Bước vào ngôi trường, hôm nay cô quan sát kỹ ngôi trường hơn. Khu cấp 3 chia làm 6 dãy. Một dãy y tế và nhiều phòng nghỉ ngơi dành cho giáo viên và học sinh, một dãy là dãy dành cho ban giám hiệu như: hiệu trưởng, hiệu phó, hội học sinh,…., Một dãy là khu vực thể thao gồm nhiều bộ môn như: Bơi lội, bóng rổ, bóng chuyền,…, Ba khu còn lại là dãy các khối. Khối 10 gồm 1 lớp đặc biệt dành cho những người sở hữu những bản năng thiên tài, là những thiếu gia tiểu thư của những người nổi tiếng trên khu vực hoặc thế giới, 3 lớp chuyên dành cho những học sinh giỏi, 6 lớp dành cho học sinh bình thường, khu cấp 3 còn dành thêm 2 lớp cho học sinh học bổng, trường không cho phân biệt giữa giàu với nghèo bằng những kỷ luật nghiêm khắc nên nhiều học sinh mong muốn vào học ở đây. Khối 11 và khối 12 cũng vậy. Riêng lớp đặc biệt chỉ khoảng từ 10 đến 20 học sinh tùy theo từng năm.
Cô bước ra khỏi cánh cổng ngước nhìn ngôi trường, hôm qua ông ngoại có nhờ cô lên nói diễn văn đại diện cho khối 11 nên cô được quyền đến sau 30’ để chuẩn bị. Cô bước đến cánh cổng đã bị khóa nhẹ nhàng nói với bác bảo vệ:
- Chào bác, cháu có thể vào được không ạ_ Cô giữ vững nét trầm tĩnh lạnh lùng nhưng vẫn có thái độ lịch sự.
- Học sinh lớp nào mà đi trễ như vậy, vào khai giảng 20’ rồi mới đến_ Bác bảo vệ lên tiếng với giọng nghiêm nghị rất khó nghe. Cô không trả lời cũng không nói gì, lấy cái thẻ ra bước đến cánh cổng và tự nhiên mở cửa khiến bác bảo vệ mở to mắt ngạc nhiên:
- Từ đâu… đâu mà….
Cô cứ để ông ấy đứng đó “đơ”, rồi bước nhanh vào sân trường, cô vẫn nghe được một vài tiếng xì xào:
- Êz, nghe nói năm nay anh Huy không đọc bài diễn văn á mạy_ Hs nữ 1
- Ừ, anh ấy là hội trưởng hội học sinh mà không được đọc, tiết quá_ Hs nữ 2 nói với giọng tiếc nuối.
- Nghe nói diễn văn 3 khối đều do nữ đọc hả gì á_ Hs nam 1
- Sao khối 11 không phải là Nhi nhể_ Hs nam 2 lên tiếng, cô thầm nghĩ có lẽ là một fan hâm mộ của Nhi. Rồi tiếng xì xầm bàn tán cứ thế càng nhiều, cho đến khi giọng hiệu trưởng vang lên:
- Tất cả các em im lặng, sau đây là phần diễn văn của 3 em học sinh đại diện cho 3 khối lên đọc_ Giọng ông trầm ổn, rồi tiếp tục_ Đầu tiên là phần diễn văn của khối 10 của học sinh, thủ khoa của kỳ sát hạch vừa qua, Lâm Thanh Như.
Lời nói vừa dứt, một cô bé với dáng người nhỏ nhắn bước lên, một cô bé cũng khá xinh với lời nói trong trẻo, cô biết cô bé này, cô bé là con gái của bạn mom cô.
- Kính chào thầy cô,….bla..bla…_ Lâm Thanh Như bước xuống sau khi đọc xong phần diễn văn khối 10, giọng nói đều đều của HT lại vang lên_ Tiếp theo là phần diễn văn khối 11 của học sinh, một cô bé xinh đẹp tài năng đến từ lớp 11-1, Phạm Khả Quỳnh_ Tiếng Ht vừa dứt, nhiều tiếng xì xòa ầm lên, họ đều biết lớp 11-1 là lớp học đặc biệt trong khối 11, lại được thầy HT công nhận là tài năng thì cũng không vừa. Nhưng không ai biết rằng câu “xinh đẹp và tài năng” kia của HT đã làm cho Quỳnh ngay lập tức chán nản, ông lại “nói quá” về cô rồi. Cô bước lên, trên tay cầm bài diễn văn mà ông đã đưa. Cầm thì cầm vậy thôi chứ cô thuộc ngay lúc ông đưa cho cô rồi. Vừa bước lên khán đài, sân trường lại 1 lần nữa ầm lên. 1 phần ầm lên vì trường kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô mà chưa ai từng gặp, một phần là về phần Huy, Kiệt và Nhi.
“Cô gái hôm qua sao? Cô ấy tên Quỳnh sao? Là cô bé lớp 6 ngày xưa mà biết bao lần làm anh á khẩu đây sao”_ Dòng suy nghĩ của Huy, anh bất ngờ ngước lên nhìn Quỳnh.
“Cô gái hôm qua là cô tiểu thư đỏng đảnh, lạnh lùng năm lớp 6 đây sao”_ Dòng suy nghĩ của Kiệt.
“Quỳnh, cậu về rồi, bất ngờ của cậu đây sao, mình vui quá”_Dòng suy nghĩ của Nhi. Cô bật khóc trong sự vuii mừng
Không nói không rằng, khi bài diễn văn của cô còn chưa kết thúc thì cả 3 Huy, Kiệt, Nhi cùng bật dậy chạy thẳng lên khán đài trước con mắt ngạc nhiên của nhiều người.
