giới vô hình nữa chứ, muốn đi cũng không đi được. Nhị ca, đi thôi!
Nói xong, chiến giáp màu đen trên thân liền sáng lên, quay đầu bay về hướng truyền tống thông đạo.
Trương Tinh Phong ngẩn người, không nghĩ đến tên gia hỏa này nói đi là đi liền, không khỏi cười cười, cùng mấy người Lang Phong bay về hướng truyền tống thông đạo.
- Hống, nhị ca, nhanh đến đây! Cái thông đạo này rốt cuộc là có chuyện gì?
Tiểu Long có vẻ rất nghi hoặc, nhưng trong nháy mắt liền cười ha hả:
- Hống, Tiểu Long ta cũng không phải là ngốc!
Tiểu Long có truyền thừa ký ức lâu đời của long chi nhất tộc, bất quá lúc bình thường không dùng tới nội dung về trận pháp thông đạo nên hắn cũng không để ý đến ký ức này. Lúc này hắn vừa chú ý, liền hiểu được nên làm như thế nào.
“Hống!” tiểu Long đắc ý hống lên một tiếng, quyền đầu to lớn đột nhiên sáng lên, hai quang cầu từ trong lòng bàn tay bay đến giữa trận pháp huyền diệu do hắc sắc quang trụ và thanh sắc quang trụ tạo thành.
“Oanh!”
Chỉ thấy hai quang trụ đột nhiên sáng lên, thiên địa nhất thời biến sắc. Nhưng chỉ trong nháy mắt, quang trụ đột nhiên biến mắt. Chính xác mà nói thì quang trụ chọc trời đã co rút lại, co rút lại nơi trận pháp thông đạo.
Trương Tinh Phong nhìn thấy tất cả, trong lòng kinh ngạc: “Thần thú không hổ là thần thú, nếu như là tiên nhân khởi động, cần phải án chiếu theo trận pháp từ từ bố trí tiên thạch. Không ngờ long tộc lại còn có bí kỹ như vậy!”
Trương Tinh Phong cũng không biết, ngũ trảo thần long là vương giả của long chi nhất tộc, bí kỹ long tộc Tiểu Long có được trong truyền thừa ký ức là nhiều và thâm ảo nhất, truyền thừa ký ức của long tộc bình thường không thể so sánh được.
Đoàn người Trương Tinh Phong đều rời khỏi “Phù Vân tiên phủ”, đem tiên phủ thu lại.
Trương Tinh Phong nhìn quang văn màu xanh đã hình thành thông đạo, trong lòng cực kỳ kích động. Thông đạo này chính là đường đến Tu Chân giới, chỉ cần đi qua là có thể trở về Thiên Tâm Tông của mấy ngàn năm trước, nơi nằm sâu trong tâm hồn của hắn.
- Sư đệ, mấy người chúng ta sẽ đi trước. Ngươi nhất định phải cố gắng, ta ở bên đó chờ ngươi!
Trương Tinh Phong xoay người với Tiêu Lâm.
Tiêu Lâm mỉm cười, ôm vòng eo thon nhỏ của Hồng Tiêu, cười đùa nói:
- Sư huynh, sư đệ ta cũng không cần vội. Có Hồng Tiêu ở cùng với ta, hắc hắc, không cần vội, không cần vội!
Trương Tinh Phong nhìn Tiêu Lâm ra vẻ ngoạn thế bất cung (1), cười cười. Hắn cũng không lo lắng, phúc khí của Tiêu Lâm so với hắn còn hơn nhiều, chỉ cần “Khai Thiên thần phủ” do thần nhân Bàn Cổ luyện hóa thành, chính là đỉnh phong của đỉnh cấp thần khí.
(1) Bỡn cợt với đời.
Bởi vì Khai thiên thần phủ đã sớm nhận chủ, cho nên mặc dù lúc này Tiêu Lâm vẫn chưa đủ công lực để sử dụng, nhưng thần khí vẫn có thể tự bảo hộ chủ nhân của mình. Có Khai Thiên thần phủ bảo hộ, Trương Tinh Phong còn phải lo lắng gì?
