- Ôi, Vy Vy, con gái của mama con không sao chứ huhu_ mama hắn khóc khi nhìn thấy trên đâu Vy chảy nhiều máu_ Anh, mau mau lên, mau gọi bệnh viện mau, anh đứng đó làm gì vậy chứ, huhu
- Ukm, Ukm anh gọi liền_ Baba hắn hốt hoảng nhìn đầu con gái bảo bối của ông đầy máu, ông đau đớn, xót xa_ Alo, bệnh viện mau đến ngay phường XX, quận XY, đường YY... ở đây có tai nạn, nhanh lên một chút đi_ ông hoảng sợ nạc lớn
Ò...Í....Ò... Í...........
Trong bệnh viện
- Huhu, anh ơi Vy mà xảy ra chuyện gì chắc em sống không nổi, huhuhu_ mama hắn than khóc, long nhìn con gái mà đau như cắt
- Không đâu, con gái chúng ta nhất định sẽ không sao, nhất định sẽ khỏe mạnh mà_ baba cũng đau lòng không kém nhìn vào dấu hiệu màu đỏ trong phòng cấp cứu
Tài xế Lâm đi ra, thực ra thì ông chỉ bị thương nhẹ ở đầu và trày xước da thôi...
- Lâm, rốt cuộc chuyện là như thế nào, anh là một tay lái xe giỏi sao lại để xảy ra tai nạn? _ baba hắn lạnh lùng lên tiếng
- Dạ chuyện là: ....vv.....vv là như vậy đó ạ!!_ Tài xế Lâm khó khăn kể lại
- Trời ơi, tại sao lại như vậy chứ, lúc đầu đi đã dăn nó không được nghịch rồi mà, huhu!!_ mama hắn đau lòng cùng với hối hận nói, chính bà đã đề ra ý kiến này thật là sai lầm mà.
- Haizz... thôi em ak, chuyện xảy ra rồi, giờ chỉ có thể cầu nguyện cho con qua khỏi thôi, còn thằng Huy chắc thằng bé sẽ sốc lắm đây_ ông ôm bà vào lòng thực là xót xa mà
1h sau vân còn chưa có động tĩnh gì thì lúc đó, ở nhà hắn
- Con về rồi đây!!_ Huy cười tươi bước vào nhà nhưng vừa bước vào thì không thấy ai liền hỏi quản gia, bà là người sống ở nhà này lâu năm rồi từ khi mà cậu 1t_ pama và em cháu chưa về sao ạ bà, cháu nghe nói cấp I tan nửa tiếng trước rồi mà sao vẫn chưa có ở nhà chứ hay họ đi đâu đó chơi rồi ạ?
- À..ừm.. thiếu gia.. chuyện đó...!!_ nhìn thấy bà quản gia ấp úng, cậu khó hiểu, sao chứ, hay là bà sợ mình sẽ giận pâm vì không chờ mình đi cùng, nói thực chứ nếu họ thực sự đi chơi thì anh sẽ rủ Kiệt qua nhà cùng chơi chứ không hơi đâu mà mà dỗi bon họ, nhưng hình như thái độ hôm nay của bà hơi khác
- Bà nói thật cho cháu biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?!?_ Với đầu óc nhạy bén, Huy đã đón ra được phần nào, hẳn là liên quan đến em mình.
- Thiếu gia, không dấu cháu nữa thật ra tiểu thư bị tai nạn đang cấp cứu ở bệnh viện BK_ Bà đau lòng nói ra, từ lâu bà đã xem cậu và Vy như cháu ruột của mình thật đau lòng mà.
- Sao cơ ạ?? Em của cháu...._ Huy choáng, choáng thực sự, lấy xe đạp, đạp nhanh đến bệnh viên BK
Đến bệnh viện thì:
- Pama, sao rồi? Vy sao rồi, em con sao rồi, rốt cuộc thế nào rồi?_ Huy tức giận lên tiếng, thực là đau lòng cho em của anh mak, ánh mắt Huy bắt đầu lơ đểnh, trong mắt không có ai chỉ chú tâm đến ánh đèn màu đỏ trước phòng cấp cứu nước mắt không tự chủ được trào ra. Huy rất ít khi khóc, cho dù có khóc cũng không cho ai nhìn thấy
- Huy, bình tĩnh...!!_ Baba hắn chưa nói hết thì cửa phòng cấp cứu đã mở ra. Huy lo lắng chạy đến theo sao là pama hắn và tài xế Lâm
- Bác sĩ, em tôi...em ấy thế nào rồi?_Huy
- Cô bé đã qua cơn nguy kịch, nhưng lại chấn thương não nặng tổn thương đến dây thần kinh trí nhớ, cô bé có thể sẽ bị mất trí nhớ vĩnh viễn..