- Quỳnh, về khi nào vậy hả, biết mình nhớ cậu lắm không_ Nhi ôm Quỳnh rồi bật khóc.
- Thôi nào, mình về rồi còn gì, về hôm thứ 7 nhưng muốn làm cậu bất ngờ ấy chứ_ Quỳnh mỉm cười hoàn toàn không nhớ mình đang ở đâu và trong hoàn cảnh nào. Bỗng…
Cô bước ra khỏi cánh cổng ngước nhìn ngôi trường, hôm qua ông ngoại có nhờ cô lên nói diễn văn đại diện cho khối 11 nên cô được quyền đến sau 30’ để chuẩn bị. Cô bước đến cánh cổng đã bị khóa nhẹ nhàng nói với bác bảo vệ:
- Chào bác, cháu có thể vào được không ạ_ Cô giữ vững nét trầm tĩnh lạnh lùng nhưng vẫn có thái độ lịch sự.
- Học sinh lớp nào mà đi trễ như vậy, vào khai giảng 20’ rồi mới đến_ Bác bảo vệ lên tiếng với giọng nghiêm nghị rất khó nghe. Cô không trả lời cũng không nói gì, lấy cái thẻ ra bước đến cánh cổng và tự nhiên mở cửa khiến bác bảo vệ mở to mắt ngạc nhiên:
- Từ đâu… đâu mà….
Cô cứ để ông ấy đứng đó “đơ”, rồi bước nhanh vào sân trường, cô vẫn nghe được một vài tiếng xì xào:
- Êz, nghe nói năm nay anh Huy không đọc bài diễn văn á mạy_ Hs nữ 1
- Ừ, anh ấy là hội trưởng hội học sinh mà không được đọc, tiết quá_ Hs nữ 2 nói với giọng tiếc nuối.
- Nghe nói diễn văn 3 khối đều do nữ đọc hả gì á_ Hs nam 1
- Sao khối 11 không phải là Nhi nhể_ Hs nam 2 lên tiếng, cô thầm nghĩ có lẽ là một fan hâm mộ của Nhi. Rồi tiếng xì xầm bàn tán cứ thế càng nhiều, cho đến khi giọng hiệu trưởng vang lên:
- Tất cả các em im lặng, sau đây là phần diễn văn của 3 em học sinh đại diện cho 3 khối lên đọc_ Giọng ông trầm ổn, rồi tiếp tục_ Đầu tiên là phần diễn văn của khối 10 của học sinh, thủ khoa của kỳ sát hạch vừa qua, Lâm Thanh Như.
Lời nói vừa dứt, một cô bé với dáng người nhỏ nhắn bước lên, một cô bé cũng khá xinh với lời nói trong trẻo, cô biết cô bé này, cô bé là con gái của bạn mom cô.
- Kính chào thầy cô,….bla..bla…_ Lâm Thanh Như bước xuống sau khi đọc xong phần diễn văn khối 10, giọng nói đều đều của HT lại vang lên_ Tiếp theo là phần diễn văn khối 11 của học sinh, một cô bé xinh đẹp tài năng đến từ lớp 11-1, Phạm Khả Quỳnh_ Tiếng Ht vừa dứt, nhiều tiếng xì xòa ầm lên, họ đều biết lớp 11-1 là lớp học đặc biệt trong khối 11, lại được thầy HT công nhận là tài năng thì cũng không vừa. Nhưng không ai biết rằng câu “xinh đẹp và tài năng” kia của HT đã làm cho Quỳnh ngay lập tức chán nản, ông lại “nói quá” về cô rồi. Cô bước lên, trên tay cầm bài diễn văn mà ông đã đưa. Cầm thì cầm vậy thôi chứ cô thuộc ngay lúc ông đưa cho cô rồi. Vừa bước lên khán đài, sân trường lại 1 lần nữa ầm lên. 1 phần ầm lên vì trường kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô mà chưa ai từng gặp, một phần là về phần Huy, Kiệt và Nhi.
“Cô gái hôm qua sao? Cô ấy tên Quỳnh sao? Là cô bé lớp 6 ngày xưa mà biết bao lần làm anh á khẩu đây sao”_ Dòng suy nghĩ của Huy, anh bất ngờ ngước lên nhìn Quỳnh.
“Cô gái hôm qua là cô tiểu thư đỏng đảnh, lạnh lùng năm lớp 6 đây sao”_ Dòng suy nghĩ của Kiệt.
“Quỳnh, cậu về rồi, bất ngờ của cậu đây sao, mình vui quá”_Dòng suy nghĩ của Nhi. Cô bật khóc trong sự vuii mừng
Không nói không rằng, khi bài diễn văn của cô còn chưa kết thúc thì cả 3 Huy, Kiệt, Nhi cùng bật dậy chạy thẳng lên khán đài trước con mắt ngạc nhiên của nhiều người.
- Quỳnh, về khi nào vậy hả, biết mình nhớ cậu lắm không_ Nhi ôm Quỳnh rồi bật khóc.
- Thôi nào, mình về rồi còn gì, về hôm thứ 7 nhưng muốn làm cậu bất ngờ ấy chứ_ Quỳnh mỉm cười hoàn toàn không nhớ mình đang ở đâu và trong hoàn cảnh nào. Bỗng…
/82
|