Rồi ngoan ngoãn bê hai ly sữa lên uống hết.
Giờ đi ngủ đi Linh xoa đầu hai đứa bé.
Thanh, em muốn ngủ với Hạ anh lay lay tay chị anh
Cô cũng nhìn chằm chằm anh trai mình Anh Linh
Không được, hai đứa sẽ giỡn với nhau,không chịu ngủ mất Linh Thanh nhìn hai đứa nhóc rồi lại lo lắng
Em sẽ nói cha mẹ việc anh chị về nước bí mật Hai đứa nhóc này, ai nói là chúng nó vừa hả? Nó biệt chuyện hai anh chị nó về nước mà cha mẹ không biết đấy
Hai đứa có thể ngủ, nhưng phải giữ bí mật chuyện này Ngay lập tức Linh Thanh trả lời
Cám ơn anh và cô hôn lên má Linh và Thanh một cái rồi chạy lên lầu
Tới rồi, đây là phòng tớ, tự nhiên nhé cô đây cửa vào, anh vào theo
Một căn phòng cấu tạo đơn giản màu xanh biển, mang cho người chủ cảm giác mát mẻ thoáng mát, cửa sổ sát đất, có thể nhìn ra ngoài được. Góc phòng có một chiếc giường trắng, kết cấu cũng đơn giản.
Phòng cậu, đơn giản nhỉ? Anh ngồi xuống ghế, nhìn quanh phòng
Phòng cậu, bộ nhìn rối mắt lắm hay sao mà lại nhìn phòng mình như thế? Cô cầm bộ đồ ngủ đi thay ra
À, nhớ rồi, hồi nãy quản gia có qua nhà cậu lấy đồ cho cậu đó, nó ở trên bàn đằng kia
Cám ơn anh lấy đồ rồi sang phòng bên cạnh thay.
Sau khi thay xong anh lại vào phòng cô, cô vẫn chưa thay đồ xong anh đành lên giường ngủ trước.
Thiên à... cô mở cửa đi ra thì thấy anh đã nằm trên giường, đành leo lên giường nằm.
Nhìn anh, chọc chọc má anh rồi mỉm cười Má cậu mềm ghê luôn
Anh bỗng mở mắt Cậu mới xong à?
Ừm, nè sao má cậu mềm vậy? Cô thắc mắc hỏi anh
Tớ không biết nữa! Anh mỉm cười rồi kéo tay cô nằm xuống, nhìn lên trên trần nhà
Cậu thích sao lắm à?
Ừm. À chờ xíu mình cho cậu xem cái này cô trèo xuống giường, đi lại gần cửa, nhấn nút tự động, rèm cửa liền kéo vào, đèn tắt hết. Lập tức trần nhà sáng lên những vì sao.
Đẹp lắm phải không? Cô trèo lên giường nằm cạnh anh
Kia là sao Thổ, kia là sao Diêm Vương, kia là mặt trời
Anh vừa chỉ cô vừa gật đầu
Bổng cô chồm lên trên người anh
Nè vậy mai mốt tớ sẽ mua kính thiên văn, rồi cậu và tớ cùng ngắm sao nhé
Anh nhìn vẻ mặt ngây thơ của cô rồi gật đầu mỉm cười Ừm
Bỗng, cô trượt tay, ngã vào người anh, môi dán sát vào môi anh
Anh nhắm mắt lại lúc cô té xuống, còn lúc cô đè lên người anh bây giờ thì anh từ từ mở mắt ra. Hai người nhìn nhau
Cô lập tức nói Xin lỗi rồi nhìn xuống khóe môi anh
Môi cậu không sao chứ?
Ừm, không sao anh xua tay, nhìn lại con bé đang cúi gằm trước mặt mình rồi nói
Mình sẽ chịu trách nhiệm chuyện này
Cô ngẩng mặt lên nhìn anh Hả?
Mình sẽ chịu trách nhiệm, xin lỗi. Cậu có đau không? Anh chỉ vào môi cô, nói
Ờ... ừ cô thật ra vẫn chưa hiểu gì nhưng thấy dáng vẻ anh như vậy thì lại không từ chối được. Không biết vì sao nữa
Lúc này anh mới thở ra rồi mỉm cười xoa đầu cô Xin lỗi
Không sao mà cô mỉm cười, rồi tuột xuống giường, tắt đèn đi
Đi ngủ thôi nhỉ? Cô hỏi
Anh nằm lên giường đắp chăn lại, rồi mỉm cười.
Cô trèo lên giường ôm anh rồi nói Quả thực là ôm cậu rất dễ chịu nha
Rồi sau đó, cả hai người lại chìm vào giấc ngủ
Còn hiện tại thì anh ôm cô rồi hỏi Nghĩ gì đấy? Thấy em nãy giờ đứng cười
Không có gì mà! Đi thôi, đến nhà thi đấu cô nhìn anh mỉm cười
Khiến cho ai đó phải ghen tức nha. Quên cả hắn luôn đó.
Chờ coi nào hắn chạy theo cô và anh.
Và họ đến nhà thi đấu. Để xem, cô sẽ phải xử thế nào đây?
------------------------
Phần truyện này là do au hứa với một người bạn mà tự nhiên nhà au sửa mạng cho nên đặng chậm mất 3 tiếng đồng hồ, làm cho bạn phải chờ, nhưng cuối cùng, au cũng vẫn đăng lên thưởng công bạn ấy và các bạn đã hóng truyện của au dài cổ. Xin lỗi vì nhưng cháp truyện trước au ra chậm. Và xin lỗi vì để mọi người phải hóng truyện của au.
