Thời gian chớp mắt trôi qua, thật nhanh cả năm cánh đại quân La Mã chỉ còn cách ngũ đại thành bang hơn 20 km.
Người Hy Lạp lẽ ra đã kịp thời ổn định lực lượng, sẵn sàng nghênh đón đại địch. Nhưng trước đó bỗng dưng xảy ra cố sự bất ngờ.
Thành chủ Sparta bỗng nhiên nổi loạn, mang mấy ngàn quân tinh nhuệ tiến về Argos thành gây sự, không màng gì kẻ địch sắp tiến đến. Điều này tạo thành một làn sóng hoang mang cùng nghi hoặc to lớn trong nội bộ quân sĩ.
Rốt cục hắn là nội gián, hay Paros là nội gián, hoặc là... cả hai?
Kể cả trinh sát của người La Mã cũng ngơ ngác khi tận mắt nhìn thấy hai bên Argos cùng Sparta chém giết, chết trận mấy nghìn pháp sư, đây rõ là tình báo chính xác không thể sai lầm. Có kẻ không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng có kẻ âm thầm mừng rỡ cục diện đang chuyển biến theo hướng càng có lợi.
Nafplio thành rốt cục muốn chuyển động, hướng về Argos thành trợ chiến.
...
Lạc nhật thành, đêm đã khuya, gió lạnh tung bay cùng gợn sóng ngoài biển khơi vỗ mạnh vào ghềnh đá.
Sắp bước sang thu, mùa hạ sắp sửa nói lời tạm biệt, nhưng không biết vì sao sự lạnh lẽo lại ngự trị ở nơi này như mùa đông rét buốt.
Đột nhiên gió biển ào ạt thổi, mang theo hàn khí đậm đặc từ ngoài khơi thổi vào, bao phủ lấy Lạc Nhật thành, khiến người ở bên trong không chỉ căng thẳng vì chờ đợi huyết chiến mà còn khiến bọn họ cảm thấy ớn lạnh thấu xương.
Trong Lạc Nhật thành lúc này có mười vạn trú quân. Tuy nhiên không nhìn thấy vị kia Paros quân thủ xuất hiện. Người Hy Lạp càng tin tưởng khả năng hắn đã làm phản rồi trốn mất, nguy cơ Lạc Nhật thành bị chọn làm mục tiêu chủ yếu ngày càng hiển hiện.
Dù không có như Paros cường đại có thể gánh vác một phương nhưng vẫn còn một vị phó thành chủ tên gọi Carius, thực lực hai hệ siêu giai cùng vài vị nhất hệ siêu giai pháp sư thủ thành. Bình thường đại quân dù đông đến mấy, nếu không có cường giả siêu giai trở lên đến toạ trấn e rằng cầm cự không được bao lâu trước kẻ địch cường đại.
"Uuuuuuu~~~"
Không gian tĩnh lặng nửa ngày, đột nhiên toàn thành vang lên cảnh giới. Toàn bộ Lạc Nhật thành chấn động, khắp nơi huyên náo ồn ào.
"Quân La Mã tấn công!!!"
Phó thành chủ Carius giật mình, đi lên tường thành, liếc mắt trông về phía ngoài khơi xa xa.
Hắn mở to con ngươi, cố phóng tiêu cự thật xa để quan sát, trong lúc nhất thời có cảm giác nghẹt thở.
10 km ngoài khơi Adria hải dương, sóng biển nhất thời dâng cao mấy mươi mét như một trận hồng thủy từ chân trời xuất hiện. Chỉ là cái này hồng thủy không phải xuất phát từ tự nhiên gió biển tạo thành. Quan sát kỹ một chút sẽ thấy có lít nha lít nhít quang mang lấp lánh phát ra từ bên trong ngọn sóng đang rít gào kia.
Hồng thủy đến gần, càng kéo dài ra. Chỉ là nó cũng không phải là một con sóng dữ mang trong mình tai ương thủy kiếp. Nó chân chính là hồng thủy, mà hồng thủy theo nghĩa đen có nghĩa là nước... màu đỏ!
— QUẢNG CÁO —
"Phản công!"
Hắn đơn giản hét lên hai chữ, hàng ngàn pháp sư chờ đợi ở phía sau không biết từ lúc nào đã hoàn thành phác hoạ. Toàn bộ tường thành sáng rực ma pháp, hoả vũ lại từ bên này bắn ra như pháo kích đáp trả, tiếng rít gào của phong tai thủy kiếp cũng từ bên dưới xông lên muốn nuốt chửng kẻ thù bên dưới kia.
Cảnh tượng cực kỳ chấn động lòng người. Tuy Lạc Nhật thành chỉ có mười vạn đại quân nhưng không thiếu cao giai pháp sư. Trong phút chốc đã có mấy cái tinh toạ hình thành, màu sắc khác biệt phóng thích bay đi, mấy ngàn quần thể ma pháp hủy diệt điên cuồng hướng thẳng đại quân La Mã mà lao tới.
