. . . . . .
Dứt lời nói, Mạc Phàm nhảy lên cao, phong ma pháp sau lưng tán động như một cánh buồm đem treo hắn ở giữa trời. Mạc Phàm đứng trên cao nhìn xuống đứng tại trên mặt đất Lãnh Nguyên Thánh Hùng.
Thánh Hùng hai tay giống như hóa thành hai cây Thượng Bảo Tẩm Đinh Ba màu trắng đồng dạng, lúc này đều ngưng kết lên một tầng thật dày băng sương. Từ Lãnh Nguyên Thánh Hùng trên khuôn mặt, Mạc Phàm có thể nhìn thấy vị này dữ dội hung hăng ngang ngược Thập Uyên Chúa Tể đã bắt đầu gia tăng mấy phần ngưng trọng cùng nghiêm túc.
“Ngươi là Hắc Ám Vương Tà Thần, hiển nhiên thuộc về Hắc Ám Vị Diện bộ phận, vì sao muốn cùng chúng ta đối nghịch?” Lãnh Nguyên Thánh Hùng con mắt nhìn chòng chọc vào Mạc Phàm, rốt cuộc phun ra một câu.
Đối phương nắm giữ vô số hắc ám ma pháp quá mức cường đại, mỗi một chiêu số mang theo vô tận màu đen vật chất ăn mòn khiến cả không gian đều có chút bị thuế biến thành bản sao lò Địa Ngục, thực sự là từ xưa đến nay Lãnh Nguyên Thánh Hùng gặp phải hắc ám buông xuống một lần dữ dội nhất trong đời.
Trái với câu trả lời mong đợi, Mạc Phàm khinh thường nói: “Thứ nhất, Tà Thần không thuộc về Hắc Ám Vị Diện; thứ hai, ta là nhân loại; thứ ba, ta tự do hành sự, ta không thích những kẻ ỷ mạnh hiếp yếu, con gấu điên ngươi bất quá cũng như vậy!”
Lãnh Nguyên Thánh Hùng vuốt mũi một cái, ngữ khí tương đối hậm hực mắng: “Buồn cười, ta ỷ mạnh hiếp yếu sao? Các ngươi không ai mạnh bằng ta thì bảo ta ăn hiếp các ngươi? Trên thế giới này vốn dĩ không có mấy cái đủ sức đả thương ta, vậy thì phải ngồi yên một chỗ ngủ Đông sao?”
Chưa kịp để Mạc Phàm nói tiếp, Lãnh Nguyên Thánh Hùng tiếp tục mắng: “Ngươi không nhận mình là Hắc Ám Vị Diện sinh vật, tốt, ta cũng lười nhác đi gây sự với bọn sinh vật da lông đen tràn ngập hắc ám đó. Còn về ỷ mạnh hiếp yếu, hừ, ta là Thập Uyên Chúa Tể Bắc Hải, chẳng qua là làm một cái công đức góp sức cho Hải Yêu, ngươi vì nhân loại, ta vì Hải Yêu. Không có ăn hiếp gì ở đây”.
Mạc Phàm chắp lấy tay, nhàn nhã nhìn xem Lãnh Nguyên Thánh Hùng rảnh rỗi đi hùng biện, đi đối chất ai đúng ai sai, thực sự là ngoài dự liệu. Trong lòng hắn muốn cười, nhưng không có cười, chỉ một mực ngưng thần yên lặng lắng nghe nó nói hết.
“Gấu trắng, ngươi cũng không phải chỉ có Hải Yêu huyết thống a, Hải Yêu chỉ là một phần ba gen truyền thừa của ngươi. Ở nơi ta sinh ra, ngươi mẹ nó chọn làm lục địa sinh vật, gấu mùa Đông, gấu yêu hòa bình, Đông đến xác thực chỉ có lăn ra ngủ”. Mạc Phàm nói.
Lãnh Nguyên Thánh Hùng khí thế bị phá hư, nhưng tiết tấu trong người là không đổi, vẫn cao giọng đáp trả: “Câm miệng! Thế đạo này vô luận như thế nào thay đổi, có ít kẻ nhất định chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, ngươi cái này có cơ duyên trở thành Tà Thần, nắm giữ mấy phần thực lực, nhưng lại gây hấn sai người, chết không hết tội”.
Lãnh Nguyên Thánh Hùng nói đến đây, cả người bạo phát ra một cỗ Cuồng Tức Hoang Dại so với Chân Long còn muốn khoa trương gấp trăm lần to lớn thú tức! !
