Người chiến thắng thật sự vẫn còn chưa biết
Edit: Nhật Nguyệt Phong Hoa
***
Dù giữa chừng Huyền Thiên Thí phát sinh một vài chuyện linh tinh nhưng mọi người vẫn rất quan tâm kết quả trận quyết đấu cuối cùng này.
Huyền Dương Phái Phong Thanh Thanh và Tiểu Liễu là là nhân tài mới xuất hiện gần đây, còn Phong Diêu Sở thường ngày nhìn có vẻ không mấy xuất sắc nhưng thân phận Phong gia đại thiếu gia vẫn còn đó, các đệ tử Bát đại thế gia đều có biểu hiện không hề tầm thường, như Mộ Sơ Lương và Bạch Hoàng Chúc, lần này Phong Diêu Sở lên sàn đấu tất nhiên cũng thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người.
Chỉ có Tô Tiện giống như một người đột nhiên xuất hiện trên đời, ba tháng trước gia nhập Không Thiền Phái, tiếp đó tham gia Huyền Thiên Thí, trổ hết tài năng tiến vào vòng chung kết.
Rất nhiều người hiếu kỳ với thân phận của Tô Tiện, giờ đây họ đang nhìn Tô Tiện mặc trang phục Không Thiền Phái Chấp Minh Tông, phong thái thanh lãnh tao nhã, đạm mạc mà bình tĩnh, trong lòng mọi người đều có vô số suy đoán và rất muốn biết rốt cuộc ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng trong đợt Huyền Thiên Thí này.
Tô Tiện có phát giác ánh mắt của những người xung quanh nhưng không để ý lắm, điều nàng để ý bây giờ là thắng bại của Huyền Thiên Thí. Hôm nay nàng không đưa Tiểu Sở theo, sợ có Tiểu Sở ở bên cạnh mình sẽ phân tâm, thêm cả Tiểu Sở trong lòng nàng không phải một con rối, nếu nàng để Tiểu Sở giúp mình thì chẳng khác nào hai người đối phó một người, giống như không đánh mà thắng vậy.
Tỉ thí chính thức bắt đầu, trận đầu tiên là Tô Tiện và Tiểu Liễu.
Tô Tiện sớm biết Tiểu Liễu xếp thứ sáu trong nhóm sát thủ Quỷ Môn, bình thường ẩn giấu rất tốt nhưng vẫn bị Tiểu Sở nhìn ra, trong Hồng Hoang trận Tô Tiện cũng thấy qua thực lực của Tiểu Liễu, qua mấy ngày nay thực lực tăng lên nhiều, Tô Tiện càng không thấy lo lắng gì về Tiểu Liễu.
Vừa mở màn, Tô Tiện trực tiếp triệu hoán Ly Hỏa côn. Tô Tiện không xài kiếm cũng không dùng tới sáo, đối mặt với thân thủ linh hoạt như Tiểu Liễu đánh cận chiến chắc là không chiếm được tí lợi nào, nên dùng côn sẽ dễ ứng phó hơn.
Tô Tiện quét côn qua, động thủ trước Tiểu Liễu, nhưng Tiểu Liễu vẫn luôn né tránh giống như không hề có chuẩn bị để đón chiêu thức của Tô Tiện, tâm đ*o của nàng đã thành nhanh chóng nhìn thấu chiêu thức của đối phương, chỉ trong giây lát hai bên giao thủ được hơn trăm chiêu, Tô Tiện đều có thể nhìn ra động tác của Tiểu Liễu nhưng mà khiến nàng không ngờ là chiêu thức của cậu ta nhìn rất thong dong.
Thực lực sát thủ Quỷ Môn, cùng lắm Tiểu Liễu chỉ phát huy được một phần năm.
Thấy sắc mặt Tô Tiện hơi kinh ngạc, Tiểu Liễu không nói gì chỉ chuyên tâm ứng địch, kiếm pháp sử dụng là kiếm pháp Huyền Dương Phái không phải kiếm pháp Quỷ Môn, dưới thế công càng ngày càng ép sát của Tô Tiện Tiểu Liễu dần dần thoái lui, cuối cùng bị một côn của Tô Tiện đánh trúng mu bàn tay, trường kiếm tuột khỏi tay bay ra xa, kết thúc trận tỉ thí.
