Tớ Thích Cậu Mất Rồi, Xin Lỗi

Chương 99 - Chương 99

/115


Chap 99: Làm gì mà ủ rũ thế bọn đần?

Vy đứng chống tay vào cửa sổ phòng bệnh, nói chuyện với đứa bé trong bụng mình, hầu hết các chuyện đều về cô chú của nó là anh và cô

Con có biết không con yêu, từ lúc trước rồi, dù cha Lâm và mẹ hối thúc cô Hạ và chú Thiên đến thế nào, hai người họ vẫn không sinh em bé cho cha mẹ ẵm bồng chơi đùa. Vậy nên đến cuối cùng, mẹ đến nói với cô chú ấy rằng. Thôi hai đứa bay không sinh cháu cho tụi tao, tụi tao sẽ đi trước tụi bay, sinh cháu cho tụi bay sáng con mắt ra. Mà con biết không? Hai cô chú ấy vẫn nằm yên như hai tảng đá, không nhúc nhích, thậm chí là còn không mở miệng đáp lại. Nếu là con, thì con sẽ làm sao đây? Mã Lục Tay Vy đăng lên bụng mình, mắt hướng về phía ngọn núi đằng xa nơi ngoại ô kia, nơi Vy cùng cô đã ngồi nói chuyện. Tâm sự về chút động lòng của Hạ đối với Thiên. Và hơn hết là niềm vui của tụi nó với cặp đôi sến súa đậm chất ngôn tình này.

Lâm đi tới, khoác lên vai Vy một chiếc áo khoác Em không nên đứng trước gió nhiều, sẽ bị cảm lạnh, không tốt cho đứa bé hôn lên má Vy một cái, Lâm xoa đầu Vy mỉm cười. Còn Vy thì gục mặt vào ngực Lâm, không nói không rằng, hai tay bấu chặt lấy tay áo của Lâm

Lâm! Em muốn con Hạ với thằng Thiên tỉnh lại, em muốn tụi nó nhìn thấy đứa con của tụi mình, của Thiện, Băng... em có ích kỉ quá không anh?

Lâm vòng tay, ôm trọn lấy người Vy, kéo vào lòng Em không ích kỉ. Ở đây, mọi người đều muốn tụi nó tỉnh dậy mà. Đến anh với mấy đứa kia cũng keo kiệt như em, chỉ muốn tụi nó tỉnh dậy. Không cho tụi nó ngủ nữa

Vy lặng lẽ gật đầu, mặt lại vùi sâu hơn vào lồng ngực của Lâm.

Mấy đứa kia nhìn nhau, nhìn sang cô và anh. Đầu vẫn lắc nhẹ một cách mệt mỏi. Phải chăng đã hết cách rồi.

Vĩ Di tiến đến bên giường, phồng má làm nũng, giở đủ mọi trò hài ra trước giường bệnh của hai người họ Blè blè. Thấy em mắc cười không anh Thiên, chị Hạ?

Nếu có dậy cười với em đi nha. Em nhớ hai người nhiều lắm luôn á Vĩ Di mỉm cười thật tươi trước mặt họ.

Hắn tiến đến, tay ôm eo Di Di, cười Tụi bay mà tỉnh dậy, tao hứa luôn là tụi bay có thêm một đứa cháu nữa do tao với Vĩ Di tạo ra luôn á

Vừa nghe xong câu đó, ngực của hắn liền bị Vĩ Di đấm cho một cái, sau đó là khuôn mặt đỏ, nóng vì xấu hổ của Vĩ Di gục vô Đáng ghét, anh im miệng cho em Trần Liên Mục

Tụi kia nhìn cô bé Vĩ Di cùng Liên Mục hạnh phúc, môi dù nở nụ cười, nhưng lòng bọn nó vẫn thầm oán trách hai cái đứa hắc dịch kia vẫn chưa tỉnh dậy chia vui cùng Vĩ Di và Liên Mục.

Tối đó, tất cả tụi nó đều ngủ ở lại phòng bệnh

Đêm nay, trăng tròn. Những tán cây liễu ánh lên màu đỏ của hoa liễu, sắc xanh dịu nhẹ của lá cây đung đưa theo chiều gió. Hương thơm của sữa ngọt dịu thoang thoảng trong không khí hòa trộn cùng mùi hương bạc hà và bồ công anh đặc trưng, quyện cùng sắc trời sâu thăm thẳm được sắp sáng bởi các vì sao đêm. Những bông tuyết trắng li ti nho nhỏ rơi xuống bên khung bậc cửa sổ trắng xóa một lớp. Một khung cảnh hoàn mĩ của một đêm trăng rằm.

Trên chiếc giường màu trắng đôi, một người con trai và một người con gái đang từ từ rút ra ống dẫn nước biển, tiến đến bên cửa sổ đóng cửa lại chắn gió lạnh ùa vào. Họ nhìn lên bầu trời đêm kia, nhìn vào những chiếc giường nhỏ ở góc khuất trong phòng bệnh. Trên môi họ nở ra nụ cười dịu. Tiến đến bên những chiếc giường ấy, những tấm chăn bị tuột khỏi người Vy, Băng, Trang, Vĩ Di, Quý Phi cùng Thiện, Lâm, Khang, Liên Mục được kéo lên, gói gém cẩn thận lại giữ ấm cho họ vào buổi đêm buốt giá, tuyết rơi trắng cả một khoản sân bệnh viện rộng lớn như hôm nay.

