Hơn sáu giờ sáng Liên Hảo nhận được điện thoại của Nguyên Anh Hùng. Chuyển giờ sai, ăn vào bụng đều là thức ăn không có dinh dưỡng, đau họng, tịch mịch, hư không,... Đợi anh đem những câu chữ mà có lẽ ngay chính anh cũng không hiểu hết ý nghĩa của nó, dùng giọng điệu vô cùng ai oán cỗ não nhét vào đầu Liên Hảo, đúng thật là muốn bức bách cô, buộc cô phải mủi lòng mà đến thăm anh.
Nguyên Anh Hùng ở Malaysia bị triệu về khẩn cấp là vì phải chụp ảnh tuyên truyền. Nghe nói Truyền thông Á Thái muốn Nguyên Anh Hùng chụp ảnh chân dung, còn mời tới nhiếp ảnh gia nổi tiếng Ellen. Vị nhiếp ảnh gia Ellen này được biết đến như một bậc thầy về nhiếp ảnh. Anh ta lên kế hoạch muốn Nguyên Anh Hùng chụp một album lấy chủ đề "Ánh rạng đông". Vì thế, studio chụp ảnh được chuyển đến trên sân thượng tầng hai mươi lăm của tòa nhà Á Thái.
Một khi đã là "Ánh rạng đông" thì đương nhiên nhất định không tránh khỏi việc phải hy sinh giấc ngủ.
Lúc Liên Hảo chạy đến studio thì Nguyên Anh Hùng đang ở bước chụp hoàn thành cuối cùng. Liên Hảo thật đúng là bị một cảnh trước mặt làm cho bị sốc. Trên sân thượng bày biện một loạt các đạo cụ làm đóng băng nước, Nguyên Anh Hùng thì một thân màu trắng, ngay cả lông mi cũng trắng muốt.
Ánh sáng được thiết kế một cách tinh tế từ trong khe hở của băng phát ra. Nguyên Anh Hùng chân trần đứng dưới ánh mặt trời, tay cầm giày ngẩng đầu nhìn phía chân trời xa, ánh sáng xoẹt qua quai hàm của anh. Khung cảnh này được tạo dựng tựa như một ngày tận thế, người đàn ông thuần khiết, ánh nắng ấm áp, đúng với chủ đề "Ánh rạng đông", tượng trưng cho một "Ánh rạng đông" tràn đầy hy vọng.
Hình ảnh như vậy không khỏi khiến cho Liên Hảo mỉm cười.
Dường như cảm nhận được nụ cười của cô, Nguyên Anh Hùng cũng nâng lên khóe miệng nhìn về phía Liên Hảo.
Nhiếp ảnh gia Ellen giống như phát hiện một đại lục mới, miệng bô bô quăng ra liên tiếp một số thuật ngữ chụp ảnh, vừa hưng phấn vừa liên tục nhấn nút chụp.
Cuối cùng, anh ta đứng ở trước mặt Liên Hảo, gọi to cô là nữ thần của Nguyên Anh Hùng, còn đối với Liên Hảo vừa kéo vừa ôm.
Hiển nhiên, hành động của vị nhiếp ảnh gia này chọc giận Nguyên Anh Hùng, trang phục còn chưa kịp thay đã không nhịn được hướng Ellen biểu đạt sự bất mãn của mình.
"Được rồi, tịch mịch, hư không Nguyên Anh Hùng tiên sinh, anh không đói bụng sao?" Liên Hảo tức giận giơ bình giữ nhiệt trong tay nói với Nguyên Anh Hùng còn đang hùng hùng hổ hổ.
Tiểu Phàm có chút tò mò đánh giá Liên Hảo. Còn suy nghĩ không biết mối quan hệ của người phụ nữ mang thức ăn tình yêu đến cho Nguyên Anh Hùng, đối tượng nằm trong danh sách tương tư đơn phương của cô ấy, Cố Liên Hảo, là như thế nào.
Người yêu? Bạn bè? Người thân? Tiểu Phàm không thể không thừa nhận mối quan hệ của hai người này cùng với suy nghĩ ở trong lòng cô ấy trong lúc này đều rất giống. Lúc này, Nguyên Anh Hùng đang ăn như hổ đói, mà Cố Liên Hảo thì hoàn toàn có thể thay thế được cô ấy và nhân viên hóa trang, vô cùng cẩn thận dùng bông tẩy trang lau đi vết sơn trắng xóa trên lông mi của Nguyên Anh Hùng.