Hống hống hống~~~
Thét dài ngân vang, trên thân Lãnh Nguyên Thánh Hùng lập tức bày biện ra một tầng lại một tầng bạch sắc hào quang, có thể nhìn thấy thân thể của nó giống như kim cương đúc lần nữa, nguyên bản màu trắng, bây giờ lông mao trở thành thiết giáp, biến thành màu xanh hồ thủy, tựa như Hải Dương Ngọc Pha Lê vậy.
Đã hoàn toàn thoát ly nhục thể yêu thai thông thường, đã rèn luyện đến một loại kim cương xanh bất hoại trạng thái, mà lại hắn có thể thi triển ra lực lượng có khả năng siêu việt một chút toàn thịnh Đại Thanh Long.
Thú tộc nguyên bản, rồng là đứng đầu, lực lượng của gấu không cách nào cùng rồng so sánh. Nhưng Lãnh Nguyên Thánh Hùng có thể thông qua toái cốt, ba loại huyết mạch Hải Yêu, Băng Xuyên, Lục Địa kết hợp, yêu pháp nội tại đạt đến trên phạm vi lớn tăng cường chính mình cường độ thân thể.
Mà giờ phút này, Lãnh Nguyên Thánh Hùng đã trở về hình thái nguyên thủy nhất của nó, to xác, khổng lồ, thật giống như một khỏa Băng Sơn Viễn Cổ, bành trướng ra thời điểm, phảng phất để cho Mạc Phàm kém chút bị giẫm bẹp dí.
Đây mới là hình dáng mà Mạc Phàm gặp nó, giao đấu với nó ở dưới đáy biển Thái Bình Dương. Trên thế giới này, ngoại trừ tinh linh ra, kì thật còn một ít thú tộc khác vẫn là có khả năng nắm giữ xương cốt thu giãn nở to trong giới hạn nhất định cực kỳ huyền ảo.
Quay ngược về hàng chục vạn năm trước, rõ ràng huyết mạch này xuất phát từ một loại Lược Thực năng lực của giống loài Cực Cổ Hàn Hải Thâm Long dưới đáy biển. Về sau, nó lên trên cạn sinh sống, cho dù đã tuyệt chủng nhưng huyết mạch vẫn như cũ đã có truyền thừa xuống, lai tạp lai tạp dần dần theo tuế nguyệt. Đương nhiên, bởi vì tỉ lệ rất nhỏ, xác suất rất nhỏ, nên không phải ai nắm giữ huyết mạch này cũng thức tỉnh được. Lãnh Nguyên Thánh Hùng là hiếm có thức tỉnh được, mà Phi Xuyên Ngai Lang cũng là có, nhưng không đáng kể, không giữ được lực lượng khi thu nhỏ, mãi về sau ăn tới Băng Trù Ma ở Đệ Nhị Long Môn, lão lang mới thức tỉnh trọn vẹn.
Thân thể nhỏ một chút tuy sẽ giảm kha khá uy lực đòn đánh, nhưng cường độ thân thể vẫn là y nguyên, đương nhiên sẽ có cái phi thường lợi hại của thân thể thu nhỏ, tỷ như hạn chế bị trúng đòn của đối phương. Lãnh Nguyên Thánh Hùng khi ở dưới đáy biển bị Mạc Phàm chém qua vô số lần, hầu hết đều đánh trúng, này không thể phủ nhận to xác làm ảnh hưởng.
Ngược lại, to xác sẽ có lợi điểm của to xác.
Bây giờ Lãnh Nguyên Thánh Hùng trở về thân thể nguyên thủy màu xanh, lực lượng đã có thể cùng Đại Thanh Long so sánh, lại phối hợp thêm nó nắm giữ thần thông. Cho dù không có Cổ Lực Sát Na tiếp tục gia tăng cuồng tức, nó vẫn đồng dạng có thể phát huy ra hủy diệt vạn thế lực lượng.
Hai tay như hai cây Đinh Ba, âm sát huyền âm bao phủ ở bên người làm hào quang mẫn diệt, Lãnh Nguyên Thánh Hùng không nói thêm một lời nào nữa, chính là xoay tròn chém trảo vòng ngang. Nó lôi kình màu xanh sản sinh ra trong lúc xoay tay khoa trương đến cực điểm, giống như là có mấy ức mãnh thú tại trên vùng hải nguyên chơi rượt đuổi, vẻn vẹn là thanh thế liền đã làm cho người tê cả da đầu.
Hút hút ~~~!
Mạc Phàm thân thể hay là xuất hiện một chút nghiêng lệch. Hắm giẫm không, không cần cánh, chỉ lấy phong quyển như điểm tựa, chính mình vừa khéo giống như con diều vậy, được gió nâng đỡ thân thể hắn luồng lách mà lên, tránh qua tránh lại, tránh né Lãnh Nguyên Thánh Hùng cái này bá đạo Hủy Diệt Lam Lôi.
