Mao Diên Thọ xin phép được nhìn kỹ rồi thất sắc quỳ tâu:
- Bẩm chúa công, đây nhất định không phải Vương Chiêu Quân , mà chỉ là một người có khuôn mặt giống Chiêu Quân mà thôi . Như thế này là Hán đế đã đem Chiêu Quân giả để lừa Chúa công rồi.
Phiên vương đùng đùng nổi giận, thét quân lính đem Chiêu Quân giả cùng tám cung nữ theo hầu giam hết cả vào lãnh cung, rồi trách tội Lâu nguyên soái là khi quân để mạo công, và thét vũ sĩ đem Lâu nguyên soái ra chém . Nhưng Mao Diên Thọ đã bước ra bênh vực che chở, bảo đó không phải là tội của Lâu nguyên soái, vì ai cũng có thể lầm lẫn như thế . Nhưng Phiên vương đã không nghe, mà còn trách mắng luôn cả Mao Diên Thọ đã lầm lẫn tiến cử người không xứng đáng . Mao Diên Thọ đành im lặng . Các đại thần Phiên triều đều theo nhau ra xin tội cho Lâu nguyên soái, nhưng Phiên vương hét lớn:
- Ý ta đã quyết ai còn xin cho Lâu Lý Thụ thì cũng bị chém.
Lâu nguyên soái đang bị vũ sĩ ập lại trói thì có lính vào báo là vị tăng xin triều kiến . Nguyên vị tăng được Phiên vương mời ở lại chùa Phục Long để tạ Ơn, bất đốt tay biết Lâu nguyên soái bị tội chết, liền tìm tới cứu . Phiên vương nghe nói vị tăng đến thì cung kính tiếp đón . Vị tăng nói:
- Chúa công vì một mỹ nhân mà giết một đại tướng, e rằng dân chúng chê cười . Lỗi không phải ở Lâu nguyên soái, mà ở Hán triều gian dối . Vậy xin chúa công cho Lâu nguyên soái đem binh hỏi tội Hán triều để chuộc lại sự lầm lẫn.
Phiên vương nghe vậy dịu giọng hỏi:
- Lần này ngoài Chiêu Quân, quả nhân có nên chiếm đất đai của Hán triều không, xin thánh sư chỉ giùm.
Vị tăng ngẫm nghĩ rồi nói:
- Nhà Hán chưa tuyệt, chỉ cần có mỹ nhân là được rồi.
Phiên vương vui vẻ nói:
- Nếu vậy lại phải nhờ thánh sư nhọc công lần nữa.
Rồi sai người vào cung lấy bức chân dung Chiêu Quân , đưa cho Lâu nguyên soái mà dặn dò phải xem xét cho thật kỹ . Lâu nguyên soái lạy tạ mà nhận.
Ít ngày sau, gặp ngày tốt, Lâu nguyên soái lại đem hai chục vạn tinh binh lên đường tới Nhạn môn quan . Lần này Cáp Hổ làm tiên phong.
Hiện tại Lý Quảng đã được phái tới trấn thủ Nhạn môn quan, thành trì hào lũy được tu bổ và gia tăng phương tiện phòng thủ . Lý Quảng biết là sớm muộn Chiêu Quân giả cũng bị phát giác, và Phiên binh sẽ trở lại xâm lăng . Lý nguyên soái tấ tnhiên không sợ Phiên binh dũng mãnh, mà chỉ ngại yêu pháp của giặc.
Một hôm Lý nguyên soái đang ngồi nghĩ cách phòng thủ sao cho hữu hiệu, thì lính vào báo là Phiên binh đã ùn ùn keó tới và hạ trại ở bên ngoài cửa quan . Lý nguyên soái giật mình vội triệu tập chư tướng ban lệnh phòng thủ nghiêm ngặt, rồi thân lên măt. thành nhìn ra xa, thấy Phiên binh đông như kiến cỏ, cờ xí rợp trời, trại đóng san sát, lấy làm lo ngại lắm.
Hôm sau tướng tiên phong của Phiên quốc là Cáp Hổ dẫn quân tới khiên chiến, lớn tướng chửi mắng Hán triều gian dối, và doa. là không nạp Chiêu Quân thật thì lần này tràn vào giết hết dân chúng, đến cả con gà con chó cũng không còn.
Lý nguyên soái không biết làm sao, sai tướng ra nghênh chiến thì sợ là không thắng, vì tinh thần quân binh đã sút, tướng giỏi lại chẳng còn ai, bèn nghĩ kế hoãn binh, một mặt viết biểu cấp báo về kinh đô, một mặt dẫn chư tướng lên mặt thành mà nói:
- Chẳng hay Phiên tướng đó là ai ?
- Ta là Cáp Hổ tiên phong đây.
- Thiên tử đã nạp Chiêu Quân rồi, sao còn động binh ?
- Cát Hổ giận dữ quát lớn:
- Đừng có giả vờ . Hán đế đã nạp Chiêu Quân giả, nên bọn ta lại phải một phen vất vả tới đây.
Lý nguyên soái nói:
- Chiêu Quân thật hay giả, bổn soái nào có hay biết . Thật hay giả rồi hỏi ra sẽ rõ, việc gì phải động binh cho khốn khổ sinh linh . Vậy tướng quân hãy án binh bất động, chờ b^?n soái báo về triều, sẽ có cách giải quyết.
Cáp Hổ ngẫm nghĩ lấy làm phải, liền quay về báo lại với Lâu nguyên soái . Lâu nguyên soái hỏi ý kiến vị tăng . Vị tăng bảo là Lý Quảng noí đúng, vậy cứ chờ xem sao.
Nhờ kế hoãn binh này mà Lý nguyên soái có thời giờ gia tăng các phương tiện phòng thủ.
