Tới phủ Tể tướng, Lý Lăng truyền binh vây chặt . Lúc đó Mao Diên Thọ đang ở thư phòng phê duyệt công văn, bỗng có lính hầu vào báo:
- Bẩm tướng công, không hiểu vì lẽ gì mà Lý Tổng binh đem quân tới vây chặt phủ này.
Mao Diên Thọ giật mình, nghĩ rằng có thể mưu gian đã bại lộ, nhưng vẫn sai gia nhân và lính hầu ra ngoài dò la tin tức . Lát sau gia đinh trở lại thưa:
- Bẩm tướng công, nguy rồi . Lý tổng binh đã vào tới sân, noí rằng bắt tướng công và toàn gia.
Mao Diên Thọ thất sắc, biết là hoa. đến thân, vội cởi bỏ ngay áo mão, chỉ mặc đồ thường, rồi không kịp dặn vợ con, chỉ kịp theo theo bức chân dung cuả Chiêu Quân , chạy vào hoa viên ở phiá sau dinh, rồi tìm mộ.t lỗ chó chui, mà chui ra ngoài trốn mất.
Ra khỏi phủ, Mao Diên Thọ cẩn thận lấy bùn đất trát lên mặt để không còn ai nhận ra, rồi tìm đường đi khỏi kinh đô Tràng An.
Lý Lăng không biết Mao Diên Thọ đã trốn mất, cứ ra lệnh bắt hết gia quyến, không sót người nào, chỉ Mao Diên Thọ là không thấy đâu . Lý Lăng lo sợ, cho quân binh lục soát từng bui. cây góc nhà, nhưng vẫn không thấy . Tra hỏi thê thiếp nô tỳ thì họ cũng chẳng biết Mao Diên Thọ đi đâu . Lý Lăng đành bắt troí toàn gia họ Mao, cho quản thúc tùy tướng và lính tráng trong phủ, tịch thâu tiền bạc sổ sách đem về triều tâu lên vua.
Hán Vương thấy không bắt được Mao Diên Thọ thì không vui, nhưng khi xem đến sổ sách trong nhà họ Mao thì phải lắc đầu chậc lưỡi noí:
- Tên gian thần lớn mật quá, giàu có đến như thế này mà vẫn còn tham lam của cải, đủ biết nó có ý mưu phản . Nay để nó thoát thân như thế, nhất định là sau này nó sẽ gây hoa..
Noí xong, một mặt hạ chiếu đi toàn quốc, treo giải thưởng cực lớn cho bất cứ ai bắt được hay chỉ chổ ẩn núp cuả Mao Diên Thọ , lại cho vẽ chân dung họ Mao để mọi người có thể nhận diện, một mặt ra lệnh cho Lý Lăng đem toàn gia quyến Mao Diên Thọ ra pháp trường xử tử.
Lý Lăng vâng mệnh . Thương thay cho gia quyến họ Mao, vì một kẻ làm ác mà toàn gia phải chiu. tội.
Trong khi toàn gia họ Mao thọ tội thì Hán Vương dành quyền cho hoàng hậu xử tội Lỗ Kim Định . Hoàng hậu cho thảo chiếu chỉ, sai nội thị đem tới Tây cung và thi hành ngay.
Nội thị đem chiếu chỉ đến, Lỗ Kim Định quỳ nghe Chiếu viết rằng:
Hoàng hậu chiếu rằng, Lỗ Kim Định người ở Việt Châu cậy giàu có mà hối lộ gian thần để mưu tư lợi, lại hãm hại người vô tội . Vào đến cung thì mê hoặc quân vương, vu cáo hoàng hậu . Tội đó lẽ ra phải chết, nay ta lấy lòng nhân, chỉ cho giam vào lãnh cung suốt đời mà thôi .
Nội thị đọc chiếu chỉ của hoàng hậu xong thì hô cung nữ xông tới lột mũ áo cuả Kim Định, xích hai tay lại mà đem vào lãnh cung, giao cho Trương thái giám coi giữ.
Vào tới lãnh cung, Kim Định đau đớn vô cùng, bây giờ mới tỉnh ngộ là tưởng hại được Chiêu Quân , không ngờ lại tự hại mình . Kim Định rùng mình khi nghĩ rằng phải trọn đời sống trong lãnh cung này, nàng sợ hãi và quyết định tự tử.
