Tinh Thần Châu

Chương 485: Truyền lời chỉ điểm

/1255


Lộng Trúc rốt cục đã nhìn ra, tên tiểu tử này khi có chuyện cầu người, giả ra dáng vóc thật khiến người cảm động. Nếu không có chuyện cầu ngươi, quay lại liền xưng làm lão tử của ngươi, trở mặt còn nhanh hơn ai khác. Hiện tại lại chạy tới, có thế cho hắn vẻ mặt hòa nhã mới là lạ.
 
"Là vầy.., ngươi cũng biết tình cảnh hiện tại của ta tương đối nguy hiểm, ngươi phong bế đan điền của tạ, vạn nhất hiện tại lại chạy tới một người nào đó tìm ta liều mạng. Ta không có cách nào khác tự bảo vệ mình a! Ngươi xem có phải..." Dược Thiên Sầu cười làm lành.
 
"Muốn cho ta cởi cấm chế trong đan điền của ngươi?" Lộng Trúc lắc đầu nói: "Không có cửa đâu."
 
"Đừng nha!" Dược Thiên Sầu kéo xích đu, nói: "Vạn nhất ta xảy ra chuyện, ngươi cũng không cách nào trả lời với sư phụ ta a!"
 
"Chê cười! Ngươi bị người khác làm thịt, là do ngươi kỹ không bằng người, ngươi nói ta cần trả lời gì với sư phụ của ngươi?" Lộng Trúc cười lạnh nói: "Nếu như ta tự tay giết chết ngươi, xác thực có điểm không thể nào nói nổi. Nhưng nhìn ngươi bị người khác giết chết, ta thật ra rất thích ý."
 
Lời này Dược Thiên Sầu thật không tin, nếu như Lộng Trúc thật muốn hắn chết, cũng không cần phải liều mạng trở mặt với đám người Hoắc Tông mình, cũng phải bảo vệ chính mình, thuần túy chỉ là vì giận mà nói. Dược Thiên Sầu cắn răng nói: "Một viên Thất Khiếu Linh Lung Đan, ngươi giải hay không giải?"
 
Thằng nhóc, đang chờ những lời này của ngươi! Lộng Trúc hắc hắc nở nụ cười, từ trên xích đu bò lên, đi tới trước mặt Dược Thiên Sầu, vươn hai ngón tay nói: "Một viên thì thiếu, ta và Tử Y hai người hai viên."
 
Dược Thiên Sầu trừng mắt nói: "Ngươi cũng quá đen đi! Một lò tổng cộng có chín viên, một mình ngươi đã muốn hai viên?"
 
"Đen cũng tốt, trắng cũng tốt. Ngươi không cho ta hai viên, phỏng chừng cả đời ngươi cũng không dám ra khỏi cửa này. Cấp hay không cấp tùy tiện ngươi." Lộng Trúc lộ ra hình dạng Lã Vọng buông cần, sau đó lại vỗ vỗ trán nói: "Đã quên nói với ngươi, phong bế đan điền của ngươi là thủ pháp có một không hai của ta, coi như là sư phụ của ngươi đích thân tới, phỏng chừng cũng phải phí một phen công phu. Chính ngươi ngàn vạn lần đừng giải loạn, mạnh mẽ phá giải bị hủy đan điền cũng đừng trách ta."
 
Dược Thiên Sầu chỉ vào hắn đau lòng nói: "Uổng cho ta tín nhiệm ngươi như thế, bằng không thế nào khả năng cho ngươi có cơ hội phong bế đan điền của ta. Được, xem như ta không may. Hai viên thì hai viên, ta đáp ứng."
 
"Hắc hắc." Lộng Trúc cười nói: "Sớm đáp ứng không phải xong, hà tất nhiều lời vô ích như vậy." Nói xong kháp ra một đạo bí quyết, mang theo mấy đạo bạch mang phách vào bụng Dược Thiên Sầu.
 
Chân nguyên trong cơ thể một lần nữa lưu chuyển, Dược Thiên Sầu thở phào nhẹ nhõm, loại cảm giác số phận bị người khác nắm trong tay quả thật là đáng sợ, so với chết càng đáng sợ, là cảm giác mà hắn muốn thoát khỏi nhất trên đời này, bởi vậy nên hắn phải phấn đấu, chính vì muốn thoát khỏi gông xiềng này.
 
Lộng Trúc đưa tay nói: "Ta đã được rồi chứ! Trước làm việc sau mới lấy đồ vật, hiện tại đưa linh đan cho ta đi!"
 