Thân là người đại diện, Amy tuy là nhìn thấy tất cả nhưng lại không có hành động gì khác ngoài việc lấy điện thoại ra, đứng ở một bên cùng cô bạn gái người Malaysia của anh ta gọi video.
Thật là kỳ quái, Tiểu Phàm cảm thấy dù có thế nào thì Nguyên Anh Hùng cũng là một thần tượng, nhưng cho dù không phải là thần tượng đi chăng nữa thì Amy không phải là nên biểu hiện ra mười phần cảm giác khẩn trương bảo hộ hào quang của Nguyên Anh Hùng giống như bảo vệ bánh ngọt làm người ta thèm nhỏ dãi sao? Lại nói phong cách chủ trì của Nguyên Anh Hùng là hài hước, thú vị chân thành, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp như ánh mặt trời kia đang trên đà nổi tiếng chẳng khác nào trạng thái giếng phun, gần đây còn trở thành tân sủng của nữ sinh các trường học cao đẳng trong cả nước.
Thế nhưng anh ta lại để cho một người phụ nữ ở trước mặt mọi người làm ra hành động vô cùng thân thiết với Nguyên Anh Hùng như thế. Phải biết rằng, đầu năm nay, ngay cả con chó nhỏ cũng có thể hiểu được cách đùa nghịch máy ảnh.
Vì mọi người nguyện ý làm việc lớn, bây giờ mà không bát quái thì còn đợi đến khi nào? Tiểu Phàm cho là như vậy, cắn răng chạy đến bên cạnh Amy, dùng chút tiếng Anh sứt mẻ cùng ngôn ngữ tay chân biểu đạt: "Amy, Cố Liên Hảo kia là gì của anh Anh Hùng vậy?".
Hiển nhiên là cái tên người Italy này mất hứng, anh ta hung hăng liếc mắt nhìn cô ấy một cái.
Hơn một tháng này, Tiểu Phàm biết cái tên người Ý này bề ngoài nhìn rất lợi hại kỳ thực cũng không mấy khó tiếp xúc. Phớt lờ ánh mắt lạnh lùng của Amy, cô ấy tiếp tục bày ra khuôn mặt tươi cười xán lạn, không từ bỏ sự hiếu kỳ của mình.
Gương mặt cách cô ấy chỉ có mấy chục cm này dường như tiếp thu được một tin tức mãnh liệt nào đó, vẻ mặt anh ta đột nhiên chuyển sang tươi cười. Cái tên người Ý này còn đem điện thoại của anh ta nhét vào tay cô ấy, vội vã đứng lên.
"Lan tiên sinh." Nhập gia tùy tục, Amy nói bằng thứ tiếng Trung kỳ quái của anh ta.
Tiểu Phàm nhìn theo ánh mắt Amy, đợi khi thấy rõ người vừa mới tới, trong lòng cô ấy như khai hoa mở hội.
Vinh hạnh!!! Hôm nay là lần thứ hai cô ấy gặp được Lan Đình Phương.
Lần đầu tiên Tiểu Phàm nhìn thấy Lan Đình Phương liền đem anh liệt vào danh sách đối tượng tương tư đơn phương số một.
Dùng tư duy của cô ấy mà nói, một người đàn ông làm sao có thể đẹp đến như vậy? Một người đàn ông làm sao có thể có nhiều tiền đến như vậy? Một người đàn ông làn da làm sao có thể tốt đến như vậy? Một người đàn ông làm sao có thể hoàn mỹ đến như vậy? Nhiều cái như vậy cộng lại, Tiểu Phàm cảm thấy muốn không chết mê chết mệt vì người đàn ông này cũng không được.
Tiểu Phàm nheo lại mắt, tham lam dõi theo, như muốn nuốt chửng dáng người càng lúc càng đến gần kia.
Khuôn mặt không biểu cảm của người đàn ông này không khó coi một chút nào, thật sự không khó coi! Tiểu Phàm nuốt nước miếng, tốt lắm, quả nhiên là đối tượng đơn phương yêu mến số một, xuất hiện cũng thật giống phim thần tượng.
Nguyên Anh Hùng nhíu mày, Liên Hảo chân trước vừa đến Lan Đình Phương đã nối gót theo sau.
Nhìn một vòng, sắc mặt của những người đi theo bên người Lan Đình Phương hoàn toàn khác xa lúc đầu. Những nhân viên công tác mới vừa rồi trông có vẻ vô cùng chuyên nghiệp cũng chỉ vì sự xuất hiện đột ngột của ông chủ lớn luôn luôn cao cao tại thượng kia mà thụ sủng nhược kinh, sự kinh sợ viết rõ ở trên mặt.
