- Vâng, Onii chan, chị Quỳnh nói nếu em có gặp khó khăn gì thì gọi chị ấy, chị ấy sẽ nghe phone mọi lúc mọi nơi í_ Vy cười tươi vì mối quan hệ khá thân thiết của mình và Quỳnh, không ai biết được rằng, cô cực kì thích người chị này…
- Cho anh nào!_ Huy rút điện thoại ra, một ý tưởng hình thành trong đầu anh…
- No way, dù anh có là anh của em thì em cũng chẳng phản bội Quỳnh Onee chan đâu_ Vy ôm chầm điện thoại, quay mặt sang chỗ khác…
- Đi mà, đi mà, em gái yêu quý của anh_ Huy ánh mắt long lanh, như chú cún con làm nũng với chủ…
- Tởm quá đi, anh lớn hơn em đấy nhé, thật mất hình tượng…_ Vy nhíu mày nhìn bộ dáng của anh mình phồng má phụng phịu khiến mọi người xung quanh chú ý…
Hôm này, Vy mặc chiếc áo sơ mi màu trắng kết hợp với chiếc quần giả váy xòe màu đen trông cực kì đáng yêu, chiếc nón fedora để lộ chiếc mái búp bê xinh xắn…
- Được rồi, tiểu Vy, nếu đã dùng biện pháp nhẹ không được với em thì anh đây sẽ ra tay dùng biện pháp mạnh vậy_ Huy cười nham hiểm, bước từng bước qua chỗ Vy, mỗi bước làm cho Vy có cảm tưởng như Ma vương đang đến gần, làm cho Vy sởn cả gai ốc…
- A, Kiệt onii chan, cứu em với, nii chan, em là em gái của anh đấy, anh đừng qua đây nha…_Vy la oai oái chạy vòng quanh, nhưng trên môi vẫn là nụ cười rực rỡ…
- Em đứng lại, nhóc ngố, đứng lại cho anh!!_ Huy đuổi theo, bao lâu rồi nhỉ? Đã bao lâu rồi anh không được vui đùa như thế này cùng với Vy!! Liệu, có nên cảm ơn ai kia đã giúp anh?
- Không, em không…_ Vy đang định trả lời, chạy bước lùi thì bỗng đụng vào ai đó…_ A….ui, đau quá, hức…
- A, Vy, em có sao không…_ Quỳnh đứng dậy, lên tiếng…
- Quỳnh onee chan, là chị sao?? Em có làm đau chị không…_ Vy tuy hơi đau ở đầu, nhưng vẫn chạy lại bên Quỳnh….
- Em nghịch quá đó, công viên đông như vậy, sao lại mà không quay đầu nhìn đường hả?_ Quỳnh nhíu mày, nhưng tiếng nói vẫn mang theo yêu chiều…_Em đến đây một mình sao??
- Em biết lỗi rồi mà nee chan, em đến cùng với anh 2 và anh Kiệt_ Vy quay qua, ngạc nhiên nhìn hai người kia đang đơ…
- Nhìn gì mà nhìn hả, bộ chưa thấy người đẹp bao giờ sao?_ Nhi lên tiếng, giọng nói kêu ngạo nhưng lại có nét trẻ con, hệt như một lời bông đùa…
- Cậu!? Đẹp á?_ Kiệt giọng nói móc xỉa, mặc dù trong long đang kêu gào rằng “đẹp, rất đẹp”, nhưng nhá, cho dù chết anh cũng sẽ không bao giờ nói ra câu nói mất danh dự này vào thời điểm này…
- Ừ, không đẹp sao?_ Quỳnh khóe miệng mang theo ý cười, ngước lên hỏi 2 người…
- Các cậu hơi bị ảo tưởng rồi đó, nếu hai cậu mà đẹp, thì thế gian này chẳng ai xấu rồi…_ Huy cũng nói gót sự nghiệp nói móc, hai tay đút vào túi quần…
- Đây nên nói là chúng tôi ảo tưởng hay mắt thẩm mĩ của cậu kém hả?_ Jen đi đến nhẹ giọng, do là chủ nhật nên Jen không cần phải giả trai nữa, mà từ ngày mai cô cũng bị Quỳnh đình chỉ việc giả trai rồi, do vụ việc hôm đó hết, làm nữ thần nổi giận thì phải gánh hậu quả thôi…
- Cô xem ra cũng được hơn hai người này_ Kiệt xoa cằm đánh giá, sau đó gật gù với ý kiến của mình…(Một là dối lòng, hai là mắt thẩm mĩ của tiểu Kiệt thật sự kém, haizzz)