Trương Tinh Phong nhìn Phong Ngữ Yên bên cạnh. Lúc này Phong Ngữ Yên đang mặc “Hồng La phượng y”, mái tóc dài được buộc bằng một sợi dây màu đỏ, trên sợi dây còn có một cái tiểu hồ lô tinh xảo.
Tiểu hồ lô chỉ lớn bằng đầu ngón tay này chính là bảo bối của Phong Ngữ Yên. Phong Ngữ Yên đối với tu luyện không hề có hứng thú, nhưng đối với việc luyện chế mỹ tửu lại rất nhiệt tình. Cái hồ lô này là tiên khí do Trương Tinh Phong luyện chế chuyên dùng để chứa mỹ tửu. Hồ trung nhật nguyệt, hồ lô này lớn đủ chứa cả núi cả biển. Lúc này bên trong toàn là mỹ tửu, Trương Tinh Phong muốn uống cũng phải tốn khá nhiều nước bọt.
Bên kia Lang Phong và Nhạc Nguyệt cũng ở cùng một chỗ, mái tóc dài của Nhạc Nguyệt cũng tương tự được buộc một sợi dây được trang trí bằng một tiểu hồ lô. Khả năng luyện chế mỹ tửu của Nhạc Nguyệt không hề kém hơn so với Phong Ngữ Yên, Lang Phong cũng bị mỹ tửu của Nhạc Nguyệt giữ chân lại.
Lúc này bốn người đã tiến vào bên trong trận pháp.
- Sư huynh, bảo trọng!
Bên ngoài trận pháp, Tiêu Lâm run giọng nói. Sự quan tâm của Trương Tinh Phong đối với hắn phảng phất như một đại ca đối với tiểu đệ. Hắn có thể tu luyện nhanh như vậy, công lao của Trương Tinh Phong không hề nhỏ. Nên biết rằng đơn thuần tu luyện thân thể là vô cùng chậm chạp, Trương Tinh Phong đã dùng thực lực mạnh mẽ để trợ giúp hắn, giúp hắn đề cao và củng cố lực lượng. Lúc này Trương Tinh Phong phải rời đi, tâm tình của Tiêu Lâm người khác làm sao hiểu được.
Trương Tinh Phong mìm cười nói:
- Sư đệ, sư huynh tại Tu Chân giới chờ ngươi!
Mấy người Lang Phong bên cạnh cũng mỉm cười nhìn hai người Tiêu Lâm.
- Khởi động!
Trương Tinh Phong quay sang nói với Tiểu Long bên cạnh.
- Hống hống, xem Tiểu Long ta đây!
Long nguyên lực trên người tiểu Long phát ra kim sắc quang mang, trong nháy mắt bắn đến trận pháp giữa hai quang trụ. Quang văn lập tức bắt đầu sáng lên, hai thông đạo đồng thời mở ra.
Phảng phất như một cái lồng khí trong suốt, bao phủ lấy nhóm người Trương Tinh Phong. Năng lượng của truyền tống thông đạo khổng lồ bắt đầu phát động, thông đạo nối liền hai giới cuối cùng cũng đã hình thành.
“Tái kiến!” “Bảo trọng!”
Tiêu Lâm và Trương Tinh Phong lưu luyến chia tay.
- Ha ha ha, Trương Tinh Phong, đi chết đi!
Một âm thanh điên cuồng chợt vang lên, một quang cầu màu đen mạnh mẽ lao đến nhóm người Trương Tinh Phong, năng lượng cường đại khiến cho tất cả đều biến sắc.
Nghịch Tiêu Ma Quân!
Trương Tinh Phong trong lòng phát run. Không hay! Tên gia hỏa này không ngờ ẩn nhẫn lâu như vậy, đến lúc này mới tay. Thế nhưng không có thực lực của Đại La Kim Tiên, Trương Tinh Phong không dám xuất thủ. Bởi vì thông đạo đã hoàn toàn khởi động, hắn xuất thủ có thể làm thông đạo không ổn định. Nếu như thông đạo bị chấn động thì sẽ rất nguy hiểm!
Tiêu Lâm thân hình lóe lên. Thân thể hắn đã gần đạt đến Huyền Vũ chi thân đại thành, tốc độ cực nhanh, tuyệt đối không kém hơn Nghịch Tiêu Ma Quân lúc này.
