Thật sự là đại nhục!!!
Trước đây ác niệm với hệ thống chính quyền, lập thành phản quân đối kháng, vẻn vẹn rất ngắn thời gian trôi qua, phản quân phát triển thành một phiến quân vững chắc, gây khó dễ cho cả chân chính quân đội Ai Cập.
Đã từng một thời hăng say trời đất đều không sợ, bọn hắn làm sao cũng không nghĩ đến nhiều người như vậy hay là bắt không được một cái trẻ tuổi thành niên, cuối cùng bị đánh tơi bời.
Còn tốt, giờ đến phiến phế tích ngoại thành chiếm được cũng bị người này giành đòi giành đi.
Phiên quân thâm tâm, cực hạn nhục nhã.
“Hắc ám đại thần, hắc ma đại thần, ta quy thuận ngài, xin ngài cho chúng ta con đường lưu sống”. Trong đám người, dĩ nhiên thủ lĩnh mập mạp là kẻ đầu tiên quỳ rạp xuống đất nói ra.
Vô số thuộc hạ khác của hắn có cơ thể đầy rẫy thương tích, máu bắn tung tóe, bây giờ đến la hét, thân vãn cũng không nổi nữa, tuy có đối với thủ lĩnh của mình sinh ra ghét bỏ, nhưng đối với nam tử tóc hồng ngược lại liền không muốn làm trái lời, đành lòng một dạng run run người cố gắng giật đầu thật mạnh.
“Ngươi là tứ tinh thợ săn đại sư?". Mạc Phàm hỏi mập mạp thủ lĩnh.
“Hắc ám đại thần, ta còn chưa đạt tới, hiện tại chỉ là cấp bậc tam tinh đại sư.” Mập mạp thủ lĩnh hồi đáp, vẻ mặt hắn có chút mừng rỡ ra mặt vì được tha mạng.
“Sau không cần phải gọi ta là hắc ám đại thần gì đó, ta nghe rất không xuôi tai.” Mạc Phàm nhìn vào mắt hắn, đánh giá một phen rồi nói.
“Hoàng thượng, ngài không nhận làm hắc ám đại thần, vậy thì gọi là Hoàng thượng a, quân vua chỉ huy chúng ta chính là hoàng thượng…” Mập mạp thủ lĩnh vội vội vàng vàng làm lễ.
Đương nhiên, mấy cái kia đầu phiến quân đang nằm sấp dưới đất, đồng dạng cũng làm một điều bộ chắp tay miễn cưỡng hành lễ theo, miệng cũng là lập tức nhép theo khẩu hình cực kỳ cung kính.
Mạc Phàm nghe một loạt cái kiểu cách giọng điệu đặc sệt Trung Quốc phong kiến này, càng đặc biệt trên miệng người Ai Cập phát ra, trong lòng có chút kinh ngạc.
Ai Cập trước đây là Trung Quốc đô hộ sao?
Lẽ nào là phim ảnh cổ trang quốc nội còn ảnh hưởng lan rộng sang tận Phi Châu rồi!?
Liền đến phiến quân, thợ săn đại sư cũng bị lậm, kỳ thực không khỏi cũng quá tiến bộ đi.
“Gọi ta là Vỹ Kỳ đại ca.” Mạc Phàm khoác tay một cái, nhấn mạnh.
“Được, đa tạ hoàng thượng, đa tạ Vỹ Kỳ đại ca!” Mập mạp thủ lĩnh cơ miệng dẻo ngớt nói.
“Mập mạp, ngươi tên gì?” Mạc Phàm hỏi.
“Hạ thần là Lukaku!” Mập mạp thủ lĩnh nói.
Không hiểu vì cái gì, Mạc Phàm thực sự cảm thấy có chút buồn cười với cái tên gọi này.
Hắn nhịn một hơi, cố ý xoay người bỏ đi, mà vừa bỏ đi, hắn lại một lần nữa truyền đến thanh âm cho toàn bộ phiến quân người: “Quân đội của ta không lấy phế vật, các ngươi bởi vì gây ra đủ loại hành vi sai trái, liền đã bị trừng phạt. Kẻ nào có thẻ sau khi bị ta trừng phạt xong vẫn còn giữ được tu vi của mình, liền lo tự mình trị thương băng bó; những tên còn lại cùng người thường không khác biệt, lập tức cút khỏi tòa thành Cairo này, hảo tốt về quê làm một cái mục dân lương thiện. Lukaku, ta giao ngươi quản trách lại tân đội ngũ, kiểm kê, báo cáo cho ta sau hai ngày nữa."