- Nếu cậu đã nói như vậy, chắc sẽ không chấp nhận có một cô vợ xấu đâu, đúng không??_ Quỳnh nhướng mày, cô sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, chiêu chọc khích này biết đâu lại hiệu quả…
- Dân gian có câu “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó” mà, tôi lại là một đứa con có hiếu nên tôi chịu khổ một chút cũng được_ Huy gật gù, đầu cuối xuống mỉm cười nham hiểm, khiêu khích anh sao?? Đâu dễ như thế chứ…
Hả!!?? Cái gì hả?? Cậu ta vừa mới nói cái gì? Chịu khổ?? Cô mới không thèm, nói như mình thanh cao lắm vậy, đồ cáo già…
- Cậu sống thực tế tí đê, đây là thế kỉ 21, ai lại giữ cái quan niệm cổ hữu đó chứ, đồ không theo kịp thời đại, thêm một điều nữa, hôn ước này là do tôi và cậu quyết định, liên quan gì đến người lớn chứ!?_ Quỳnh bức xúc xổ một tràng, cậu ta đang đùa giỡn với cô thì đúng hơn…
- Hihi, không sao mà, em cũng rất thích Quỳnh onee chan làm chị dâu của em…_ Vy nhìn hai người cười tươi, rồi chạy đến ôm lấy tay phải của Quỳnh…_ Quyết định rồi nhé, bây giờ chúng ta đi chơi thôi…
- Này này, có ai nói cho tôi biết chuyện gì đang diễn ra không??_ Kiệt nãy giờ bất động chạy đến, nhìn mọi người bật thốt…
- Đơn giản nhé, nghe cho rõ!_ Nhi quay qua nói với Kiệt, nếu ai nhìn kỹ sẽ thấy có một tia ưu buồn…_ Quỳnh là Princess England, có hôn ước với Huy…
Đơ!! Đây là trạng thái của Kiệt khi nghe xong câu nói của Nhi…
- Cái… cái___ cái gì_ Kiệt trợn tròn mắt, nhìn chầm chầm vào Quỳnh...
- Có gì sao?? Bộ không giống à…_Quỳnh xoa đầu Vy, bộ dạng trầm tĩnh đáp lại…
- Tôi thật sự không ngờ là trên thế giới này có loại công chúa như cậu, cậu thực sự là Princess à, không nhầm lẫn chứ??_Kiệt không thể tin được nói, đúng là Quỳnh có một loại khí chất cao quý của Hoàng gia, hơn ai hết, mỗi động tác của cô đều thể hiện sự ưu nhã hơn người, nhưng…. Với anh, một princess phải kiêu kỳ, “chảnh” chọe hay là dịu dàng, khuôn mẫu, cách ăn nói phải nhẹ nhàng, phép tắt mới phải, đằng này, cái gì kia, đối với anh cô không khác gì một tảng băng di động, nhiều lúc vô cảm đến đáng sợ, kiêu ngạo hơn bất cứ ai, đặc biệt là lời nói… quá mức sắc bén, mỗi câu nói của cô đều có sự mỉa mai, móc xỉa, là thật sao…???
Yên tĩnh!!!
Không khí xung quanh 6 người yên tĩnh đến đáng sợ…
Hàn khí!!! Hình như ai cũng ngửi thấy mùi hàn khí, và nó đang chỉa thẳng vào Kiệt…
- Hôm nay… _ Quỳnh trừng mắt nhìn Kiệt, volume đột nhiên tăng lớn_TÔI BỊ SĨ NHỤC NHƯ VẬY LÀ ĐỦ LẮM RỒI ĐÓ…
-------------------
Trò chuyện cùng Rùa....
Hello các bạn...
Có một vài độc giả nói với rùa rằng, Rùa xây dựng nhân vật nữ chính quá kiêu ngạo, sẽ khiến độc giả ghét nữ chính thôi, hoặc nam chính quá bị chèn ép....
Hihi, các bạn thông cảm cho rùa nha, bởi vì còn một vài nhân vật chưa xuất hiện nữa, nên bây giờ để cho Quỳnh lộng hành xíu...
Anou, rùa rất cảm ơn mọi ý kiến của các bạn, à, còn thời gian đăng chương không ổn định nha, Rùa sẽ cố đăng, bởi trong tuần có khi rùa đi học nguyên ngày không có time viết, hoặc do bận ktra 1t thôi, mọi người thông cảm với...., nhưng một tuần rùa sẽ cố đăng ít nhất 2 chapter...