Đêm đó, chờ cho Trương thái gíam trở ra, khoá cửa lại, Kim Định cởi sợi dây lưng bằng lụa bạch tự thắt cổ mà chết . Sáng hôm sau Trương thái giám phát giác ra thì Kim Dịnh chỉ còn là cái xác cứng đờ . Trương thái giám bèn tâu lên Hán vương, nhà vua cho đem chôn cất như cung nữ.
Sau đó thì vợ chồng Lỗ viên ngoại cũng bị lột hết tướng phong, cuả cải, cho làm thường dân và đuổi về nguyên quán.
Chiêu Quân thì đã được Lâm hoàng hậu cho tới ở Tây cung . Hoàng hậu lại khuyên chồng hãy tới Tây cung thành thân với Chiêu Quân . Nhưng Hán Vương lắc đầu noí:
- Đâu được, Lỗ Kim Định lúc trước đã mê hoặc trẫm, khiến trẫm không được mặn nồng cùng ái hậu, nay trẫm đâu dám tới Tây cung, để ái hậu p hải lạnh lùng nữa.
Lâm Hoàng hậu cười:
- Thần thiếp đã không ghen, bệ hạ còn ngại gì nữa.
Noí xong đứng dậy, đích thân đưa Hán vương tới Tây cung.
Chiêu Quân phủ phục đón chào . Lâm Hoàng hậu nâng dậy, dặn dò cách ăn ở cho phải đạo, rồi trở về cung Chiêu Dương.
Đêm đó ân ái muôn vàn, Hán Vương và Chiêu Quân được thoa? tình trong mộng . Sáng hôm sau thiết triều, Hán Vương sắc phong Chiêu Quân làm Tây cung quý phi . Từ đó nhà vua yêu mến nàng vô cùng, nhưng Chiêu Quân không dám lợi dụng lòng yêu, cứ cách một đêm lại giục Hán vương tới nghỉ ở cung Chiêu Dương một lần.
Ít hôm sau, Hán vương bãi triều về thẳng Tây cung, Chiêu Quân quỳ xuống mà xin:
- Muôn tâu, thần thiếp đội ơn bệ hạ và hoàng hậu, đã được hiển quý, nhưng chợt nghĩ tới cha mẹ còn ở Việt châu đang ngày đêm nhớ thương, cúi xin bệ hạ xuống chiếu cho cha mẹ thần thiếp được tới kinh đô, ơn bệ hạ thiếp muôn đời không quên.
Hán vương nâng dậy mỉm cười gật đầu.
Hôm sau thiết triều, Hán vương sai Triệu học sĩ tới Việt Châu rước gia quyến Vương thái thú về kinh.
Triệu học sĩ lên đường ngay hôm đó . Tới Việt Châu, Triệu học sĩ được vị tân thái thú là Ngô Văn Qúy nghênh đón từ cổng thành . Triệu học sĩ ngạc nhiên, vì thái thú Việt Châu không phải là Vương Trung mà lại là Ngô Văn Quý, bèn hỏi thì Ngô Văn Qúy đáp:
- Bẩm quan Khâm sai, ty c hức là Ngô Văn Quý, mới đáo nhậm Việt Châu . Ty chức nghe noí quan thái thú tiền nhiệm Vương Trung, vì có con gái được tuyển vào cung, nhưng phạm tội bị giam vào lãnh cung, và thái thú Vương Trung cũng bị tội, đày đi Liêu Đông từ mấy tháng nay rồi.
Triệu học sĩ biết ngay là Mao Diên Thọ đã hãm hại Vương Trung liền tức tốc trở về kinh đô, tâu rõ đầu đuôi . Hán vương nghe xong đập bàn long án mà quát:
- Mao tặc lớn mật quá, dám giả mạo chiếu chỉ, hãm hại trung thần.
Sau đó Hán Vương cho Triệu học sĩ nghỉ ngơi, hạ chiếu sai Tô học sĩ làm khâm sai tới Liêu Đông tức khắc.
Quan tổng binh họ Lâm ở Liêu Đông nghenh dón quan khâm sai, hiểu rõ sự việc ở kinh đô thì sơ .toát mồ hôi, vội mời quan khâm sai tới công quán nghỉ ngơi dùng tiệc, rồi tự mình đi bộ, dẫn ngưa. và xe tới trại binh, vào trng bếp báo tin mừng cho vợ chồng Vương Trung, mời ra xe về phủ của mình và rập đầu xin bỏ qua tội lỗi.