"Đệ thua rồi." Tiểu Liễu nhặt kiếm lên, cười cười với Tô Tiện.
Tô Tiện thoáng nhướng mày, dùng âm thanh chỉ đủ hai người nghe nói: "Ngươi chưa xuất toàn lực."
"Thực lực Huyền Dương Phái Tiểu Liễu chỉ đến đây." Tiểu Liễu nghiêm túc trả lời Tô Tiện, lát sau lại nói tiếp, "Hay là tỷ cho rằng bản thân mình rất yếu?"
Tô Tiện ngẩn ra.
Đây là trận chiến đầu tiên của nàng sau khi đạt cảnh giới Thanh Viêm, lúc nãy nàng cứ cho rằng động tác của Tiểu Liễu quá chậm, chậm đến mức khỏi cần đoán cũng tiếp được kiếm của đối phương, chẳng lẽ nào không phải vì hắn quá chậm mà là vì nguyên do của nàng?
Nhưng mà Tiểu Liễu khó khăn lắm mới đi đến bước này tại sao không biểu hiện thực lực thật? Mục đích cậu ta tham gia Huyền Thiên Thí không phải vì Tố Hồn Châu chăng?
Bất kể thế nào, trận này Tô Tiện nhẹ nhàng giành chiến thắng.
Trưởng lão Thiên Cương Minh nhanh chóng hô kết thúc trận đấu, Tô Tiện lui xuống, đón nhận ánh mắt đầy vui mừng của mọi người Không Thiền Phái, Tô Tiện mỉm cười với họ, quay người ngồi vào vị trí của mình.
Yêu Lan ngồi bên cạnh Tô Tiện, nhỏ giọng nói với nàng: "Trận vừa rồi ngươi vẫn dùng công phu lúc trước?"
"Ừ, sao đấy?" Tô Tiện nói.
Yêu Lan lắc đầu, thần sắc hơi kỳ lạ: "Trận vừa rồi của người không giống trước, Tiểu Liễu bị ngươi đánh đến không kịp trở tay, côn pháp của ngươi ta đã thấy hồi trước, quả thật rất mạnh nhưng tuyệt đối không mạnh như vậy."
Tô Tiện im lặng không lên tiếng, xem ra là vì cảnh giới tăng lên mới được như vậy.
Trong lúc Tô Tiện và Yêu Lan nói chuyện, trận tỉ thí thứ hai cũng bắt đầu.
Bên Huyền Dương Phái, Phong Thanh Thanh đã lên sàn đấu, hắn đứng vững vàng khoanh tay nhìn về phía Không Thiền Phái.
Mà bên Không Thiền Phái, Phong Diêu Sở chỉnh lại vạt áo một chút rồi đứng dậy.
Hai người bước vào sàn đấu, ánh mặt trời chiếu rọi trên cao kéo dài hai bóng người dưới sàn.
Tất cả đều có chút căng thẳng quan sát hai người trên kia, Tô Tiện cũng nhìn theo, nàng muốn xem kỹ chiêu thức và hướng đi của Phong Thanh Thanh, lúc trước trong Hồng Hoang trận Tô Tiện đã thấy Phong Thanh Thanh ra tay nhưng chiêu thức của hắn quá kỳ quái, Tô Tiện xem thật lâu cũng không thăm dò được gì, chỉ cảm thấy đối phương sâu không lường được.
Tiếng chuông báo bắt đầu thi đấu vang lên, hai người trên đài cuối cùng đã có hành động.
Huyền Trạch kiếm của Phong Diêu Sở ra khỏi vỏ, thanh kiếm này thích hợp ám sát nhưng không hề thích hợp với tình huống hiện tại, cũng giống thanh kiếm của mình Phong Diêu Sở không thể phát huy toàn bộ thực lực trong trận tỉ thí này. Nhưng Phong Diêu Sở giao thủ với Phong Thanh Thanh lại rất bình tĩnh thong thả, kiếm chiêu lên xuống như nước chảy mây trôi, thân kiếm đen nhánh toát ra sắc lạnh u ám dưới ánh mặt trời, mang theo gió rét quét về phía Phong Thanh Thanh.