"Vù vù vù~~~"
"Ầm ầm ầm ầm ầm~~~~~~~"
Tựa như mấy vạn viên đạn pháo được kích nổ đồng thời, âm thanh nối tiếp nhau nhức óc đinh tai, chấn động từ đợt phản công của quân Hy Lạp như khiến cả toàn thành chao đảo, khói bụi bốc lên gần trăm mét, lại trải dài một hàng ngang mấy cây số hoàn toàn bao trùm lên vị trí của quân tiên phong La Mã, tầm nhìn trở nên vô cùng hạn chế.
Cả phó thành chủ lẫn binh sĩ trong thành trước đó đều nhìn thấy không có bao nhiêu kẻ địch sử dụng ma pháp phòng thủ, chỉ mơ hồ thấy một quầng sáng màu lam thủy loé lên, nói rõ đợt đánh trả vừa rồi đã hoàn toàn trúng đích, nhất định đã gây ra cho chúng ít nhiều thương vong.
Phó thành chủ Carius lập tức ổn định quân đoàn, chuẩn bị cho đợt đánh trả tiếp theo. Đồng thời sẵn sàng ứng biến nếu như 80 vạn quân còn lại xuất hiện. Hắn hiện giữ chức vị chỉ huy của thành bang nên đã được thông báo trước tình huống này, tuy nhiên cụ thể như thế nào thì hắn không rõ ràng, chỉ cần biết làm tốt chuẩn bị đón đầu trăm vạn đại quân, cầm cự tốt để chờ đợi quân tiếp viện.
Nhưng mà...
Phó thành chủ, mấy vạn binh sĩ đột nhiên mở to hai mắt nhìn chăm chú, có người còn liên tục dụi mắt để nhìn thật kỹ, có người lại dùng ý niệm cường đại tra xét đến xem.
Tuy nhiên, cái mà bọn họ muốn thấy không phải là tử thi của kẻ địch.
Toàn bộ quân tiên phong của La Mã đại quân... biến mất rồi!
Khói bụi dần tản ra, mọi thứ trong tầm mắt trở nên rõ ràng hơn, chỉ là lúc này kẻ địch đã không còn nhìn thấy, rốt cục chỉ để lại trên mặt đất một mảnh hoang tàn chi chít lỗ thủng.
Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Bọn chúng bị quần pháp này đánh cho bốc hơi tan biến sao?
Không đúng!!
"Phó thành chủ, ngươi mau nhìn... mấy vạn quân trên tàu chiến của bọn chúng cũng... biến mất rồi!" Một tên hộ vệ cao giai pháp sư đứng bên cạnh Phó thành chủ vẻ mặt kinh hoàng như vừa thấy ma, tay run run chỉ về phía những chiến thuyền trống không ngoài khơi lập bập nói.
Người Hy Lạp lẽ ra đã kịp thời ổn định lực lượng, sẵn sàng nghênh đón đại địch. Nhưng trước đó bỗng dưng xảy ra cố sự bất ngờ.
Thành chủ Sparta bỗng nhiên nổi loạn, mang mấy ngàn quân tinh nhuệ tiến về Argos thành gây sự, không màng gì kẻ địch sắp tiến đến. Điều này tạo thành một làn sóng hoang mang cùng nghi hoặc to lớn trong nội bộ quân sĩ.
Rốt cục hắn là nội gián, hay Paros là nội gián, hoặc là... cả hai?
Kể cả trinh sát của người La Mã cũng ngơ ngác khi tận mắt nhìn thấy hai bên Argos cùng Sparta chém giết, chết trận mấy nghìn pháp sư, đây rõ là tình báo chính xác không thể sai lầm. Có kẻ không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng có kẻ âm thầm mừng rỡ cục diện đang chuyển biến theo hướng càng có lợi.
Nafplio thành rốt cục muốn chuyển động, hướng về Argos thành trợ chiến.
...
Lạc nhật thành, đêm đã khuya, gió lạnh tung bay cùng gợn sóng ngoài biển khơi vỗ mạnh vào ghềnh đá.
Sắp bước sang thu, mùa hạ sắp sửa nói lời tạm biệt, nhưng không biết vì sao sự lạnh lẽo lại ngự trị ở nơi này như mùa đông rét buốt.
Đột nhiên gió biển ào ạt thổi, mang theo hàn khí đậm đặc từ ngoài khơi thổi vào, bao phủ lấy Lạc Nhật thành, khiến người ở bên trong không chỉ căng thẳng vì chờ đợi huyết chiến mà còn khiến bọn họ cảm thấy ớn lạnh thấu xương.
Trong Lạc Nhật thành lúc này có mười vạn trú quân. Tuy nhiên không nhìn thấy vị kia Paros quân thủ xuất hiện. Người Hy Lạp càng tin tưởng khả năng hắn đã làm phản rồi trốn mất, nguy cơ Lạc Nhật thành bị chọn làm mục tiêu chủ yếu ngày càng hiển hiện.
Dù không có như Paros cường đại có thể gánh vác một phương nhưng vẫn còn một vị phó thành chủ tên gọi Carius, thực lực hai hệ siêu giai cùng vài vị nhất hệ siêu giai pháp sư thủ thành. Bình thường đại quân dù đông đến mấy, nếu không có cường giả siêu giai trở lên đến toạ trấn e rằng cầm cự không được bao lâu trước kẻ địch cường đại.
