Tình Yêu Bá Đạo Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân
Chương 28: Người phụ nữ ngốc, ăn cơm cũng để bị nghẹn như vậy!
/307
|
Không phải cô vì ghét mình mà không thèm để ý đến mình đấy chứ…..
Nghĩ như vậy, chân mày không vui nhíu lại, nhìn Ngải Tuyết ngay cả cơm cũng không ăn một miếng.
Giọng điệu âm trầm vang lên"Tiểu Tuyết, ăn nhiều một chút, đừng để bảo bảo trong bụng đói bụng nha! !"
Dường như trong lòng Ngải Tuyết đủ mùi vị đan xen, ngọt-bùi-cay-đắng-mặn hỗn tạp trộn lẫn với nhau, nhìn bàn thức ăn gắp một miếng mắt cá vào chén.
"Khụ khụ. . . . . . Khụ khụ khụ. . . . . ." Cô ăn nhanh quá bị sặc rồi.
Sắc mặt Mộ Dung Kiệt mới vừa chuyển biến tốt lại trầm xuống cau mày nhìn cô lần nữa.
Ngải Tuyết nhận lấy ly nước từ dì Trương uống liền một hơi.
"Nha đầu ngốc, mắt cá nhỏ như vậy mà ăn cũng để bị sặc, em như thế làm sao tôi yên tâm để bảo bảo sống một mình với em! ! !" Rõ ràng là quan tâm cô, nhưng lại nói chuyện lạnh nhạt như thế.
Ngải Tuyết cười yếu ớt xin lỗi anh.
"Tôi ăn no rồi nên muốn đi nghỉ sớm. Mọi người ăn ngon" Không đợi Mộ Dung Kiệt nói chuyện, liền kéo cái ghế ra rời đi.
Mộ Dung Kiệt nghe cô nói xong, nhanh buông chén đũa xuống bước tới bên cạnh cô, ôm cô đi lên phòng ngủ.
"Anh thả tôi xuống, tôi có chân tự tôi đi được!" Ngải Tuyết nhìn thấy nhiều người đang nhìn cô, trong nháy mắt xấu hổ không đất dung thân.
"Đừng quấy nữa! ! Im lặng chút đi! !" Không vui trợn mắt nhìn cô đang không an phận, tiếp tục ôm cô lên lầu.
Ngải Tuyết quyết định vùi đầu vào lồng ngực của anh không nhìn anh nữa, mặc cho anh ôm mình đi.
Giờ phút này, mặt của cô ửng đỏ nóng còn hơn cả lửa.
Mộ Dung Kiệt liếc mắt nhìn cái đầu nhỏ đang vùi trong ngực của mình, tiểu nha đầu, khóe miệng khẽ giơ lên, tâm tình nhất thời thật tốt.
Trong phòng ngủ, Mộ Dung Kiệt thả cô xuống đất, ánh mắt nổi lên một tầng nhu tình.
Người phụ nữ này để anh trở thành hòa thượng hết ba tháng rồi, lúc này dục vọng của anh sắp nhịn không được nữa rồi, hôm nay cô ở trước mặt anh mà không ăn cô thì thật có lỗi với bản thân anh quá.
Nghĩ như vậy, người đã lấn về phía trước, đôi tay nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên.
Khuôn mặt Ngải Tuyết càng ửng đỏ hơn, một đôi mắt phượng trong suốt đầy mê người.
Mộ Dung Kiệt nhìn Ngải Tuyết cứ như báu vật, dục vọng cứ như thủy triều không ngừng dâng trào.
Cúi đầu tiến tới, chính xác ngậm vào đôi môi đỏ mọng của Ngải Tuyết khẽ cong lên.
Chỉ mới chạm tới môi của cô, Mộ Dung Kiệt liền cảm giác một cỗ khí nóng xông thẳng đến đỉnh đầu.
Cũng nhịn không được nữa, đem lưỡi cạyhàm răng của cô ra, tham lam chiếm lấy bên trong miệng cô, thỉnh thoảng nhẹ nhàng cắn môi dưới một cái.