"Đây chính là Mai Ảnh Kiếm Quyết?" Xem đến đây, Bạch Hoàng Chúc không nhịn được hỏi.
Bạch Hoàng Chúc đang hỏi Mộ Sơ Lương, là đại sư huynh Không Thiền Phái, Mộ Sơ Lương phải là người hiểu rõ nhất về các tông môn, quả nhiên hắn gật đầu nói: "Không sai, Mai Ảnh Kiếm Quyết là kiếm pháp độc đáo do Lăng Quang Tông tông chủ Mai sư thúc sáng tạo ra, linh hoạt nhẹ nhàng, chú trọng một chữ "kỳ", xuất kỳ bất ý mới có thể giành chiến thắng."
Tiếp sau đó Mộ Sơ Lương không nói gì nữa, hắn cười cười với mọi người rồi quay đầu tiếp tục hướng mắt nhìn Phong Diêu Sở, có điều trong ánh mắt có vài nét lo âu.
Kiếm chiêu của Phong Diêu Sở vẫn chưa đạt đến chữ "kỳ" ấy.
Phong Diêu Sở liên tục tấn công có vẻ chiếm được ưu thế hơn hẳn, Phong Thanh Thanh phía đối diện không ngừng tránh né chưa có cơ hội tiến công, nhìn thì như Phong Diêu Sở đang áp chế Phong Thanh Thanh nhưng một vài người vẫn nhận ra huyền cơ trong đó.
"Phong Diêu Sở đang rất nguy hiểm." Mộ Sơ Lương thu lại ý cười trên mặt.
Đồng thời nhìn ra vấn đề còn có Tô Tiện.
Phong Thanh Thanh vẫn luôn tránh tránh né né không chịu ra tay nhưng nàng có thể nhìn rõ động tác của Phong Thanh Thanh, trong lúc hắn né tránh kiếm chiêu của Phong Diêu Sở, cánh tay chẳng hề nhàn rỗi, mỗi một bước là một pháp ấn, đến khi qua hết mấy trăm chiêu, hắn đã lướt qua toàn bộ mặt sàn xung quanh Phong Diêu Sở. Tô Tiện không hiểu pháp ấn của hắn nhưng hướng đi của hắn hình như Tô Tiện đã từng nhìn thấy trong kinh điển của đạo gia lúc nàng chép sách, chính là trận pháp Đại la thiên tam thập lục biến. Phong Thanh Thanh tránh né có vẻ thật vất vả nhưng mỗi bước hắn đạp xuống là vị trí của trận pháp. Giao thủ được một lúc, trận pháp đấy chỉ còn thiếu hai vị trí cuối cùng.
Dường như Phong Diêu Sở không hề phát hiện huyền cơ của Phong Thanh Thanh, trường kiếm vẫn không ngừng quét tới, lưỡi kiếm sắc lẹm hiện ra dưới ánh nắng chói lòa muốn bức Phong Thanh Thanh vào đường cùng.
"Còn hai bước." Mộ Sơ Lương khẽ nhíu mày, không kìm được nói ra.
Phong Thanh Thanh giương tay xuất thủ từ một góc độ kỳ dị hướng đến cánh tay đang cầm kiếm của Phong Diêu Sở, Phong Diêu Sở đã liệu trước, chuyển hướng cánh tay nhắm kiếm lên tay Phong Thanh Thanh, thân hình Phong Thanh Thanh lại tích tắc biến đổi, lui về sau mấy bước, chật vật tránh được nhát kiếm, nơi hắn dừng lại bụi cát thấp thoáng bay lên.
Đáy mắt Mộ Sơ Lương càng trầm xuống, "Một bước."
Kiếm chiêu của Phong Diêu Sở lại tới, kiếm quyết đến đây đã là thức cuối cùng của Mai Ảnh Kiếm Quyết, trường kiếm quét qua nhất thời kinh động phong lôi khuấy động trời đất. Sắc mặt Phong Thanh Thanh thoáng nặng nề, thấy chiêu đến nhưng không tránh, trực tiếp đón lấy.