- Chết đi!
Phách Tản phủ trên tay Tiêu lâm mãnh liệt bổ xuống quang cầu màu đen.
Thuấn di!
“Oanh!” Năng lượng cường đại mà Nghịch Tiêu Ma Quân tụ tập hơn mười năm người thường tuyệt đối không thể tưởng tượng được. Tiếng nổ khiến cho thiên địa biến sắc, vụ nổ dẫn động khí lưu hỗn loạn, hình thành cơn lốc chung quanh trận pháp. Đáng tiếc là cỗ năng lượng này không hoàn toàn oanh kích vào trận pháp, dư chấn của vụ nổ không làm ảnh hưởng chút nào đến trận pháp.
Tiêu Lâm trong nháy mắt đã đến bên cạnh Nghịch Tiêu Ma Quân. Thuấn di đã giúp hắn thoát khỏi tai nạn.
Thuấn di!
Nghịch Tiêu Ma Quân trong nháy mắt liền biến mất, xuất hiện giữa hai thông đạo bên ngoài trận pháp. Hắn điên cuồng vận khởi lực lượng toàn thân để làm trận pháp hỗn loạn!
Tiêu Lâm cực kỳ nôn nóng. Hắn biết nếu như Nghịch Tiêu Ma Quân thành công thì sẽ nguy hiểm ra sao. Mặc dù trận pháp này rất khó bị phá hủy, cho dù là Thiên Tiên cũng không thể, nhưng thực lực của Nghịch Tiêu Ma Quân quả thật rất cao, nói không chừng hắn có thể làm trạn pháp hỗn loạn.
Thuấn di!
Hắn nhất định phải ngăn cản Nghịch Tiêu Ma Quân!
Nghịch Tiêu Ma Quân nhìn Tiêu Lâm, trên mặt xuất hiện một nụ cười âm hiểm. Thân hình không không ngừng thuấn di, năng lượng tụ tập cũng càng lúc càng nhiều!
“Chết!”
Tiêu Lâm giống như đã phát điên, thân thể trong nháy mắt bộc phát năng lượng cường đại, trực tiếp sử dụng tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức khiến cho người ta sợ hãi, vượt xa trình độ bình thường của hắn.
Trương Tinh Phong cũng rất lo lắng, nhưng hắn lại không thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn. Chỉ còn một giây nữa bọn họ sẽ bị truyền tống, nhưng một giây này cũng đủ để phát sinh rất nhiều chuyện!
Nói thì chậm nhưng tốc độ của bọn họ thật sự quá nhanh, từ lúc Nghịch Tiêu Ma Quân xuất hiện đến lúc Tiêu Lâm bạo phát cũng không quá nửa giây.
Nghịch Tiêu Ma Quân thân hình dừng lại, hắn đã đánh giá sai tốc độ của Tiêu Lâm, không ngờ lại bị Tiêu Lâm trong nháy mắt tóm chặt. Thiết quyền của Tiêu Lâm không do dự đánh vào bụng hắn.
Nghịch Tiêu Ma Quân đã phát điên. Hắn tốt xấu gì cũng là một Ma Quân, hiện tại không ngờ lại bị một tu chân giả bình thường bức đến mức này. Bất quá, quyền đầu của tu chân giả này quả thật là nặng!
“Rốp!”
Tiếng xương cốt rạn nứt vang lên nhắc nhở Nghịch Tiêu Ma Quân, xương sườn của hắn đã gãy!
Ma Quân cao ngạo làm sao có thể chịu được một tu chân giả sỉ nhục như vậy! Ánh mắt của Nghịch Tiêu Ma Quân trở nên tàn nhẫn, quát lên:
- Ngươi hãy chết đi!
Nghịch Tiêu Ma Quân đem quang cầu năng lượng vốn chuẩn bị công kích trận pháp ném vào Tiêu Lâm.
Lúc này Tiêu Lâm đang ôm chặt Nghịch Tiêu Ma Quân, căn bản là không thể tránh được!
“Oanh!”
Năng lượng khổng lồ nổ tung, nhất thời không thể nhìn thấy gì!
“Sư đệ” “Tiêu Lâm!”