Ngải Tuyết không ngừng đánh loạn xạ vào Mộ Dung Kiệt như muốn né tránh nụ hôn của anh vì đau.
Nghĩ như vậy, chân mày không vui nhíu lại, nhìn Ngải Tuyết ngay cả cơm cũng không ăn một miếng.
Giọng điệu âm trầm vang lên"Tiểu Tuyết, ăn nhiều một chút, đừng để bảo bảo trong bụng đói bụng nha! !"
Dường như trong lòng Ngải Tuyết đủ mùi vị đan xen, ngọt-bùi-cay-đắng-mặn hỗn tạp trộn lẫn với nhau, nhìn bàn thức ăn gắp một miếng mắt cá vào chén.
"Khụ khụ. . . . . . Khụ khụ khụ. . . . . ." Cô ăn nhanh quá bị sặc rồi.
Sắc mặt Mộ Dung Kiệt mới vừa chuyển biến tốt lại trầm xuống cau mày nhìn cô lần nữa.
Ngải Tuyết nhận lấy ly nước từ dì Trương uống liền một hơi.
"Nha đầu ngốc, mắt cá nhỏ như vậy mà ăn cũng để bị sặc, em như thế làm sao tôi yên tâm để bảo bảo sống một mình với em! ! !" Rõ ràng là quan tâm cô, nhưng lại nói chuyện lạnh nhạt như thế.
Ngải Tuyết cười yếu ớt xin lỗi anh.
"Tôi ăn no rồi nên muốn đi nghỉ sớm. Mọi người ăn ngon" Không đợi Mộ Dung Kiệt nói chuyện, liền kéo cái ghế ra rời đi.
Mộ Dung Kiệt nghe cô nói xong, nhanh buông chén đũa xuống bước tới bên cạnh cô, ôm cô đi lên phòng ngủ.
"Anh thả tôi xuống, tôi có chân tự tôi đi được!" Ngải Tuyết nhìn thấy nhiều người đang nhìn cô, trong nháy mắt xấu hổ không đất dung thân.
"Đừng quấy nữa! ! Im lặng chút đi! !" Không vui trợn mắt nhìn cô đang không an phận, tiếp tục ôm cô lên lầu.
Ngải Tuyết quyết định vùi đầu vào lồng ngực của anh không nhìn anh nữa, mặc cho anh ôm mình đi.
Giờ phút này, mặt của cô ửng đỏ nóng còn hơn cả lửa.
Mộ Dung Kiệt liếc mắt nhìn cái đầu nhỏ đang vùi trong ngực của mình, tiểu nha đầu, khóe miệng khẽ giơ lên, tâm tình nhất thời thật tốt.
Trong phòng ngủ, Mộ Dung Kiệt thả cô xuống đất, ánh mắt nổi lên một tầng nhu tình.
Người phụ nữ này để anh trở thành hòa thượng hết ba tháng rồi, lúc này dục vọng của anh sắp nhịn không được nữa rồi, hôm nay cô ở trước mặt anh mà không ăn cô thì thật có lỗi với bản thân anh quá.
Nghĩ như vậy, người đã lấn về phía trước, đôi tay nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên.
Khuôn mặt Ngải Tuyết càng ửng đỏ hơn, một đôi mắt phượng trong suốt đầy mê người.
Mộ Dung Kiệt nhìn Ngải Tuyết cứ như báu vật, dục vọng cứ như thủy triều không ngừng dâng trào.
Cúi đầu tiến tới, chính xác ngậm vào đôi môi đỏ mọng của Ngải Tuyết khẽ cong lên.
Chỉ mới chạm tới môi của cô, Mộ Dung Kiệt liền cảm giác một cỗ khí nóng xông thẳng đến đỉnh đầu.
Cũng nhịn không được nữa, đem lưỡi cạyhàm răng của cô ra, tham lam chiếm lấy bên trong miệng cô, thỉnh thoảng nhẹ nhàng cắn môi dưới một cái.
Ngải Tuyết không ngừng đánh loạn xạ vào Mộ Dung Kiệt như muốn né tránh nụ hôn của anh vì đau.
/307
|