Nguyên Anh Hùng biết Lan Đình Phương đến là để thị uy với anh. Anh lặng lẽ nắm lấy tay Liên Hảo, đồng thời bày ra biểu cảm vô cùng hoan nghênh ông chủ lớn đến thị sát.
Lan Đình Phương vẫy tay ngăn lại những người đó ghé vào tai anh lải nhải về công trạng này nọ của họ.
Đi tới trước mặt Nguyên Anh Hùng, Lan Đình Phương gắt gao nhìn chằm chằm vào bàn tay đang nắm chặt của hai người bọn họ.
Tiểu Phàm giờ phút này ngửi được một cỗ hơi thở bát quái nồng đậm. Phải có một mối quan hệ nào đó giữa ba người Lan Đình Phương, Nguyên Anh Hùng, Cố Liên Hảo. Ánh mắt Lan đại soái ca nhìn vào hai bàn tay đang nắm chặt kia quả thực muốn đem chúng thiêu cháy thành một cái lỗ lớn.
Nên sẽ không phải là... Lan Đình Phương cùng Cố Liên Hảo? Là Nguyên Anh Hùng cùng Lan Đình Phương? Hoặc là Cố Liên Hảo cùng Lan Đình Phương cùng Nguyên Anh Hùng?
Tiểu Phàm hưng phấn không được lâu, bởi vì Phương Hữu Vi đã tiến đến dọn dẹp hiện trường. Vì thế những người không liên quan đều bị đuổi hết ra ngoài, cô ấy không thể làm gì khác hơn là thu hồi sự phấn khích quá đà của mình lại.
Trên ban công chỉ còn lại năm người.
"Amy." Anh lạnh lùng nói: "Anh đọc nội quy thứ ba trong hợp đồng ra xem."
Amy kiên trì đọc ra: "Không được ở nơi công cộng cùng phụ nữ biểu hiện hành động thân mật ảnh hưởng đến hình tượng."
Amy đọc xong câu này liền nhìn về phía Liên Hảo cầu xin sự giúp đỡ.
Liên Hảo oán hận chống lại khuôn mặt khó đoán của Lan Đình Phương. Muốn rút tay ra lại bị Nguyên Anh Hùng gắt gao nắm chặt. Liên Hảo nhìn Anh Hùng cười cười, bộ dáng tươi cười kia cực kỳ quyến rũ. Nguyên Anh Hùng buông tay Liên Hảo ra mỉm cười lại với cô, sau đó, Liên Hảo rút tay ra nắm ngược lại tay Nguyên Anh Hùng.
Vài giây tương tác này truyền tải một thông điệp, đôi nam nữ này có một sự ăn ý tuyệt vời, cái loại ăn ý này là từ năm tháng sinh ra dẫn đến tâm linh tương thông.
Vài giây ngắn ngủi này lại khiến cho cả trái tim Lan Đình Phương chìm vào đáy cốc.
"Lan tiên sinh, tôi muốn nói là thật ra tôi là fan của Nguyên Anh Hùng. Là tôi chủ động đối với Nguyên tiên sinh làm ra hành động thân mật. Tôi nghĩ, Lan tiên sinh hẳn là tôn trọng việc một fan hâm mộ đối với thần tượng của mình biểu đạt sự nhiệt tình yêu mến."
Ánh mắt Lan Đình Phương dừng ở bình giữ nhiệt đã rỗng tuếch, cảm giác động mạch chủ kịch liệt nhảy lên. Được lắm, Cố Liên Hảo!
"Amy, tôi sẽ cho luật sư của tôi soạn ra những thiệt hại cùng với hình phạt liên quan đến nội quy thứ ba trong hợp đồng, hai giờ sau, anh đến văn phòng của tôi." Giờ phút này Lan Đình Phương tựa như một gã thương nhân khôn khéo lạnh lùng.
Nguyên Anh Hùng nhún vai, nắm lấy vai Liên Hảo, còn khẽ hôn lên tóc cô, chẳng hề để ý: "Cố Liên Hảo, em nói cho vị Lan tiên sinh này biết chúng ta có bao nhiêu tài sản, đương nhiên, bao gồm cả tài sản mà mẹ của chúng ta để lại cho chúng ta."