Đám người Trương Tinh Phong hoảng hốt kêu lên. Trương Tinh Phong đã muốn phát điên, Tiêu Lâm đều vì bọn hắn mà trở nên như vậy. Lúc này hắn thật sự muốn đem Nghịch Tiêu Ma Quân nghiền nát thành tro bụi.
- Lâm ca!
Tiếng khóc của Hồng Tiêu vang lên. Thân hình của Hồng Tiêu lóe lên, lao vào bên trong vụ nổ.
- Ha ha ha, tiểu gia hỏa, hãy theo ta đến Ma giới đi!
Thanh âm của Nghịch Tiêu Ma Quân đột nhiên vang lên. Nghịch Tiêu Ma Quân tại Ma giới căn cơ thâm hậu, tông môn tại Ma giới cũng là tông môn cường đại. Đến Ma giới sẽ từ từ hành hạ tên tu chân giả này! Đây là toan tính của Nghịch Tiêu Ma Quân lúc này. Hắn mang theo Tiêu Lâm đã trọng thương, lao về phía thông đạo đi đến Ma giới.
“Lâm ca, chúng ta nếu chết cũng phải chết cùng một chỗ!” Hồng tiêu cũng nhanh chóng lao vào bên trong thông đạo!
- A! Đây là cái gì? Là thần khí!
Thanh âm thảm thiết của Nghịch Tiêu Ma Quân vang lên.
Thần thức của Trương Tinh Phong chỉ nhìn thấy một thanh cự phủ trên người Tiêu Lâm đột nhiên phát sáng, sau đó bọn họ đã bị truyền tống đi!
Một thanh âm đôn hậu, hùng hồn nhưng hơi có vẻ hơi lắp bắp đột nhiên vang lên.
Trương Tinh Phong xoay người nhìn lại. Một đại hán mặc chiến giáp màu đen, thân cao hơn hai thước, dung mạo đôn hậu đang nhìn hắn, ánh mắt giống hệt như ngũ trảo thần long.
- Ngươi là ngũ trảo thần long?
Trương Tinh Phong nghi hoặc hỏi.
- Hống, chính là ta, chủ nhân!
Trí tuệ của ngũ trảo thần long hiển nhiên là không cao, có vẻ hắn đã sống một mình không biết bao lâu rồi.
- Vậy tại sao ngươi lại?
Trương Tinh Phong khó mà tin được. Nội đan sao lại có thể hấp thu nhanh như vậy? Đây không phải là nội đan thông thường, là viên nội đan của rồng a!
- Chủ nhân, ta căn bản đã đạt đến ngưỡng cửa của Hóa Hình kỳ, chỉ còn kém một chút mà thôi. Dựa vào nội đan mà chủ nhân ban cho, cho dù chỉ mới hấp thu được gần phân nửa, nhưng cũng đủ để giúp ta đột phá. Nội đan còn lại trong cơ thể sau này sẽ từ từ hấp thu!
Ngũ trảo thần long nói chuyện một lúc lâu, tự nhiên cũng trôi chảy hơn rất nhiều. Lúc này hắn hiển nhiên rất hưng phấn, cao hứng vì đạt đến Hóa Hình kỳ.
Trương Tinh Phong trong lòng đã minh bạch, chợt nhíu mày nói:
- Ngươi có thể đừng gọi ta là “chủ nhân” được không?
Trương Tinh Phong đối với danh xưng này cảm thấy không thoải mái chút nào.
- Vậy ta nên gọi “chủ nhân” là gì?
Ngũ trảo thần long nhíu nhíu mày, hiển nhiên là rất nghi hoặc. Một đại hán siêu cấp dũng mãnh lại có bộ dáng nghi hoặc, thật sự là rất buồn cười.
Trương Tinh Phong ngẫm nghĩ, nhìn sang Lang Phong, đột nhiên nói:
- Như thế này đi, ngươi đã đạt đến hóa hình, vậy thì ngươi hãy gọi ta là nhị ca, gọi Lang Phong là đại ca!
Trương Tinh Phong nhìn ngũ trảo thần long dưới hình dạng người, đã có không có cách đem nó làm tọa kỵ được nữa. Lúc này hắn vẫn rất cao hứng, ngũ trảo thần long đạt đến Hóa Hình kỳ hoàn toàn có thực lực của Đại La Kim Tiên, đối với bản thân sau này hành sự tại tu chân giới sẽ trợ giúp rất lớn.