Phải, không có sai.
Đánh người ta một trận, xưng vương, thanh lọc người.
Mạc Phàm đang làm, chính là chế độ đảo chính tòng quân, cường giả vi tôn.
Phiến quân còn lại mấy cái gương mặt hết thảy hóa thành xám tro, không ai dám nhìn nhau, cũng chẳng dám mở miệng nói với nhau câu gì.
Mãi một lúc hoàn hồn trở lại, Lukaku như cũ mới phá vỡ sự im lặng.
“Tạ chủ long ân”
“Tạ chủ long ân …”
“Tạ chủ long ân …”
……………………..
Quất sa trấn,
Tinh chiến vong linh tổng đàn, quân thủ Nole chậm rãi dọc theo hành lang cổng trước đi ra ngoài, hắn đột ngột nhìn lại, có để ý một ít chi tiết nho nhỏ cảnh vật, nhưng không cách nào thuyết phục cũng là trong dự liệu.
"Như thế nào?" Một vị trung niên nam tử tương đối già dặn đứng tại môn đình chỗ, hỏi thăm quân thủ Nole.
Người này trùm mũ nâu kín đầu, mũ hắn vành rộng, trùm đến liền không thể thấy mặt được.
Quân thủ Nole lắc đầu, nói: "Một phương diện vong linh liên tục tràn vào thành thị lân cận xác thực tạo thành quá nhiều thảm kịch, một phương diện khác nghe đồn rằng phiến liên bang hội quân đánh thuê từ lục địa đen đang chuẩn bị phát động công kích Ai Cập".
Trùm mũ nâu kín đầu nam tử đang muốn mở miệng an ổn, lúc này phía sau có một vị trẻ tuổi trung sĩ hàm binh bốn bước nhanh đuổi đi theo, giống như là đến tìm quân thủ Nole.
Trung sĩ nam tử nhìn thấy quân thủ Nole còn không có đi xa, thở dài nhẹ nhõm, vội vàng nói, “Đại tướng, đại tướng, ta vừa nhận được tin tức ở Chi Lâm Vong trấn truyền đến."
"Đại sư, ngài cũng ở đây!" Nhìn thấy trùm mũ nâu người bên cạnh quân thủ Nole, vị trung sĩ đồng dạng cho một cái chỉn chu hành lễ.
“Chi Lâm Vong trấn thì có chuyện gì để nói, vong linh đế quốc hoàn toàn chiếm hữu rồi sao, hay là chúng ta đã đoạt lại được từ phản quân?” Quân thủ Nole nói ra.
Trung sĩ trẻ tuổi là người có kỷ luật cùng hiểu chuyện, hắn nhìn sắc mặt cái kia đại sư danh vọng trước một cái, sau đó nhìn qua quân thủ Nole, đại loại trông chờ đại boss của mình xác nhận xem có được phép hay không kể một chuyện cơ mật mang trọng yếu quốc gia sinh tồn.
“Hắn có thể nghe được, có thể tin tưởng được, không việc gì.” Quân thủ Nole hiểu hạ cấp của mình ý tứ, lập tức mở miệng nói rằng.
"Quân thủ, phiến quân phản loạn bên trong Chi Lâm Vong trấn như vậy mà đã bị đánh bại bởi duy nhất một cái cực kỳ lợi hại trẻ tuổi pháp sư, thậm chí bị sụp đổ ngay trên pháo đài tử thủ của mình. Theo như tin tức thám tử dò thám được, đây là tin có mức độ tin cậy rât cao." Trung úy trẻ tuổi nói ra.
Lời hắn vừa dứt, cái kia trùm đầu nam nhân cùng quân thủ Nole ngược lại đều biểu hiện hết sức bình thản, không lấy gì làm ngạc nhiên.
“Ha ha ha, quân thủ quả nhiên là liệu sự như thần, hết thảy nằm trong dự liệu, cái này phiến quân khí số đã tận, khí số đã tận.” Trùm đầu nam nhân cười ha hả nói rằng.
Đương nhiên, cái kia trung úy sớm đều không biết hai người bọn họ đã bàn cái gì, càng cũng không biết họ trước đây có phải đã từng tham mưu lẫn nhau hay không; chỉ là hắn tại thời điểm nhìn thấy nét mặt cả hai đều giống như không mấy thay đổi khác biệt về thần sắc, cả người đột nhiên không tốt kinh ngạc nhìn xem, cặp mắt long lanh trông chờ được giải ngố.
