Huy nhếch môi, ánh mắt sáng lên, trò chơi vừa mới bắt đầu thôi mà…
“Xin lỗi nha Như Quyên, tôi chỉ “nhờ” cô giúp một tí thôi, tôi thực sự muốn xem, cô ta sẽ xử cô như thế nào___” Huy cười đểu trong dòng suy nghĩ…
Quỳnh nhìn chầm chầm lên bảng nơi 3 người học sinh đang chăm chú làm bài. Good, chọn bài dễ để kêu cô ta lên, xem ra hắn vẫn còn biết “thương hoa tiếc ngọc”….
- Này này, biết giải bài này không, chỉ coi!?_ Quyên Quyên loay hoay nhưng vẫn không tìm được cách giải, quay đầu qua nói nhỏ với cô gái giải bên cạnh mình…
-Tớ…tớ khôn..g biết đâu Quyên Quyên!_ Cô gái sợ sệt, run giọng nói, bài này làm chưa xong, thời gian đâu giải bài của ả nữa…
- Hai cô làm gì vậy hả??_ Quỳnh nhíu mày, cô gái thứ 2 này làm bài rất tốt, phương pháp giải cùng biện luận rất chuẩn xác, chắc là tại gia thế nên mới xuống tận lớp này, khi nào kết thúc kế hoạch cô sẽ cho cô ta lên hạng, đây nhất định là nhân tài môn toán. Vậy mà lúc đầu cô cứ nghĩ, lớp này ai cũng không giỏi tự nhiên chứ…
- Làm gì đâu chứ, tôi đang làm bài, cô bị “lé” à!?_ Quyên Quyên khinh khỉnh, quay xuống nói…
- Cô còn 5’ làm bài…_ Huy lạnh lùng buông một câu…
Quỳnh cười nhạt, bị “lé”, hơ, nực cười thế? Ò, không sao! Dù sao thì cô ta muốn nói gì thì nói, cô lười phải quan tâm…
- Huy à, 5’ nhiều thế, đối với mình, 30s là xong…_ Ả kêu ngạo nói, cố ý nở nụ cười yêu mị, rồi quay lên bảng cố gắng làm bài…
“Phì_____”
Quỳnh bật cười nhẹ, khiến đám con trai trong lớp ngẩn ngơ, nụ cười tự nhiên đó xuất hiện trên môi “công chúa băng” của bọn họ, thật đẹp!! Ánh mắt Quỳnh ý cười càng đậm, cô gái này không phải quá tự cao thì là quá ảo tưởng. Dựa vào năng lực của cô ta sao!??Thà nói ngày mai em cô sẽ đến Việt còn dễ tin hơn…
- Nè, con kia, mày cười cái gì hả??_ Vii Vii ngồi ở dười nhăn mặt chất vấn…
- Cô kêu ai là con kia!? Cô có tư cách đó sao??_ Ánh mắt sắc bén của Quỳnh liếc qua, nhếch môi nói…
- Mày là gì mà tao không có tư cách chứ!? Chẳng qua là được cái chức hội phó hội học sinh thôi, chứ mày chẳng là gì khiến bọn tao phải sợ cả!??_ Vii Vii nói sắc bén, ánh mắt chứa những tia khinh bỉ…
- Thu hồi ánh mắt đó lại đi!! Hành động của cô bây giờ “có thế” gây hậu quả nặng nề về sau đấy…_ Quỳnh lạnh nhạt nói, cái người tên Vii Vii này, ít ra còn khôn ngoan hơn cô chị của ả…
- Tôi sợ cô chắc!? Hứ, còn lâu nhá_ Vii Vii ngênh mặt, mặc dù đối diện với sự lạnh lùng kia làm ả sợ, nhưng vì thể diện không cho phép ả lùi bược…
- Vậy sao??_ Quỳnh cười lạnh lùng, tự tin quá rồi!? Không cần cái chức “hội phó” này, cô cũng có thể xử lí được cô ta, chỉ là, cô sẽ không lấy việc công trả thù riêng, cô cũng không tin, cô không có cơ hội trả đũa cô ta…
- Kết thúc giờ làm bài, 3 người về chỗ đi, Quỳnh, cô sửa đi!?_ Huy lên tiếng ngăn lại sát khí đang từ từ bốc lên, đôi mắt màu huyết thoáng động một cái, quả nhiên cô rất phù hợp với biệt hiệu “công chúa băng”…
Quỳnh không nói gì, nhẹ nhàng bước lên bục, mỗi bước chân đều ưu nhã thể hiện sự cao quý của hoàng tộc.
