[Từ Nam Bảo: Tối nay qua nhà tớ có chuyện]
Sáng nay nó đang ăn cùng cả nhà thì điện thoại có tin nhắn
- Vụ gì nữa đây_nó tắt điện thoại, tiếp tục giải quyết bữa tối đang con bỏ dở
Chuyện nó đóng kịch mất trí nhớ về hắn đã sớm bị bại lộ trong tay Jackson và cả anh hai nó nữa.Nam Bảo có thể không biết nhưng anh nó thì rất tinh ý.Chưa đến đâu mà đã bị chính anh của mình phát hiện.Trong lòng nó cảm thấy khó chịu vô cùng…nhưng vậy cũng tốt, khi chạm mặt anh nó thì không phải để ý đến lời nói không nhắc đến hắn nữa.Coi như được ông ý bảo kê trong thời gian này rồi
Kim Ngân ở nhà cũng nhận được tin nhắn giống nay của nó, nhưng hắn còn nhắn gọi cả ba mẹ Kim Ngân đến nhà hắn nữa.Trong lòng Kim Ngân mừng thầm, nghĩ rằng vì chuyện nó mất trí nhớ mà từ bỏ nỏ, xin phép ba mẹ Kim Ngân cho hai đứa cưới nhau…nhưng cũng không khỏi lo lắng đến tính huống xấu là cô sẽ bị lật tẩy.Trong thân tâm cô luôn mong muốn tất cả mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ theo ý muốn
Đến cả ba mẹ hắn cũng được “ban lệnh tập hợp” ở nhà.Đợi đến khi mọi người đến đông đủ ở phòng khách nhà, hắn mới xuất hiện từ trên lầu xuống
[Tên hâm này, tính bày trò gì nữa đây_nó nghĩ thầm]
- Tôi gọi mọi người đến đây là có chuyện muốn nói_hắn ra dáng một nhà lãnh đạo vĩ đại thực thụ
- Có chuyện gì vậy_Kim Ngân vẫn mơ tưởng đến chuyện hồi sáng, hai má đã bắt đầu có dấu hiệu đỏ ửng, không nhìn thẳng mặt hắn mà hỏi
Nó ngồi đối diện Kim Ngân cũng phát hiện thấy điều kì lạ đó, không ngừng nhíu mày suy nghĩ
[Sao mặt Kim Ngân lại như trái cà chua chín thế kia…..]
- Chắc mọi người biết Thiên Hân vì cứu tôi mà gặp tai nạn chứ_hắn
- Chúng tôi biết chứ_ba Kim Ngân
- Vậy mọi người có biết người cố tình cho xe chạy để đâm tôi nhưng vô tình trúng Thiên Hân là ai không_hắn
Tuy không ngửng đầu lên nhưng Kim Ngân vẫn cảm nhận được có một dòng điện 500W đang xẹt thẳng vào người mình.Kim Ngân bắt đầu đổ những giọt mồ hôi lạnh cả sống lưng
- Người đó là ai vậy, con nghi ngờ ai rồi sao_ba hắn
- Không phải là nghi ngờ, con khẳng định chắc chắn là người đó_hắn thay bằng ánh mắt tóe ra lửa bằng ánh mắt ôn nhu thân thiện nhìn nó
Nó cảm nhận được cái nhìn ấp áp đó trong vài giây, vẫn bướng bỉnh tỏ vẻ ngây thơ, không thân thiết với hắn
- Người đó là ai vậy_mẹ hắn
- Người đó chính là….Kim Ngân, người đang ngồi bên cạnh tôi đây_hắn
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào phía Kim Ngân.Kim Ngân vẫn ngoan cố, chối liên tục cho rằng mình vô tội
- Cậu có bằng chứng gì mà vu oan cho tớ chứ_Kim Ngân
- Muốn bằng chứng sao_hắn
- Phải, nếu cậu tự tin thế thì đưa bằng chứng ra đây_hắn
Hắn đem cái laptop từ trên phòng xuống.Trên đó là một đoạn video được lấy từ hộp đen của xe đã đâm trúng nó.Ngoài ra còn có một đoạn ghi âm ngắn ghi lại những gì Kim Ngân đã ra lệnh cho bọn tay sai giết hắn và nó