Cái bọn ngốc. Tụi tao về rồi đây. Đừng ủ rũ nữa. Tươi tỉnh lên để còn đón những đứa con sắp tới của tụi bay chào đời. Còn nữa là phải bảo vệ bọn nó thật cẩn thận. Cháu tụi tao mà có mệnh hệ gì, tao cạch mặt tụi bay luôn người con gái đặt hai tay của mình lên bụng Vy và Băng, môi nở nụ cười tinh nghịch.

Người con trai thì khác, môi nở nụ cười thánh thiện, hiền từ Tụi bay mà còn nghĩ tới ý định muốn phá thai thì cứ chuẩn bị dầu ăn đi ha. Tao thông tụi bay nát cúc

Buổi tối lặng lẽ trôi qua êm đềm, người con gái và người con trai ấy. Ngồi suốt đêm bên cửa sổ, viết tên mình và vẽ ra những bức hình thật đẹp về câu chuyện giữa tụi nó. Họ đã trở lại, mang theo phần nào ấm áp của mùa đông năm nay. Ánh sáng họ đem đến cho tối hôm ấy là ánh sáng dịu nhẹ thanh khiết nhất của ánh trăng vàng rực trên nền trời đêm cùng những vì sao lấp lánh, phủ kín cả một khoảng trời u tối.

Và ngày mai, chắc chắn sẽ là một ngày, nụ cười trên môi tụi nó một lần nữa được thắp lên thật sự. Chỉ là tối nay thôi. Tụi nó đã trở lại

Chương không liên quan

Etou, đây chỉ là một phần hài do au lên cơn. Và cũng một phần là vì bệnh tâm thần tái phát nhiều lần gây nên ra vầy. *đẩy kính* ta vô chủ đề chính hôm nay đi ha. Ẹ hem!



Thấy cái hình vừa rồi ko? Hình au á. Cầm cái thau đá, có mấy con tôm hùm trong đó, vì thấy nó to hơn tưởng tượng nên au đã cười một cách,... etou... không bình thường.

Rồi phần tự dìm hàng do au lên cơn đã hết. Tới phần tiếp theo.

*đẩy kính mắt* E hèm! Bản tin thời sự... ý à au lộn.

*đẩy kính lần hai* etou, nghiêm túc đi ha. Ok ok lại lần nữa nè.

*tháo kính đặt xuống bàn, cầm tờ giấy có mấy dòng chữ viết lên- liếc sơ qua, rút ra cái gương, ngồi nghiêm túc, hai tay đặt lên đùi*

Đầu tiên, au xin gửi lời chào tới các readers thân mến. Au nói 1 lời về truyện thôi ha. Ai làm bài tập với bài soạn về nhà dùm au đi au đăng 2 chap mới, 1 chap dài gần 2000 từ cho banh mắt mà đọc. Hết phần thông báo. Au bik ko ai làm đâu cho nên chờ đi. Từ từ au làm bài xong mai nếu rảnh au đăng.

*đeo kính lên lại* Khụ khụ! *le chỉnh giọng- cầm gương lên soi- liếc qua liếc lại* ko có ai xung quanh, ok rồi.

*Nhìn vô gương*... Á trời ơi, nhỏ nào trong gương vầy nè trời? Dễ thương ghê luôn ~ muốn rước về làm vợ quá à~ moah moah *hun nhỏ trong gương* Phương ơi~ em biết gì không? Anh đã yêu em từ lâu lắm rồi, từ khi em sinh ra lận. A, anh quên mất từ khi em biết soi gương mới đúng. Anh đã nhìn thấy em, em mới đẹp rạng ngời làm sao. Em làm tim anh đập thổn thức, ngỗn ngang không nghe lời, hằng đêm anh ngủ anh đều mơ về em, nhưng nụ cười của em mỗi khi vui anh đều muốn vui cùng em, những giọt nước mắt mỗi khi buồn của em, anh muốn đưa tay, lau nó đi giúp. Anh muốn hai đứa mình cùng nắm tay đi trọn cuộc đời em à!!! Thu Phương!!! Anh yêu em nhiều lắm Phương ơi!!! Em có đồng ý làm vợ anh, làm mẹ của con anh, và cho anh mỗi ngày được gọi em bà xã không? Bà xã ơi!!!! Yêu em nhiều lắm *le hun thắm thiết cái gương*

*mấy bà già đi đường lướt ngang qua* con kia nó bị cuồng gương hay sao mà cứ hun kinh quá vậy?

-Kệ nó đi bà ơi, giới trẻ ngày nay còn có hai đứa con trai, hai đứa con gái yêu nhau mà nói gì nhỏ đó.

*le au* *xách đao, vác mã tấu* Dafuq!!! Tôi chém mấy bà giờ, làm gì kệ tôi đi đang thổ lộ với vợ yêu mà bàn tán cái mợ gì.

*le mấy bã xách dép lào chạy*

*le au* *cúi đầu* cám ơn đã ngồi nghe au lải nhải vào lúc này. Bài tập năm nay nhiều quá, au nghĩ các bạn cũng cần giải lao cho nên nghĩ ra phần này, chúc các bạn 1 buổi tối tốt lành!


/115

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status