- Bài một, đúng bước đầu, những bước sau làm sai dấu, do đây là bài khá khó nên sẽ phạt mức nhẹ nhất…._ Quỳnh thong thả nói, gậ gật đầu một tí…_ Bài 2, ưm, đúng rồi, bài này làm rất tốt, cách trình bày và biện luận cũng rất chuẩn, qua đợt này, tôi sẽ thăng hạng lớp của cậu từ hạng B lên hạng A lớp chuyên toán…
- Thật sao??_ Cô bạn đó mắt sáng lên, vui mừng. Còn những người còn lại nhìn cô ta ngưỡng mộ...
- Ừm, hai vé này, tặng cậu…_ Quỳnh nhẹ cười đưa cho cô bé đó 2 vé đi công viên MaxLion..._ Chúc mừng…
Tất cả mọi người nhìn cô bạn đó với ánh mắt chúc mừng, từ B lên A, thừa biết cô bạn này tương lai sáng lạng đến thế nào…
- Còn bài 3, hừ,…. Sai hoàn toàn_ Quỳnh lắc đầu, nụ cười vừa có ý khổ vừa có ý châm biếm..._ Mà đây lại là bài dễ, dạng bài cơ bản nhất, mà cô lại chẳng làm đúng ý nào, Lê Như Quyên, cô nghĩ xem, hình phạt như thế nào mới được với cô đây??
Im lặng!!!
Tất cả mọi thứ rơi khoảng không im lặng, Quỳnh lại ngước lên nhìn bài toán một lần nữa, rồi quay xuống dưới…
- Ai có thể làm được bài này!?_ Quỳnh nhẹ nhạng hỏi, quét ánh mắt nhìn bọn người vẫn im thin thít kia…
- Tôi!_ Huy giơ tay lên, khóe môi vẽ lên một đường cong, anh là muốn trêu cô nên mới giơ tay…
- Được thôi, vậy cậu làm đi, nếu sai sẽ áp dụng hình phạt như vậy…!!_ Quỳnh nhếch môi, đùa với cô? Mơ đê!!
Đơ!!
Anh trợn tròn mắt lên nhìn cô, cô gái này!! Anh nhận thua rồi, anh chưa bao giờ đấu võ mồm thắng cô!? Nhục, nhục quá…
- Sao thế?? Đổi ý à, động tác chậm thế??_ Quỳnh nói mỉa, thật ra cô cũng chỉ đùa anh thôi, dù sao cũng là “vị hôn phu” của cô, để hắn ký vào đơn hủy bỏ hôn ước, cô phải lấy lòng hắn mới phải!! Nhưng cô không muốn bị hắn nắm thóp, để sau vậy!!
Huy bực mình nền từng bước lên, do là một bài đơn giản nên chỉ cần ngắn ngủi mấy giây là anh đã giải ra, bài toán anh làm ngắn gọn đơn giản khiến mọi người phải tròn mắt, bài toán đơn giản thế sao?? Quay về, huy không quên lườm Quỳnh với ánh mắt bắn ra lửa, đáng sợ!!