- Tôi đã bắt được bọn tay sai làm việc cho cậu.Bọn chúng nhận tội đã nhận lệnh từ cậu để giết tôi và Thiên Hân hòng chiếm đoạt tài sản_hắn
Một cái hố đen đã kéo Kim Ngân xuống tận cùng của vũ trụ.Kế hoạch bấy lâu nay tưởng như sắp thành công đã đem đổ sông đổ biển.Tưởng rằng chỉ cần loại bỏ được nó – kẻ làm kì đà cảm mũi ngay từ đầu thì mọi chuyện sẽ về đúng theo quỹ đạo của nó nhưng suy nghĩ bấy lâu của Kim Ngân đã được bó buộc bởi sợi dây không hình của hắn và nó
- Tôi làm như vậy vì chỉ muốn lấy lại những gì đã mất_Kim Ngân
- Bằng cách suýt nữa giết chết hai mạng người sao_ba Kim Ngân
Kim Ngân nhếch mép, không nói gì quay đầu lại nhìn ba mình
- Con đúng là…_mẹ Kim Ngân
- Ba à…không phải ba cũng muốn tất cả mọi chuyện đều như lúc trước sao.Chính ba đã nói với con như vậy mà_Kim Ngân
- Đúng là ba đã từng nói như vậy, nhưng ba không hề nói muốn làm lại từ đầu theo cái cách của con đang làm_ba Kim Ngân
Kim Ngân ngồi không vững, quỳ rạp xuống nên nhà
- Lúc trước, vì đã làm cái chuyện không suy nghĩ đó mà ba xém nữa đã vào tù đó, con nhớ không_ba Kim Ngân
- Thì sao chứ, cuối cùng ba cũng có phải vào tù đâu_Kim Ngân
- Đáng lẽ ra lúc đó cái thân già này đã chết mục ở trong tù nếu không có sự giúp đỡ của Thiên Hân_ba Kim Ngân
- Chính Thiên Hân đã âm thầm ra mặt để ba không vào tù, mà còn giúp gia đình ta chỉ trả khoản nợ khi túng thiếu_mẹ Kim Ngân
Kim Ngân ngước đầu lên nhìn ba mẹ mình trong bộ dạng thảm hại
- Vậy sao trước giờ ba mẹ không nói trước với con mà để con làm những chuyện tồi tệ như thế này_Kim Ngân nói có phần trách móc ba mẹ mình
- Cả ba và mẹ đều quyết định giữ kín chuyện này vì ba mẹ không muốn còn mặc cảm hay thiếu tự tin khi tiếp túc với Thiên Hân.Với lòng tự trọng cao và bản tính kiêu ngạo khó sửa đổi, con sẽ không nhận sự giúp đỡ ấy_mẹ Kim Ngân
- Với lại, có nằm mơ ba cũng không thể nghĩ con có thể làm cái chuyện tồi tệ này_ba Kim Ngân
Kim Ngân lấy tay quệt nước mắt, vào trong phòng lấy vali, đựng toàn bộ đồ đạc của mình vào đó
- Cậu đi đâu vậy_nó
- Tôi không còn đủ can đảm để có thể làm việc trong cái nhà này.Tôi xin lỗi mọi người_Kim Ngân cúi đầu lễ phép, kéo vali bước ra khỏi nhà hắn
Ba mẹ Kim Ngân cũng luống cuống chào hỏi rồi chạy theo con gái, sợ nó nghĩ quẩn mà làm điều dại dột
Trong đêm tối, ánh đèn xa hòa lẫn ánh đèn đường dọi vào cô gái có thân hình mảnh khảnh, kéo vali đi một mình trong đêm.Cô dừng lại ở giữa khúc cầu vượt, lấy toàn bộ sức lực mà hét thật lớn
- A..A…A…AAAAAAA
- Ông…trời…mau…giết…tôi…đi
Kim Ngân ngồi gục đầu bên thành cầu, khóc lóc thảm thiết
Ba mẹ Kim Ngân đứng ở đầu bên kia cầu, mẹ cô chạy đến bên vỗ về
-Thôi không sao mà con_mẹ xoa lưng cô, vuốt mái tóc rối bù trong gió
Từ hôm bị bại lộ, Kim Ngân bỏ học mà đi lang thang khắp phố để tìm việc làm.May thay, đến một nhà hàng có dán bảng “TUYỂN NHÂN VIÊN” bên ngoài.Kim Ngân đẩy cửa xin vào làm việc
Với khả năng việc nhà và ngoại hình khá xinh đẹp cộng làm việc chăm chỉ, ai ai trong nhà hàng cũng thấy quý “đứa con cưng” Kim Ngân