Ăn thịt người tác nghiệt, giặc cướp cũng nhất định thừa cơ cướp đoạt, chống phá lực lượng chức năng chính quyền, cùng quân đội lưỡng bại cầu thường suốt một gian rất ngắn...
Này không phải nên là hỷ sự tin tức mới phải, gương mặt kia làm sao bình thản hết sức.
“Có phải hắn có mái tóc màu hồng không?” Quân thủ Nole cười cười nói rằng.
“Ngài đã biết rồi!!!” Trung úy trẻ tuổi sửng sốt.
Trùm đầu nam tử lấy trước ngực một hộp túi thước lá, hắn mở hộp, lấy điếu thuốc bỏ hai mép môi cho giữ, dùng quẹt lửa đốt lên, đồng thời hít sâu một hơi, sau đó mở miệng nói:
“Người bạn trẻ, ngươi cho rằng nếu quân đội làm một cái lệnh truy nã xuống, sẵn sàng không tiếc bỏ ra một con số khổng lồ khoảng một trăm triệu đô la chỉ để bắt sống một ai đó thì kẻ như vậy so với vô luận là ta, ngươi, quân thủ Nole, thủ tướng Ai Cập, ai sẽ là người đáng sợ hơn?”
Trung úy trẻ tuổi gãi đầu một cái.
Một trăm triệu treo thưởng chỉ để bắt sống một người?!
Người này là kẻ đã từng khủng bố, hủy diệt một quốc gia trong quá khứ sao, hoặc ý tứ nói hắn nếu so với thảm họa vũ trang chiến tranh thì tương đương còn khủng bố hơn rất nhiều.
“Người bị treo thưởng như vậy sẽ đáng sợ hơn…” Trung úy trẻ tuổi nói ra.
“Rõ ràng phải không, tư tưởng trong liên minh thợ săn cũng vậy. Người ngươi vừa cấp báo dự tính, hắn nhưng chính là được treo thưởng một trăm đô la Mỹ đấy..” Trùm đầu nam nhân nói rằng.
"Ta ở ngươi cái tuổi này thời điểm so với ngươi còn không cho phép sở hữu nhiều kinh nghiệm một chút sao, ta từng là một cái bị vây ở dã ngoại Chi Lâm Vong môn nửa tháng trời, cùng vong linh Pharaoh một phân trần chi chủ chiến nhau mấy trăm hiệp. Xa hơn nữa, ta trước lại từng cái từng cái đồng đội thi thể cho tang bên dưới Khaife Kim Tự Tháp Khafre... Ta cũng từng có mắt ở trận đái chiến liên bang Libya, Nam Phi, Ả rập các Tiểu Vương Quốc, thậm chí từng vì chống đối Hiệp Hội Phi Châu công kích, suýt từ bỏ mạng sống này. Hoặc là, ngày xưa ấy, ta cùng một vị vào sinh ra tử huynh đệ giết vào bên trong Sahara sa mạc chi linh, lại giết ra vong linh trùng vây...bị trọng thương cả năm trời.
Quân thủ Nole trải lòng cho trẻ tuổi trung úy, “Chuyện như vậy ta làm quá nhiều, kinh nghiệm cũng là quá nhiều, người gặp càng nhiều đến đếm không hết; thế nhưng một trăm triệu đô la treo thưởng bắt sống, kỳ thực chính ta đều để mắt đến, một màn hét giá này, cả thế giới lính đánh thuê đương nhiên đều bị kích thích muốn săn đuổi đấy."
Trùm mũ nam nhân cũng có nghe quân thủ Nole nói ra, hắn gật đầu gật đầu xác thực.
Chỉ là trong lòng vẻn vẹn tự nhiên dâng lên một ít nghi ngờ.
Đang diễn tuồng sao?
Hắn ban đầu tin rằng quân thủ Nole chính là kẻ treo thưởng nhân vật hạng nặng này chứ không ai khác; làm sao lại nói giống như chính mình cái gì cũng không biết a.
