Trương Tinh Phong trong nháy mắt đã xuất hiện trên bầu trời Thác Bạt gia. Mây trắng vờn quanh thân, mái tóc bạc phiêu dật, quả thật trông giống như một thần tiên.
Trương Tinh Phong đột nhiên ngẩn người, bởi vì linh giác của hắn phát hiện trên bầu trời lại có thêm bốn người khác!
Tại Tu Chân Giới chỉ có đạt đến Nguyên Anh kỳ mới có thể ngự không phi hành. Đương nhiên đạt đến Kim Đan kỳ cũng có thể ngự kiếm phi hành.
Phàm Nhân giới này chẳng lẽ cũng có người tu luyện được phi kiếm. Nhưng muốn luyện chế được phi kiếm cấp thấp nhất cũng phải sử dụng đan hỏa của Kim Đan. Phàm Nhân giới này cũng có người luyện thành Kim Đan sao? Dùng võ nhập đạo không thể nào tu thành Kim Đan, càng huống chi luyện chế phi kiếm còn phải có nguyên liệu và phương pháp!
Nếu như không phải là nhờ phi kiếm, vậy thì những người này chính là ngự không. Ngự không thuật tại Tu Chân Giới cũng là tương đối được bảo mật. Ngự không thuật của các môn phái đều không giống nhau, hiệu quả cũng khác nhau, có loại tốc độ nhanh, cũng có loại tốc độ chậm.
Nhưng tại sao Phàm Nhân giới này lại có người biết ngự không thuật? Trương Tinh Phong cảm thấy đau đầu. Hắn từ trước đến giờ chưa từng nghĩ đến Phàm nhân giới này lại có nhiều cao thủ đến như vậy!
May mắn là hỗn độn lực của Trương Tinh Phong so với chân nguyên lực còn cao cấp hơn. Xem ra những người đó cũng không phát hiện ra hắn. Trương Tinh Phong cũng im lặng nhìn tình hình hỗn loạn bên dưới Thác Bạt gia.
- Các vị vì sao lại giết người của Thác Bạt gia chúng ta?
Thác Bạt Phong nhận thấy không thể dùng cứng được, liền quay về những người bịt mặt chung quanh lên tiếng chất vấn.
- Tiềm long đồ không phải là vật mà tiểu tử Thác Bạt Phong ngươi có thể nắm giữ. Tốt nhất là hãy đem ra đây, nếu không thì Thác Bạt gia hôm nay sẽ bị hủy diệt trên tay ngươi đấy!
Thanh âm của một lão lão già vang lên, hắn chậm rãi bước lên phía trước.
- Nhị trưởng lão, ngươi cũng không nên nóng vội. Tiềm long đồ này Mật Tông các ngươi không thể lấy đi!
Một người bịt mặt toàn thân toàn thân phát ra ánh sáng màu đen sậm chậm rãi nói.
Nhị trưởng lão ngừng lại, nhìn Hắc y nhân trên người bao phủ hắc quang nói:
- Chúc mừng chúc mừng, Trương tiên sinh hình như đã đột phá Thần chi cảnh rồi, lão hủ quả thật không bằng. Nhớ năm đó chúng ta đều là Nhất phẩm cảnh giới như nhau, không ngờ bây giờ chênh lệch lại lớn đến như vậy!
Nhị trưởng lão bất đắc dĩ thở dài, cảm khái không thôi. Hắn nhớ rất rõ tràng luận võ hai trăm năm trước. Năm đó Tử Thần cường đại phải rất gian nan mới có thể chiến thắng được hắn, đồng thời cũng kiến cho việc buôn bán của Trương gia phát triển đến Nguyên Mông.
- Tử Thần, đừng tưởng rằng Trương gia các ngươi có thể đoạt được Tiềm long đồ. Hừ!
Một lão già khuôn mặt xanh gầy, ánh mắt lạnh như băng thanh âm lạnh lùng nói.
- Vũ Văn huynh, không nên nóng nảy như vậy. Bây giờ ngay cả Tiềm long đồ còn chưa nhìn thấy. Chúng ta không nên tự sát hại lẫn nhau!