Tại đây, Kim Ngân có quen với một ngươi cùng làm phục vụ,vì nghĩ cô là ma mới nên suốt ngày kiếm cớ đùn đẩy công việc cho cô.Người đó hình như loáng thoáng nghe mọi người gọi anh ta là “Anh Vũ”
- Này ma mới, mau ra lau dọn cửa kính ngoài nhà hàng đi_Vũ chỉ ray ra cửa kính sạch bóng
- Có bẩn đâu mà lau chứ_Kim Ngân
- Tôi bảo lau thì cứ lau đi_Vũ
Vì miếng cơm manh áo, Kim Ngân chỉ biết nhịn và nhịn.Tính nhẫn nại và kiên trì của cô được thiết lập ngay từ lúc đó
Buổi khuya, khách thưa thớt dần, Kim Ngân tranh thủ lên ban công hóng gió
- Cô tính bỏ việc mà trốn lên đây à_Vũ
Kim Ngân giật mình, quay về phía sau là Anh Vũ, hai tay đang cầm hai li cà phê
- Tôi chỉ tính lên đây hóng gió chút thôi mà, có trốn việc gì đâu.Tôi xuống liền nè_Kim Ngân tính bỏ xuống lâu thì Vũ giữ lại, đặt vào tay cô li cà phê
- Tôi nói đùa thôi, cứ ở đây đi cũng được_Vũ
Kim Ngân nhận li cà phê từ tay Vũ, đưa vào miệng uống một ngụm nhỏ
- Nhìn qua cũng biết cô là tiểu thư con nhà giàu_Vũ
- Sao anh lại nói thế_Kim Ngân
- Tôi không biết, chắc có lẽ đã tiếp xúc qua nhiều con vua cháu chúa nên chỉ cần nhìn qua là biết ngay_Vũ
- Chuyện đó…chỉ là ngày xưa thôi_Kim Ngân
Anh Vũ nghe không khỏi tò mò nhưng nhìn vẻ mặt Kim Ngân thoáng buồn, không tiện hỏi thêm.Hai người “trốn việc” ở trên đó cho đến giờ tan làm
Sáng nay nó đang ăn cùng cả nhà thì điện thoại có tin nhắn
- Vụ gì nữa đây_nó tắt điện thoại, tiếp tục giải quyết bữa tối đang con bỏ dở
Chuyện nó đóng kịch mất trí nhớ về hắn đã sớm bị bại lộ trong tay Jackson và cả anh hai nó nữa.Nam Bảo có thể không biết nhưng anh nó thì rất tinh ý.Chưa đến đâu mà đã bị chính anh của mình phát hiện.Trong lòng nó cảm thấy khó chịu vô cùng…nhưng vậy cũng tốt, khi chạm mặt anh nó thì không phải để ý đến lời nói không nhắc đến hắn nữa.Coi như được ông ý bảo kê trong thời gian này rồi
Kim Ngân ở nhà cũng nhận được tin nhắn giống nay của nó, nhưng hắn còn nhắn gọi cả ba mẹ Kim Ngân đến nhà hắn nữa.Trong lòng Kim Ngân mừng thầm, nghĩ rằng vì chuyện nó mất trí nhớ mà từ bỏ nỏ, xin phép ba mẹ Kim Ngân cho hai đứa cưới nhau…nhưng cũng không khỏi lo lắng đến tính huống xấu là cô sẽ bị lật tẩy.Trong thân tâm cô luôn mong muốn tất cả mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ theo ý muốn
Đến cả ba mẹ hắn cũng được “ban lệnh tập hợp” ở nhà.Đợi đến khi mọi người đến đông đủ ở phòng khách nhà, hắn mới xuất hiện từ trên lầu xuống
[Tên hâm này, tính bày trò gì nữa đây_nó nghĩ thầm]
- Tôi gọi mọi người đến đây là có chuyện muốn nói_hắn ra dáng một nhà lãnh đạo vĩ đại thực thụ
- Có chuyện gì vậy_Kim Ngân vẫn mơ tưởng đến chuyện hồi sáng, hai má đã bắt đầu có dấu hiệu đỏ ửng, không nhìn thẳng mặt hắn mà hỏi
Nó ngồi đối diện Kim Ngân cũng phát hiện thấy điều kì lạ đó, không ngừng nhíu mày suy nghĩ
[Sao mặt Kim Ngân lại như trái cà chua chín thế kia…..]