- Hống hống! Tốt, nhị ca, đại ca, ta gọi là Oa Tạp Tu!
Ngũ trảo thần long cười hiền lành, nhìn Trương Tinh Phong và Lang Phong. Lang Phong hiển nhiên là rất cao hứng, một ngũ trảo thần long trở thành huynh đệ của mình, cảm giác thật sự rất sảng khoái.
- Oa Tạp Tu?
Trương Tinh Phong có chút nghi hoặc.
Ngũ trảo thần long dừng như cũng có chút không hiễu rõ, hắn nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu nói:
- Ta cũng không biết tại sao ta lại gọi là Oa Tạp Tu, nhưng mà khi ta vừa sinh ra đã biết tên mình cùng gia tộc rồi. Trong ký ức có nói, ký ức của long chi nhất tộc chúng ta đều được truyền thừa qua từng đời. Long tộc chúng ta là năm xưa bị lạc đến phàm nhân giới, long tộc chân chính không ở tại không gian này. Ai, không biết đến bao giờ mới có thể trở về nhà!
Oa Tạp Tu mặc dù có ký ức nhưng ký ức đó đều là quá khứ. Khi hắn được sinh ra, long chi nhất tộc của hắn đã không còn ở đó nữa.
- Oa Tạp Tu, cái tên này ta gọi không quen, ta gọi ngươi là Tiểu Long vậy!
Trương Tinh Phong cười nói.
Ngũ trảo thần long đối với Trương Tinh Phong trước mắt hiển nhiên vô cùng tín nhiệm. Nghe Trương Tinh Phong nói như vậy, hắn cao hứng hống lên:
- Ồ, Tiểu Long, Tiểu Long, hống hống, tên hay. Bất quá chỉ có đại ca, nhị ca, còn có hai vị đại tỷ này là có thể gọi. Người khác dám gọi, ta sẽ ăn thịt bọn chúng, hống hống!
Trương Tinh Phong ngẩn người. Tiểu Long này cũng không phải là ngu ngốc, nhìn ra được Phong Ngữ Yên và Nhạc Nguyệt cùng bọn hắn có quan hệ không bình thường. Trương Tinh Phong cười cười nói:
- Tiểu Long, bây giờ có muốn đi cùng bọn ta đến Tu Chân giới không?
Tiểu Long lập tức cao hứng, vung vung quyền đầu to lớn, hống lên vài tiếng nói:
- Tốt quá, ở chỗ này thật là buồn muốn chết, còn có kết giới vô hình nữa chứ, muốn đi cũng không đi được. Nhị ca, đi thôi!
Nói xong, chiến giáp màu đen trên thân liền sáng lên, quay đầu bay về hướng truyền tống thông đạo.
Trương Tinh Phong ngẩn người, không nghĩ đến tên gia hỏa này nói đi là đi liền, không khỏi cười cười, cùng mấy người Lang Phong bay về hướng truyền tống thông đạo.
- Hống, nhị ca, nhanh đến đây! Cái thông đạo này rốt cuộc là có chuyện gì?
Tiểu Long có vẻ rất nghi hoặc, nhưng trong nháy mắt liền cười ha hả:
- Hống, Tiểu Long ta cũng không phải là ngốc!
Tiểu Long có truyền thừa ký ức lâu đời của long chi nhất tộc, bất quá lúc bình thường không dùng tới nội dung về trận pháp thông đạo nên hắn cũng không để ý đến ký ức này. Lúc này hắn vừa chú ý, liền hiểu được nên làm như thế nào.
“Hống!” tiểu Long đắc ý hống lên một tiếng, quyền đầu to lớn đột nhiên sáng lên, hai quang cầu từ trong lòng bàn tay bay đến giữa trận pháp huyền diệu do hắc sắc quang trụ và thanh sắc quang trụ tạo thành.
“Oanh!”
Chỉ thấy hai quang trụ đột nhiên sáng lên, thiên địa nhất thời biến sắc. Nhưng chỉ trong nháy mắt, quang trụ đột nhiên biến mắt. Chính xác mà nói thì quang trụ chọc trời đã co rút lại, co rút lại nơi trận pháp thông đạo.