Một ngày học thú vị lại trôi qua, kết thúc ngày thứ hai trong kế hoạch 7 ngày…
Ngày mai…
Ngày mà Quỳnh sẽ cùng Nhi đi chơi công viên MaxLion…
Cũng là ngày…
Huy trở về nhà…
“Xin lỗi nha Như Quyên, tôi chỉ “nhờ” cô giúp một tí thôi, tôi thực sự muốn xem, cô ta sẽ xử cô như thế nào___” Huy cười đểu trong dòng suy nghĩ…
Quỳnh nhìn chầm chầm lên bảng nơi 3 người học sinh đang chăm chú làm bài. Good, chọn bài dễ để kêu cô ta lên, xem ra hắn vẫn còn biết “thương hoa tiếc ngọc”….
- Này này, biết giải bài này không, chỉ coi!?_ Quyên Quyên loay hoay nhưng vẫn không tìm được cách giải, quay đầu qua nói nhỏ với cô gái giải bên cạnh mình…
-Tớ…tớ khôn..g biết đâu Quyên Quyên!_ Cô gái sợ sệt, run giọng nói, bài này làm chưa xong, thời gian đâu giải bài của ả nữa…
- Hai cô làm gì vậy hả??_ Quỳnh nhíu mày, cô gái thứ 2 này làm bài rất tốt, phương pháp giải cùng biện luận rất chuẩn xác, chắc là tại gia thế nên mới xuống tận lớp này, khi nào kết thúc kế hoạch cô sẽ cho cô ta lên hạng, đây nhất định là nhân tài môn toán. Vậy mà lúc đầu cô cứ nghĩ, lớp này ai cũng không giỏi tự nhiên chứ…
- Làm gì đâu chứ, tôi đang làm bài, cô bị “lé” à!?_ Quyên Quyên khinh khỉnh, quay xuống nói…
- Cô còn 5’ làm bài…_ Huy lạnh lùng buông một câu…
Quỳnh cười nhạt, bị “lé”, hơ, nực cười thế? Ò, không sao! Dù sao thì cô ta muốn nói gì thì nói, cô lười phải quan tâm…
- Huy à, 5’ nhiều thế, đối với mình, 30s là xong…_ Ả kêu ngạo nói, cố ý nở nụ cười yêu mị, rồi quay lên bảng cố gắng làm bài…
“Phì_____”
Quỳnh bật cười nhẹ, khiến đám con trai trong lớp ngẩn ngơ, nụ cười tự nhiên đó xuất hiện trên môi “công chúa băng” của bọn họ, thật đẹp!! Ánh mắt Quỳnh ý cười càng đậm, cô gái này không phải quá tự cao thì là quá ảo tưởng. Dựa vào năng lực của cô ta sao!??Thà nói ngày mai em cô sẽ đến Việt còn dễ tin hơn…
- Nè, con kia, mày cười cái gì hả??_ Vii Vii ngồi ở dười nhăn mặt chất vấn…
- Cô kêu ai là con kia!? Cô có tư cách đó sao??_ Ánh mắt sắc bén của Quỳnh liếc qua, nhếch môi nói…
- Mày là gì mà tao không có tư cách chứ!? Chẳng qua là được cái chức hội phó hội học sinh thôi, chứ mày chẳng là gì khiến bọn tao phải sợ cả!??_ Vii Vii nói sắc bén, ánh mắt chứa những tia khinh bỉ…
- Thu hồi ánh mắt đó lại đi!! Hành động của cô bây giờ “có thế” gây hậu quả nặng nề về sau đấy…_ Quỳnh lạnh nhạt nói, cái người tên Vii Vii này, ít ra còn khôn ngoan hơn cô chị của ả…
- Tôi sợ cô chắc!? Hứ, còn lâu nhá_ Vii Vii ngênh mặt, mặc dù đối diện với sự lạnh lùng kia làm ả sợ, nhưng vì thể diện không cho phép ả lùi bược…
- Vậy sao??_ Quỳnh cười lạnh lùng, tự tin quá rồi!? Không cần cái chức “hội phó” này, cô cũng có thể xử lí được cô ta, chỉ là, cô sẽ không lấy việc công trả thù riêng, cô cũng không tin, cô không có cơ hội trả đũa cô ta…
- Kết thúc giờ làm bài, 3 người về chỗ đi, Quỳnh, cô sửa đi!?_ Huy lên tiếng ngăn lại sát khí đang từ từ bốc lên, đôi mắt màu huyết thoáng động một cái, quả nhiên cô rất phù hợp với biệt hiệu “công chúa băng”…
Quỳnh không nói gì, nhẹ nhàng bước lên bục, mỗi bước chân đều ưu nhã thể hiện sự cao quý của hoàng tộc.