Lan Đình Phương không bị lay chuyển, anh chính là đem bàn tay đặt ở trên vai Liên Hảo của Nguyên Anh Hùng kéo xuống, nhìn chằm chằm Liên Hảo, giọng nói lại lạnh lùng cứng rắn:
"Có rất nhiều tài sản đúng không? Nguyên Anh Hùng, anh tin hay không tôi có thể khiến cho tài sản của anh trở nên không đáng một đồng và biến thành tài sản tiêu cực, để cho anh từ nay về sau mỗi ngày đều phải dựa vào khuôn mặt này đi khắp nơi kiếm ăn? Cố Liên Hảo, em nên nói cho anh ta biết, dùng hiểu biết của em đối với anh đến nói cho anh ta, Lan Đình Phương là dạng người gì, nói cho anh ta, Lan Đình Phương cho tới bây giờ chưa từng nói suông."
Sắc mặt Liên Hảo trở nên trắng bệt, bởi vì phẫn nộ khiến cho cô nói không ra lời, miệng run rẩy.
"Lan Đình Phương, anh không cảm thấy là bản thân anh quá mức cuồng vọng sao? Hay là anh cho rằng anh thật sự có quyền lực có thể một tay che trời?". Nguyên Anh Hùng buồn cười.
Lan Đình Phương cũng đáp lại Nguyên Anh Hùng bằng nụ cười nhàn nhạt, ra dấu tay, Phương Hữu Vi lập tức bước đến.
"Phương Hữu Vi, nửa giờ sau đem những lời mà Nguyên Anh Hùng đã từng phát biểu công kích chính phủ nước Mỹ công bố ra ngoài. Dùng trang báo lớn nhất, tần suất nhanh nhất, hot nhất."
Anh từng bước một bước về phía Nguyên Anh Hùng, không chút để ý gằn từng tiếng:
"Nguyên Anh Hùng, có đôi khi, mọi người thường sẽ có một vài thời khắc vô cùng bất lực. Về phần bất lực bao nhiêu thì từ từ rồi anh sẽ biết. Chắc anh còn không biết tôi dưỡng một số lượng lớn hacker, chỉ cần một cú điện thoại của tôi, bọn họ có thể bịa đặt ra mọi thứ. Họ có thể tạo ra những email giả, chẳng hạn như những email có nội dung mẫn cảm cho thấy anh cùng trang web tổ chức phản động phương Tây thường xuyên có email qua lại. Nội dung của email này có thể sẽ là việc anh có liên quan đến việc rửa tiền, hoặc cũng có thể sẽ là cuộc đối thoại thân thiện của anh cùng một thành viên của tổ chức khủng bố. Anh là công dân nước Mỹ, anh hẳn là biết chính phủ nước Mỹ đối với những việc này có bao nhiêu mẫn cảm."
"Tôi không chỉ dưỡng một số lượng lớn hacker, tôi còn có đoàn cố vấn. Bọn họ có thể nghĩ ra biện pháp mà ngay cả anh cũng không thể tưởng tượng được, khiến cho anh thấy cuộc sống của anh tàn khốc đến mức nào."
"Thế nào, Nguyên Anh Hùng, nghe xong những lời này anh còn có tâm tình khoe khoang về số tài sản ít ỏi này của anh nữa không?"
Cơ thể Liên Hảo chao đảo, Nguyên Anh Hùng vung nắm đấm qua.
Sau khi nhận một cú đấm, cơ thể Lan Đình Phương chao đảo, xong lại cố định. Khóe miệng của anh chảy máu, vết máu kia ở trên khuôn mặt trắng nõn tinh xảo trông vô cùng bắt mắt, phối hợp cùng với nụ cười của anh, đẹp một cách kinh tâm động phách, tựa như hoa hồng nở rộ trên vách núi.
"Phương Hữu Vi." Anh cười, có bao nhiêu vui vẻ đều thể hiện hết trên mặt: "Gọi cho Noda, nói tôi gặp phải phần tử tập kích."
Liên Hảo hoảng hốt, cô biết Noda. Khi sự nghiệp của Lan Đình Phương bắt đầu đổ bộ Nhật Bản, Noda chính là luật sư rất được anh tin dùng. Noda có tiếng là rất khó nhằn, thậm chí năm ngoái ông ta còn trở thành một trong những luật sư nổi danh nhất của đoàn luật sư Yamaguchi Tokyo, là nhân vật linh hồn trong giới luật sư.
Lan Đình Phương của mười hai năm sau đã không còn giống mười hai năm trước, cho dù bị đánh gãy răng cũng sẽ nhịn nhục mà nuốt xuống bụng mình, một thiếu niên chỉ nghĩ đến âm nhạc.
Và cô là người chứng kiến anh từng bước một lột xác.