Trong màn sấm chớp khói lửa, Phong Thanh Thanh đạp vào vị trí cuối cùng trong trận Đại La Thiên Tam Thập Lục Biến. Hắn nâng hai tay lên kết pháp ấn cuối cùng.
"Đến lượt ta ra tay rồi." Trước giờ Phong Thanh Thanh khá trầm lặng, lúc này chợt lên tiếng giọng nói có chút khàn khàn.
Một kiếm của Phong Diêu Sở chỉ về phía Phong Thanh Thanh, có thể thấy một kiếm này sẽ đâm thẳng vào ngực hắn, tiếp theo sẽ là kết cục máu huyết văng tung tóe nhưng sắc mặt Phong Diêu Sở có thay đổi. Hắn cảm thấy bất an và sợ hãi rõ rệt, loại cảm giác chưa từng có bao giờ, hắn khẽ cắn răng, ánh mắt rơi trên hai tay đang kết ấn của Phong Thanh Thanh.
Ngay lúc mũi kiếm Phong Diêu Sở đâm về phía Phong Thanh Thanh, những người có mặt không khỏi kinh hô một trận.
Và tiếp sau đó, một trần cuồng phong thổi qua nơi Phong Thanh Thanh đang đứng, thân hình Phong Thanh Thanh biến hóa thành từng mảng lá rụng, biến mất tại chỗ. Phong Diêu Sở kinh ngạc, mũi kiếm đang đâm tới bị cuốn theo lá rơi lã chã từ trận cuồng phong.
Phong Diêu Sở nhanh chóng quay người, cả sàn thi đấu trước mắt bị cuồng phong bao phủ, tạo thành một bức tường cao vô hình nhốt hắn lại bên trong.
Bức tường gió như có hơn vạn trượng, che khuất bầu trời, những người xung quanh cũng không khỏi bị ảnh hưởng, áo bào ai nấy đều bay phất phới, cuồng phong cuốn cát đá dưới đất bay lên khiến chẳng ai mở mắt nổi. Xưa nay mọi người đánh nhau cũng chỉ toàn dùng đao kiếm thôi, có ai tạo ra động tĩnh lớn vậy đâu! Trong thoáng chốc ai cũng thầm cảm thán, Phong Thanh Thanh của Huyền Thiên Thí năm nay, tuổi còn trẻ mà đã có tu vi cỡ này, tương lai không biết sẽ có thành tựu như thế nào nữa?
Trong lúc mọi người ngoài trận đang cảm thán, Phong Diêu Sở ở trong trận nét mặt dần nặng nề. Xung quanh không còn thấy bóng dáng Phong Thanh Thanh đâu, vô số lá rơi cuồn cuộn quanh người, mỗi lá xoẹt qua người hắn đều để lại vết máu, dần dần càng nhiều lá rơi điên cuồng bay đến, Phong Siêu Sở biết đó chẳng phải lá rụng gì mà là kiếm dao, dao kiếm của Phong thanh Thanh, thậm chí còn sắc bén hơn lưỡi kiếm bình thường. Nếu thật sự ở lâu trong trận lá này e là cả mạng cũng không còn.
"Thật là..." Tại vị trí Không Thiền Phái, Mộ Sơ Lương quan sát tình hình nhẹ nhàng than thở.
Tô Tiện cũng nhìn thấy nhưng phản ứng của nàng không giống Mộ Sơ Lương. Dưới cái nhìn của Mộ Sơ Lương Phong Diêu Sở chẳng qua cũng chỉ là Phong Diêu Sỏ, còn Tô Tiện biết hắn vẫn còn thân phận khác.
Cuồng phong che kín khắp hội trường không ai nhìn rõ trên sàn đấu kia xảy ra chuyện gì, Tô Tiện biết, Phong Thanh Thanh muốn dùng trận này đối phó Mai Ảnh Kiếm Quyết của Không Thiền Phái nhưng hắn không biết càng hỗn loạn như thế này, Phong Diêu Sở càng có thể thi triển sức mạnh lớn nhất, bởi vì ẩn giấu khí tức và phân biệt khí tức là sở trường của Quỷ Môn Hắc Y.
Người chiến thắng thật sự của trận này, vẫn còn chưa biết.