"Uuuuuuu~~~"
Không gian tĩnh lặng nửa ngày, đột nhiên toàn thành vang lên cảnh giới. Toàn bộ Lạc Nhật thành chấn động, khắp nơi huyên náo ồn ào.
"Quân La Mã tấn công!!!"
Phó thành chủ Carius giật mình, đi lên tường thành, liếc mắt trông về phía ngoài khơi xa xa.
Hắn mở to con ngươi, cố phóng tiêu cự thật xa để quan sát, trong lúc nhất thời có cảm giác nghẹt thở.
10 km ngoài khơi Adria hải dương, sóng biển nhất thời dâng cao mấy mươi mét như một trận hồng thủy từ chân trời xuất hiện. Chỉ là cái này hồng thủy không phải xuất phát từ tự nhiên gió biển tạo thành. Quan sát kỹ một chút sẽ thấy có lít nha lít nhít quang mang lấp lánh phát ra từ bên trong ngọn sóng đang rít gào kia.
Hồng thủy đến gần, càng kéo dài ra. Chỉ là nó cũng không phải là một con sóng dữ mang trong mình tai ương thủy kiếp. Nó chân chính là hồng thủy, mà hồng thủy theo nghĩa đen có nghĩa là nước... màu đỏ!
— QUẢNG CÁO —
"Phản công!"
Hắn đơn giản hét lên hai chữ, hàng ngàn pháp sư chờ đợi ở phía sau không biết từ lúc nào đã hoàn thành phác hoạ. Toàn bộ tường thành sáng rực ma pháp, hoả vũ lại từ bên này bắn ra như pháo kích đáp trả, tiếng rít gào của phong tai thủy kiếp cũng từ bên dưới xông lên muốn nuốt chửng kẻ thù bên dưới kia.
Cảnh tượng cực kỳ chấn động lòng người. Tuy Lạc Nhật thành chỉ có mười vạn đại quân nhưng không thiếu cao giai pháp sư. Trong phút chốc đã có mấy cái tinh toạ hình thành, màu sắc khác biệt phóng thích bay đi, mấy ngàn quần thể ma pháp hủy diệt điên cuồng hướng thẳng đại quân La Mã mà lao tới.
"Vù vù vù~~~"
"Ầm ầm ầm ầm ầm~~~~~~~"
Tựa như mấy vạn viên đạn pháo được kích nổ đồng thời, âm thanh nối tiếp nhau nhức óc đinh tai, chấn động từ đợt phản công của quân Hy Lạp như khiến cả toàn thành chao đảo, khói bụi bốc lên gần trăm mét, lại trải dài một hàng ngang mấy cây số hoàn toàn bao trùm lên vị trí của quân tiên phong La Mã, tầm nhìn trở nên vô cùng hạn chế.
Cả phó thành chủ lẫn binh sĩ trong thành trước đó đều nhìn thấy không có bao nhiêu kẻ địch sử dụng ma pháp phòng thủ, chỉ mơ hồ thấy một quầng sáng màu lam thủy loé lên, nói rõ đợt đánh trả vừa rồi đã hoàn toàn trúng đích, nhất định đã gây ra cho chúng ít nhiều thương vong.
Phó thành chủ Carius lập tức ổn định quân đoàn, chuẩn bị cho đợt đánh trả tiếp theo. Đồng thời sẵn sàng ứng biến nếu như 80 vạn quân còn lại xuất hiện. Hắn hiện giữ chức vị chỉ huy của thành bang nên đã được thông báo trước tình huống này, tuy nhiên cụ thể như thế nào thì hắn không rõ ràng, chỉ cần biết làm tốt chuẩn bị đón đầu trăm vạn đại quân, cầm cự tốt để chờ đợi quân tiếp viện.
Nhưng mà...
Phó thành chủ, mấy vạn binh sĩ đột nhiên mở to hai mắt nhìn chăm chú, có người còn liên tục dụi mắt để nhìn thật kỹ, có người lại dùng ý niệm cường đại tra xét đến xem.
Tuy nhiên, cái mà bọn họ muốn thấy không phải là tử thi của kẻ địch.
Toàn bộ quân tiên phong của La Mã đại quân... biến mất rồi!
Khói bụi dần tản ra, mọi thứ trong tầm mắt trở nên rõ ràng hơn, chỉ là lúc này kẻ địch đã không còn nhìn thấy, rốt cục chỉ để lại trên mặt đất một mảnh hoang tàn chi chít lỗ thủng.
Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Bọn chúng bị quần pháp này đánh cho bốc hơi tan biến sao?
Không đúng!!
"Phó thành chủ, ngươi mau nhìn... mấy vạn quân trên tàu chiến của bọn chúng cũng... biến mất rồi!" Một tên hộ vệ cao giai pháp sư đứng bên cạnh Phó thành chủ vẻ mặt kinh hoàng như vừa thấy ma, tay run run chỉ về phía những chiến thuyền trống không ngoài khơi lập bập nói.
/1120
|