Thạch gia chủ thân hình mập mạp liền bước lên. Hắn nhìn về phía lão già gầy ốm này, trong lòng cảm thấy rất khinh bỉ. Vũ văn gia cũng chỉ có Lão tổ tông kia còn thuận mắt một chút. Lão già trước mặt này chẳng qua chỉ đạt đến Thiên chi cảnh lại kiêu ngạo như thế, xem ra chắc cũng sống không được lâu nữa!
- Các ngươi tốt xấu gì đều là những đại nhân vật của Thanh Long đại lục, hôm nay tại sao lại đến đây khi dễ Thác Bạt gia chúng ta như vậy?
Thác Bạt Phong tên ngốc này vẫn còn tưởng rằng các cao thủ trước mặt sẽ để ý đến thể diện mà bỏ qua cho hắn.
Tử Thần trong mắt chợt loé lên quang mang màu đen.
Thác Bạt Phong sợ hãi phát hiện ra sát khí vô biên của Tử Thần bỗng nhiên bao trùm lấy hắn. Thực lực của hắn đã đạt đến Thiên chi cảnh cũng không có phương pháp nào ngăn cản được.
Sát khí mãnh liệt như từng cơn sóng lớn đổ ập vào. Thác Bạt Phong cố gắng chống đỡ, nhưng hắn lại phát hiện ra bản thân mình giống như đang ở trong một đại dương mêng mông, hô hấp cũng trở nên khó khăn. Sát khí càng ngày càng mạnh, Thác Bạt Phong trên người mồ hôi không ngừng chảy ra, thủ hạ nên cạnh không ai có thể giúp được hắn ......
Đột nhiên tất cả đều dừng lại, sát khí kinh khủng biến mất, giống như nó chưa từng tồn tại. Thác Bạt Phong lập tức dùng kiếm của mình chống đỡ thân thể. Hắn sợ hãi nhìn Tử Thần trước mặt, lại nhìn y phục trên người mình đã ướt đẫm, trong lòng hoảng sợ, Tử Thần không cần ra tay, lại có thể khiến thân thể hắn mất nước dần dần trở nên hư thoát, mất đi chiến đấu lực. Không hổ là thiên hạ đệ nhất sát thủ, tung hoành thiên hạ cả trăm năm, địa vị cho đến bây giờ vẫn chưa từng lung lay!
- Tiểu tử ngươi không có tư cách xen miệng vào khi chúng ta nói chuyện!
Thanh âm của Tử Thần không có một chút cảm tình nào, cực kỳ băng lãnh, khiến cho những người nghe được đều cảm thấy toàn thân run lên.
***********
Trên bầu trời của Thác Bạt gia.
- Tả tiên sinh, ngài nhìn xem tên Tử Thần này hình như công lực đã vượt qua đám Lão bất tử kia của chúng ta. Ngài nói thử xem trong số mấy đồ đệ của ngài có ai có thể thắng được hắn hay không?
Một thanh âm điềm tĩnh thản nhiên ôn hòa vang lên.
Linh giác của Trương Tinh Phong lập tức vẽ ra hình dạng của một lão hòa thượng lông mày trắng hiền lành.
- Trí trưởng lão, chẳng lẽ ngài nghĩ rằng những người này dùng võ nhập đạo có thể so với chúng ta sao?
Thanh âm rất trong trẻo, nghe giống như một đứa trẻ.
- Hai tên gia hỏa các ngươi tại sao lại không lên tiếng, chẳng lẽ hai người chúng ta còn không đủ tư cách để nói chuyện với các ngươi hay sao? Ân ...... Một người hình như là của người của Mật Tông, nhưng khí tức lại không giống như Mộc Lạc, hơn nữa công lực cũng không bằng lão già Mộc Lạc kia. Còn một người ...... Ân ...... Không đúng ...... Không thể nào ...... Tiểu tử ngươi là Tu ma giả?
Thanh âm của Tả tiên sinh đột nhiên trở nên cao vút, trong mắt thần quang lóe lên, bắn thẳng đến một đám mây trắng dày cách đó không xa.
- Tả tiên sinh, chẳng lẽ chỉ có ma điện các ngươi mới có thể Tu ma hay sao? Ngươi tốt nhất đừng nên chọc đến ta, nếu không, hừ!