Ngươi nói đưa thì đưa sao? Dược Thiên Sầu âm thầm hừ một tiếng, nhún nhún vai nói: "Sau này hãy nói đi! Dù sao ngươi cũng không vội dùng."
 
"Có ý tứ gì?" Sắc mặt Lộng Trúc sầm xuống: "Dám đùa giỡn ta, ta phong bế ngươi một lần là có thể phong bể ngươi lần thứ hai."
 
"Ngươi mất hứng cũng vô dụng, ta không mang linh đan trên người, ngươi dù có phong bế ta mười lần, ta cũng không đưa được cho ngươi." Dược Thiên Sầu bất đắc dĩ nói: "Vật trân quý như vậy mang theo trên người, nếu như tin tức bị truyền ra, đưa tới sự tham lam của người khác, ta không phải là muốn chết sao?"
 
"Hay nhất đừng gạt ta, bằng không ta cho ngươi muốn khóc cũng không kịp." Lộng Trúc hí mắt nói: "Linh đan ở địa phương nào, nói cho ta biết ta tự mình đi lấy."
 
"Cũng được, nhưng nói cho rõ ràng, ngươi chỉ có thể lấy hai viên, nhiều hơn thì không được." Dược Thiên Sầu rất chăm chú nói.
 
Đã biết ở địa phương nào, thì không do ngươi quyết định, ngươi cứ chờ đi cầu ta đi! Sắc mặt Lộng Trúc hòa hoãn, nói: "Yên tâm đi! Ta luôn giảng tín dụng, chỉ biết lấy thứ thuộc về mình, đồ của người khác ta sẽ không động."
 
Kháo! Thông thường người hay nói mình giảng tín dụng nhất cũng là kẻ không nói tín dụng nhất. Điểm này lão tử khẳng định trăm phần trăm. Dược Thiên Sầu thoáng oán thầm, gật đầu nói: "Lần trước ta và Tử Y đến Vọng Nguyệt Tông, bởi vì Quỳnh Hoa tiên tử muốn giới thiệu hai ta gia nhấp tu chân liên mình, ta lo lắng mình đắc tội quá nhiều người, sợ đem linh đan trên người đến tu chân liên mình không an toàn, vì vậy đã đem linh đan gởi tại trên tay Quỳnh Hoa tiên tử."
 
Nghe đến đó, sắc mặt Lộng Trúc đã tái. Trực giác cho rằng người này đang đùa giỡn chính mình, nếu không làm sao có chuyện đúng dịp như vậy, đồ vật lại cứ đặt trong tay Quỳnh Hoa tiên tử.
 
Dược Thiên Sầu làm như không có việc gì tiếp tục nói: "Đương nhiên, Quỳnh Hoa tiên tử cũng không biết đó là linh đan, lúc ngươi đi lấy hay nhất là đừng nói, loại đồ vật này càng ít người biết thì càng tốt. Được rồi, linh đan đã dùng Minh Thiết cất chứa, có thể cách trở thần thức kiếm tra. Lúc ngươi đi lấy phải dùng đúng ám hiệu, bằng không Quỳnh Hoa tiên tử sẽ không cho ngươi."
 
Còn có ám hiệu? Lộng Trúc ngây ra, có chút tin, bằng không không cần làm vẻ phiền phức như thế, hồ nghi nói: "Ám hiệu gì?"
 
Dược Thiên Sầu giải thích nói: "Ngươi tìm được bà ấy, ngươi nói cho bà ta, muốn lấy những thứ mà Dược Thiên Sầu gởi chỗ bà, bà sẽ nói "thiên vương cái địa hổ" sau đó ngươi nói "bảo tháp trấn hà yêu" bà ấy sẽ đem đồ vật đưa cho ngươi."
 
Thần tình Lộng Trúc co rút, trầm giọng nói: "Vì sao ngươi lại đặt đồ vật ở chỗ bà ta?"
 
"Bởi vì ngươi a!" Dược Thiên Sầu vô cùng kinh ngạc nói.
 
"Tiểu tử ngươi lại nói bậy, đâu có chuyện gì liên quan tới ta." Lộng Trúc trừng mắt nói.
 
"Vừa nhìn thấy vẻ thân thiết của bà ấy đối với Tử Y, ta xem hai người thật giống nhau, lại nghĩ khẳng định hai người có quan hệ, sau đó từ trong lời của bà nghe ra chút mánh khóe. Tử Y hẳn là do bà ấy và ngươi sinh.., ách, ngươi đừng vội, nghe ta nói hết..."
 