- Hết chương 45 -
Edit: Nhật Nguyệt Phong Hoa
***
Dù giữa chừng Huyền Thiên Thí phát sinh một vài chuyện linh tinh nhưng mọi người vẫn rất quan tâm kết quả trận quyết đấu cuối cùng này.
Huyền Dương Phái Phong Thanh Thanh và Tiểu Liễu là là nhân tài mới xuất hiện gần đây, còn Phong Diêu Sở thường ngày nhìn có vẻ không mấy xuất sắc nhưng thân phận Phong gia đại thiếu gia vẫn còn đó, các đệ tử Bát đại thế gia đều có biểu hiện không hề tầm thường, như Mộ Sơ Lương và Bạch Hoàng Chúc, lần này Phong Diêu Sở lên sàn đấu tất nhiên cũng thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người.
Chỉ có Tô Tiện giống như một người đột nhiên xuất hiện trên đời, ba tháng trước gia nhập Không Thiền Phái, tiếp đó tham gia Huyền Thiên Thí, trổ hết tài năng tiến vào vòng chung kết.
Rất nhiều người hiếu kỳ với thân phận của Tô Tiện, giờ đây họ đang nhìn Tô Tiện mặc trang phục Không Thiền Phái Chấp Minh Tông, phong thái thanh lãnh tao nhã, đạm mạc mà bình tĩnh, trong lòng mọi người đều có vô số suy đoán và rất muốn biết rốt cuộc ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng trong đợt Huyền Thiên Thí này.
Tô Tiện có phát giác ánh mắt của những người xung quanh nhưng không để ý lắm, điều nàng để ý bây giờ là thắng bại của Huyền Thiên Thí. Hôm nay nàng không đưa Tiểu Sở theo, sợ có Tiểu Sở ở bên cạnh mình sẽ phân tâm, thêm cả Tiểu Sở trong lòng nàng không phải một con rối, nếu nàng để Tiểu Sở giúp mình thì chẳng khác nào hai người đối phó một người, giống như không đánh mà thắng vậy.
Tỉ thí chính thức bắt đầu, trận đầu tiên là Tô Tiện và Tiểu Liễu.
Tô Tiện sớm biết Tiểu Liễu xếp thứ sáu trong nhóm sát thủ Quỷ Môn, bình thường ẩn giấu rất tốt nhưng vẫn bị Tiểu Sở nhìn ra, trong Hồng Hoang trận Tô Tiện cũng thấy qua thực lực của Tiểu Liễu, qua mấy ngày nay thực lực tăng lên nhiều, Tô Tiện càng không thấy lo lắng gì về Tiểu Liễu.
Vừa mở màn, Tô Tiện trực tiếp triệu hoán Ly Hỏa côn. Tô Tiện không xài kiếm cũng không dùng tới sáo, đối mặt với thân thủ linh hoạt như Tiểu Liễu đánh cận chiến chắc là không chiếm được tí lợi nào, nên dùng côn sẽ dễ ứng phó hơn.
Tô Tiện quét côn qua, động thủ trước Tiểu Liễu, nhưng Tiểu Liễu vẫn luôn né tránh giống như không hề có chuẩn bị để đón chiêu thức của Tô Tiện, tâm đ*o của nàng đã thành nhanh chóng nhìn thấu chiêu thức của đối phương, chỉ trong giây lát hai bên giao thủ được hơn trăm chiêu, Tô Tiện đều có thể nhìn ra động tác của Tiểu Liễu nhưng mà khiến nàng không ngờ là chiêu thức của cậu ta nhìn rất thong dong.
Thực lực sát thủ Quỷ Môn, cùng lắm Tiểu Liễu chỉ phát huy được một phần năm.
Thấy sắc mặt Tô Tiện hơi kinh ngạc, Tiểu Liễu không nói gì chỉ chuyên tâm ứng địch, kiếm pháp sử dụng là kiếm pháp Huyền Dương Phái không phải kiếm pháp Quỷ Môn, dưới thế công càng ngày càng ép sát của Tô Tiện Tiểu Liễu dần dần thoái lui, cuối cùng bị một côn của Tô Tiện đánh trúng mu bàn tay, trường kiếm tuột khỏi tay bay ra xa, kết thúc trận tỉ thí.