Trương Tinh Phong nhìn thấy tất cả, trong lòng kinh ngạc: “Thần thú không hổ là thần thú, nếu như là tiên nhân khởi động, cần phải án chiếu theo trận pháp từ từ bố trí tiên thạch. Không ngờ long tộc lại còn có bí kỹ như vậy!”
Trương Tinh Phong cũng không biết, ngũ trảo thần long là vương giả của long chi nhất tộc, bí kỹ long tộc Tiểu Long có được trong truyền thừa ký ức là nhiều và thâm ảo nhất, truyền thừa ký ức của long tộc bình thường không thể so sánh được.
Đoàn người Trương Tinh Phong đều rời khỏi “Phù Vân tiên phủ”, đem tiên phủ thu lại.
Trương Tinh Phong nhìn quang văn màu xanh đã hình thành thông đạo, trong lòng cực kỳ kích động. Thông đạo này chính là đường đến Tu Chân giới, chỉ cần đi qua là có thể trở về Thiên Tâm Tông của mấy ngàn năm trước, nơi nằm sâu trong tâm hồn của hắn.
- Sư đệ, mấy người chúng ta sẽ đi trước. Ngươi nhất định phải cố gắng, ta ở bên đó chờ ngươi!
Trương Tinh Phong xoay người với Tiêu Lâm.
Tiêu Lâm mỉm cười, ôm vòng eo thon nhỏ của Hồng Tiêu, cười đùa nói:
- Sư huynh, sư đệ ta cũng không cần vội. Có Hồng Tiêu ở cùng với ta, hắc hắc, không cần vội, không cần vội!
Trương Tinh Phong nhìn Tiêu Lâm ra vẻ ngoạn thế bất cung (1), cười cười. Hắn cũng không lo lắng, phúc khí của Tiêu Lâm so với hắn còn hơn nhiều, chỉ cần “Khai Thiên thần phủ” do thần nhân Bàn Cổ luyện hóa thành, chính là đỉnh phong của đỉnh cấp thần khí.
(1) Bỡn cợt với đời.
Bởi vì Khai thiên thần phủ đã sớm nhận chủ, cho nên mặc dù lúc này Tiêu Lâm vẫn chưa đủ công lực để sử dụng, nhưng thần khí vẫn có thể tự bảo hộ chủ nhân của mình. Có Khai Thiên thần phủ bảo hộ, Trương Tinh Phong còn phải lo lắng gì?
Trương Tinh Phong nhìn Phong Ngữ Yên bên cạnh. Lúc này Phong Ngữ Yên đang mặc “Hồng La phượng y”, mái tóc dài được buộc bằng một sợi dây màu đỏ, trên sợi dây còn có một cái tiểu hồ lô tinh xảo.
Tiểu hồ lô chỉ lớn bằng đầu ngón tay này chính là bảo bối của Phong Ngữ Yên. Phong Ngữ Yên đối với tu luyện không hề có hứng thú, nhưng đối với việc luyện chế mỹ tửu lại rất nhiệt tình. Cái hồ lô này là tiên khí do Trương Tinh Phong luyện chế chuyên dùng để chứa mỹ tửu. Hồ trung nhật nguyệt, hồ lô này lớn đủ chứa cả núi cả biển. Lúc này bên trong toàn là mỹ tửu, Trương Tinh Phong muốn uống cũng phải tốn khá nhiều nước bọt.
Bên kia Lang Phong và Nhạc Nguyệt cũng ở cùng một chỗ, mái tóc dài của Nhạc Nguyệt cũng tương tự được buộc một sợi dây được trang trí bằng một tiểu hồ lô. Khả năng luyện chế mỹ tửu của Nhạc Nguyệt không hề kém hơn so với Phong Ngữ Yên, Lang Phong cũng bị mỹ tửu của Nhạc Nguyệt giữ chân lại.
Lúc này bốn người đã tiến vào bên trong trận pháp.
- Sư huynh, bảo trọng!
