Mọi tầm mắt đều chú ý vào 4 người vừa bước vào canteen, họ quá tỏa sáng, mọi người bắt đầu trầm trồ:- Quỳnh, làm bạn gái anh nha_ Hs nam 1
- Nhi, làm người iu của mình nha_ Hs nam 2, chỉ thấy Nhi mỉm cười lẩm nhẩm "mơ đi" không ai nghe Nhi lẩm nhẩm gì
- Nhi, mai chúng ta đi chơi nha_ Hs nam 3
- Huy, cho mình xin Sđt nha_ Hs nữ 1
- Huy, em làm bạn trai chị nha_ Hs nữ 2
- Kiệt, đi chơi với mình nha_ Hs nữ 3
...............vv.......................vv......................
- Tất cả tránh ra, nếu còn không tránh ra, lớn nhỏ gì tôi cũng không khách khí đâu_ giọng nói lạnh băng vang lên, mọi người cả kinh vô thức lùi lại tránh đường cho cô
- woaa, Quỳnh sao tớ không biết cậu có biệt tài này nhỉ, haha_Nhi đi theo Quỳnh chọn 1 bàn khuất, trong khi vẫn còn 2 cậu bé đứng ngẩn ngơ ở đó không hiểu chuyện gì.
- Lỗ tai tớ đã mỏi rồi, thật mệt, đừng nói nữa_ Quỳnh mệt mỏi, Nhi biết cô mệt nên không nói gì đi đến quầy bán mua thức ăn
- Này, có thể cho bọn này ngồi cùng được không_ Huy mỉm cười thân thiện nói với Quỳnh
- Không, biến_ ngắn gọn, xúc tích nhưng lại làm cho 2 cậu 1 lần nữa "đơ", nụ cười của hắn trở nên cứng ngắt, lâu sau mới mấp máy môi:
- Cái, cái gì cơ?_ Huy không thể tin được nhìn Quỳnh, làm nhục cậu trước bàn dân thiên hạ như thế này sao? Ya, được lắm, chờ đó!
Quỳnh nhìn ánh mắt căm tức của Huy, nhếch môi khinh bỉ - Sao chứ? Cậu bị điếc từ khi nào vậy, có cần tôi đưa tiền cho cậu khám tai không? Tôi nói là: KHÔNG CHO CÚT NGAY ĐI CHỖ KHÁC_ cô còn cố tình nhấn mạnh câu cuối, làm cho mọi người trong canteen không chú ý bàn khuất, giờ cũng phải chú ý
- Cậu, cậu.. _ Huy tức giận, nói lắp bắp không nên lời, Nhi bước đến thì thấy không khí trên bàn âm u...
- Nhi, tớ hết hứng ăn cũng hết đói rồi, chúng ta lên lớp thôi_ Quỳnh xoay người rời đi, trước khi đi còn không quên tặng Huy một cái lườm khinh bỉ
- Ukm_ Nhi nhanh chóng bước theo
" Thời gian sắp hết rồi, mình sắp phải trở về rồi, đất nước VN đẹp lắm, cái đẹp bình dị chất phác thật không nỡ rời xa nơi này, nhưng mình cũng phải trở về đất nước của mình, đất nước với những công dân yêu quý, nhưng nhất định cô sẽ đến VN này một lần nữa!! Việt Nam, tôi hứa đó!!" _ dòng suy nghĩ của Quỳnh, cô vừa nghĩ vừa mỉm cười
- Cô tự nhiên mỉm cười, tơ tưởng..._ Huy còn chưa nói hết thì cô chen vào
- Không liên quan, câm đi_ Quỳnh lạnh lùng nói không thèm nhìn Huy dù chỉ là cái liếc mắt
- Nhi, làm người iu của mình nha_ Hs nam 2, chỉ thấy Nhi mỉm cười lẩm nhẩm "mơ đi" không ai nghe Nhi lẩm nhẩm gì
- Nhi, mai chúng ta đi chơi nha_ Hs nam 3
- Huy, cho mình xin Sđt nha_ Hs nữ 1
- Huy, em làm bạn trai chị nha_ Hs nữ 2
- Kiệt, đi chơi với mình nha_ Hs nữ 3
...............vv.......................vv......................
- Tất cả tránh ra, nếu còn không tránh ra, lớn nhỏ gì tôi cũng không khách khí đâu_ giọng nói lạnh băng vang lên, mọi người cả kinh vô thức lùi lại tránh đường cho cô
- woaa, Quỳnh sao tớ không biết cậu có biệt tài này nhỉ, haha_Nhi đi theo Quỳnh chọn 1 bàn khuất, trong khi vẫn còn 2 cậu bé đứng ngẩn ngơ ở đó không hiểu chuyện gì.
- Lỗ tai tớ đã mỏi rồi, thật mệt, đừng nói nữa_ Quỳnh mệt mỏi, Nhi biết cô mệt nên không nói gì đi đến quầy bán mua thức ăn
- Này, có thể cho bọn này ngồi cùng được không_ Huy mỉm cười thân thiện nói với Quỳnh
- Không, biến_ ngắn gọn, xúc tích nhưng lại làm cho 2 cậu 1 lần nữa "đơ", nụ cười của hắn trở nên cứng ngắt, lâu sau mới mấp máy môi:
- Cái, cái gì cơ?_ Huy không thể tin được nhìn Quỳnh, làm nhục cậu trước bàn dân thiên hạ như thế này sao? Ya, được lắm, chờ đó!
Quỳnh nhìn ánh mắt căm tức của Huy, nhếch môi khinh bỉ - Sao chứ? Cậu bị điếc từ khi nào vậy, có cần tôi đưa tiền cho cậu khám tai không? Tôi nói là: KHÔNG CHO CÚT NGAY ĐI CHỖ KHÁC_ cô còn cố tình nhấn mạnh câu cuối, làm cho mọi người trong canteen không chú ý bàn khuất, giờ cũng phải chú ý
- Cậu, cậu.. _ Huy tức giận, nói lắp bắp không nên lời, Nhi bước đến thì thấy không khí trên bàn âm u...
- Nhi, tớ hết hứng ăn cũng hết đói rồi, chúng ta lên lớp thôi_ Quỳnh xoay người rời đi, trước khi đi còn không quên tặng Huy một cái lườm khinh bỉ
- Ukm_ Nhi nhanh chóng bước theo
" Thời gian sắp hết rồi, mình sắp phải trở về rồi, đất nước VN đẹp lắm, cái đẹp bình dị chất phác thật không nỡ rời xa nơi này, nhưng mình cũng phải trở về đất nước của mình, đất nước với những công dân yêu quý, nhưng nhất định cô sẽ đến VN này một lần nữa!! Việt Nam, tôi hứa đó!!" _ dòng suy nghĩ của Quỳnh, cô vừa nghĩ vừa mỉm cười
- Cô tự nhiên mỉm cười, tơ tưởng..._ Huy còn chưa nói hết thì cô chen vào
- Không liên quan, câm đi_ Quỳnh lạnh lùng nói không thèm nhìn Huy dù chỉ là cái liếc mắt
/82
|