"Đệ thua rồi." Tiểu Liễu nhặt kiếm lên, cười cười với Tô Tiện.
Tô Tiện thoáng nhướng mày, dùng âm thanh chỉ đủ hai người nghe nói: "Ngươi chưa xuất toàn lực."
"Thực lực Huyền Dương Phái Tiểu Liễu chỉ đến đây." Tiểu Liễu nghiêm túc trả lời Tô Tiện, lát sau lại nói tiếp, "Hay là tỷ cho rằng bản thân mình rất yếu?"
Tô Tiện ngẩn ra.
Đây là trận chiến đầu tiên của nàng sau khi đạt cảnh giới Thanh Viêm, lúc nãy nàng cứ cho rằng động tác của Tiểu Liễu quá chậm, chậm đến mức khỏi cần đoán cũng tiếp được kiếm của đối phương, chẳng lẽ nào không phải vì hắn quá chậm mà là vì nguyên do của nàng?
Nhưng mà Tiểu Liễu khó khăn lắm mới đi đến bước này tại sao không biểu hiện thực lực thật? Mục đích cậu ta tham gia Huyền Thiên Thí không phải vì Tố Hồn Châu chăng?
Bất kể thế nào, trận này Tô Tiện nhẹ nhàng giành chiến thắng.
Trưởng lão Thiên Cương Minh nhanh chóng hô kết thúc trận đấu, Tô Tiện lui xuống, đón nhận ánh mắt đầy vui mừng của mọi người Không Thiền Phái, Tô Tiện mỉm cười với họ, quay người ngồi vào vị trí của mình.
Yêu Lan ngồi bên cạnh Tô Tiện, nhỏ giọng nói với nàng: "Trận vừa rồi ngươi vẫn dùng công phu lúc trước?"
"Ừ, sao đấy?" Tô Tiện nói.
Yêu Lan lắc đầu, thần sắc hơi kỳ lạ: "Trận vừa rồi của người không giống trước, Tiểu Liễu bị ngươi đánh đến không kịp trở tay, côn pháp của ngươi ta đã thấy hồi trước, quả thật rất mạnh nhưng tuyệt đối không mạnh như vậy."
Tô Tiện im lặng không lên tiếng, xem ra là vì cảnh giới tăng lên mới được như vậy.
Trong lúc Tô Tiện và Yêu Lan nói chuyện, trận tỉ thí thứ hai cũng bắt đầu.
Bên Huyền Dương Phái, Phong Thanh Thanh đã lên sàn đấu, hắn đứng vững vàng khoanh tay nhìn về phía Không Thiền Phái.
Mà bên Không Thiền Phái, Phong Diêu Sở chỉnh lại vạt áo một chút rồi đứng dậy.
Hai người bước vào sàn đấu, ánh mặt trời chiếu rọi trên cao kéo dài hai bóng người dưới sàn.
Tất cả đều có chút căng thẳng quan sát hai người trên kia, Tô Tiện cũng nhìn theo, nàng muốn xem kỹ chiêu thức và hướng đi của Phong Thanh Thanh, lúc trước trong Hồng Hoang trận Tô Tiện đã thấy Phong Thanh Thanh ra tay nhưng chiêu thức của hắn quá kỳ quái, Tô Tiện xem thật lâu cũng không thăm dò được gì, chỉ cảm thấy đối phương sâu không lường được.
Tiếng chuông báo bắt đầu thi đấu vang lên, hai người trên đài cuối cùng đã có hành động.
Huyền Trạch kiếm của Phong Diêu Sở ra khỏi vỏ, thanh kiếm này thích hợp ám sát nhưng không hề thích hợp với tình huống hiện tại, cũng giống thanh kiếm của mình Phong Diêu Sở không thể phát huy toàn bộ thực lực trong trận tỉ thí này. Nhưng Phong Diêu Sở giao thủ với Phong Thanh Thanh lại rất bình tĩnh thong thả, kiếm chiêu lên xuống như nước chảy mây trôi, thân kiếm đen nhánh toát ra sắc lạnh u ám dưới ánh mặt trời, mang theo gió rét quét về phía Phong Thanh Thanh.