- Bẩm chúa công, đây nhất định không phải Vương Chiêu Quân , mà chỉ là một người có khuôn mặt giống Chiêu Quân mà thôi . Như thế này là Hán đế đã đem Chiêu Quân giả để lừa Chúa công rồi.
Phiên vương đùng đùng nổi giận, thét quân lính đem Chiêu Quân giả cùng tám cung nữ theo hầu giam hết cả vào lãnh cung, rồi trách tội Lâu nguyên soái là khi quân để mạo công, và thét vũ sĩ đem Lâu nguyên soái ra chém . Nhưng Mao Diên Thọ đã bước ra bênh vực che chở, bảo đó không phải là tội của Lâu nguyên soái, vì ai cũng có thể lầm lẫn như thế . Nhưng Phiên vương đã không nghe, mà còn trách mắng luôn cả Mao Diên Thọ đã lầm lẫn tiến cử người không xứng đáng . Mao Diên Thọ đành im lặng . Các đại thần Phiên triều đều theo nhau ra xin tội cho Lâu nguyên soái, nhưng Phiên vương hét lớn:
- Ý ta đã quyết ai còn xin cho Lâu Lý Thụ thì cũng bị chém.
Lâu nguyên soái đang bị vũ sĩ ập lại trói thì có lính vào báo là vị tăng xin triều kiến . Nguyên vị tăng được Phiên vương mời ở lại chùa Phục Long để tạ Ơn, bất đốt tay biết Lâu nguyên soái bị tội chết, liền tìm tới cứu . Phiên vương nghe nói vị tăng đến thì cung kính tiếp đón . Vị tăng nói:
- Chúa công vì một mỹ nhân mà giết một đại tướng, e rằng dân chúng chê cười . Lỗi không phải ở Lâu nguyên soái, mà ở Hán triều gian dối . Vậy xin chúa công cho Lâu nguyên soái đem binh hỏi tội Hán triều để chuộc lại sự lầm lẫn.
Phiên vương nghe vậy dịu giọng hỏi:
- Lần này ngoài Chiêu Quân, quả nhân có nên chiếm đất đai của Hán triều không, xin thánh sư chỉ giùm.
Vị tăng ngẫm nghĩ rồi nói:
- Nhà Hán chưa tuyệt, chỉ cần có mỹ nhân là được rồi.
Phiên vương vui vẻ nói:
- Nếu vậy lại phải nhờ thánh sư nhọc công lần nữa.
Rồi sai người vào cung lấy bức chân dung Chiêu Quân , đưa cho Lâu nguyên soái mà dặn dò phải xem xét cho thật kỹ . Lâu nguyên soái lạy tạ mà nhận.
Ít ngày sau, gặp ngày tốt, Lâu nguyên soái lại đem hai chục vạn tinh binh lên đường tới Nhạn môn quan . Lần này Cáp Hổ làm tiên phong.
Hiện tại Lý Quảng đã được phái tới trấn thủ Nhạn môn quan, thành trì hào lũy được tu bổ và gia tăng phương tiện phòng thủ . Lý Quảng biết là sớm muộn Chiêu Quân giả cũng bị phát giác, và Phiên binh sẽ trở lại xâm lăng . Lý nguyên soái tấ tnhiên không sợ Phiên binh dũng mãnh, mà chỉ ngại yêu pháp của giặc.
Một hôm Lý nguyên soái đang ngồi nghĩ cách phòng thủ sao cho hữu hiệu, thì lính vào báo là Phiên binh đã ùn ùn keó tới và hạ trại ở bên ngoài cửa quan . Lý nguyên soái giật mình vội triệu tập chư tướng ban lệnh phòng thủ nghiêm ngặt, rồi thân lên măt. thành nhìn ra xa, thấy Phiên binh đông như kiến cỏ, cờ xí rợp trời, trại đóng san sát, lấy làm lo ngại lắm.
Hôm sau tướng tiên phong của Phiên quốc là Cáp Hổ dẫn quân tới khiên chiến, lớn tướng chửi mắng Hán triều gian dối, và doa. là không nạp Chiêu Quân thật thì lần này tràn vào giết hết dân chúng, đến cả con gà con chó cũng không còn.
Lý nguyên soái không biết làm sao, sai tướng ra nghênh chiến thì sợ là không thắng, vì tinh thần quân binh đã sút, tướng giỏi lại chẳng còn ai, bèn nghĩ kế hoãn binh, một mặt viết biểu cấp báo về kinh đô, một mặt dẫn chư tướng lên mặt thành mà nói:
- Chẳng hay Phiên tướng đó là ai ?
- Ta là Cáp Hổ tiên phong đây.
- Thiên tử đã nạp Chiêu Quân rồi, sao còn động binh ?
- Cát Hổ giận dữ quát lớn:
- Đừng có giả vờ . Hán đế đã nạp Chiêu Quân giả, nên bọn ta lại phải một phen vất vả tới đây.
Lý nguyên soái nói:
- Chiêu Quân thật hay giả, bổn soái nào có hay biết . Thật hay giả rồi hỏi ra sẽ rõ, việc gì phải động binh cho khốn khổ sinh linh . Vậy tướng quân hãy án binh bất động, chờ b^?n soái báo về triều, sẽ có cách giải quyết.
Cáp Hổ ngẫm nghĩ lấy làm phải, liền quay về báo lại với Lâu nguyên soái . Lâu nguyên soái hỏi ý kiến vị tăng . Vị tăng bảo là Lý Quảng noí đúng, vậy cứ chờ xem sao.
Nhờ kế hoãn binh này mà Lý nguyên soái có thời giờ gia tăng các phương tiện phòng thủ.
/30
|