- Bài một, đúng bước đầu, những bước sau làm sai dấu, do đây là bài khá khó nên sẽ phạt mức nhẹ nhất…._ Quỳnh thong thả nói, gậ gật đầu một tí…_ Bài 2, ưm, đúng rồi, bài này làm rất tốt, cách trình bày và biện luận cũng rất chuẩn, qua đợt này, tôi sẽ thăng hạng lớp của cậu từ hạng B lên hạng A lớp chuyên toán…
- Thật sao??_ Cô bạn đó mắt sáng lên, vui mừng. Còn những người còn lại nhìn cô ta ngưỡng mộ...
- Ừm, hai vé này, tặng cậu…_ Quỳnh nhẹ cười đưa cho cô bé đó 2 vé đi công viên MaxLion..._ Chúc mừng…
Tất cả mọi người nhìn cô bạn đó với ánh mắt chúc mừng, từ B lên A, thừa biết cô bạn này tương lai sáng lạng đến thế nào…
- Còn bài 3, hừ,…. Sai hoàn toàn_ Quỳnh lắc đầu, nụ cười vừa có ý khổ vừa có ý châm biếm..._ Mà đây lại là bài dễ, dạng bài cơ bản nhất, mà cô lại chẳng làm đúng ý nào, Lê Như Quyên, cô nghĩ xem, hình phạt như thế nào mới được với cô đây??
Im lặng!!!
Tất cả mọi thứ rơi khoảng không im lặng, Quỳnh lại ngước lên nhìn bài toán một lần nữa, rồi quay xuống dưới…
- Ai có thể làm được bài này!?_ Quỳnh nhẹ nhạng hỏi, quét ánh mắt nhìn bọn người vẫn im thin thít kia…
- Tôi!_ Huy giơ tay lên, khóe môi vẽ lên một đường cong, anh là muốn trêu cô nên mới giơ tay…
- Được thôi, vậy cậu làm đi, nếu sai sẽ áp dụng hình phạt như vậy…!!_ Quỳnh nhếch môi, đùa với cô? Mơ đê!!
Đơ!!
Anh trợn tròn mắt lên nhìn cô, cô gái này!! Anh nhận thua rồi, anh chưa bao giờ đấu võ mồm thắng cô!? Nhục, nhục quá…
- Sao thế?? Đổi ý à, động tác chậm thế??_ Quỳnh nói mỉa, thật ra cô cũng chỉ đùa anh thôi, dù sao cũng là “vị hôn phu” của cô, để hắn ký vào đơn hủy bỏ hôn ước, cô phải lấy lòng hắn mới phải!! Nhưng cô không muốn bị hắn nắm thóp, để sau vậy!!
Huy bực mình nền từng bước lên, do là một bài đơn giản nên chỉ cần ngắn ngủi mấy giây là anh đã giải ra, bài toán anh làm ngắn gọn đơn giản khiến mọi người phải tròn mắt, bài toán đơn giản thế sao?? Quay về, huy không quên lườm Quỳnh với ánh mắt bắn ra lửa, đáng sợ!!
Một ngày học thú vị lại trôi qua, kết thúc ngày thứ hai trong kế hoạch 7 ngày…
Ngày mai…
Ngày mà Quỳnh sẽ cùng Nhi đi chơi công viên MaxLion…
Cũng là ngày…
Huy trở về nhà…
/82
|