Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân
Chương 51: Người bình thường cũng không làm được chuyện như vậy.
/307
|
"Như vậy làm sao được?Khi nó mắc như thế!"Hơn một vạn để đổi một chiếc túi xách thật quá xa xỉ.
"Đừng từ chối nha, về sau nói không chừng chúng ta là người một nhà đó, mà là người một nhà, có cái gì phải khách sáo!"
Ngải Tuyết nghe ba chữ ‘người một nhà’ này, cảm thấy có chút chói tai.
Hơi giễu cợt lầm bầm "Người một nhà, nếu như không có đứa nhỏ trong bụng, cô chỉ sợ đã sớm bị đá ra khỏi cửa rồi?"
"Ngải Tuyết, chị nói thầm cái gì vậy?" Lam Tịch Nhan quay đầu nhìn cô nói.
"Không có gì, cám ơn cô đã tặng quà cho tôi!Tôi rất thích" Thở ra một hơi.
"Đừng khách sáo với em như vậy, em sẽ xấu hổ đó!"Nghịch ngợm le lưỡi với Ngải Tuyết.
Ngải Tuyết cảm thấy cô bạn gái của Quý Tử Hiên thật dễ thương, hoạt bát, ngây thơ, một chút tâm cơ cũng không có.
Nghĩ tới cuộc đối thoại tối hôm qua của hai anh em bọn họ, trong lòng có chút vì cô ấy mà lo lắng!
Cô ấy còn ngây thơ cho rằng tương lại họ sẽ trở thành một người nhà!
Ánh mắt hướng Quý Tử Hiên đang bấm điện thoại không ngừng.
Một tuần thay một cô gái, mỗi đợt bảo đảm chất lượng, cũng ngắn đến đáng thương, không biết đã tổn thương bao nhiêu cô gái.
Cô đối với loại người như thế, từ trước đến giờ luôn không thích.
Cùng Lam Tịch Ảnh đi dạo gần nửa canh giờ, cảm thấy có chút mệt mỏi, nhưng cô không chịu mở miệng nói nghỉ dừng chân, chỉ là chân mày chau lại.
"Ngải Tuyết!" Nghe thấy âm thanh quen thuộc này, cũng biết là Mộ Dung Kiệt, cô có chút không muốn quay đầu lại.
"Đi dạo mệt không!Nhìn sắc mặt của em tái nhợt" Ném cho Quý Tử Hiên một ánh mắt muốn giết người khi để người phụ nữ của anh phải đi nhiều như vậy.
Tử Hiên bất đắc dĩ nhún vai, buồn cười nhìn Mộ Dung Kiệt đang lấy lòng một người phụ nữ.
"Anh là anh Kiệt sao? Oa, thật đẹp trai a" Lam Tịch Ảnh giật mình nhìn Mộ Dung Kiệt, một người đàn ông nhưng còn đẹp hơn cả người phụ nữ, không thể nhường đường sống cho phụ nữ sao?
Mặt Mộ Dung Kiệt đen sì, ánh mắt lạnh lùng bất thiện như muốn đem Quý Tử Hiên chặt ra từng khúc.
"Hãy quản tốt cái miệng của người phụ nữ em lại, nếu không, em tự biết!"
Tử Hiên lập tức kéo Lam Tịch Ảnh đừng bên cạnh anh, ‘haha…’ cười không ngớt.
Anh cũng không quên, lần trước ở Paris, một người phụ nữ Pháp đã nói một câu"Oa, dáng người của anh thật đẹp!"
Mộ Dung Kiệt chẳng những không nói cảm ơn mà còn không biết thương hương tiếc ngọc muốn ép chết người phụ nữ đó.
Cầm cây kim khâu cái miệng của cô ta.
Còn phái người theo dõi cô suốt ba ngày liền, không cho phép cô tháo xuống ! ! !
Mặc dù Quý Tử Hiên cho rằng làm như vậy rất ngu ngốc, người bình thường căn bản cũng không làm được chuyện đó.