Trương Tinh Phong đột nhiên ngẩn người. Trong nháy mắt lửa giận trong lòng hắn điên cuồng bừng lên tựa như núi lửa phun trào. Nhưng vẻ mặt của hắn thì lại trở nên lạnh lùng.
- Bần tăng là Mật Tông Đại trưởng lão, xin ra mắt Thiếu Lâm thánh địa Trí trưởng lão, Ma Tông thánh địa —— Ma điện Tả tiên sinh. Còn vị bên cạnh này, xin thứ cho tại hạ kiến thức nông cạn.
Thanh âm ôn hòa đột nhiên vang lên từ một khoảng không trên bầu trời.
Tả tiên sinh vừa rồi dường như hơi bất ngờ vì thái độ kiêu ngạo của người lạ mặt kia, nhưng sau đó liền lập tức mỉm cười nói:
- Các hạ nói quả thật không sai, Tu ma đích xác là có rất nhiều pháp môn. Phương pháp tu luyện của các hạ quả thật là không giống với Ma điện chúng ta, xin thứ cho tại hạ lỗ mãng!
Thanh âm trong trẻo như một hài đồng lại nói ra những lời văn vẻ lịch sự, quả thật là làm cho người ta cảm thấy quái dị. Nhưng những người ở nơi này lại không ai cảm thấy như vậy.
Người lạ mặt kia cũng cảm thấy bất ngờ. Tả tiên sinh tại ma điện địa vị chỉ dưới một người mà trên cả vạn người, công lực càng cao thâm không thể lường, lại bỗng nhiên lên tiếng xin lỗi hắn, trách không được Ma Tông có thể tồn tại lâu đến như vậy. Đường đường là Ma điện Tả tiên sinh không ngờ lại có thể nhẫn nhịn như vậy.
- Ha ha ...... Tả tiên sinh khiêm nhường rồi. Tại hạ vì lời nói vừa rồi xin bồi tội với Tả tiên sinh. Ồ, mọi người hãy nhìn bên dưới đi!
Người xa lạ đột nhiên thái độ trở nên khiêm tốn, khác hẳn với vẻ cuồng ngạo vừa rồi, phảng phất như là hai người khác nhau vậy.
Tất cả mọi người đều nhìn xuống phía dưới. Nhưng đại bộ phận linh giác của Trương Tinh Phong thì lại dán chặt vào người lạ mặt kia.
*********************************
- Được, các ngươi đã khinh thường Thác Bạt gia chúng ta như vậy.Bày trận!
Thác Bạt Phong đột nhiên quát lớn một tiếng. Hai phần ba cao thủ phía sau hắn đều vọt lên phía trước.
- Huyền Vũ Đồng Tường Bích Thiết Trận!
Lão già của Vũ văn gia đích đột nhiên khiếp sợ hô lớn.
Cũng khó trách hắn khiếp sợ. "Huyền Vũ Đồng Tường Bích Thiết Trận" là một trận pháp phòng ngự cực mạnh, nhưng nó cũng yêu cầu điều kiện rất hà khắc. Cần phải có một trăm linh tám Tiên thiên cao thủ, hơn nữa công lực còn phải tương đương nhau. Nếu có người nào đó công lực cao hơn, sẽ làm cho cả trận pháp mất đi cân bằng. Một trăm linh tám Tiên thiên cao thủ công lực tương đương không phải muốn có là có được!
Thực lực của một bá tức gia tộc lại cường đại như vậy, khiến cho mọi người kinh ngạc. Nhưng cho dù là vậy cũng không thể ngăn cản được những cường giả đỉnh cấp của Thanh Long đại lục.
Thác Bạt Phong tên gia hỏa kia xem ra cũng không ngốc. Hắn không để cho một trăm linh tám người này vây quanh tất cả mọi người, mà là đứng ở phía sau ngăn cản người khác truy kích.
- Kế hoạch thứ hai!
Thác Bạt Phong quát lớn một tiếng. Hơn ba mươi cao thủ của Thác Bạt gia phân biệt phóng về các hướng khác nhau!