Mà Nguyên Anh Hùng, sùng bái Batman, sưu tập truyện tranh về những nhân vật anh hùng ở mọi thời đại, oán hận mẹ mình vì tâm tư cá nhân mà đi phá hư gia đình người khác. Nguyên Anh Hùng làm sao có thể tin được rằng, người đàn ông cùng lứa tuổi với mình kia lại có thể dễ dàng làm được hết thải những gì mà anh đã nói.
Nguyên Anh Hùng ở Malaysia bị triệu về khẩn cấp là vì phải chụp ảnh tuyên truyền. Nghe nói Truyền thông Á Thái muốn Nguyên Anh Hùng chụp ảnh chân dung, còn mời tới nhiếp ảnh gia nổi tiếng Ellen. Vị nhiếp ảnh gia Ellen này được biết đến như một bậc thầy về nhiếp ảnh. Anh ta lên kế hoạch muốn Nguyên Anh Hùng chụp một album lấy chủ đề "Ánh rạng đông". Vì thế, studio chụp ảnh được chuyển đến trên sân thượng tầng hai mươi lăm của tòa nhà Á Thái.
Một khi đã là "Ánh rạng đông" thì đương nhiên nhất định không tránh khỏi việc phải hy sinh giấc ngủ.
Lúc Liên Hảo chạy đến studio thì Nguyên Anh Hùng đang ở bước chụp hoàn thành cuối cùng. Liên Hảo thật đúng là bị một cảnh trước mặt làm cho bị sốc. Trên sân thượng bày biện một loạt các đạo cụ làm đóng băng nước, Nguyên Anh Hùng thì một thân màu trắng, ngay cả lông mi cũng trắng muốt.
Ánh sáng được thiết kế một cách tinh tế từ trong khe hở của băng phát ra. Nguyên Anh Hùng chân trần đứng dưới ánh mặt trời, tay cầm giày ngẩng đầu nhìn phía chân trời xa, ánh sáng xoẹt qua quai hàm của anh. Khung cảnh này được tạo dựng tựa như một ngày tận thế, người đàn ông thuần khiết, ánh nắng ấm áp, đúng với chủ đề "Ánh rạng đông", tượng trưng cho một "Ánh rạng đông" tràn đầy hy vọng.
Hình ảnh như vậy không khỏi khiến cho Liên Hảo mỉm cười.
Dường như cảm nhận được nụ cười của cô, Nguyên Anh Hùng cũng nâng lên khóe miệng nhìn về phía Liên Hảo.
Nhiếp ảnh gia Ellen giống như phát hiện một đại lục mới, miệng bô bô quăng ra liên tiếp một số thuật ngữ chụp ảnh, vừa hưng phấn vừa liên tục nhấn nút chụp.
Cuối cùng, anh ta đứng ở trước mặt Liên Hảo, gọi to cô là nữ thần của Nguyên Anh Hùng, còn đối với Liên Hảo vừa kéo vừa ôm.
Hiển nhiên, hành động của vị nhiếp ảnh gia này chọc giận Nguyên Anh Hùng, trang phục còn chưa kịp thay đã không nhịn được hướng Ellen biểu đạt sự bất mãn của mình.
"Được rồi, tịch mịch, hư không Nguyên Anh Hùng tiên sinh, anh không đói bụng sao?" Liên Hảo tức giận giơ bình giữ nhiệt trong tay nói với Nguyên Anh Hùng còn đang hùng hùng hổ hổ.
Tiểu Phàm có chút tò mò đánh giá Liên Hảo. Còn suy nghĩ không biết mối quan hệ của người phụ nữ mang thức ăn tình yêu đến cho Nguyên Anh Hùng, đối tượng nằm trong danh sách tương tư đơn phương của cô ấy, Cố Liên Hảo, là như thế nào.
Người yêu? Bạn bè? Người thân? Tiểu Phàm không thể không thừa nhận mối quan hệ của hai người này cùng với suy nghĩ ở trong lòng cô ấy trong lúc này đều rất giống. Lúc này, Nguyên Anh Hùng đang ăn như hổ đói, mà Cố Liên Hảo thì hoàn toàn có thể thay thế được cô ấy và nhân viên hóa trang, vô cùng cẩn thận dùng bông tẩy trang lau đi vết sơn trắng xóa trên lông mi của Nguyên Anh Hùng.
Thân là người đại diện, Amy tuy là nhìn thấy tất cả nhưng lại không có hành động gì khác ngoài việc lấy điện thoại ra, đứng ở một bên cùng cô bạn gái người Malaysia của anh ta gọi video.