Nhưng anh ta thật sự đã làm như thế với cô gái Pháp! ! !
"Đừng từ chối nha, về sau nói không chừng chúng ta là người một nhà đó, mà là người một nhà, có cái gì phải khách sáo!"
Ngải Tuyết nghe ba chữ ‘người một nhà’ này, cảm thấy có chút chói tai.
Hơi giễu cợt lầm bầm "Người một nhà, nếu như không có đứa nhỏ trong bụng, cô chỉ sợ đã sớm bị đá ra khỏi cửa rồi?"
"Ngải Tuyết, chị nói thầm cái gì vậy?" Lam Tịch Nhan quay đầu nhìn cô nói.
"Không có gì, cám ơn cô đã tặng quà cho tôi!Tôi rất thích" Thở ra một hơi.
"Đừng khách sáo với em như vậy, em sẽ xấu hổ đó!"Nghịch ngợm le lưỡi với Ngải Tuyết.
Ngải Tuyết cảm thấy cô bạn gái của Quý Tử Hiên thật dễ thương, hoạt bát, ngây thơ, một chút tâm cơ cũng không có.
Nghĩ tới cuộc đối thoại tối hôm qua của hai anh em bọn họ, trong lòng có chút vì cô ấy mà lo lắng!
Cô ấy còn ngây thơ cho rằng tương lại họ sẽ trở thành một người nhà!
Ánh mắt hướng Quý Tử Hiên đang bấm điện thoại không ngừng.
Một tuần thay một cô gái, mỗi đợt bảo đảm chất lượng, cũng ngắn đến đáng thương, không biết đã tổn thương bao nhiêu cô gái.
Cô đối với loại người như thế, từ trước đến giờ luôn không thích.
Cùng Lam Tịch Ảnh đi dạo gần nửa canh giờ, cảm thấy có chút mệt mỏi, nhưng cô không chịu mở miệng nói nghỉ dừng chân, chỉ là chân mày chau lại.
"Ngải Tuyết!" Nghe thấy âm thanh quen thuộc này, cũng biết là Mộ Dung Kiệt, cô có chút không muốn quay đầu lại.
"Đi dạo mệt không!Nhìn sắc mặt của em tái nhợt" Ném cho Quý Tử Hiên một ánh mắt muốn giết người khi để người phụ nữ của anh phải đi nhiều như vậy.
Tử Hiên bất đắc dĩ nhún vai, buồn cười nhìn Mộ Dung Kiệt đang lấy lòng một người phụ nữ.
"Anh là anh Kiệt sao? Oa, thật đẹp trai a" Lam Tịch Ảnh giật mình nhìn Mộ Dung Kiệt, một người đàn ông nhưng còn đẹp hơn cả người phụ nữ, không thể nhường đường sống cho phụ nữ sao?
Mặt Mộ Dung Kiệt đen sì, ánh mắt lạnh lùng bất thiện như muốn đem Quý Tử Hiên chặt ra từng khúc.
"Hãy quản tốt cái miệng của người phụ nữ em lại, nếu không, em tự biết!"
Tử Hiên lập tức kéo Lam Tịch Ảnh đừng bên cạnh anh, ‘haha…’ cười không ngớt.
Anh cũng không quên, lần trước ở Paris, một người phụ nữ Pháp đã nói một câu"Oa, dáng người của anh thật đẹp!"
Mộ Dung Kiệt chẳng những không nói cảm ơn mà còn không biết thương hương tiếc ngọc muốn ép chết người phụ nữ đó.
Cầm cây kim khâu cái miệng của cô ta.
Còn phái người theo dõi cô suốt ba ngày liền, không cho phép cô tháo xuống ! ! !
Mặc dù Quý Tử Hiên cho rằng làm như vậy rất ngu ngốc, người bình thường căn bản cũng không làm được chuyện đó.
Nhưng anh ta thật sự đã làm như thế với cô gái Pháp! ! !
/307
|