Một vài cao thủ của các đại thế gia lập tức bắt đầu công kích. Nơi này người mạnh nhất chính là Tử Thần đã đột phá Thần chi cảnh, còn có gần mười cao thủ Thần chi cảnh khác. Nhị trưởng lão của Mật Tông cùng với Cố Kỳ đã đạt đến Thần chi cảnh, còn có một số nhân vật thần bí của Lý thị thế gia đều dứng yên chờ đợi.
Trương Tinh Phong cũng phải cảm thán. Lúc đầu hắn còn tưởng rằng Thần chi cảnh chính là cảnh giới cao nhất tại Thanh Long đại lục. Xem ra lúc trước hắn vẫn còn chưa hiểu rõ về các thế lực này. Hôm nay mới được chứng kiến, bên dưới thì có đến gần mười cao thủ Thần chi cảnh, bên cạnh mình thì đang có bốn cao thủ khác. Người lạ mặt kia và Mật Tông Đại trưởng lão đều là Nguyên Anh cảnh giới. Tả tiên sinh dường như đã đạt đến Xuất Khiếu trung kỳ. Còn Trí trưởng lão dường như đã đạt đến Xuất Khiếu hậu kỳ!
May mắn là hỗn độn lực của Trương Tinh Phong có cấp bậc cao hơn, mới có thể nhìn ra được. Trương Tinh Phong đích linh giác cẩn thận quan sát người lạ mặt kia. Lúc này hắn cảm thấy người kia đột nhiên bay đi như một tia chớp. Tốc độ kinh người!
Trương Tinh Phong trong mắt hàn quang lóe lên, khóe miệng nở một nụ cười lạnh. Chân đạp Tử Nhận, dùng một tốc độ còn kinh khủng hơn bay về hướng người lạ mặt kia!
Trí trưởng lão và Tả tiên sinh quan sát thấy tốc độ của hai người cũng không thể nói được lời nào. Tốc độ như vậy, bọn họ không thể nào theo kịp được!
Trương Tinh Phong dựa vào đỉnh cấp tiên khí Tử Nhận mới có thể đạt đến tốc độ này. Người kia chỉ có thực lực Nguyên Anh kỳ tại sao tốc độ lại nhanh đến như vậy?
Trương Tinh Phong đột nhiên ngẩn người, bởi vì linh giác của hắn phát hiện trên bầu trời lại có thêm bốn người khác!
Tại Tu Chân Giới chỉ có đạt đến Nguyên Anh kỳ mới có thể ngự không phi hành. Đương nhiên đạt đến Kim Đan kỳ cũng có thể ngự kiếm phi hành.
Phàm Nhân giới này chẳng lẽ cũng có người tu luyện được phi kiếm. Nhưng muốn luyện chế được phi kiếm cấp thấp nhất cũng phải sử dụng đan hỏa của Kim Đan. Phàm Nhân giới này cũng có người luyện thành Kim Đan sao? Dùng võ nhập đạo không thể nào tu thành Kim Đan, càng huống chi luyện chế phi kiếm còn phải có nguyên liệu và phương pháp!
Nếu như không phải là nhờ phi kiếm, vậy thì những người này chính là ngự không. Ngự không thuật tại Tu Chân Giới cũng là tương đối được bảo mật. Ngự không thuật của các môn phái đều không giống nhau, hiệu quả cũng khác nhau, có loại tốc độ nhanh, cũng có loại tốc độ chậm.
Nhưng tại sao Phàm Nhân giới này lại có người biết ngự không thuật? Trương Tinh Phong cảm thấy đau đầu. Hắn từ trước đến giờ chưa từng nghĩ đến Phàm nhân giới này lại có nhiều cao thủ đến như vậy!
May mắn là hỗn độn lực của Trương Tinh Phong so với chân nguyên lực còn cao cấp hơn. Xem ra những người đó cũng không phát hiện ra hắn. Trương Tinh Phong cũng im lặng nhìn tình hình hỗn loạn bên dưới Thác Bạt gia.
- Các vị vì sao lại giết người của Thác Bạt gia chúng ta?
Thác Bạt Phong nhận thấy không thể dùng cứng được, liền quay về những người bịt mặt chung quanh lên tiếng chất vấn.