(ps: tuần này chỉ như vậy, tuần sau ta đã thở lại được đều đặn, khả năng sẽ có bạo chương nhiều hơn, arc này như cũ là ta vẫn đầu tư rất nhiều thuốc nghiện)
Trước đây ác niệm với hệ thống chính quyền, lập thành phản quân đối kháng, vẻn vẹn rất ngắn thời gian trôi qua, phản quân phát triển thành một phiến quân vững chắc, gây khó dễ cho cả chân chính quân đội Ai Cập.
Đã từng một thời hăng say trời đất đều không sợ, bọn hắn làm sao cũng không nghĩ đến nhiều người như vậy hay là bắt không được một cái trẻ tuổi thành niên, cuối cùng bị đánh tơi bời.
Còn tốt, giờ đến phiến phế tích ngoại thành chiếm được cũng bị người này giành đòi giành đi.
Phiên quân thâm tâm, cực hạn nhục nhã.
“Hắc ám đại thần, hắc ma đại thần, ta quy thuận ngài, xin ngài cho chúng ta con đường lưu sống”. Trong đám người, dĩ nhiên thủ lĩnh mập mạp là kẻ đầu tiên quỳ rạp xuống đất nói ra.
Vô số thuộc hạ khác của hắn có cơ thể đầy rẫy thương tích, máu bắn tung tóe, bây giờ đến la hét, thân vãn cũng không nổi nữa, tuy có đối với thủ lĩnh của mình sinh ra ghét bỏ, nhưng đối với nam tử tóc hồng ngược lại liền không muốn làm trái lời, đành lòng một dạng run run người cố gắng giật đầu thật mạnh.
“Ngươi là tứ tinh thợ săn đại sư?". Mạc Phàm hỏi mập mạp thủ lĩnh.
“Hắc ám đại thần, ta còn chưa đạt tới, hiện tại chỉ là cấp bậc tam tinh đại sư.” Mập mạp thủ lĩnh hồi đáp, vẻ mặt hắn có chút mừng rỡ ra mặt vì được tha mạng.
“Sau không cần phải gọi ta là hắc ám đại thần gì đó, ta nghe rất không xuôi tai.” Mạc Phàm nhìn vào mắt hắn, đánh giá một phen rồi nói.
“Hoàng thượng, ngài không nhận làm hắc ám đại thần, vậy thì gọi là Hoàng thượng a, quân vua chỉ huy chúng ta chính là hoàng thượng…” Mập mạp thủ lĩnh vội vội vàng vàng làm lễ.
Đương nhiên, mấy cái kia đầu phiến quân đang nằm sấp dưới đất, đồng dạng cũng làm một điều bộ chắp tay miễn cưỡng hành lễ theo, miệng cũng là lập tức nhép theo khẩu hình cực kỳ cung kính.
Mạc Phàm nghe một loạt cái kiểu cách giọng điệu đặc sệt Trung Quốc phong kiến này, càng đặc biệt trên miệng người Ai Cập phát ra, trong lòng có chút kinh ngạc.
Ai Cập trước đây là Trung Quốc đô hộ sao?
Lẽ nào là phim ảnh cổ trang quốc nội còn ảnh hưởng lan rộng sang tận Phi Châu rồi!?
Liền đến phiến quân, thợ săn đại sư cũng bị lậm, kỳ thực không khỏi cũng quá tiến bộ đi.
“Gọi ta là Vỹ Kỳ đại ca.” Mạc Phàm khoác tay một cái, nhấn mạnh.
“Được, đa tạ hoàng thượng, đa tạ Vỹ Kỳ đại ca!” Mập mạp thủ lĩnh cơ miệng dẻo ngớt nói.
“Mập mạp, ngươi tên gì?” Mạc Phàm hỏi.
“Hạ thần là Lukaku!” Mập mạp thủ lĩnh nói.
Không hiểu vì cái gì, Mạc Phàm thực sự cảm thấy có chút buồn cười với cái tên gọi này.
Hắn nhịn một hơi, cố ý xoay người bỏ đi, mà vừa bỏ đi, hắn lại một lần nữa truyền đến thanh âm cho toàn bộ phiến quân người: “Quân đội của ta không lấy phế vật, các ngươi bởi vì gây ra đủ loại hành vi sai trái, liền đã bị trừng phạt. Kẻ nào có thẻ sau khi bị ta trừng phạt xong vẫn còn giữ được tu vi của mình, liền lo tự mình trị thương băng bó; những tên còn lại cùng người thường không khác biệt, lập tức cút khỏi tòa thành Cairo này, hảo tốt về quê làm một cái mục dân lương thiện. Lukaku, ta giao ngươi quản trách lại tân đội ngũ, kiểm kê, báo cáo cho ta sau hai ngày nữa."