Thật là kỳ quái, Tiểu Phàm cảm thấy dù có thế nào thì Nguyên Anh Hùng cũng là một thần tượng, nhưng cho dù không phải là thần tượng đi chăng nữa thì Amy không phải là nên biểu hiện ra mười phần cảm giác khẩn trương bảo hộ hào quang của Nguyên Anh Hùng giống như bảo vệ bánh ngọt làm người ta thèm nhỏ dãi sao? Lại nói phong cách chủ trì của Nguyên Anh Hùng là hài hước, thú vị chân thành, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp như ánh mặt trời kia đang trên đà nổi tiếng chẳng khác nào trạng thái giếng phun, gần đây còn trở thành tân sủng của nữ sinh các trường học cao đẳng trong cả nước.
Thế nhưng anh ta lại để cho một người phụ nữ ở trước mặt mọi người làm ra hành động vô cùng thân thiết với Nguyên Anh Hùng như thế. Phải biết rằng, đầu năm nay, ngay cả con chó nhỏ cũng có thể hiểu được cách đùa nghịch máy ảnh.
Vì mọi người nguyện ý làm việc lớn, bây giờ mà không bát quái thì còn đợi đến khi nào? Tiểu Phàm cho là như vậy, cắn răng chạy đến bên cạnh Amy, dùng chút tiếng Anh sứt mẻ cùng ngôn ngữ tay chân biểu đạt: "Amy, Cố Liên Hảo kia là gì của anh Anh Hùng vậy?".
Hiển nhiên là cái tên người Italy này mất hứng, anh ta hung hăng liếc mắt nhìn cô ấy một cái.
Hơn một tháng này, Tiểu Phàm biết cái tên người Ý này bề ngoài nhìn rất lợi hại kỳ thực cũng không mấy khó tiếp xúc. Phớt lờ ánh mắt lạnh lùng của Amy, cô ấy tiếp tục bày ra khuôn mặt tươi cười xán lạn, không từ bỏ sự hiếu kỳ của mình.
Gương mặt cách cô ấy chỉ có mấy chục cm này dường như tiếp thu được một tin tức mãnh liệt nào đó, vẻ mặt anh ta đột nhiên chuyển sang tươi cười. Cái tên người Ý này còn đem điện thoại của anh ta nhét vào tay cô ấy, vội vã đứng lên.
"Lan tiên sinh." Nhập gia tùy tục, Amy nói bằng thứ tiếng Trung kỳ quái của anh ta.
Tiểu Phàm nhìn theo ánh mắt Amy, đợi khi thấy rõ người vừa mới tới, trong lòng cô ấy như khai hoa mở hội.
Vinh hạnh!!! Hôm nay là lần thứ hai cô ấy gặp được Lan Đình Phương.
Lần đầu tiên Tiểu Phàm nhìn thấy Lan Đình Phương liền đem anh liệt vào danh sách đối tượng tương tư đơn phương số một.
Dùng tư duy của cô ấy mà nói, một người đàn ông làm sao có thể đẹp đến như vậy? Một người đàn ông làm sao có thể có nhiều tiền đến như vậy? Một người đàn ông làn da làm sao có thể tốt đến như vậy? Một người đàn ông làm sao có thể hoàn mỹ đến như vậy? Nhiều cái như vậy cộng lại, Tiểu Phàm cảm thấy muốn không chết mê chết mệt vì người đàn ông này cũng không được.
Tiểu Phàm nheo lại mắt, tham lam dõi theo, như muốn nuốt chửng dáng người càng lúc càng đến gần kia.
Khuôn mặt không biểu cảm của người đàn ông này không khó coi một chút nào, thật sự không khó coi! Tiểu Phàm nuốt nước miếng, tốt lắm, quả nhiên là đối tượng đơn phương yêu mến số một, xuất hiện cũng thật giống phim thần tượng.
Nguyên Anh Hùng nhíu mày, Liên Hảo chân trước vừa đến Lan Đình Phương đã nối gót theo sau.
Nhìn một vòng, sắc mặt của những người đi theo bên người Lan Đình Phương hoàn toàn khác xa lúc đầu. Những nhân viên công tác mới vừa rồi trông có vẻ vô cùng chuyên nghiệp cũng chỉ vì sự xuất hiện đột ngột của ông chủ lớn luôn luôn cao cao tại thượng kia mà thụ sủng nhược kinh, sự kinh sợ viết rõ ở trên mặt.
Nguyên Anh Hùng biết Lan Đình Phương đến là để thị uy với anh. Anh lặng lẽ nắm lấy tay Liên Hảo, đồng thời bày ra biểu cảm vô cùng hoan nghênh ông chủ lớn đến thị sát.