- Tiềm long đồ không phải là vật mà tiểu tử Thác Bạt Phong ngươi có thể nắm giữ. Tốt nhất là hãy đem ra đây, nếu không thì Thác Bạt gia hôm nay sẽ bị hủy diệt trên tay ngươi đấy!
Thanh âm của một lão lão già vang lên, hắn chậm rãi bước lên phía trước.
- Nhị trưởng lão, ngươi cũng không nên nóng vội. Tiềm long đồ này Mật Tông các ngươi không thể lấy đi!
Một người bịt mặt toàn thân toàn thân phát ra ánh sáng màu đen sậm chậm rãi nói.
Nhị trưởng lão ngừng lại, nhìn Hắc y nhân trên người bao phủ hắc quang nói:
- Chúc mừng chúc mừng, Trương tiên sinh hình như đã đột phá Thần chi cảnh rồi, lão hủ quả thật không bằng. Nhớ năm đó chúng ta đều là Nhất phẩm cảnh giới như nhau, không ngờ bây giờ chênh lệch lại lớn đến như vậy!
Nhị trưởng lão bất đắc dĩ thở dài, cảm khái không thôi. Hắn nhớ rất rõ tràng luận võ hai trăm năm trước. Năm đó Tử Thần cường đại phải rất gian nan mới có thể chiến thắng được hắn, đồng thời cũng kiến cho việc buôn bán của Trương gia phát triển đến Nguyên Mông.
- Tử Thần, đừng tưởng rằng Trương gia các ngươi có thể đoạt được Tiềm long đồ. Hừ!
Một lão già khuôn mặt xanh gầy, ánh mắt lạnh như băng thanh âm lạnh lùng nói.
- Vũ Văn huynh, không nên nóng nảy như vậy. Bây giờ ngay cả Tiềm long đồ còn chưa nhìn thấy. Chúng ta không nên tự sát hại lẫn nhau!
Thạch gia chủ thân hình mập mạp liền bước lên. Hắn nhìn về phía lão già gầy ốm này, trong lòng cảm thấy rất khinh bỉ. Vũ văn gia cũng chỉ có Lão tổ tông kia còn thuận mắt một chút. Lão già trước mặt này chẳng qua chỉ đạt đến Thiên chi cảnh lại kiêu ngạo như thế, xem ra chắc cũng sống không được lâu nữa!
- Các ngươi tốt xấu gì đều là những đại nhân vật của Thanh Long đại lục, hôm nay tại sao lại đến đây khi dễ Thác Bạt gia chúng ta như vậy?
Thác Bạt Phong tên ngốc này vẫn còn tưởng rằng các cao thủ trước mặt sẽ để ý đến thể diện mà bỏ qua cho hắn.
Tử Thần trong mắt chợt loé lên quang mang màu đen.
Thác Bạt Phong sợ hãi phát hiện ra sát khí vô biên của Tử Thần bỗng nhiên bao trùm lấy hắn. Thực lực của hắn đã đạt đến Thiên chi cảnh cũng không có phương pháp nào ngăn cản được.
Sát khí mãnh liệt như từng cơn sóng lớn đổ ập vào. Thác Bạt Phong cố gắng chống đỡ, nhưng hắn lại phát hiện ra bản thân mình giống như đang ở trong một đại dương mêng mông, hô hấp cũng trở nên khó khăn. Sát khí càng ngày càng mạnh, Thác Bạt Phong trên người mồ hôi không ngừng chảy ra, thủ hạ nên cạnh không ai có thể giúp được hắn ......
Đột nhiên tất cả đều dừng lại, sát khí kinh khủng biến mất, giống như nó chưa từng tồn tại. Thác Bạt Phong lập tức dùng kiếm của mình chống đỡ thân thể. Hắn sợ hãi nhìn Tử Thần trước mặt, lại nhìn y phục trên người mình đã ướt đẫm, trong lòng hoảng sợ, Tử Thần không cần ra tay, lại có thể khiến thân thể hắn mất nước dần dần trở nên hư thoát, mất đi chiến đấu lực. Không hổ là thiên hạ đệ nhất sát thủ, tung hoành thiên hạ cả trăm năm, địa vị cho đến bây giờ vẫn chưa từng lung lay!