Love all.... :x
- Cho anh nào!_ Huy rút điện thoại ra, một ý tưởng hình thành trong đầu anh…
- No way, dù anh có là anh của em thì em cũng chẳng phản bội Quỳnh Onee chan đâu_ Vy ôm chầm điện thoại, quay mặt sang chỗ khác…
- Đi mà, đi mà, em gái yêu quý của anh_ Huy ánh mắt long lanh, như chú cún con làm nũng với chủ…
- Tởm quá đi, anh lớn hơn em đấy nhé, thật mất hình tượng…_ Vy nhíu mày nhìn bộ dáng của anh mình phồng má phụng phịu khiến mọi người xung quanh chú ý…
Hôm này, Vy mặc chiếc áo sơ mi màu trắng kết hợp với chiếc quần giả váy xòe màu đen trông cực kì đáng yêu, chiếc nón fedora để lộ chiếc mái búp bê xinh xắn…
- Được rồi, tiểu Vy, nếu đã dùng biện pháp nhẹ không được với em thì anh đây sẽ ra tay dùng biện pháp mạnh vậy_ Huy cười nham hiểm, bước từng bước qua chỗ Vy, mỗi bước làm cho Vy có cảm tưởng như Ma vương đang đến gần, làm cho Vy sởn cả gai ốc…
- A, Kiệt onii chan, cứu em với, nii chan, em là em gái của anh đấy, anh đừng qua đây nha…_Vy la oai oái chạy vòng quanh, nhưng trên môi vẫn là nụ cười rực rỡ…
- Em đứng lại, nhóc ngố, đứng lại cho anh!!_ Huy đuổi theo, bao lâu rồi nhỉ? Đã bao lâu rồi anh không được vui đùa như thế này cùng với Vy!! Liệu, có nên cảm ơn ai kia đã giúp anh?
- Không, em không…_ Vy đang định trả lời, chạy bước lùi thì bỗng đụng vào ai đó…_ A….ui, đau quá, hức…
- A, Vy, em có sao không…_ Quỳnh đứng dậy, lên tiếng…
- Quỳnh onee chan, là chị sao?? Em có làm đau chị không…_ Vy tuy hơi đau ở đầu, nhưng vẫn chạy lại bên Quỳnh….
- Em nghịch quá đó, công viên đông như vậy, sao lại mà không quay đầu nhìn đường hả?_ Quỳnh nhíu mày, nhưng tiếng nói vẫn mang theo yêu chiều…_Em đến đây một mình sao??
- Em biết lỗi rồi mà nee chan, em đến cùng với anh 2 và anh Kiệt_ Vy quay qua, ngạc nhiên nhìn hai người kia đang đơ…
- Nhìn gì mà nhìn hả, bộ chưa thấy người đẹp bao giờ sao?_ Nhi lên tiếng, giọng nói kêu ngạo nhưng lại có nét trẻ con, hệt như một lời bông đùa…
- Cậu!? Đẹp á?_ Kiệt giọng nói móc xỉa, mặc dù trong long đang kêu gào rằng “đẹp, rất đẹp”, nhưng nhá, cho dù chết anh cũng sẽ không bao giờ nói ra câu nói mất danh dự này vào thời điểm này…
- Ừ, không đẹp sao?_ Quỳnh khóe miệng mang theo ý cười, ngước lên hỏi 2 người…
- Các cậu hơi bị ảo tưởng rồi đó, nếu hai cậu mà đẹp, thì thế gian này chẳng ai xấu rồi…_ Huy cũng nói gót sự nghiệp nói móc, hai tay đút vào túi quần…
- Đây nên nói là chúng tôi ảo tưởng hay mắt thẩm mĩ của cậu kém hả?_ Jen đi đến nhẹ giọng, do là chủ nhật nên Jen không cần phải giả trai nữa, mà từ ngày mai cô cũng bị Quỳnh đình chỉ việc giả trai rồi, do vụ việc hôm đó hết, làm nữ thần nổi giận thì phải gánh hậu quả thôi…
- Cô xem ra cũng được hơn hai người này_ Kiệt xoa cằm đánh giá, sau đó gật gù với ý kiến của mình…(Một là dối lòng, hai là mắt thẩm mĩ của tiểu Kiệt thật sự kém, haizzz)
- Nếu cậu đã nói như vậy, chắc sẽ không chấp nhận có một cô vợ xấu đâu, đúng không??_ Quỳnh nhướng mày, cô sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, chiêu chọc khích này biết đâu lại hiệu quả…