Bên ngoài trận pháp, Tiêu Lâm run giọng nói. Sự quan tâm của Trương Tinh Phong đối với hắn phảng phất như một đại ca đối với tiểu đệ. Hắn có thể tu luyện nhanh như vậy, công lao của Trương Tinh Phong không hề nhỏ. Nên biết rằng đơn thuần tu luyện thân thể là vô cùng chậm chạp, Trương Tinh Phong đã dùng thực lực mạnh mẽ để trợ giúp hắn, giúp hắn đề cao và củng cố lực lượng. Lúc này Trương Tinh Phong phải rời đi, tâm tình của Tiêu Lâm người khác làm sao hiểu được.
Trương Tinh Phong mìm cười nói:
- Sư đệ, sư huynh tại Tu Chân giới chờ ngươi!
Mấy người Lang Phong bên cạnh cũng mỉm cười nhìn hai người Tiêu Lâm.
- Khởi động!
Trương Tinh Phong quay sang nói với Tiểu Long bên cạnh.
- Hống hống, xem Tiểu Long ta đây!
Long nguyên lực trên người tiểu Long phát ra kim sắc quang mang, trong nháy mắt bắn đến trận pháp giữa hai quang trụ. Quang văn lập tức bắt đầu sáng lên, hai thông đạo đồng thời mở ra.
Phảng phất như một cái lồng khí trong suốt, bao phủ lấy nhóm người Trương Tinh Phong. Năng lượng của truyền tống thông đạo khổng lồ bắt đầu phát động, thông đạo nối liền hai giới cuối cùng cũng đã hình thành.
“Tái kiến!” “Bảo trọng!”
Tiêu Lâm và Trương Tinh Phong lưu luyến chia tay.
- Ha ha ha, Trương Tinh Phong, đi chết đi!
Một âm thanh điên cuồng chợt vang lên, một quang cầu màu đen mạnh mẽ lao đến nhóm người Trương Tinh Phong, năng lượng cường đại khiến cho tất cả đều biến sắc.
Nghịch Tiêu Ma Quân!
Trương Tinh Phong trong lòng phát run. Không hay! Tên gia hỏa này không ngờ ẩn nhẫn lâu như vậy, đến lúc này mới tay. Thế nhưng không có thực lực của Đại La Kim Tiên, Trương Tinh Phong không dám xuất thủ. Bởi vì thông đạo đã hoàn toàn khởi động, hắn xuất thủ có thể làm thông đạo không ổn định. Nếu như thông đạo bị chấn động thì sẽ rất nguy hiểm!
Tiêu Lâm thân hình lóe lên. Thân thể hắn đã gần đạt đến Huyền Vũ chi thân đại thành, tốc độ cực nhanh, tuyệt đối không kém hơn Nghịch Tiêu Ma Quân lúc này.
- Chết đi!
Phách Tản phủ trên tay Tiêu lâm mãnh liệt bổ xuống quang cầu màu đen.
Thuấn di!
“Oanh!” Năng lượng cường đại mà Nghịch Tiêu Ma Quân tụ tập hơn mười năm người thường tuyệt đối không thể tưởng tượng được. Tiếng nổ khiến cho thiên địa biến sắc, vụ nổ dẫn động khí lưu hỗn loạn, hình thành cơn lốc chung quanh trận pháp. Đáng tiếc là cỗ năng lượng này không hoàn toàn oanh kích vào trận pháp, dư chấn của vụ nổ không làm ảnh hưởng chút nào đến trận pháp.
Tiêu Lâm trong nháy mắt đã đến bên cạnh Nghịch Tiêu Ma Quân. Thuấn di đã giúp hắn thoát khỏi tai nạn.
Thuấn di!
Nghịch Tiêu Ma Quân trong nháy mắt liền biến mất, xuất hiện giữa hai thông đạo bên ngoài trận pháp. Hắn điên cuồng vận khởi lực lượng toàn thân để làm trận pháp hỗn loạn!
Tiêu Lâm cực kỳ nôn nóng. Hắn biết nếu như Nghịch Tiêu Ma Quân thành công thì sẽ nguy hiểm ra sao. Mặc dù trận pháp này rất khó bị phá hủy, cho dù là Thiên Tiên cũng không thể, nhưng thực lực của Nghịch Tiêu Ma Quân quả thật rất cao, nói không chừng hắn có thể làm trạn pháp hỗn loạn.