- Chắc mọi người biết Thiên Hân vì cứu tôi mà gặp tai nạn chứ_hắn
- Chúng tôi biết chứ_ba Kim Ngân
- Vậy mọi người có biết người cố tình cho xe chạy để đâm tôi nhưng vô tình trúng Thiên Hân là ai không_hắn
Tuy không ngửng đầu lên nhưng Kim Ngân vẫn cảm nhận được có một dòng điện 500W đang xẹt thẳng vào người mình.Kim Ngân bắt đầu đổ những giọt mồ hôi lạnh cả sống lưng
- Người đó là ai vậy, con nghi ngờ ai rồi sao_ba hắn
- Không phải là nghi ngờ, con khẳng định chắc chắn là người đó_hắn thay bằng ánh mắt tóe ra lửa bằng ánh mắt ôn nhu thân thiện nhìn nó
Nó cảm nhận được cái nhìn ấp áp đó trong vài giây, vẫn bướng bỉnh tỏ vẻ ngây thơ, không thân thiết với hắn
- Người đó là ai vậy_mẹ hắn
- Người đó chính là….Kim Ngân, người đang ngồi bên cạnh tôi đây_hắn
Tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào phía Kim Ngân.Kim Ngân vẫn ngoan cố, chối liên tục cho rằng mình vô tội
- Cậu có bằng chứng gì mà vu oan cho tớ chứ_Kim Ngân
- Muốn bằng chứng sao_hắn
- Phải, nếu cậu tự tin thế thì đưa bằng chứng ra đây_hắn
Hắn đem cái laptop từ trên phòng xuống.Trên đó là một đoạn video được lấy từ hộp đen của xe đã đâm trúng nó.Ngoài ra còn có một đoạn ghi âm ngắn ghi lại những gì Kim Ngân đã ra lệnh cho bọn tay sai giết hắn và nó
- Tôi đã bắt được bọn tay sai làm việc cho cậu.Bọn chúng nhận tội đã nhận lệnh từ cậu để giết tôi và Thiên Hân hòng chiếm đoạt tài sản_hắn
Một cái hố đen đã kéo Kim Ngân xuống tận cùng của vũ trụ.Kế hoạch bấy lâu nay tưởng như sắp thành công đã đem đổ sông đổ biển.Tưởng rằng chỉ cần loại bỏ được nó – kẻ làm kì đà cảm mũi ngay từ đầu thì mọi chuyện sẽ về đúng theo quỹ đạo của nó nhưng suy nghĩ bấy lâu của Kim Ngân đã được bó buộc bởi sợi dây không hình của hắn và nó
- Tôi làm như vậy vì chỉ muốn lấy lại những gì đã mất_Kim Ngân
- Bằng cách suýt nữa giết chết hai mạng người sao_ba Kim Ngân
Kim Ngân nhếch mép, không nói gì quay đầu lại nhìn ba mình
- Con đúng là…_mẹ Kim Ngân
- Ba à…không phải ba cũng muốn tất cả mọi chuyện đều như lúc trước sao.Chính ba đã nói với con như vậy mà_Kim Ngân
- Đúng là ba đã từng nói như vậy, nhưng ba không hề nói muốn làm lại từ đầu theo cái cách của con đang làm_ba Kim Ngân
Kim Ngân ngồi không vững, quỳ rạp xuống nên nhà
- Lúc trước, vì đã làm cái chuyện không suy nghĩ đó mà ba xém nữa đã vào tù đó, con nhớ không_ba Kim Ngân
- Thì sao chứ, cuối cùng ba cũng có phải vào tù đâu_Kim Ngân
- Đáng lẽ ra lúc đó cái thân già này đã chết mục ở trong tù nếu không có sự giúp đỡ của Thiên Hân_ba Kim Ngân
- Chính Thiên Hân đã âm thầm ra mặt để ba không vào tù, mà còn giúp gia đình ta chỉ trả khoản nợ khi túng thiếu_mẹ Kim Ngân
Kim Ngân ngước đầu lên nhìn ba mẹ mình trong bộ dạng thảm hại
- Vậy sao trước giờ ba mẹ không nói trước với con mà để con làm những chuyện tồi tệ như thế này_Kim Ngân nói có phần trách móc ba mẹ mình
