Kiệt bậm môi nghiến răng lườm cô, kéo cửa ra lập tức bay vào.
Ngải Tuyết cao hứng muốn chọc anh, cố ý huýt sáo, Kiệt nhìn cô bằng ánh mắt sát khí, cứ đợi đó, anh giải quyết xong sẽ tới lượt cô.
Ngải Tuyết rụt cổ bỏ chạy như làn khói. Cô có điên mới đứng đó chịu tội.
"Chị dâu!"
Ngải Tuyết quay đầu, thấy Trương Thiên một mặt hưng phấn, Ngải Tuyết có linh cảm, đại nạn lâm đầu, từ khi nào anh ta lại thay đổi thái độ nhìn cô như thế, chẳng lẽ mới phẫu thuật thẩm mỹ sửa mặt ???
Tự Mặc có nói qua, Trương Thiên từng có ý định bắn chết cô.
Bụng nghỉ dạ lo khiến thần sắc Ngải Tuyết hơi khác thường, gượng mỉm cười"Anh Trương Thiên, anh tìm tôi à?”
Trương Thiên gật đầu"Cô có thể dạy tôi lái xe không?”
Ngải Tuyết cau mày, "Anh cũng biết lái mà?”
Trương Thiên cười ngây ngô, tay chân vụng về"Ý tôi là chuyện đua xe đấy, phải học thế nào, cô có thể dạy tôi đạt tới trình độ đó chứ?”
Ngải Tuyết bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là tới bái sư, bất chợt làm cô có cảm giác mình rất có tài năng, đầu càng ngẩng cao hơn.
Cố ý ho khan hai tiếng, lăm lia soi mói Trương Thiên"Chuyện đó à ?”
"Cô nghĩ sao? Được không? ?”
"Muốn giống tôi à, phải có đầu óc thông minh, vừa học đã biết, anh sao? Chà chà với điều kiện này xem ra anh không thể đạt yêu cầu rồi, tuy nhiên nếu anh nỗ lực cố gắng hẳn có thể học được. Nếu muốn luyện đến trình độ của tôi, e là rất khó nha.”
Mặt Ngải Tuyết vênh váo như tiền bối dạy dỗ đàn em, Kiệt chạy tìm cô lại nhìn thấy cảnh này thì dở khóc dở cười, nha đầu này gặp nhiều chuyện rủi ro, ngược lại tính tình càng cởi mở hơn trước nhiều.
"Chuyện nhỏ, chị dâu dạy tôi đi, tôi hứa sẽ cố gắng hết mình đạt tới trình độ cao nhất không phụ lòng của cô.”
"Không được!”
Ngải Tuyết còn chưa nói hết, Kiệt chen ngang, sắc mặt hơi không hài lòng.
"Tại sao?”
"Tại sao?”
Lần này Ngải Tuyết và Trương Thiên rất ăn ý.
"Đua xe rất nguy hiểm, ai cũng không được phép tùy tiện đua xe, nhất là em." Đôi mắt Kiệt dừng trên người Ngải Tuyết, nhưng lời nói nghiêm túc cảnh cáo ai kia.
Ngải Tuyết cả gan chống đối"Kỹ thuật của em rất tốt.”
"Kỹ thuật tốt hơn nữa cũng không được, hai ngày nữa là cử hành hôn lễ, hai ngày nay em an phận cho anh nhờ. Cho nên, mau đến bên cạnh anh.” Kiệt ngoắc ngoắc tay, cười xấu xa.
Ngải Tuyết cao hứng muốn chọc anh, cố ý huýt sáo, Kiệt nhìn cô bằng ánh mắt sát khí, cứ đợi đó, anh giải quyết xong sẽ tới lượt cô.
Ngải Tuyết rụt cổ bỏ chạy như làn khói. Cô có điên mới đứng đó chịu tội.
"Chị dâu!"
Ngải Tuyết quay đầu, thấy Trương Thiên một mặt hưng phấn, Ngải Tuyết có linh cảm, đại nạn lâm đầu, từ khi nào anh ta lại thay đổi thái độ nhìn cô như thế, chẳng lẽ mới phẫu thuật thẩm mỹ sửa mặt ???
Tự Mặc có nói qua, Trương Thiên từng có ý định bắn chết cô.
Bụng nghỉ dạ lo khiến thần sắc Ngải Tuyết hơi khác thường, gượng mỉm cười"Anh Trương Thiên, anh tìm tôi à?”
Trương Thiên gật đầu"Cô có thể dạy tôi lái xe không?”
Ngải Tuyết cau mày, "Anh cũng biết lái mà?”
Trương Thiên cười ngây ngô, tay chân vụng về"Ý tôi là chuyện đua xe đấy, phải học thế nào, cô có thể dạy tôi đạt tới trình độ đó chứ?”
Ngải Tuyết bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là tới bái sư, bất chợt làm cô có cảm giác mình rất có tài năng, đầu càng ngẩng cao hơn.
Cố ý ho khan hai tiếng, lăm lia soi mói Trương Thiên"Chuyện đó à ?”
"Cô nghĩ sao? Được không? ?”
"Muốn giống tôi à, phải có đầu óc thông minh, vừa học đã biết, anh sao? Chà chà với điều kiện này xem ra anh không thể đạt yêu cầu rồi, tuy nhiên nếu anh nỗ lực cố gắng hẳn có thể học được. Nếu muốn luyện đến trình độ của tôi, e là rất khó nha.”
Mặt Ngải Tuyết vênh váo như tiền bối dạy dỗ đàn em, Kiệt chạy tìm cô lại nhìn thấy cảnh này thì dở khóc dở cười, nha đầu này gặp nhiều chuyện rủi ro, ngược lại tính tình càng cởi mở hơn trước nhiều.
"Chuyện nhỏ, chị dâu dạy tôi đi, tôi hứa sẽ cố gắng hết mình đạt tới trình độ cao nhất không phụ lòng của cô.”
"Không được!”
Ngải Tuyết còn chưa nói hết, Kiệt chen ngang, sắc mặt hơi không hài lòng.
"Tại sao?”
"Tại sao?”
Lần này Ngải Tuyết và Trương Thiên rất ăn ý.
"Đua xe rất nguy hiểm, ai cũng không được phép tùy tiện đua xe, nhất là em." Đôi mắt Kiệt dừng trên người Ngải Tuyết, nhưng lời nói nghiêm túc cảnh cáo ai kia.
Ngải Tuyết cả gan chống đối"Kỹ thuật của em rất tốt.”
"Kỹ thuật tốt hơn nữa cũng không được, hai ngày nữa là cử hành hôn lễ, hai ngày nay em an phận cho anh nhờ. Cho nên, mau đến bên cạnh anh.” Kiệt ngoắc ngoắc tay, cười xấu xa.
/307
|