Gương mặt Lộng Trúc âm trầm, bàn tay vừa nhấc lên lại thả trở xuống. Dược Thiên Sầu ho khan một tiếng tiếp tục nói: "Ta là bằng hữu của Tử Y, gởi lại đồ vật trên tay bà ấy hẳn bà sẽ không nói gì. Hai là linh đan bị Minh Thiết bao phủ, thần thức vốn không thể kiểm tra được bên trong là thứ gì. Ba là ta tin tưởng ánh mắt Lộng Trúc tiên sinh sẽ không kém, nữ nhân có thể được ngươi chọn lựa lên giường để mang thai sinh con, nhân phẩm cũng không thể kém đi đâu...
 
"
Được rồi!" Lộng Trúc nghiêng người, trầm giọng nói: "Đồ vật sau này do ngươi tự đi lấy đi! Ngươi chỉ cần nhớ kỹ ngươi thiếu ta hai viên linh đan là được, đừng nghĩ quỵt nợ."
 
Dược Thiên Sầu vỗ ngực nói: "
Yên tâm đi! Con người ta là nhờ tín dụng kiếm cơm, ngươi không cần lo lắng."
 
"
Đừng nói với ta về túi dụng rắm thí của ngươi." Lộng Trúc quát to: "Chạy trở về chỗ nữ nhân của ngươi đi."
 
Thích chơi? Lão tử tùy thời phụng bồi! Trong ngực Dược Thiên Sầu vui vẻ, chắp tay xoay người liền đi, nhưng đi được vài bước, vùng lông mày của hắn lại nhíu, đi trở về hỏi: "
Lộng Trúc tiền bối, có chuyện tình ta thực sự rất muốn biết, thành tâm thỉnh giáo."
 
Lộng Trúc ngóng nhìn lên bầu trời đêm viễn phương, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì, nhàn nhạt trả lời: "
Nói."
 
"
Truyền thuyết về vị chân thần bắn mặt trời kia, rốt cục ngài biết nhiều ít, có thể đem những gì ngài biết nói cho ta biết không?" Dược Thiên Sầu hít một hơi nói. Đối với truyền thuyết này, trong lòng hắn đột nhiên sản sinh một loại chờ mong nói không nên lời, chính hắn cũng không biết mình đang chờ mong cái gì, loáng thoáng rất mơ hồ.
 
Lộng Trúc quay đầu, ánh mắt sáng quắc nói: "
Hình như ngươi rất có hứng thú đối với việc này, rốt cục là vì sao?"
 
"
Sùng bái! Là lòng sùng bái đối với cường già, lòng ta luôn hướng về hắn." Hắn chỉ có thể nói như vậy, chuyện kiếp trước nếu đem nói ra chỉ sợ cũng không ai hiểu được, đồng thời cũng không cần phải nói.
 
"
Chuyện này ta cũng chỉ là nghe chưởng hình sử đời trước của Yêu Quý Vực thuận miệng nhắc qua, hắn nói có một vị đại thần vì giải cứu thiên hạ thương sinh linh, đã từng phát ra chín mũi tên tiêu diệt chín mặt trời. Ta cũng từng tâm trí hướng về mà truy hỏi hắn, hắn chỉ là nói đó là một truyền thuyết không biết thật hay giả. Ta biết chỉ có bao nhiêu đó, về phần lão bà chân thần mà ngươi nói, ta ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua, đừng nói gì đến cung điện, động vật, hay cây cối gì khác."
 
Lộng Trúc dừng một chút, nói: "
Nếu như ngươi còn muốn biết cái gì, có cơ hội không ngại hỏi sư phụ của ngươi một chút. Hắn thân là chưởng hình sử đương nhiệm, có lẽ càng biết nhiều hơn ta không chừng."
 
"
Nguyên lai là như vậy!" Dược Thiên Sầu thở hắt ra, có chút thất vọng gật đầu nói: "Không quấy rầy ngài nữa." Hắn xoay người chậm rãi rời đi.
 
Ai biết vừa đi tới cửạ, đột nhiên lại nghe Lộng Trúc hô: "
À, thiếu chút nữa đã quên nói với ngươi một việc."
 
Ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, thí điên điên chạy trở về, hỏi: "
Lộng Trúc tiền bối lại nhớ tới truyền thuyết gì về vị chân thần kia sao?"
 