Lan Đình Phương vẫy tay ngăn lại những người đó ghé vào tai anh lải nhải về công trạng này nọ của họ.
Đi tới trước mặt Nguyên Anh Hùng, Lan Đình Phương gắt gao nhìn chằm chằm vào bàn tay đang nắm chặt của hai người bọn họ.
Tiểu Phàm giờ phút này ngửi được một cỗ hơi thở bát quái nồng đậm. Phải có một mối quan hệ nào đó giữa ba người Lan Đình Phương, Nguyên Anh Hùng, Cố Liên Hảo. Ánh mắt Lan đại soái ca nhìn vào hai bàn tay đang nắm chặt kia quả thực muốn đem chúng thiêu cháy thành một cái lỗ lớn.
Nên sẽ không phải là... Lan Đình Phương cùng Cố Liên Hảo? Là Nguyên Anh Hùng cùng Lan Đình Phương? Hoặc là Cố Liên Hảo cùng Lan Đình Phương cùng Nguyên Anh Hùng?
Tiểu Phàm hưng phấn không được lâu, bởi vì Phương Hữu Vi đã tiến đến dọn dẹp hiện trường. Vì thế những người không liên quan đều bị đuổi hết ra ngoài, cô ấy không thể làm gì khác hơn là thu hồi sự phấn khích quá đà của mình lại.
Trên ban công chỉ còn lại năm người.
"Amy." Anh lạnh lùng nói: "Anh đọc nội quy thứ ba trong hợp đồng ra xem."
Amy kiên trì đọc ra: "Không được ở nơi công cộng cùng phụ nữ biểu hiện hành động thân mật ảnh hưởng đến hình tượng."
Amy đọc xong câu này liền nhìn về phía Liên Hảo cầu xin sự giúp đỡ.
Liên Hảo oán hận chống lại khuôn mặt khó đoán của Lan Đình Phương. Muốn rút tay ra lại bị Nguyên Anh Hùng gắt gao nắm chặt. Liên Hảo nhìn Anh Hùng cười cười, bộ dáng tươi cười kia cực kỳ quyến rũ. Nguyên Anh Hùng buông tay Liên Hảo ra mỉm cười lại với cô, sau đó, Liên Hảo rút tay ra nắm ngược lại tay Nguyên Anh Hùng.
Vài giây tương tác này truyền tải một thông điệp, đôi nam nữ này có một sự ăn ý tuyệt vời, cái loại ăn ý này là từ năm tháng sinh ra dẫn đến tâm linh tương thông.
Vài giây ngắn ngủi này lại khiến cho cả trái tim Lan Đình Phương chìm vào đáy cốc.
"Lan tiên sinh, tôi muốn nói là thật ra tôi là fan của Nguyên Anh Hùng. Là tôi chủ động đối với Nguyên tiên sinh làm ra hành động thân mật. Tôi nghĩ, Lan tiên sinh hẳn là tôn trọng việc một fan hâm mộ đối với thần tượng của mình biểu đạt sự nhiệt tình yêu mến."
Ánh mắt Lan Đình Phương dừng ở bình giữ nhiệt đã rỗng tuếch, cảm giác động mạch chủ kịch liệt nhảy lên. Được lắm, Cố Liên Hảo!
"Amy, tôi sẽ cho luật sư của tôi soạn ra những thiệt hại cùng với hình phạt liên quan đến nội quy thứ ba trong hợp đồng, hai giờ sau, anh đến văn phòng của tôi." Giờ phút này Lan Đình Phương tựa như một gã thương nhân khôn khéo lạnh lùng.
Nguyên Anh Hùng nhún vai, nắm lấy vai Liên Hảo, còn khẽ hôn lên tóc cô, chẳng hề để ý: "Cố Liên Hảo, em nói cho vị Lan tiên sinh này biết chúng ta có bao nhiêu tài sản, đương nhiên, bao gồm cả tài sản mà mẹ của chúng ta để lại cho chúng ta."
Lan Đình Phương không bị lay chuyển, anh chính là đem bàn tay đặt ở trên vai Liên Hảo của Nguyên Anh Hùng kéo xuống, nhìn chằm chằm Liên Hảo, giọng nói lại lạnh lùng cứng rắn:
"Có rất nhiều tài sản đúng không? Nguyên Anh Hùng, anh tin hay không tôi có thể khiến cho tài sản của anh trở nên không đáng một đồng và biến thành tài sản tiêu cực, để cho anh từ nay về sau mỗi ngày đều phải dựa vào khuôn mặt này đi khắp nơi kiếm ăn? Cố Liên Hảo, em nên nói cho anh ta biết, dùng hiểu biết của em đối với anh đến nói cho anh ta, Lan Đình Phương là dạng người gì, nói cho anh ta, Lan Đình Phương cho tới bây giờ chưa từng nói suông."