- Cả ba và mẹ đều quyết định giữ kín chuyện này vì ba mẹ không muốn còn mặc cảm hay thiếu tự tin khi tiếp túc với Thiên Hân.Với lòng tự trọng cao và bản tính kiêu ngạo khó sửa đổi, con sẽ không nhận sự giúp đỡ ấy_mẹ Kim Ngân
- Với lại, có nằm mơ ba cũng không thể nghĩ con có thể làm cái chuyện tồi tệ này_ba Kim Ngân
Kim Ngân lấy tay quệt nước mắt, vào trong phòng lấy vali, đựng toàn bộ đồ đạc của mình vào đó
- Cậu đi đâu vậy_nó
- Tôi không còn đủ can đảm để có thể làm việc trong cái nhà này.Tôi xin lỗi mọi người_Kim Ngân cúi đầu lễ phép, kéo vali bước ra khỏi nhà hắn
Ba mẹ Kim Ngân cũng luống cuống chào hỏi rồi chạy theo con gái, sợ nó nghĩ quẩn mà làm điều dại dột
Trong đêm tối, ánh đèn xa hòa lẫn ánh đèn đường dọi vào cô gái có thân hình mảnh khảnh, kéo vali đi một mình trong đêm.Cô dừng lại ở giữa khúc cầu vượt, lấy toàn bộ sức lực mà hét thật lớn
- A..A…A…AAAAAAA
- Ông…trời…mau…giết…tôi…đi
Kim Ngân ngồi gục đầu bên thành cầu, khóc lóc thảm thiết
Ba mẹ Kim Ngân đứng ở đầu bên kia cầu, mẹ cô chạy đến bên vỗ về
-Thôi không sao mà con_mẹ xoa lưng cô, vuốt mái tóc rối bù trong gió
Từ hôm bị bại lộ, Kim Ngân bỏ học mà đi lang thang khắp phố để tìm việc làm.May thay, đến một nhà hàng có dán bảng “TUYỂN NHÂN VIÊN” bên ngoài.Kim Ngân đẩy cửa xin vào làm việc
Với khả năng việc nhà và ngoại hình khá xinh đẹp cộng làm việc chăm chỉ, ai ai trong nhà hàng cũng thấy quý “đứa con cưng” Kim Ngân
Tại đây, Kim Ngân có quen với một ngươi cùng làm phục vụ,vì nghĩ cô là ma mới nên suốt ngày kiếm cớ đùn đẩy công việc cho cô.Người đó hình như loáng thoáng nghe mọi người gọi anh ta là “Anh Vũ”
- Này ma mới, mau ra lau dọn cửa kính ngoài nhà hàng đi_Vũ chỉ ray ra cửa kính sạch bóng
- Có bẩn đâu mà lau chứ_Kim Ngân
- Tôi bảo lau thì cứ lau đi_Vũ
Vì miếng cơm manh áo, Kim Ngân chỉ biết nhịn và nhịn.Tính nhẫn nại và kiên trì của cô được thiết lập ngay từ lúc đó
Buổi khuya, khách thưa thớt dần, Kim Ngân tranh thủ lên ban công hóng gió
- Cô tính bỏ việc mà trốn lên đây à_Vũ
Kim Ngân giật mình, quay về phía sau là Anh Vũ, hai tay đang cầm hai li cà phê
- Tôi chỉ tính lên đây hóng gió chút thôi mà, có trốn việc gì đâu.Tôi xuống liền nè_Kim Ngân tính bỏ xuống lâu thì Vũ giữ lại, đặt vào tay cô li cà phê
- Tôi nói đùa thôi, cứ ở đây đi cũng được_Vũ
Kim Ngân nhận li cà phê từ tay Vũ, đưa vào miệng uống một ngụm nhỏ
- Nhìn qua cũng biết cô là tiểu thư con nhà giàu_Vũ
- Sao anh lại nói thế_Kim Ngân
- Tôi không biết, chắc có lẽ đã tiếp xúc qua nhiều con vua cháu chúa nên chỉ cần nhìn qua là biết ngay_Vũ
- Chuyện đó…chỉ là ngày xưa thôi_Kim Ngân
Anh Vũ nghe không khỏi tò mò nhưng nhìn vẻ mặt Kim Ngân thoáng buồn, không tiện hỏi thêm.Hai người “trốn việc” ở trên đó cho đến giờ tan làm
/63
|