Xin lỗi vì để Nghi phải chờ. Uri-Tadami truyện này dành tặng cậu Nghi
Giờ đi ngủ đi Linh xoa đầu hai đứa bé.
Thanh, em muốn ngủ với Hạ anh lay lay tay chị anh
Cô cũng nhìn chằm chằm anh trai mình Anh Linh
Không được, hai đứa sẽ giỡn với nhau,không chịu ngủ mất Linh Thanh nhìn hai đứa nhóc rồi lại lo lắng
Em sẽ nói cha mẹ việc anh chị về nước bí mật Hai đứa nhóc này, ai nói là chúng nó vừa hả? Nó biệt chuyện hai anh chị nó về nước mà cha mẹ không biết đấy
Hai đứa có thể ngủ, nhưng phải giữ bí mật chuyện này Ngay lập tức Linh Thanh trả lời
Cám ơn anh và cô hôn lên má Linh và Thanh một cái rồi chạy lên lầu
Tới rồi, đây là phòng tớ, tự nhiên nhé cô đây cửa vào, anh vào theo
Một căn phòng cấu tạo đơn giản màu xanh biển, mang cho người chủ cảm giác mát mẻ thoáng mát, cửa sổ sát đất, có thể nhìn ra ngoài được. Góc phòng có một chiếc giường trắng, kết cấu cũng đơn giản.
Phòng cậu, đơn giản nhỉ? Anh ngồi xuống ghế, nhìn quanh phòng
Phòng cậu, bộ nhìn rối mắt lắm hay sao mà lại nhìn phòng mình như thế? Cô cầm bộ đồ ngủ đi thay ra
À, nhớ rồi, hồi nãy quản gia có qua nhà cậu lấy đồ cho cậu đó, nó ở trên bàn đằng kia
Cám ơn anh lấy đồ rồi sang phòng bên cạnh thay.
Sau khi thay xong anh lại vào phòng cô, cô vẫn chưa thay đồ xong anh đành lên giường ngủ trước.
Thiên à... cô mở cửa đi ra thì thấy anh đã nằm trên giường, đành leo lên giường nằm.
Nhìn anh, chọc chọc má anh rồi mỉm cười Má cậu mềm ghê luôn
Anh bỗng mở mắt Cậu mới xong à?
Ừm, nè sao má cậu mềm vậy? Cô thắc mắc hỏi anh
Tớ không biết nữa! Anh mỉm cười rồi kéo tay cô nằm xuống, nhìn lên trên trần nhà
Cậu thích sao lắm à?
Ừm. À chờ xíu mình cho cậu xem cái này cô trèo xuống giường, đi lại gần cửa, nhấn nút tự động, rèm cửa liền kéo vào, đèn tắt hết. Lập tức trần nhà sáng lên những vì sao.
Đẹp lắm phải không? Cô trèo lên giường nằm cạnh anh
Kia là sao Thổ, kia là sao Diêm Vương, kia là mặt trời
Anh vừa chỉ cô vừa gật đầu
Bổng cô chồm lên trên người anh
Nè vậy mai mốt tớ sẽ mua kính thiên văn, rồi cậu và tớ cùng ngắm sao nhé
Anh nhìn vẻ mặt ngây thơ của cô rồi gật đầu mỉm cười Ừm
Bỗng, cô trượt tay, ngã vào người anh, môi dán sát vào môi anh
Anh nhắm mắt lại lúc cô té xuống, còn lúc cô đè lên người anh bây giờ thì anh từ từ mở mắt ra. Hai người nhìn nhau
Cô lập tức nói Xin lỗi rồi nhìn xuống khóe môi anh
Môi cậu không sao chứ?
Ừm, không sao anh xua tay, nhìn lại con bé đang cúi gằm trước mặt mình rồi nói
Mình sẽ chịu trách nhiệm chuyện này
Cô ngẩng mặt lên nhìn anh Hả?
Mình sẽ chịu trách nhiệm, xin lỗi. Cậu có đau không? Anh chỉ vào môi cô, nói
Ờ... ừ cô thật ra vẫn chưa hiểu gì nhưng thấy dáng vẻ anh như vậy thì lại không từ chối được. Không biết vì sao nữa
Lúc này anh mới thở ra rồi mỉm cười xoa đầu cô Xin lỗi
Không sao mà cô mỉm cười, rồi tuột xuống giường, tắt đèn đi
Đi ngủ thôi nhỉ? Cô hỏi
Anh nằm lên giường đắp chăn lại, rồi mỉm cười.
Cô trèo lên giường ôm anh rồi nói Quả thực là ôm cậu rất dễ chịu nha
Rồi sau đó, cả hai người lại chìm vào giấc ngủ
Còn hiện tại thì anh ôm cô rồi hỏi Nghĩ gì đấy? Thấy em nãy giờ đứng cười
Không có gì mà! Đi thôi, đến nhà thi đấu cô nhìn anh mỉm cười
Khiến cho ai đó phải ghen tức nha. Quên cả hắn luôn đó.
Chờ coi nào hắn chạy theo cô và anh.
Và họ đến nhà thi đấu. Để xem, cô sẽ phải xử thế nào đây?
------------------------
Phần truyện này là do au hứa với một người bạn mà tự nhiên nhà au sửa mạng cho nên đặng chậm mất 3 tiếng đồng hồ, làm cho bạn phải chờ, nhưng cuối cùng, au cũng vẫn đăng lên thưởng công bạn ấy và các bạn đã hóng truyện của au dài cổ. Xin lỗi vì nhưng cháp truyện trước au ra chậm. Và xin lỗi vì để mọi người phải hóng truyện của au.
Xin lỗi vì để Nghi phải chờ. Uri-Tadami truyện này dành tặng cậu Nghi
/115
|