Hắn không thầy mà tỏ, theo bản năng đứng dưới mép giường, đặt nàng ở bên giường, nhấc hai chân nàng quấn quanh hông hắn. Rồi hắn nắm eo nàng mà nhún thật sâu vào bên trong.
Sự thâm nhập này đã đạt đến độ sâu chưa từng có, nơi sâu nhất của Hạnh Nhi đều bị hắn hung hăng đụ vào, run rẩy không ngừng, trong miệng nức nở nghẹn ngào vừa đau đớn vừa sung sướng.
Đôi chân trắng trẻo của Hạnh Nhi quấn chặt lấy eo hắn, hai tay không tự chủ được tự động đưa lên tự xoa nắn núm vú của mình. Vừa vân vê vừa xoay tròn, miệng thì rên.
"A Đồng, sâu quá, dương vật của A Đồng chọc vào sâu quá... Ưm.. Thật sâụ.. Chọc vào... Chọc vào đến tử cung Hạnh Nhi mất... A Đồng... Chàng đụ Hạnh Nhi chết mất... A... A......"
Cố Đồng nghe nàng rên ɾỉ nhưng thế lại càng hăng hái hơn nữa.
"Ah Ah Đụ chết ta Ah "
Hạnh Nhi cũng không chịu nổi sự dữ dội này. Nàng phải thét lên, hai tay tự mân mê núm vú còn điên loạn hơn. Hai mắt nàng mở to, mông kẹp chặt lấy hắn, đem côn thịt to lớn của hắn xiết chặt bên trong, bụng dưới run rẩy dữ dội phun ra dâm thủy̠.
Hai người ân ái được nửa thì Cố Mặc quay về.
Hôm nay hắn đi thư viện nhưng cũng toàn nghĩ về nhị tẩụ Sáng nay hắn cố ý giày vò nàng một chút để nàng thèm thuồng hắn nhưng chính hắn cũng khó chịu được. Dương vật trong quần cứ phập phồng không yên.
Chật vật ôn luyện xong rồi cơm nước rượu thịt no nê với chúng bạn xong, vẫn không có cách nào chống đỡ được đành qua loa tạm biệt rồi về nhà.
Trong lòng hắn bồn chồn, vừa đến cửa phòng đã nghe tiếng rên cùng tiếng mông thịt va vào nhau dâm loạn từ trong phòng nhị ca và nhị tẩụ
Cố Mặc giận dữ, thầm mắng dâm phụ Hạnh Nhi, chỉ hận hắn không phải là phu quân danh chính ngôn thuận của nàng. Hắn phân tâm cả một ngày, còn nàng lại đi đụ người khác.
Trong cơn tức giận, suýt chút nữa hắn xông vào phòng bọn họ. Vị trí của nhị ca đúng ra phải là của hắn
Nhưng hiện tại hắn cũng không có lá gan làm thế, chỉ có thể vào phòng mình, ngã xuống giường, cầm chặt dương vật, thở hổn hển.
Nhưng hắn không ngủ được. Bên cạnh thanh âm nàng rên ư ử quá lớn, cái gì mà côn thịt lớn đụ chết ta rồi, quả thực là lẳng lơ vô biên
Khổ sở nhẫn nhịn cho đến lúc hai người kia ngừng ân ái, không gian yên tĩnh trở lại, hắn mới nhắm mắt lại được. Dương vật cứng ngắc nhưng hắn cũng không còn tâm tình nào mà để ý.
Đang hờn dỗi thì nghe có tiếng mở cửa.
Cố Mặc hé mắt, trong men say nhìn thấy nhị tẩu dâm phụ mà hắn mắng chửi nãy giờ xuất hiện.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đã vén lại tóc tai nhưng nhìn vẫn tán loạn hết cả lên,
.
Nàng chỉ khoác áo mỏng, đôi chân trần ͙truồng trắng nõn mang giày thêu đi đến bên giường hắn.
Đôi mắt nàng dịu dàng như có nước, lung linh ái tình nhìn chàng như nhìn tình lang.
Nếu không phải mới khắc trước còn chứng kiến nàng và nhị ca đụ nhau đến rung cả giường, chắc hắn còn lầm tưởng ánh mắt nàng chỉ si mê mỗi hắn.
Hạnh Nhi nhìn hắn vẫn nằm yên không nhúc nhích, trong lòng hơi do dự.
/234
|