"Đây chính là Mai Ảnh Kiếm Quyết?" Xem đến đây, Bạch Hoàng Chúc không nhịn được hỏi.
Bạch Hoàng Chúc đang hỏi Mộ Sơ Lương, là đại sư huynh Không Thiền Phái, Mộ Sơ Lương phải là người hiểu rõ nhất về các tông môn, quả nhiên hắn gật đầu nói: "Không sai, Mai Ảnh Kiếm Quyết là kiếm pháp độc đáo do Lăng Quang Tông tông chủ Mai sư thúc sáng tạo ra, linh hoạt nhẹ nhàng, chú trọng một chữ "kỳ", xuất kỳ bất ý mới có thể giành chiến thắng."
Tiếp sau đó Mộ Sơ Lương không nói gì nữa, hắn cười cười với mọi người rồi quay đầu tiếp tục hướng mắt nhìn Phong Diêu Sở, có điều trong ánh mắt có vài nét lo âu.
Kiếm chiêu của Phong Diêu Sở vẫn chưa đạt đến chữ "kỳ" ấy.
Phong Diêu Sở liên tục tấn công có vẻ chiếm được ưu thế hơn hẳn, Phong Thanh Thanh phía đối diện không ngừng tránh né chưa có cơ hội tiến công, nhìn thì như Phong Diêu Sở đang áp chế Phong Thanh Thanh nhưng một vài người vẫn nhận ra huyền cơ trong đó.
"Phong Diêu Sở đang rất nguy hiểm." Mộ Sơ Lương thu lại ý cười trên mặt.
Đồng thời nhìn ra vấn đề còn có Tô Tiện.
Phong Thanh Thanh vẫn luôn tránh tránh né né không chịu ra tay nhưng nàng có thể nhìn rõ động tác của Phong Thanh Thanh, trong lúc hắn né tránh kiếm chiêu của Phong Diêu Sở, cánh tay chẳng hề nhàn rỗi, mỗi một bước là một pháp ấn, đến khi qua hết mấy trăm chiêu, hắn đã lướt qua toàn bộ mặt sàn xung quanh Phong Diêu Sở. Tô Tiện không hiểu pháp ấn của hắn nhưng hướng đi của hắn hình như Tô Tiện đã từng nhìn thấy trong kinh điển của đạo gia lúc nàng chép sách, chính là trận pháp Đại la thiên tam thập lục biến. Phong Thanh Thanh tránh né có vẻ thật vất vả nhưng mỗi bước hắn đạp xuống là vị trí của trận pháp. Giao thủ được một lúc, trận pháp đấy chỉ còn thiếu hai vị trí cuối cùng.
Dường như Phong Diêu Sở không hề phát hiện huyền cơ của Phong Thanh Thanh, trường kiếm vẫn không ngừng quét tới, lưỡi kiếm sắc lẹm hiện ra dưới ánh nắng chói lòa muốn bức Phong Thanh Thanh vào đường cùng.
"Còn hai bước." Mộ Sơ Lương khẽ nhíu mày, không kìm được nói ra.
Phong Thanh Thanh giương tay xuất thủ từ một góc độ kỳ dị hướng đến cánh tay đang cầm kiếm của Phong Diêu Sở, Phong Diêu Sở đã liệu trước, chuyển hướng cánh tay nhắm kiếm lên tay Phong Thanh Thanh, thân hình Phong Thanh Thanh lại tích tắc biến đổi, lui về sau mấy bước, chật vật tránh được nhát kiếm, nơi hắn dừng lại bụi cát thấp thoáng bay lên.
Đáy mắt Mộ Sơ Lương càng trầm xuống, "Một bước."
Kiếm chiêu của Phong Diêu Sở lại tới, kiếm quyết đến đây đã là thức cuối cùng của Mai Ảnh Kiếm Quyết, trường kiếm quét qua nhất thời kinh động phong lôi khuấy động trời đất. Sắc mặt Phong Thanh Thanh thoáng nặng nề, thấy chiêu đến nhưng không tránh, trực tiếp đón lấy.