Phải, không có sai.
Đánh người ta một trận, xưng vương, thanh lọc người.
Mạc Phàm đang làm, chính là chế độ đảo chính tòng quân, cường giả vi tôn.
Phiến quân còn lại mấy cái gương mặt hết thảy hóa thành xám tro, không ai dám nhìn nhau, cũng chẳng dám mở miệng nói với nhau câu gì.
Mãi một lúc hoàn hồn trở lại, Lukaku như cũ mới phá vỡ sự im lặng.
“Tạ chủ long ân”
“Tạ chủ long ân …”
“Tạ chủ long ân …”
……………………..
Quất sa trấn,
Tinh chiến vong linh tổng đàn, quân thủ Nole chậm rãi dọc theo hành lang cổng trước đi ra ngoài, hắn đột ngột nhìn lại, có để ý một ít chi tiết nho nhỏ cảnh vật, nhưng không cách nào thuyết phục cũng là trong dự liệu.
"Như thế nào?" Một vị trung niên nam tử tương đối già dặn đứng tại môn đình chỗ, hỏi thăm quân thủ Nole.
Người này trùm mũ nâu kín đầu, mũ hắn vành rộng, trùm đến liền không thể thấy mặt được.
Quân thủ Nole lắc đầu, nói: "Một phương diện vong linh liên tục tràn vào thành thị lân cận xác thực tạo thành quá nhiều thảm kịch, một phương diện khác nghe đồn rằng phiến liên bang hội quân đánh thuê từ lục địa đen đang chuẩn bị phát động công kích Ai Cập".
Trùm mũ nâu kín đầu nam tử đang muốn mở miệng an ổn, lúc này phía sau có một vị trẻ tuổi trung sĩ hàm binh bốn bước nhanh đuổi đi theo, giống như là đến tìm quân thủ Nole.
Trung sĩ nam tử nhìn thấy quân thủ Nole còn không có đi xa, thở dài nhẹ nhõm, vội vàng nói, “Đại tướng, đại tướng, ta vừa nhận được tin tức ở Chi Lâm Vong trấn truyền đến."
"Đại sư, ngài cũng ở đây!" Nhìn thấy trùm mũ nâu người bên cạnh quân thủ Nole, vị trung sĩ đồng dạng cho một cái chỉn chu hành lễ.
“Chi Lâm Vong trấn thì có chuyện gì để nói, vong linh đế quốc hoàn toàn chiếm hữu rồi sao, hay là chúng ta đã đoạt lại được từ phản quân?” Quân thủ Nole nói ra.
Trung sĩ trẻ tuổi là người có kỷ luật cùng hiểu chuyện, hắn nhìn sắc mặt cái kia đại sư danh vọng trước một cái, sau đó nhìn qua quân thủ Nole, đại loại trông chờ đại boss của mình xác nhận xem có được phép hay không kể một chuyện cơ mật mang trọng yếu quốc gia sinh tồn.
“Hắn có thể nghe được, có thể tin tưởng được, không việc gì.” Quân thủ Nole hiểu hạ cấp của mình ý tứ, lập tức mở miệng nói rằng.
"Quân thủ, phiến quân phản loạn bên trong Chi Lâm Vong trấn như vậy mà đã bị đánh bại bởi duy nhất một cái cực kỳ lợi hại trẻ tuổi pháp sư, thậm chí bị sụp đổ ngay trên pháo đài tử thủ của mình. Theo như tin tức thám tử dò thám được, đây là tin có mức độ tin cậy rât cao." Trung úy trẻ tuổi nói ra.
Lời hắn vừa dứt, cái kia trùm đầu nam nhân cùng quân thủ Nole ngược lại đều biểu hiện hết sức bình thản, không lấy gì làm ngạc nhiên.
“Ha ha ha, quân thủ quả nhiên là liệu sự như thần, hết thảy nằm trong dự liệu, cái này phiến quân khí số đã tận, khí số đã tận.” Trùm đầu nam nhân cười ha hả nói rằng.
Đương nhiên, cái kia trung úy sớm đều không biết hai người bọn họ đã bàn cái gì, càng cũng không biết họ trước đây có phải đã từng tham mưu lẫn nhau hay không; chỉ là hắn tại thời điểm nhìn thấy nét mặt cả hai đều giống như không mấy thay đổi khác biệt về thần sắc, cả người đột nhiên không tốt kinh ngạc nhìn xem, cặp mắt long lanh trông chờ được giải ngố.