"
Đừng nhắc tới vị chân thần này với ta nữa, những gì ta biết đều đã nói." Lộng Trúc khó hiểu nhìn hắn, tựa hồ có chuyện gì không nghĩ ra, lập tức nói: "Ngươi thật quá náo loạn, bị ngươi nháo tới nháo lui, nếu không phải vừa rồi nhắc tới Thuận Thiên Đảo và sư phụ của ngươi, ta thiếu chút nữa đã quên. Khi ta rời khỏi Thuận Thiên Đảo, sư phụ của ngươi bỗng truyền âm cho ta, muốn ta thay hắn hỏi một câu."
 
"
Đệ tử nếu biết lập tức sẽ đập." Dược Thiên Sầu lập tức đứng thẳng cung kính. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
 
Lộng Trúc gật đầu nói: "
Sư phụ của ngươi nói, bởi vì tu vi của ngươi chênh lệch, cho ngươi một Minh Hành tẩu các nước, hắn nhiều ít có điểm lo lắng, hắn muốn ta hỏi ngươi, ngươi nghĩ Hỏa quyết và Thủy quyết uy lực bên nào lớn hơn?"
 
"
Ách, chuyện này sao!" Dược Thiên Sầu vò đầu nói: "Đệ tử nhiều lần cùng người tranh đấu, phát hiện dùng Thủy bí quyết hầu như không có tác dụng gì với cao thủ, trái lại Hỏa quyết đều giúp ta thủ thắng, nói như thế hẳn là uy lực Hỏa quyết càng lớn hơn."
 
"
Sư phụ của ngươi nói, nếu như ngươi đáp uy lực của Hỏa quyết và Thủy quyết như nhau, thì câu kế tiếp cũng không cần nói, hắn đối với năng lực tự bảo vệ mình của ngươi khi hành tẩu các nước sẽ không cần quá lo lắng." Lộng Trúc sắp xếp tư tự, tiếp tục nói: "Nếu như ngươi nói uy lực Hỏa quyết lớn hơn Thủy quyết, hắn bảo ta chuyển cáo cho ngươi một phen nói."
 
"
Đệ tử cung kính lắng nghe sư phụ giáo huấn." Dược Thiên Sầu mơ hồ có chút kích động, tuy rằng sư phụ không thích nói nhiều, nhưng nếu đã mở miệng chỉ điểm, có thể nói từng chữ từng lời như châu ngọc, tuyệt đối sẽ không có lời vô ích."
 
"
Đây là nguyên văn câu nói của sư phụ ngươi, ngươi hãy nghe cho kỹ." Lộng Trúc nói tiếp: <ỂNước lửa chính là hai cực, thiên đạo vận chuyển chú ý cân đối, có âm phải có dương. Bởi vậy không thể tồn tại việc uy lực của lửa lớn hơn nước. Nếu ngươi cho rằng uy lực lửa lớn hơn nước, như vậy đã sai mười phần. Sở dĩ ngươi cho là như vậy, chỉ có thể nsoi ngươi chưa lĩnh ngộ được huyền diệu trong đó, có lẽ ngươi không thiện dùng, vi sư vẫn là câu nói kia, thiện dùng sẽ thiên hạ vô địch. Hỏa quyết quý tại hỏa, dùng dương ngăn địch. Thủy quyết chí âm, âm dương không hòa họp, khi hỏa mạnh thì thủy thu, khi thủy mạnh thì hỏa thu, như vậy mới là thiên đạo tuần hoàn."
 
"
Ân! Hẳn là không sót chữ nào, đây là nguyên văn câu nói của sư phụ ngươi." Lộng Trúc thò đầu qua, nhẹ giọng hỏi: "Sư phụ của ngươi chơi trò bí hiếm gì vậy? Ta nghe được thật sự hồ đồ, ngươi biết là ý tứ gì không? Nói với ta một chút."
 
"
Hỏa mạnh thì thủy thu...Thần tình Dược Thiên Sầu si ngốc thì thào tự nói, cũng không trả lời Lộng Trúc, một mình đi tới bên bụi hoa, đưa tay nghênh hướng ánh trăng trên bụi hoa.
 
"Uy! Ta đang hỏi ngươi! Ách..." Thanh âm Lộng Trúc chợt dừng bặt, hai mắt trợn trừng thật lớn, chỉ thấy vườn hoa tươi, đang dùng tốc độ nhanh chóng mà mắt thường có thể thấy được liền héo rũ...
 

/1255

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status