1 TUẦN SAU
- Ukm, Ukm anh gọi liền_ Baba hắn hốt hoảng nhìn đầu con gái bảo bối của ông đầy máu, ông đau đớn, xót xa_ Alo, bệnh viện mau đến ngay phường XX, quận XY, đường YY... ở đây có tai nạn, nhanh lên một chút đi_ ông hoảng sợ nạc lớn
Ò...Í....Ò... Í...........
Trong bệnh viện
- Huhu, anh ơi Vy mà xảy ra chuyện gì chắc em sống không nổi, huhuhu_ mama hắn than khóc, long nhìn con gái mà đau như cắt
- Không đâu, con gái chúng ta nhất định sẽ không sao, nhất định sẽ khỏe mạnh mà_ baba cũng đau lòng không kém nhìn vào dấu hiệu màu đỏ trong phòng cấp cứu
Tài xế Lâm đi ra, thực ra thì ông chỉ bị thương nhẹ ở đầu và trày xước da thôi...
- Lâm, rốt cuộc chuyện là như thế nào, anh là một tay lái xe giỏi sao lại để xảy ra tai nạn? _ baba hắn lạnh lùng lên tiếng
- Dạ chuyện là: ....vv.....vv là như vậy đó ạ!!_ Tài xế Lâm khó khăn kể lại
- Trời ơi, tại sao lại như vậy chứ, lúc đầu đi đã dăn nó không được nghịch rồi mà, huhu!!_ mama hắn đau lòng cùng với hối hận nói, chính bà đã đề ra ý kiến này thật là sai lầm mà.
- Haizz... thôi em ak, chuyện xảy ra rồi, giờ chỉ có thể cầu nguyện cho con qua khỏi thôi, còn thằng Huy chắc thằng bé sẽ sốc lắm đây_ ông ôm bà vào lòng thực là xót xa mà
1h sau vân còn chưa có động tĩnh gì thì lúc đó, ở nhà hắn
- Con về rồi đây!!_ Huy cười tươi bước vào nhà nhưng vừa bước vào thì không thấy ai liền hỏi quản gia, bà là người sống ở nhà này lâu năm rồi từ khi mà cậu 1t_ pama và em cháu chưa về sao ạ bà, cháu nghe nói cấp I tan nửa tiếng trước rồi mà sao vẫn chưa có ở nhà chứ hay họ đi đâu đó chơi rồi ạ?
- À..ừm.. thiếu gia.. chuyện đó...!!_ nhìn thấy bà quản gia ấp úng, cậu khó hiểu, sao chứ, hay là bà sợ mình sẽ giận pâm vì không chờ mình đi cùng, nói thực chứ nếu họ thực sự đi chơi thì anh sẽ rủ Kiệt qua nhà cùng chơi chứ không hơi đâu mà mà dỗi bon họ, nhưng hình như thái độ hôm nay của bà hơi khác
- Bà nói thật cho cháu biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?!?_ Với đầu óc nhạy bén, Huy đã đón ra được phần nào, hẳn là liên quan đến em mình.
- Thiếu gia, không dấu cháu nữa thật ra tiểu thư bị tai nạn đang cấp cứu ở bệnh viện BK_ Bà đau lòng nói ra, từ lâu bà đã xem cậu và Vy như cháu ruột của mình thật đau lòng mà.
- Sao cơ ạ?? Em của cháu...._ Huy choáng, choáng thực sự, lấy xe đạp, đạp nhanh đến bệnh viên BK
Đến bệnh viện thì:
- Pama, sao rồi? Vy sao rồi, em con sao rồi, rốt cuộc thế nào rồi?_ Huy tức giận lên tiếng, thực là đau lòng cho em của anh mak, ánh mắt Huy bắt đầu lơ đểnh, trong mắt không có ai chỉ chú tâm đến ánh đèn màu đỏ trước phòng cấp cứu nước mắt không tự chủ được trào ra. Huy rất ít khi khóc, cho dù có khóc cũng không cho ai nhìn thấy
- Huy, bình tĩnh...!!_ Baba hắn chưa nói hết thì cửa phòng cấp cứu đã mở ra. Huy lo lắng chạy đến theo sao là pama hắn và tài xế Lâm
- Bác sĩ, em tôi...em ấy thế nào rồi?_Huy
- Cô bé đã qua cơn nguy kịch, nhưng lại chấn thương não nặng tổn thương đến dây thần kinh trí nhớ, cô bé có thể sẽ bị mất trí nhớ vĩnh viễn..
1 TUẦN SAU
/82
|