Vương Trung là người nhân từ, không chấp nhất nên gật đầu bằng lòng, và dặn Lâm tổng binh từ nay chớ nên ỷ thế cậy quyền, kẻo có ngày hối không kịp.
Vợ chồng Vương Trung và Trại Chiêu Quân được Lâm tổng binh mời tắm rửa , mặc quần áo mới, đưa tiền bạc chi dụng, rồi đãi tiệc thật lớn.
Hôm sau Tô học sĩ cùng đoàn tùy tùng trở lại phủ Tổng binh . Gặp Vương Trung , Tô học sĩ thi lễ mà noí:
- Sự việc Quốc trượng chịu khổ cực như thế này, hoàn toàn là do gian thần Mao Diên Thọ tự ý chuyên quyền, giả mạo chiếu chỉ, thánh thượng thật không biết gì . Nay quý phi đang mong nhớ gia đình, xin Quốc trượng cùng gia quyến sớm lên đường hồi kinh, kẻo quý phi trông đợi.
Noí xong truyền bày hương án để tuyên đọc thánh chỉ . Vương Trung quỳ nghe thánh chỉ xong, vái tạ Tô học sĩ và chuẩn bị lên đường . Nhưng Lâm tổng binh cố giữ Tô học sĩ và gia đình Vương Trung ở lại một ngày để được khoản đãi.
Sáng sớm hôm sau Lâm tổng binh sai chuyẩn bị cho vơ .chồng Vương Trung thật chu đáo, rồi tiễn Tô học sĩ cùng vợ chồng Vương Trung tới mười dặm mới quay về.
Về tới kinh đô, Vương Trung được Hán Vương tiếp đãi niềm nở . Hán Vương kể lại chuyện đã qua cho Vương Trung rõ, rồi phong Vương Trung làm Quốc trượg . Vương phu nhân làm Nhất phẩm phu nhân, và cho ở tại dinh Quốc trượng, mà Lỗ viên ngoại ở lúc trước gia nhân lính tráng rầm rập hầu hạ.
Từ đó thỉnh thoảng Chiêu Quân lại sai nội thị đem xe loan tới dinh Quốc trượng, rước mẹ và em vào Tây cung để trò chuyện . Một nhà đoàn viên, hạnh phúc kể sao cho xiết.
Vương Quốc trượng và phu nhân được sống những ngày còn lại của tuổi già trong sự hiển quý tột cùng.
- Bẩm tướng công, không hiểu vì lẽ gì mà Lý Tổng binh đem quân tới vây chặt phủ này.
Mao Diên Thọ giật mình, nghĩ rằng có thể mưu gian đã bại lộ, nhưng vẫn sai gia nhân và lính hầu ra ngoài dò la tin tức . Lát sau gia đinh trở lại thưa:
- Bẩm tướng công, nguy rồi . Lý tổng binh đã vào tới sân, noí rằng bắt tướng công và toàn gia.
Mao Diên Thọ thất sắc, biết là hoa. đến thân, vội cởi bỏ ngay áo mão, chỉ mặc đồ thường, rồi không kịp dặn vợ con, chỉ kịp theo theo bức chân dung cuả Chiêu Quân , chạy vào hoa viên ở phiá sau dinh, rồi tìm mộ.t lỗ chó chui, mà chui ra ngoài trốn mất.
Ra khỏi phủ, Mao Diên Thọ cẩn thận lấy bùn đất trát lên mặt để không còn ai nhận ra, rồi tìm đường đi khỏi kinh đô Tràng An.
Lý Lăng không biết Mao Diên Thọ đã trốn mất, cứ ra lệnh bắt hết gia quyến, không sót người nào, chỉ Mao Diên Thọ là không thấy đâu . Lý Lăng lo sợ, cho quân binh lục soát từng bui. cây góc nhà, nhưng vẫn không thấy . Tra hỏi thê thiếp nô tỳ thì họ cũng chẳng biết Mao Diên Thọ đi đâu . Lý Lăng đành bắt troí toàn gia họ Mao, cho quản thúc tùy tướng và lính tráng trong phủ, tịch thâu tiền bạc sổ sách đem về triều tâu lên vua.
Hán Vương thấy không bắt được Mao Diên Thọ thì không vui, nhưng khi xem đến sổ sách trong nhà họ Mao thì phải lắc đầu chậc lưỡi noí:
- Tên gian thần lớn mật quá, giàu có đến như thế này mà vẫn còn tham lam của cải, đủ biết nó có ý mưu phản . Nay để nó thoát thân như thế, nhất định là sau này nó sẽ gây hoa..
