"Haha, đại ca, anh cứ nghe theo tôi chắc chắn không sai đâu, ôi…ôi.., người ta chưa nói xong, anh đi nhanh như vậy làm gì.”
Mộ Dung Kiệt chạy thẳng một mạch về nhà, anh rất nhớ con mèo nhỏ ở nhà!
Trong phòng ngủ, Ngải Tuyết và Thang Tiệp đã sớm ngủ thiếp đi! Có điều, tướng ngủ của hai người không mấy lịch sự cho lắm.
Bốn chân của hai cô quấn chặt vào nhau, chân người này đè lên chân người kia, Ngải Tuyết còn đáng sợ hơn nữa, một tay rủ xuống giường, một tay ôm cổ của Thang Tiệp! Miệng còn chảy cả nước miếng!
Gương mặt Mộ Dung Kiệt âm u không thể tưởng, trán hiện lên vài vạch đen! Khóe miệng vẫn nhếch lên!
Xoay người đi ra ngoài, lên phòng Tử Hiên"Cho em một cơ hội lấy công chuộc tội!Đi xuống phòng anh ném cô gái kế bên Ngải Tuyết đi!”
"Cái gì?”Tử Hiên dụi dụi con mắt còn đang ngủ say.
"Đi xuống phòng anh xách cô gái kia đi mau, nhanh lên!”Mộ Dung Kiệt không nhịn được lớn tiếng nói!
"Cô gái, cô gái nào?"Tử Hiên vừa nói vừa đi xuống phòng dưới.
"Đợi đã...!”Mắt thấy Tử Hiên sắp mở cửa, Mộ Dung Kiệt vội ngăn anh lại!
Bởi vì, anh không thích người đàn ông khác nhìn thấy cơ thể của Ngải Tuyết.
Khi đắp kín mền cho Ngải Tuyết"Vào đi! ! !.”
Tử Hiên tò mò đến bên giường nhìn thoáng qua, trời ơi, không trách được, thì ra là Ngải Tuyết lôi kéo Thang Tiệp tới đây!
"Anh Kiệt, sao phải đưa cô ấy đi? Tình cảm giữa Thang Tiệp và Ngải Tuyết rất tốt mà!” Thang Tiệp phải rời đi sao, anh Kiệt muốn làm gì, anh cũng không dám chắc!
"Người phụ nữ của anh, chỉ có thể ngủ với anh, lập tức mang cô ấy đi ra ngoài!”Giọng điệu của Mộ Dung Kiệt không có chút ấm áp nào!
Tử Hiên bất đắc dĩ ôm lấy Thang Tiệp đang ngủ say đi ra ngoài, vô tình nhớ ra cái gì đó"Anh Kiệt sao anh không làm, nhất định phải gọi em?”
Mộ Dung Kiệt trả lời lạnh nhạt"Trừ Ngải Tuyết ra, người khác không có tư cách!” Phanh……
Tử Hiên méo miệng, không biết nói gì thêm!
Tử Hiên mới vừa rời khỏi, Mộ Dung Kiệt liền muốn đánh vào mông cô một cái thật đau! Ngải Tuyết chết tiệt, sợ mình như vậy? Còn gọi bạn tới ngủ chung?
Chợt nhớ tới lời Chu Bân nói !
"Cưng chiều? ? ?.”
Cưng chiều cô?Dịu dàng với cô?Chăm sóc cho cô?
Có tác dụng đối với người phụ nữ không tim không phổi này sao! Em nói cho anh biết, như vậy có lay động được tình cảm của em không?
Thử xem cũng tốt! Bàn tay vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của cô! Nhìn vẻ đẹp mê người của cô, ở một nơi nào trong lòng trở nên ấm áp kì lạ!
Mời các bạn đọc tại Doc Truyen . o ,r. g để có chương mới nhanh nhất
Mộ Dung Kiệt chạy thẳng một mạch về nhà, anh rất nhớ con mèo nhỏ ở nhà!
Trong phòng ngủ, Ngải Tuyết và Thang Tiệp đã sớm ngủ thiếp đi! Có điều, tướng ngủ của hai người không mấy lịch sự cho lắm.
Bốn chân của hai cô quấn chặt vào nhau, chân người này đè lên chân người kia, Ngải Tuyết còn đáng sợ hơn nữa, một tay rủ xuống giường, một tay ôm cổ của Thang Tiệp! Miệng còn chảy cả nước miếng!
Gương mặt Mộ Dung Kiệt âm u không thể tưởng, trán hiện lên vài vạch đen! Khóe miệng vẫn nhếch lên!
Xoay người đi ra ngoài, lên phòng Tử Hiên"Cho em một cơ hội lấy công chuộc tội!Đi xuống phòng anh ném cô gái kế bên Ngải Tuyết đi!”
"Cái gì?”Tử Hiên dụi dụi con mắt còn đang ngủ say.
"Đi xuống phòng anh xách cô gái kia đi mau, nhanh lên!”Mộ Dung Kiệt không nhịn được lớn tiếng nói!
"Cô gái, cô gái nào?"Tử Hiên vừa nói vừa đi xuống phòng dưới.
"Đợi đã...!”Mắt thấy Tử Hiên sắp mở cửa, Mộ Dung Kiệt vội ngăn anh lại!
Bởi vì, anh không thích người đàn ông khác nhìn thấy cơ thể của Ngải Tuyết.
Khi đắp kín mền cho Ngải Tuyết"Vào đi! ! !.”
Tử Hiên tò mò đến bên giường nhìn thoáng qua, trời ơi, không trách được, thì ra là Ngải Tuyết lôi kéo Thang Tiệp tới đây!
"Anh Kiệt, sao phải đưa cô ấy đi? Tình cảm giữa Thang Tiệp và Ngải Tuyết rất tốt mà!” Thang Tiệp phải rời đi sao, anh Kiệt muốn làm gì, anh cũng không dám chắc!
"Người phụ nữ của anh, chỉ có thể ngủ với anh, lập tức mang cô ấy đi ra ngoài!”Giọng điệu của Mộ Dung Kiệt không có chút ấm áp nào!
Tử Hiên bất đắc dĩ ôm lấy Thang Tiệp đang ngủ say đi ra ngoài, vô tình nhớ ra cái gì đó"Anh Kiệt sao anh không làm, nhất định phải gọi em?”
Mộ Dung Kiệt trả lời lạnh nhạt"Trừ Ngải Tuyết ra, người khác không có tư cách!” Phanh……
Tử Hiên méo miệng, không biết nói gì thêm!
Tử Hiên mới vừa rời khỏi, Mộ Dung Kiệt liền muốn đánh vào mông cô một cái thật đau! Ngải Tuyết chết tiệt, sợ mình như vậy? Còn gọi bạn tới ngủ chung?
Chợt nhớ tới lời Chu Bân nói !
"Cưng chiều? ? ?.”
Cưng chiều cô?Dịu dàng với cô?Chăm sóc cho cô?
Có tác dụng đối với người phụ nữ không tim không phổi này sao! Em nói cho anh biết, như vậy có lay động được tình cảm của em không?
Thử xem cũng tốt! Bàn tay vuốt ve khuôn mặt tinh xảo của cô! Nhìn vẻ đẹp mê người của cô, ở một nơi nào trong lòng trở nên ấm áp kì lạ!
Mời các bạn đọc tại Doc Truyen . o ,r. g để có chương mới nhanh nhất
/307
|