Sắc mặt Liên Hảo trở nên trắng bệt, bởi vì phẫn nộ khiến cho cô nói không ra lời, miệng run rẩy.
"Lan Đình Phương, anh không cảm thấy là bản thân anh quá mức cuồng vọng sao? Hay là anh cho rằng anh thật sự có quyền lực có thể một tay che trời?". Nguyên Anh Hùng buồn cười.
Lan Đình Phương cũng đáp lại Nguyên Anh Hùng bằng nụ cười nhàn nhạt, ra dấu tay, Phương Hữu Vi lập tức bước đến.
"Phương Hữu Vi, nửa giờ sau đem những lời mà Nguyên Anh Hùng đã từng phát biểu công kích chính phủ nước Mỹ công bố ra ngoài. Dùng trang báo lớn nhất, tần suất nhanh nhất, hot nhất."
Anh từng bước một bước về phía Nguyên Anh Hùng, không chút để ý gằn từng tiếng:
"Nguyên Anh Hùng, có đôi khi, mọi người thường sẽ có một vài thời khắc vô cùng bất lực. Về phần bất lực bao nhiêu thì từ từ rồi anh sẽ biết. Chắc anh còn không biết tôi dưỡng một số lượng lớn hacker, chỉ cần một cú điện thoại của tôi, bọn họ có thể bịa đặt ra mọi thứ. Họ có thể tạo ra những email giả, chẳng hạn như những email có nội dung mẫn cảm cho thấy anh cùng trang web tổ chức phản động phương Tây thường xuyên có email qua lại. Nội dung của email này có thể sẽ là việc anh có liên quan đến việc rửa tiền, hoặc cũng có thể sẽ là cuộc đối thoại thân thiện của anh cùng một thành viên của tổ chức khủng bố. Anh là công dân nước Mỹ, anh hẳn là biết chính phủ nước Mỹ đối với những việc này có bao nhiêu mẫn cảm."
"Tôi không chỉ dưỡng một số lượng lớn hacker, tôi còn có đoàn cố vấn. Bọn họ có thể nghĩ ra biện pháp mà ngay cả anh cũng không thể tưởng tượng được, khiến cho anh thấy cuộc sống của anh tàn khốc đến mức nào."
"Thế nào, Nguyên Anh Hùng, nghe xong những lời này anh còn có tâm tình khoe khoang về số tài sản ít ỏi này của anh nữa không?"
Cơ thể Liên Hảo chao đảo, Nguyên Anh Hùng vung nắm đấm qua.
Sau khi nhận một cú đấm, cơ thể Lan Đình Phương chao đảo, xong lại cố định. Khóe miệng của anh chảy máu, vết máu kia ở trên khuôn mặt trắng nõn tinh xảo trông vô cùng bắt mắt, phối hợp cùng với nụ cười của anh, đẹp một cách kinh tâm động phách, tựa như hoa hồng nở rộ trên vách núi.
"Phương Hữu Vi." Anh cười, có bao nhiêu vui vẻ đều thể hiện hết trên mặt: "Gọi cho Noda, nói tôi gặp phải phần tử tập kích."
Liên Hảo hoảng hốt, cô biết Noda. Khi sự nghiệp của Lan Đình Phương bắt đầu đổ bộ Nhật Bản, Noda chính là luật sư rất được anh tin dùng. Noda có tiếng là rất khó nhằn, thậm chí năm ngoái ông ta còn trở thành một trong những luật sư nổi danh nhất của đoàn luật sư Yamaguchi Tokyo, là nhân vật linh hồn trong giới luật sư.
Lan Đình Phương của mười hai năm sau đã không còn giống mười hai năm trước, cho dù bị đánh gãy răng cũng sẽ nhịn nhục mà nuốt xuống bụng mình, một thiếu niên chỉ nghĩ đến âm nhạc.
Và cô là người chứng kiến anh từng bước một lột xác.
Mà Nguyên Anh Hùng, sùng bái Batman, sưu tập truyện tranh về những nhân vật anh hùng ở mọi thời đại, oán hận mẹ mình vì tâm tư cá nhân mà đi phá hư gia đình người khác. Nguyên Anh Hùng làm sao có thể tin được rằng, người đàn ông cùng lứa tuổi với mình kia lại có thể dễ dàng làm được hết thải những gì mà anh đã nói.
/102
|