Noí xong, một mặt hạ chiếu đi toàn quốc, treo giải thưởng cực lớn cho bất cứ ai bắt được hay chỉ chổ ẩn núp cuả Mao Diên Thọ , lại cho vẽ chân dung họ Mao để mọi người có thể nhận diện, một mặt ra lệnh cho Lý Lăng đem toàn gia quyến Mao Diên Thọ ra pháp trường xử tử.
Lý Lăng vâng mệnh . Thương thay cho gia quyến họ Mao, vì một kẻ làm ác mà toàn gia phải chiu. tội.
Trong khi toàn gia họ Mao thọ tội thì Hán Vương dành quyền cho hoàng hậu xử tội Lỗ Kim Định . Hoàng hậu cho thảo chiếu chỉ, sai nội thị đem tới Tây cung và thi hành ngay.
Nội thị đem chiếu chỉ đến, Lỗ Kim Định quỳ nghe Chiếu viết rằng:
Hoàng hậu chiếu rằng, Lỗ Kim Định người ở Việt Châu cậy giàu có mà hối lộ gian thần để mưu tư lợi, lại hãm hại người vô tội . Vào đến cung thì mê hoặc quân vương, vu cáo hoàng hậu . Tội đó lẽ ra phải chết, nay ta lấy lòng nhân, chỉ cho giam vào lãnh cung suốt đời mà thôi .
Nội thị đọc chiếu chỉ của hoàng hậu xong thì hô cung nữ xông tới lột mũ áo cuả Kim Định, xích hai tay lại mà đem vào lãnh cung, giao cho Trương thái giám coi giữ.
Vào tới lãnh cung, Kim Định đau đớn vô cùng, bây giờ mới tỉnh ngộ là tưởng hại được Chiêu Quân , không ngờ lại tự hại mình . Kim Định rùng mình khi nghĩ rằng phải trọn đời sống trong lãnh cung này, nàng sợ hãi và quyết định tự tử.
Đêm đó, chờ cho Trương thái gíam trở ra, khoá cửa lại, Kim Định cởi sợi dây lưng bằng lụa bạch tự thắt cổ mà chết . Sáng hôm sau Trương thái giám phát giác ra thì Kim Dịnh chỉ còn là cái xác cứng đờ . Trương thái giám bèn tâu lên Hán vương, nhà vua cho đem chôn cất như cung nữ.
Sau đó thì vợ chồng Lỗ viên ngoại cũng bị lột hết tướng phong, cuả cải, cho làm thường dân và đuổi về nguyên quán.
Chiêu Quân thì đã được Lâm hoàng hậu cho tới ở Tây cung . Hoàng hậu lại khuyên chồng hãy tới Tây cung thành thân với Chiêu Quân . Nhưng Hán Vương lắc đầu noí:
- Đâu được, Lỗ Kim Định lúc trước đã mê hoặc trẫm, khiến trẫm không được mặn nồng cùng ái hậu, nay trẫm đâu dám tới Tây cung, để ái hậu p hải lạnh lùng nữa.
Lâm Hoàng hậu cười:
- Thần thiếp đã không ghen, bệ hạ còn ngại gì nữa.
Noí xong đứng dậy, đích thân đưa Hán vương tới Tây cung.
Chiêu Quân phủ phục đón chào . Lâm Hoàng hậu nâng dậy, dặn dò cách ăn ở cho phải đạo, rồi trở về cung Chiêu Dương.
Đêm đó ân ái muôn vàn, Hán Vương và Chiêu Quân được thoa? tình trong mộng . Sáng hôm sau thiết triều, Hán Vương sắc phong Chiêu Quân làm Tây cung quý phi . Từ đó nhà vua yêu mến nàng vô cùng, nhưng Chiêu Quân không dám lợi dụng lòng yêu, cứ cách một đêm lại giục Hán vương tới nghỉ ở cung Chiêu Dương một lần.
Ít hôm sau, Hán vương bãi triều về thẳng Tây cung, Chiêu Quân quỳ xuống mà xin:
- Muôn tâu, thần thiếp đội ơn bệ hạ và hoàng hậu, đã được hiển quý, nhưng chợt nghĩ tới cha mẹ còn ở Việt châu đang ngày đêm nhớ thương, cúi xin bệ hạ xuống chiếu cho cha mẹ thần thiếp được tới kinh đô, ơn bệ hạ thiếp muôn đời không quên.