Thuấn di!
Hắn nhất định phải ngăn cản Nghịch Tiêu Ma Quân!
Nghịch Tiêu Ma Quân nhìn Tiêu Lâm, trên mặt xuất hiện một nụ cười âm hiểm. Thân hình không không ngừng thuấn di, năng lượng tụ tập cũng càng lúc càng nhiều!
“Chết!”
Tiêu Lâm giống như đã phát điên, thân thể trong nháy mắt bộc phát năng lượng cường đại, trực tiếp sử dụng tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức khiến cho người ta sợ hãi, vượt xa trình độ bình thường của hắn.
Trương Tinh Phong cũng rất lo lắng, nhưng hắn lại không thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn. Chỉ còn một giây nữa bọn họ sẽ bị truyền tống, nhưng một giây này cũng đủ để phát sinh rất nhiều chuyện!
Nói thì chậm nhưng tốc độ của bọn họ thật sự quá nhanh, từ lúc Nghịch Tiêu Ma Quân xuất hiện đến lúc Tiêu Lâm bạo phát cũng không quá nửa giây.
Nghịch Tiêu Ma Quân thân hình dừng lại, hắn đã đánh giá sai tốc độ của Tiêu Lâm, không ngờ lại bị Tiêu Lâm trong nháy mắt tóm chặt. Thiết quyền của Tiêu Lâm không do dự đánh vào bụng hắn.
Nghịch Tiêu Ma Quân đã phát điên. Hắn tốt xấu gì cũng là một Ma Quân, hiện tại không ngờ lại bị một tu chân giả bình thường bức đến mức này. Bất quá, quyền đầu của tu chân giả này quả thật là nặng!
“Rốp!”
Tiếng xương cốt rạn nứt vang lên nhắc nhở Nghịch Tiêu Ma Quân, xương sườn của hắn đã gãy!
Ma Quân cao ngạo làm sao có thể chịu được một tu chân giả sỉ nhục như vậy! Ánh mắt của Nghịch Tiêu Ma Quân trở nên tàn nhẫn, quát lên:
- Ngươi hãy chết đi!
Nghịch Tiêu Ma Quân đem quang cầu năng lượng vốn chuẩn bị công kích trận pháp ném vào Tiêu Lâm.
Lúc này Tiêu Lâm đang ôm chặt Nghịch Tiêu Ma Quân, căn bản là không thể tránh được!
“Oanh!”
Năng lượng khổng lồ nổ tung, nhất thời không thể nhìn thấy gì!
“Sư đệ” “Tiêu Lâm!”
Đám người Trương Tinh Phong hoảng hốt kêu lên. Trương Tinh Phong đã muốn phát điên, Tiêu Lâm đều vì bọn hắn mà trở nên như vậy. Lúc này hắn thật sự muốn đem Nghịch Tiêu Ma Quân nghiền nát thành tro bụi.
- Lâm ca!
Tiếng khóc của Hồng Tiêu vang lên. Thân hình của Hồng Tiêu lóe lên, lao vào bên trong vụ nổ.
- Ha ha ha, tiểu gia hỏa, hãy theo ta đến Ma giới đi!
Thanh âm của Nghịch Tiêu Ma Quân đột nhiên vang lên. Nghịch Tiêu Ma Quân tại Ma giới căn cơ thâm hậu, tông môn tại Ma giới cũng là tông môn cường đại. Đến Ma giới sẽ từ từ hành hạ tên tu chân giả này! Đây là toan tính của Nghịch Tiêu Ma Quân lúc này. Hắn mang theo Tiêu Lâm đã trọng thương, lao về phía thông đạo đi đến Ma giới.
“Lâm ca, chúng ta nếu chết cũng phải chết cùng một chỗ!” Hồng tiêu cũng nhanh chóng lao vào bên trong thông đạo!
- A! Đây là cái gì? Là thần khí!
Thanh âm thảm thiết của Nghịch Tiêu Ma Quân vang lên.
Thần thức của Trương Tinh Phong chỉ nhìn thấy một thanh cự phủ trên người Tiêu Lâm đột nhiên phát sáng, sau đó bọn họ đã bị truyền tống đi!
/255
|