- Dân gian có câu “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó” mà, tôi lại là một đứa con có hiếu nên tôi chịu khổ một chút cũng được_ Huy gật gù, đầu cuối xuống mỉm cười nham hiểm, khiêu khích anh sao?? Đâu dễ như thế chứ…
Hả!!?? Cái gì hả?? Cậu ta vừa mới nói cái gì? Chịu khổ?? Cô mới không thèm, nói như mình thanh cao lắm vậy, đồ cáo già…
- Cậu sống thực tế tí đê, đây là thế kỉ 21, ai lại giữ cái quan niệm cổ hữu đó chứ, đồ không theo kịp thời đại, thêm một điều nữa, hôn ước này là do tôi và cậu quyết định, liên quan gì đến người lớn chứ!?_ Quỳnh bức xúc xổ một tràng, cậu ta đang đùa giỡn với cô thì đúng hơn…
- Hihi, không sao mà, em cũng rất thích Quỳnh onee chan làm chị dâu của em…_ Vy nhìn hai người cười tươi, rồi chạy đến ôm lấy tay phải của Quỳnh…_ Quyết định rồi nhé, bây giờ chúng ta đi chơi thôi…
- Này này, có ai nói cho tôi biết chuyện gì đang diễn ra không??_ Kiệt nãy giờ bất động chạy đến, nhìn mọi người bật thốt…
- Đơn giản nhé, nghe cho rõ!_ Nhi quay qua nói với Kiệt, nếu ai nhìn kỹ sẽ thấy có một tia ưu buồn…_ Quỳnh là Princess England, có hôn ước với Huy…
Đơ!! Đây là trạng thái của Kiệt khi nghe xong câu nói của Nhi…
- Cái… cái___ cái gì_ Kiệt trợn tròn mắt, nhìn chầm chầm vào Quỳnh...
- Có gì sao?? Bộ không giống à…_Quỳnh xoa đầu Vy, bộ dạng trầm tĩnh đáp lại…
- Tôi thật sự không ngờ là trên thế giới này có loại công chúa như cậu, cậu thực sự là Princess à, không nhầm lẫn chứ??_Kiệt không thể tin được nói, đúng là Quỳnh có một loại khí chất cao quý của Hoàng gia, hơn ai hết, mỗi động tác của cô đều thể hiện sự ưu nhã hơn người, nhưng…. Với anh, một princess phải kiêu kỳ, “chảnh” chọe hay là dịu dàng, khuôn mẫu, cách ăn nói phải nhẹ nhàng, phép tắt mới phải, đằng này, cái gì kia, đối với anh cô không khác gì một tảng băng di động, nhiều lúc vô cảm đến đáng sợ, kiêu ngạo hơn bất cứ ai, đặc biệt là lời nói… quá mức sắc bén, mỗi câu nói của cô đều có sự mỉa mai, móc xỉa, là thật sao…???
Yên tĩnh!!!
Không khí xung quanh 6 người yên tĩnh đến đáng sợ…
Hàn khí!!! Hình như ai cũng ngửi thấy mùi hàn khí, và nó đang chỉa thẳng vào Kiệt…
- Hôm nay… _ Quỳnh trừng mắt nhìn Kiệt, volume đột nhiên tăng lớn_TÔI BỊ SĨ NHỤC NHƯ VẬY LÀ ĐỦ LẮM RỒI ĐÓ…
-------------------
Trò chuyện cùng Rùa....
Hello các bạn...
Có một vài độc giả nói với rùa rằng, Rùa xây dựng nhân vật nữ chính quá kiêu ngạo, sẽ khiến độc giả ghét nữ chính thôi, hoặc nam chính quá bị chèn ép....
Hihi, các bạn thông cảm cho rùa nha, bởi vì còn một vài nhân vật chưa xuất hiện nữa, nên bây giờ để cho Quỳnh lộng hành xíu...
Anou, rùa rất cảm ơn mọi ý kiến của các bạn, à, còn thời gian đăng chương không ổn định nha, Rùa sẽ cố đăng, bởi trong tuần có khi rùa đi học nguyên ngày không có time viết, hoặc do bận ktra 1t thôi, mọi người thông cảm với...., nhưng một tuần rùa sẽ cố đăng ít nhất 2 chapter...
Love all.... :x
/82
|