- Tiểu tử ngươi không có tư cách xen miệng vào khi chúng ta nói chuyện!
Thanh âm của Tử Thần không có một chút cảm tình nào, cực kỳ băng lãnh, khiến cho những người nghe được đều cảm thấy toàn thân run lên.
***********
Trên bầu trời của Thác Bạt gia.
- Tả tiên sinh, ngài nhìn xem tên Tử Thần này hình như công lực đã vượt qua đám Lão bất tử kia của chúng ta. Ngài nói thử xem trong số mấy đồ đệ của ngài có ai có thể thắng được hắn hay không?
Một thanh âm điềm tĩnh thản nhiên ôn hòa vang lên.
Linh giác của Trương Tinh Phong lập tức vẽ ra hình dạng của một lão hòa thượng lông mày trắng hiền lành.
- Trí trưởng lão, chẳng lẽ ngài nghĩ rằng những người này dùng võ nhập đạo có thể so với chúng ta sao?
Thanh âm rất trong trẻo, nghe giống như một đứa trẻ.
- Hai tên gia hỏa các ngươi tại sao lại không lên tiếng, chẳng lẽ hai người chúng ta còn không đủ tư cách để nói chuyện với các ngươi hay sao? Ân ...... Một người hình như là của người của Mật Tông, nhưng khí tức lại không giống như Mộc Lạc, hơn nữa công lực cũng không bằng lão già Mộc Lạc kia. Còn một người ...... Ân ...... Không đúng ...... Không thể nào ...... Tiểu tử ngươi là Tu ma giả?
Thanh âm của Tả tiên sinh đột nhiên trở nên cao vút, trong mắt thần quang lóe lên, bắn thẳng đến một đám mây trắng dày cách đó không xa.
- Tả tiên sinh, chẳng lẽ chỉ có ma điện các ngươi mới có thể Tu ma hay sao? Ngươi tốt nhất đừng nên chọc đến ta, nếu không, hừ!
Trương Tinh Phong đột nhiên ngẩn người. Trong nháy mắt lửa giận trong lòng hắn điên cuồng bừng lên tựa như núi lửa phun trào. Nhưng vẻ mặt của hắn thì lại trở nên lạnh lùng.
- Bần tăng là Mật Tông Đại trưởng lão, xin ra mắt Thiếu Lâm thánh địa Trí trưởng lão, Ma Tông thánh địa —— Ma điện Tả tiên sinh. Còn vị bên cạnh này, xin thứ cho tại hạ kiến thức nông cạn.
Thanh âm ôn hòa đột nhiên vang lên từ một khoảng không trên bầu trời.
Tả tiên sinh vừa rồi dường như hơi bất ngờ vì thái độ kiêu ngạo của người lạ mặt kia, nhưng sau đó liền lập tức mỉm cười nói:
- Các hạ nói quả thật không sai, Tu ma đích xác là có rất nhiều pháp môn. Phương pháp tu luyện của các hạ quả thật là không giống với Ma điện chúng ta, xin thứ cho tại hạ lỗ mãng!
Thanh âm trong trẻo như một hài đồng lại nói ra những lời văn vẻ lịch sự, quả thật là làm cho người ta cảm thấy quái dị. Nhưng những người ở nơi này lại không ai cảm thấy như vậy.
Người lạ mặt kia cũng cảm thấy bất ngờ. Tả tiên sinh tại ma điện địa vị chỉ dưới một người mà trên cả vạn người, công lực càng cao thâm không thể lường, lại bỗng nhiên lên tiếng xin lỗi hắn, trách không được Ma Tông có thể tồn tại lâu đến như vậy. Đường đường là Ma điện Tả tiên sinh không ngờ lại có thể nhẫn nhịn như vậy.
- Ha ha ...... Tả tiên sinh khiêm nhường rồi. Tại hạ vì lời nói vừa rồi xin bồi tội với Tả tiên sinh. Ồ, mọi người hãy nhìn bên dưới đi!
Người xa lạ đột nhiên thái độ trở nên khiêm tốn, khác hẳn với vẻ cuồng ngạo vừa rồi, phảng phất như là hai người khác nhau vậy.
