Cám ơn ba, con và vợ đã quen biết nhau hơn 5 năm, suốt 5 năm qua chúng con trải qua biết bao sóng gió để bây giờ đến với nhau.
Hôm nay, là ngày chúng con cùng nhau nắm tay vào lễ đường. Xúc động có, vui mừng có, hạnh phúc cũng có, hơn nữa là rất biết ơn.Nhân cơ hội này, con muốn nói lời cảm ơn đến ba mẹ của con đã nuôi dưỡng con thành người, cảm ơn ba vợ đã sinh ra đứa con gái xinh xắn này mà yên lòng giao phó cho con.
Cuối cùng cảm ơn tất cả các quan khách và bạn bè đã đến đây chúc phúc cho chúng tôi. Xin hãy tin tưởng tôi, tôi sẽ mãi yêu thương vợ tôi.
Đời đời kiếp kiếp, không xa không rời.
Trên lễ đường Mộ Dung Kiệt ngoài vẻ bá đạo, còn có vẻ lịch sự nho nhã, toàn thân toát lên vẻ đàn ông nam tính.
Đem micro đưa cho Ngải Tuyết, ý bảo cô nói vài câu, Ngải Tuyết cắn chặt môi, đưa mắt nhìn hành khách ngồi phía dưới chậm rãi nói:
Cám ơn mọi người, lời ngon tiếng ngọt đều bị chồng tôi nói hết rồi, ha ha, ở chỗ này tôi chỉ muốn nói, tôi sẽ mãi yêu thương Kiệt cùng quý trọng lẫn nhau, quá khứ xảy ra chuyện tốt hay không tốt
Đều đã qua rồi, chúng tôi sẽ tiếp tục nhìn về tương lai phía trước. Cùng nhau là người một nhà sống chan hòa với nhau….
Quý Hằng rưng rưng nước mắt, Ngải Tuyết nói như thế là có ý gì, chẳng lẽ nó chịu bỏ qua mọi ân oán chấp nhận người ba như ông sao ?
Đứa nhỏ này, hiếm khi mới thấy nó mạnh mẽ như thế. . . thật khó nha…
Hôn lễ xong, Ngải Tuyết mệt đến đứng không nổi, cứ nằm lì trên giường. Sao không ai nói cho cô biết, kết hôn lại mệt như thế ?
Nhìn sang Kiệt, vẫn thần thái tươi sáng mạnh khoẻ, cô rất bội phục anh, người đàn ông này tinh lực luôn tốt như vậy.
Kiệt ngồi bên mép giường, nhìn bảo bối đờ đẫn khẽ mỉm cười"Bảo bối anh đấm bóp cho em.”
"Ừ. . . Thật là thoải mái. . . Bên trái, ừ, bên phải một chút, ở dưới một chút. Ừ, thoải mái. . .”
Dần dần, mí mắt Ngải Tuyết càng nặng trĩu, được anh xoa bóp đến thoải mái nằm ngủ ngon giấc.
Kiệt đắp chăn cho cô, hôn nhẹ lên trán cô.
"Bảo bối, ngủ đi, tối nay em mệt như vậy, anh tạm tha cho em.” Tâm tình Kiệt rất vui vẻ, rốt cuộc anh đã đem được bảo bối về nhà rồi.
Cả buổi tối, Kiệt ở bên cạnh chỉ có làm mỗi một việc, đó là hôn cô, hôn rồi lại hôn khắp người cô.
Cứ như có cảm giác hôn không đủ, đem cô trở thành vợ quả thật làm anh hưng phấn đến cực hạn, trái tim cứ lâng lâng không thôi.
Hôm nay, là ngày chúng con cùng nhau nắm tay vào lễ đường. Xúc động có, vui mừng có, hạnh phúc cũng có, hơn nữa là rất biết ơn.Nhân cơ hội này, con muốn nói lời cảm ơn đến ba mẹ của con đã nuôi dưỡng con thành người, cảm ơn ba vợ đã sinh ra đứa con gái xinh xắn này mà yên lòng giao phó cho con.
Cuối cùng cảm ơn tất cả các quan khách và bạn bè đã đến đây chúc phúc cho chúng tôi. Xin hãy tin tưởng tôi, tôi sẽ mãi yêu thương vợ tôi.
Đời đời kiếp kiếp, không xa không rời.
Trên lễ đường Mộ Dung Kiệt ngoài vẻ bá đạo, còn có vẻ lịch sự nho nhã, toàn thân toát lên vẻ đàn ông nam tính.
Đem micro đưa cho Ngải Tuyết, ý bảo cô nói vài câu, Ngải Tuyết cắn chặt môi, đưa mắt nhìn hành khách ngồi phía dưới chậm rãi nói:
Cám ơn mọi người, lời ngon tiếng ngọt đều bị chồng tôi nói hết rồi, ha ha, ở chỗ này tôi chỉ muốn nói, tôi sẽ mãi yêu thương Kiệt cùng quý trọng lẫn nhau, quá khứ xảy ra chuyện tốt hay không tốt
Đều đã qua rồi, chúng tôi sẽ tiếp tục nhìn về tương lai phía trước. Cùng nhau là người một nhà sống chan hòa với nhau….
Quý Hằng rưng rưng nước mắt, Ngải Tuyết nói như thế là có ý gì, chẳng lẽ nó chịu bỏ qua mọi ân oán chấp nhận người ba như ông sao ?
Đứa nhỏ này, hiếm khi mới thấy nó mạnh mẽ như thế. . . thật khó nha…
Hôn lễ xong, Ngải Tuyết mệt đến đứng không nổi, cứ nằm lì trên giường. Sao không ai nói cho cô biết, kết hôn lại mệt như thế ?
Nhìn sang Kiệt, vẫn thần thái tươi sáng mạnh khoẻ, cô rất bội phục anh, người đàn ông này tinh lực luôn tốt như vậy.
Kiệt ngồi bên mép giường, nhìn bảo bối đờ đẫn khẽ mỉm cười"Bảo bối anh đấm bóp cho em.”
"Ừ. . . Thật là thoải mái. . . Bên trái, ừ, bên phải một chút, ở dưới một chút. Ừ, thoải mái. . .”
Dần dần, mí mắt Ngải Tuyết càng nặng trĩu, được anh xoa bóp đến thoải mái nằm ngủ ngon giấc.
Kiệt đắp chăn cho cô, hôn nhẹ lên trán cô.
"Bảo bối, ngủ đi, tối nay em mệt như vậy, anh tạm tha cho em.” Tâm tình Kiệt rất vui vẻ, rốt cuộc anh đã đem được bảo bối về nhà rồi.
Cả buổi tối, Kiệt ở bên cạnh chỉ có làm mỗi một việc, đó là hôn cô, hôn rồi lại hôn khắp người cô.
Cứ như có cảm giác hôn không đủ, đem cô trở thành vợ quả thật làm anh hưng phấn đến cực hạn, trái tim cứ lâng lâng không thôi.
/307
|