Hán vương nâng dậy mỉm cười gật đầu.
Hôm sau thiết triều, Hán vương sai Triệu học sĩ tới Việt Châu rước gia quyến Vương thái thú về kinh.
Triệu học sĩ lên đường ngay hôm đó . Tới Việt Châu, Triệu học sĩ được vị tân thái thú là Ngô Văn Qúy nghênh đón từ cổng thành . Triệu học sĩ ngạc nhiên, vì thái thú Việt Châu không phải là Vương Trung mà lại là Ngô Văn Quý, bèn hỏi thì Ngô Văn Qúy đáp:
- Bẩm quan Khâm sai, ty c hức là Ngô Văn Quý, mới đáo nhậm Việt Châu . Ty chức nghe noí quan thái thú tiền nhiệm Vương Trung, vì có con gái được tuyển vào cung, nhưng phạm tội bị giam vào lãnh cung, và thái thú Vương Trung cũng bị tội, đày đi Liêu Đông từ mấy tháng nay rồi.
Triệu học sĩ biết ngay là Mao Diên Thọ đã hãm hại Vương Trung liền tức tốc trở về kinh đô, tâu rõ đầu đuôi . Hán vương nghe xong đập bàn long án mà quát:
- Mao tặc lớn mật quá, dám giả mạo chiếu chỉ, hãm hại trung thần.
Sau đó Hán Vương cho Triệu học sĩ nghỉ ngơi, hạ chiếu sai Tô học sĩ làm khâm sai tới Liêu Đông tức khắc.
Quan tổng binh họ Lâm ở Liêu Đông nghenh dón quan khâm sai, hiểu rõ sự việc ở kinh đô thì sơ .toát mồ hôi, vội mời quan khâm sai tới công quán nghỉ ngơi dùng tiệc, rồi tự mình đi bộ, dẫn ngưa. và xe tới trại binh, vào trng bếp báo tin mừng cho vợ chồng Vương Trung, mời ra xe về phủ của mình và rập đầu xin bỏ qua tội lỗi.
Vương Trung là người nhân từ, không chấp nhất nên gật đầu bằng lòng, và dặn Lâm tổng binh từ nay chớ nên ỷ thế cậy quyền, kẻo có ngày hối không kịp.
Vợ chồng Vương Trung và Trại Chiêu Quân được Lâm tổng binh mời tắm rửa , mặc quần áo mới, đưa tiền bạc chi dụng, rồi đãi tiệc thật lớn.
Hôm sau Tô học sĩ cùng đoàn tùy tùng trở lại phủ Tổng binh . Gặp Vương Trung , Tô học sĩ thi lễ mà noí:
- Sự việc Quốc trượng chịu khổ cực như thế này, hoàn toàn là do gian thần Mao Diên Thọ tự ý chuyên quyền, giả mạo chiếu chỉ, thánh thượng thật không biết gì . Nay quý phi đang mong nhớ gia đình, xin Quốc trượng cùng gia quyến sớm lên đường hồi kinh, kẻo quý phi trông đợi.
Noí xong truyền bày hương án để tuyên đọc thánh chỉ . Vương Trung quỳ nghe thánh chỉ xong, vái tạ Tô học sĩ và chuẩn bị lên đường . Nhưng Lâm tổng binh cố giữ Tô học sĩ và gia đình Vương Trung ở lại một ngày để được khoản đãi.
Sáng sớm hôm sau Lâm tổng binh sai chuyẩn bị cho vơ .chồng Vương Trung thật chu đáo, rồi tiễn Tô học sĩ cùng vợ chồng Vương Trung tới mười dặm mới quay về.
Về tới kinh đô, Vương Trung được Hán Vương tiếp đãi niềm nở . Hán Vương kể lại chuyện đã qua cho Vương Trung rõ, rồi phong Vương Trung làm Quốc trượg . Vương phu nhân làm Nhất phẩm phu nhân, và cho ở tại dinh Quốc trượng, mà Lỗ viên ngoại ở lúc trước gia nhân lính tráng rầm rập hầu hạ.
Từ đó thỉnh thoảng Chiêu Quân lại sai nội thị đem xe loan tới dinh Quốc trượng, rước mẹ và em vào Tây cung để trò chuyện . Một nhà đoàn viên, hạnh phúc kể sao cho xiết.
Vương Quốc trượng và phu nhân được sống những ngày còn lại của tuổi già trong sự hiển quý tột cùng.
/30
|