Tất cả mọi người đều nhìn xuống phía dưới. Nhưng đại bộ phận linh giác của Trương Tinh Phong thì lại dán chặt vào người lạ mặt kia.
*********************************
- Được, các ngươi đã khinh thường Thác Bạt gia chúng ta như vậy.Bày trận!
Thác Bạt Phong đột nhiên quát lớn một tiếng. Hai phần ba cao thủ phía sau hắn đều vọt lên phía trước.
- Huyền Vũ Đồng Tường Bích Thiết Trận!
Lão già của Vũ văn gia đích đột nhiên khiếp sợ hô lớn.
Cũng khó trách hắn khiếp sợ. "Huyền Vũ Đồng Tường Bích Thiết Trận" là một trận pháp phòng ngự cực mạnh, nhưng nó cũng yêu cầu điều kiện rất hà khắc. Cần phải có một trăm linh tám Tiên thiên cao thủ, hơn nữa công lực còn phải tương đương nhau. Nếu có người nào đó công lực cao hơn, sẽ làm cho cả trận pháp mất đi cân bằng. Một trăm linh tám Tiên thiên cao thủ công lực tương đương không phải muốn có là có được!
Thực lực của một bá tức gia tộc lại cường đại như vậy, khiến cho mọi người kinh ngạc. Nhưng cho dù là vậy cũng không thể ngăn cản được những cường giả đỉnh cấp của Thanh Long đại lục.
Thác Bạt Phong tên gia hỏa kia xem ra cũng không ngốc. Hắn không để cho một trăm linh tám người này vây quanh tất cả mọi người, mà là đứng ở phía sau ngăn cản người khác truy kích.
- Kế hoạch thứ hai!
Thác Bạt Phong quát lớn một tiếng. Hơn ba mươi cao thủ của Thác Bạt gia phân biệt phóng về các hướng khác nhau!
Một vài cao thủ của các đại thế gia lập tức bắt đầu công kích. Nơi này người mạnh nhất chính là Tử Thần đã đột phá Thần chi cảnh, còn có gần mười cao thủ Thần chi cảnh khác. Nhị trưởng lão của Mật Tông cùng với Cố Kỳ đã đạt đến Thần chi cảnh, còn có một số nhân vật thần bí của Lý thị thế gia đều dứng yên chờ đợi.
Trương Tinh Phong cũng phải cảm thán. Lúc đầu hắn còn tưởng rằng Thần chi cảnh chính là cảnh giới cao nhất tại Thanh Long đại lục. Xem ra lúc trước hắn vẫn còn chưa hiểu rõ về các thế lực này. Hôm nay mới được chứng kiến, bên dưới thì có đến gần mười cao thủ Thần chi cảnh, bên cạnh mình thì đang có bốn cao thủ khác. Người lạ mặt kia và Mật Tông Đại trưởng lão đều là Nguyên Anh cảnh giới. Tả tiên sinh dường như đã đạt đến Xuất Khiếu trung kỳ. Còn Trí trưởng lão dường như đã đạt đến Xuất Khiếu hậu kỳ!
May mắn là hỗn độn lực của Trương Tinh Phong có cấp bậc cao hơn, mới có thể nhìn ra được. Trương Tinh Phong đích linh giác cẩn thận quan sát người lạ mặt kia. Lúc này hắn cảm thấy người kia đột nhiên bay đi như một tia chớp. Tốc độ kinh người!
Trương Tinh Phong trong mắt hàn quang lóe lên, khóe miệng nở một nụ cười lạnh. Chân đạp Tử Nhận, dùng một tốc độ còn kinh khủng hơn bay về hướng người lạ mặt kia!
Trí trưởng lão và Tả tiên sinh quan sát thấy tốc độ của hai người cũng không thể nói được lời nào. Tốc độ như vậy, bọn họ không thể nào theo kịp được!
Trương Tinh Phong dựa vào đỉnh cấp tiên khí Tử Nhận mới có thể đạt đến tốc độ này. Người kia chỉ có thực lực Nguyên Anh kỳ tại sao tốc độ lại nhanh đến như vậy?
/255
|