Trong màn sấm chớp khói lửa, Phong Thanh Thanh đạp vào vị trí cuối cùng trong trận Đại La Thiên Tam Thập Lục Biến. Hắn nâng hai tay lên kết pháp ấn cuối cùng.
"Đến lượt ta ra tay rồi." Trước giờ Phong Thanh Thanh khá trầm lặng, lúc này chợt lên tiếng giọng nói có chút khàn khàn.
Một kiếm của Phong Diêu Sở chỉ về phía Phong Thanh Thanh, có thể thấy một kiếm này sẽ đâm thẳng vào ngực hắn, tiếp theo sẽ là kết cục máu huyết văng tung tóe nhưng sắc mặt Phong Diêu Sở có thay đổi. Hắn cảm thấy bất an và sợ hãi rõ rệt, loại cảm giác chưa từng có bao giờ, hắn khẽ cắn răng, ánh mắt rơi trên hai tay đang kết ấn của Phong Thanh Thanh.
Ngay lúc mũi kiếm Phong Diêu Sở đâm về phía Phong Thanh Thanh, những người có mặt không khỏi kinh hô một trận.
Và tiếp sau đó, một trần cuồng phong thổi qua nơi Phong Thanh Thanh đang đứng, thân hình Phong Thanh Thanh biến hóa thành từng mảng lá rụng, biến mất tại chỗ. Phong Diêu Sở kinh ngạc, mũi kiếm đang đâm tới bị cuốn theo lá rơi lã chã từ trận cuồng phong.
Phong Diêu Sở nhanh chóng quay người, cả sàn thi đấu trước mắt bị cuồng phong bao phủ, tạo thành một bức tường cao vô hình nhốt hắn lại bên trong.
Bức tường gió như có hơn vạn trượng, che khuất bầu trời, những người xung quanh cũng không khỏi bị ảnh hưởng, áo bào ai nấy đều bay phất phới, cuồng phong cuốn cát đá dưới đất bay lên khiến chẳng ai mở mắt nổi. Xưa nay mọi người đánh nhau cũng chỉ toàn dùng đao kiếm thôi, có ai tạo ra động tĩnh lớn vậy đâu! Trong thoáng chốc ai cũng thầm cảm thán, Phong Thanh Thanh của Huyền Thiên Thí năm nay, tuổi còn trẻ mà đã có tu vi cỡ này, tương lai không biết sẽ có thành tựu như thế nào nữa?
Trong lúc mọi người ngoài trận đang cảm thán, Phong Diêu Sở ở trong trận nét mặt dần nặng nề. Xung quanh không còn thấy bóng dáng Phong Thanh Thanh đâu, vô số lá rơi cuồn cuộn quanh người, mỗi lá xoẹt qua người hắn đều để lại vết máu, dần dần càng nhiều lá rơi điên cuồng bay đến, Phong Siêu Sở biết đó chẳng phải lá rụng gì mà là kiếm dao, dao kiếm của Phong thanh Thanh, thậm chí còn sắc bén hơn lưỡi kiếm bình thường. Nếu thật sự ở lâu trong trận lá này e là cả mạng cũng không còn.
"Thật là..." Tại vị trí Không Thiền Phái, Mộ Sơ Lương quan sát tình hình nhẹ nhàng than thở.
Tô Tiện cũng nhìn thấy nhưng phản ứng của nàng không giống Mộ Sơ Lương. Dưới cái nhìn của Mộ Sơ Lương Phong Diêu Sở chẳng qua cũng chỉ là Phong Diêu Sỏ, còn Tô Tiện biết hắn vẫn còn thân phận khác.
Cuồng phong che kín khắp hội trường không ai nhìn rõ trên sàn đấu kia xảy ra chuyện gì, Tô Tiện biết, Phong Thanh Thanh muốn dùng trận này đối phó Mai Ảnh Kiếm Quyết của Không Thiền Phái nhưng hắn không biết càng hỗn loạn như thế này, Phong Diêu Sở càng có thể thi triển sức mạnh lớn nhất, bởi vì ẩn giấu khí tức và phân biệt khí tức là sở trường của Quỷ Môn Hắc Y.
Người chiến thắng thật sự của trận này, vẫn còn chưa biết.
- Hết chương 45 -
/110
|