“Nhỏ Tà Thần, để mạng lại!” Lãnh Nguyên Thánh Hùng điên cuồng quát, lời nói sinh ra ngữ điệu âm sát, âm sát thậm chí kém một chút che mờ toàn bộ Ấn Độ Dương bên dưới mất rồi. Vừa mới thấy nó nhảy lên trời liên trảm, chuôi kia hai tay hóa thành hai thanh Trảm Lôi Đao, giữa thiên địa nổ lên lít nha lít nhít lôi điện, lôi điện lam quang đem nó hồn đao tôn lên vô cùng to lớn, phảng phất tựa như dãy núi Andes vậy, muốn tránh cũng không tránh được.
Nếu không may ăn phải cái này Hùng Bá Lam Lôi Trảo vào bộ phận quan trọng, trực tiếp xuyên qua miểu sát không nghi ngờ.
Đối mặt tử thần khổng lồ như vậy, Mạc Phàm không gian hỗn độn pháp đồng tử phát động, hắn lần nữa đồng thời sử dụng không gian trì trệ, hỗn độn cấm chú đè nén thời gian, đè nén các loại thời không quanh thân, để cho không gian thời gian di động giảm đến thấp nhất, đạt hữu ích có lợi cho mình.
Mạc Phàm vừa trừng mắt, bàng bạc ngân quang xuyên toa lóe ra, nhìn thấy Lãnh Nguyên Thánh Hùng sấm sét giống như là bị tạm ngừng, dừng lại trên không trung một phần hai giây.
Nếu là cái khác Đế Vương hay cấm chú thông thường, Mạc Phàm có thể thậm chí đem đối phương bất động mấy giờ mấy ngày đều được, quan trọng là ma năng thế nào. Nhưng Lãnh Nguyên Thánh Hùng thì không được, nó cũng là thứ nguyên siêu cường giả, dừng một nửa giây đã là Mạc Phàm tất cả có thể làm, nó cứ như thế dễ như trở bàn tay phá giải Mạc Phàm pháp thuật để cho chính hắn cũng không khỏi nhíu mày.
Mạc Phàm buông thả ra đại giới rất lớn, đem cả một tràng khổng thác thiên ti vạn lũ Hắc Ám Vật Chất đều buông xõa ra ngoài, đen kịt kín mít cả trường vân ngàn dặm.
Trên thực tế lấy hiện tại cấp bậc của hắn cùng cảnh giới ma pháp, đừng nói nho nhỏ ngàn dặm trên biển, cho dù là cả một phần Ấn Độ Dương cũng rất dễ dàng bị Mạc Phàm hắc ám thần thông cho trực tiếp lấp đầy. Hắn nương theo hắc ám ăn mòn bớt Liên Trảm của Lãnh Nguyên Thánh Hùng, chính mình kéo dài khoảng cách, trên thực tế là tại không ngừng phục hồi không gian.
Không gian chung quanh bị nứt đổ quá nhiều, cái này chính là nguyên nhân trọng yếu làm cho Lãnh Nguyên Thánh Hùng khống lôi quỹ đạo biến thiên siêu siêu quỷ dị, trực tiếp khiến Mạc Phàm không né nổi, không biết đâu mà tránh.
Thi triển ra Hắc Ám Vực, bản nâng cấp tối thượng của Hắc Ám Trường Hà, Mạc Phàm trực tiếp đem Lãnh Nguyên Thánh Hùng và mình cùng nhau túm vào đến Hắc Ám Lãnh Địa của Tà Miếu, này chính là một chi nhánh nho nhỏ của Tà Miếu ở Địa Ngục. Chung quanh màu xanh hải dương trong phút chốc biến mất, mặt khác Ấn Độ Dương vong linh hải yêu cũng không thấy bóng dáng, Lãnh Nguyên Thánh Hùng giờ phút này tựa như là tiến vào một mảnh phiêu miểu khung vũ, nhìn không thấy một ngôi sao, chỉ có một vòng màu đỏ uy nghiêm to lớn Nguyệt Thực treo ở phía trên, trăng gập ghềnh mặt ngoài đều có thể rõ ràng trông thấy!
“Đừng nói ta ỷ mạnh hiếp yếu, gấu mùa đông, hỏi lại lần nữa, ngươi muốn rút khỏi cuộc chiến, hay là muốn làm nhà ta người gác cổng?”
..........
Yêu thích lịch sử - quân sự sao? Yêu thích những trận chiến không liệt đẫm máu sao? Mời ghé đến độc truyện #Đế chế Đại Việt
/1120
|