Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 307

/1134




Cô bé vừa sử dụng những thao tác mà Kiều Phương Hạ dạy để xâm nhập vào hệ thống của tập đoàn WL, đơn giản giống như bước vào thế giới không người.

Cô bé nhanh chóng lướt nhanh một số hình ảnh của Lệ Đình Tuấn và hoạt động thường ngày của anh.

Lúc này, cô bé gần như đã thấy được dáng dấp của người đàn ông này, phong cách làm việc và tính cách ra sao.

“Đây là Lệ Đình Tuấn ư.” Ninh Nguyệt nhìn chằm chằm vào tấm ảnh nhỏ của Lệ Đình Tuấn, lẩm bẩm nói.

Ngoại trừ việc anh ta rất tuấn tú, có nhiều tiền thì theo cô bé cũng rất bình thưởng, nói chung cũng chỉ là một người đàn ông bình thường có tiền mà thôi.

Ở trong lòng cô bé, ngoại trừ ông Mạc, không ai có thể so được với chú King.


Cô bé nhất định phải khiến cho Kiều Phương Hạ thay đổi quyết định.

Chú King đối với cô bé mà nói, vẻ bề ngoài của con người không hoàn toàn thể hiện tống thể của người đó mà quan trọng hơn là nội tâm, là phải nâng cao, tu dưỡng bản thân.

Cô bé cảm thấy chú King rất đúng, cô bé cảm thấy Lệ Đình Tuấn để cho Kiều Phương Hạ bị bắt cóc và bị thương, lại còn ăn ở hai lòng, người đàn ông này nhất định không xứng đáng.

Cô bé không thích Lệ Đình Tuấn cho lắm, thậm chí còn cảm thấy ghét anh ta.

Cô bé giơ bàn tay nhỏ nhản lên, lướt nhẹ qua hình ảnh chứng minh thư của Lệ Đình Tuấn trên máy tính.

Kiều Phương Hạ mãi cho đến sáng sớm mới nghe tin Đường Nguyên Khiết Đan nói về việc ông cụ nhà họ Kiều đột ngột đổ bệnh và phải nhập viện.

Trước giờ không ai nói cho cô biết, có thể là Lệ Đình Tuấn đã dặn dò qua.

Đường Nguyên Khiết Đan ngồi bên cạnh, vừa giúp cô gọt táo vừa nói: “Chị yên tâm, em sẽ giúp chị đến thăm ông cụ một lần, ông cụ cũng đã tỉnh rồi!”
“Em cũng đã hỏi bác sỹ trưởng đang chăm sóc ông cụ, bác sĩ nói tinh thần và sức khỏe của ông cụ mấy ngày nay đã tốt hơn trước.

Có thể nói thuốc làm trì hoãn các tế bào ung thư lan rộng có chút tác dụng!”
“Nhưng đúng là có chút lạ lùng, hai ngày trước lúc em đến thăm ông cụ, tỉnh thần quả thật không tệ, ông cụ còn nói với em rằng nhờ có một bác sĩ châm cứu Trung y rất giỏi đã đến bệnh viện khám và điều trị cho ông cụ”

Kiều Phương Hạ nghe Đường Nguyên Khiết Đan nói như vậy, nhìn Đường Nguyên Khiết Đan, không khỏi hơi nhíu mày: “Trung y?”
“Đúng vậy!” Đường Nguyên Khiết Đan gật đầu: “Ông cụ nói cảm thấy rất lạ, sau khi bác sĩ Trung y tiêm thuốc cho ông cụ, ông liền thấy sảng khoái, cảm thấy tốt hơn nhiều so với trước khi nhập viện”
Kiều Phương Hạ chợt nhớ tới bác sĩ Trung y dược Lệ Đình Tuấn mời tới.

Chẳng lẽ là Lệ Đình Tuấn cho người tới?
Kiều Phương Hạ cân nhắc một hồi, vừa lúc y tá đi vào kiểm tra phòng, cô hỏi: “Y tá, tôi có thể xuống giường đi đến một khu nội trú khác để thăm một bệnh nhân được không?”
Y tá đo nhiệt độ cơ thể của Kiều Phương Hạ, sau đó nói: “Được, để bạn cô đẩy xe lăn đưa cô đi”
Đường Nguyên Khiết Đan dù sao cũng không có việc gì để làm nên liếc nhìn Kiều Phương Hạ, nói: “Được, bác sĩ đã nói cho phép rồi!”
Đường Nguyên Khiết Đan đẩy Kiều Phương Hạ đi, đi tới gần phòng bệnh của ông cụ nhà họ Kiều, cô ấy nhìn thấy một đứa trẻ nhỏ nhỏ có vẻ nghịch ngợm đi qua đi lại, cô ấy không khỏi thì thào nói với Kiều Phương Hạ: “Phương Hạ, chị không có cảm giác, Đình Trung càng lớn khuôn mặt càng giống chị à?”
Sáng sớm hôm nay, lúc Đường Nguyên Khiết Đan tới phòng bệnh, đúng lúc gặp Đình Trung không chịu về đi học, lại để Đường Nguyên t Đan nhìn thấy.

Kiều Phương Hạ đã ký một tờ giấy chứng nhận với Lệ Đình Tuấn, thẳng thản nói sẽ mượn xe của Đường Nguyên Khiết Đan để đưa Đình Trung đi học.

Đường Nguyên Khiết liếc nhìn Đình Trung, càng nhìn càng thấy đứa trẻ này không giống Tô Minh Nguyệt, ngược lại, có chút giống Kiều Phương Hạ.


Đương nhiên, cậu bé càng lớn càng giống Lệ Đình Tuấn.

Kiều Phương Hạ không nhịn được cười: “Đừng nói nhảm.

Đứa bé là con của Tô Minh Nguyệt, làm sao có thể giống chị được!”
Kiều Phương Hạ trước đây đã nghe người ta nói Đình Trung giống cô, những cũng chỉ là nói đùa, nếu cô dắt đứa trẻ đi, người không quen biết chắc chắn sẽ hiểu lầm đây là con cô.

Thế nhưng những lời Đường Nguyên Khiết Đan nói ra, Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy có chút hơi quá đáng.

“Có lẽ dáng dấp, đôi mắt giống nhau” Khóe miệng Đường Nguyên Khiết Đan khẽ cong lên, lẩm bẩm nói..



/1134

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status