Ăn thịt người tác nghiệt, giặc cướp cũng nhất định thừa cơ cướp đoạt, chống phá lực lượng chức năng chính quyền, cùng quân đội lưỡng bại cầu thường suốt một gian rất ngắn...
Này không phải nên là hỷ sự tin tức mới phải, gương mặt kia làm sao bình thản hết sức.
“Có phải hắn có mái tóc màu hồng không?” Quân thủ Nole cười cười nói rằng.
“Ngài đã biết rồi!!!” Trung úy trẻ tuổi sửng sốt.
Trùm đầu nam tử lấy trước ngực một hộp túi thước lá, hắn mở hộp, lấy điếu thuốc bỏ hai mép môi cho giữ, dùng quẹt lửa đốt lên, đồng thời hít sâu một hơi, sau đó mở miệng nói:
“Người bạn trẻ, ngươi cho rằng nếu quân đội làm một cái lệnh truy nã xuống, sẵn sàng không tiếc bỏ ra một con số khổng lồ khoảng một trăm triệu đô la chỉ để bắt sống một ai đó thì kẻ như vậy so với vô luận là ta, ngươi, quân thủ Nole, thủ tướng Ai Cập, ai sẽ là người đáng sợ hơn?”
Trung úy trẻ tuổi gãi đầu một cái.
Một trăm triệu treo thưởng chỉ để bắt sống một người?!
Người này là kẻ đã từng khủng bố, hủy diệt một quốc gia trong quá khứ sao, hoặc ý tứ nói hắn nếu so với thảm họa vũ trang chiến tranh thì tương đương còn khủng bố hơn rất nhiều.
“Người bị treo thưởng như vậy sẽ đáng sợ hơn…” Trung úy trẻ tuổi nói ra.
“Rõ ràng phải không, tư tưởng trong liên minh thợ săn cũng vậy. Người ngươi vừa cấp báo dự tính, hắn nhưng chính là được treo thưởng một trăm đô la Mỹ đấy..” Trùm đầu nam nhân nói rằng.
"Ta ở ngươi cái tuổi này thời điểm so với ngươi còn không cho phép sở hữu nhiều kinh nghiệm một chút sao, ta từng là một cái bị vây ở dã ngoại Chi Lâm Vong môn nửa tháng trời, cùng vong linh Pharaoh một phân trần chi chủ chiến nhau mấy trăm hiệp. Xa hơn nữa, ta trước lại từng cái từng cái đồng đội thi thể cho tang bên dưới Khaife Kim Tự Tháp Khafre... Ta cũng từng có mắt ở trận đái chiến liên bang Libya, Nam Phi, Ả rập các Tiểu Vương Quốc, thậm chí từng vì chống đối Hiệp Hội Phi Châu công kích, suýt từ bỏ mạng sống này. Hoặc là, ngày xưa ấy, ta cùng một vị vào sinh ra tử huynh đệ giết vào bên trong Sahara sa mạc chi linh, lại giết ra vong linh trùng vây...bị trọng thương cả năm trời.
Quân thủ Nole trải lòng cho trẻ tuổi trung úy, “Chuyện như vậy ta làm quá nhiều, kinh nghiệm cũng là quá nhiều, người gặp càng nhiều đến đếm không hết; thế nhưng một trăm triệu đô la treo thưởng bắt sống, kỳ thực chính ta đều để mắt đến, một màn hét giá này, cả thế giới lính đánh thuê đương nhiên đều bị kích thích muốn săn đuổi đấy."
Trùm mũ nam nhân cũng có nghe quân thủ Nole nói ra, hắn gật đầu gật đầu xác thực.
Chỉ là trong lòng vẻn vẹn tự nhiên dâng lên một ít nghi ngờ.
Đang diễn tuồng sao?
Hắn ban đầu tin rằng quân thủ Nole chính là kẻ treo thưởng nhân vật hạng nặng này chứ không ai khác; làm sao lại nói giống như chính mình cái gì cũng không biết a.
(ps: tuần này chỉ như vậy, tuần sau ta đã thở lại được đều đặn, khả năng sẽ có bạo chương nhiều hơn, arc này như cũ là ta vẫn đầu tư rất nhiều thuốc nghiện)
/1120
|