*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Michael, đừng kích động, lão sư của ta... hắn nói... hắn nói kì thực không phải là không có lý”. Saga vì sợ hãi Michael kích động, cho nên vội vàng khuyên ngăn.
Lấy Mạc Phàm thực lực hiện tại cùng bản tính của Michael và Mạc Phàm đều là hiếu chiến phái, khả năng phía sau mỗi một hành động sai, Thánh Thành sẽ hoàn toàn bị biến mất.
Nàng minh bạch, Mạc Phàm cũng không có hỏi dò đơn giản như vậy Thánh Thành có nguyện ý để hắn rời đi hay không, bản chất câu hỏi đó còn mang theo một ý nghĩa khác. Tỉ như nếu Thánh Thành lắc đầu quyết liệt ---- vậy thì Mạc Phàm tuyệt đối sẽ đại khai sát giới, diệt cỏ diệt tận gốc.
Thánh Thành thủ đoạn không còn cái gì là quá bí mật, Mạc Phàm không thể nào không biết, nếu bây giờ Thánh Thành không giết được hắn, hắn lại cứ như vậy bỏ đi, Thánh Thành cư nhiên sẽ ghi hận mối thù trong lòng, lại qua đi mấy năm để cho Thánh Thành tiếp tục từng bước khôi phục từng bước trù tính báo thù, như vậy mục tiêu của Thánh Thành chính là người thân Mạc Phàm đi.
Ngọc đá cùng vỡ, ngọc đá cùng vỡ, chính là cái đạo lý này. Không phải Mạc Phàm, tự nhiên là thân nhân hắn, là cái tồi tệ không muốn thấy nhất cái hạ tràng. Cho nên, giả sử Thánh Thành bây giờ nói sai nửa điểm, Mạc Phàm trăm phần trăm sẽ triệt để giải quyết hậu hoạn!
“Ta biết”. Michael thấp giọng đáp lại Saga.
Saga cau mày, lại hơi đắn đo cho rằng Michael là đang nói cho có lệ, nàng mở miệng bổ sung: “Ngươi nhưng có thể thấy rõ tương quan của chúng ta cùng Cổ...”
“Ta cũng biết”.
“...” Saga định nói gì đó nữa, nhưng rốt cuộc lại thôi.
“Được rồi”.
Michael trên gương mặt phất phơ từng tia đắng chát, rõ ràng là một cỗ bất đắc dĩ cười nói:
“Hắn là tự mình tới đây để thẩm phán chúng ta, không phải là bị chúng ta chộp tới để thẩm phán, cái này có khác biệt về bản chất”.
“?????” Saga còn ngơ ngác kinh ngạc, chưa kịp hiểu ý tứ Michael.
Chỉ nghe phốc xì một hơi thở dài, Michael cũng là có chút tự cười chính mình, tựa như một cái lão bản than vãn nói ra: “Ta không phải là kẻ ngốc. Nếu thực sự ngốc, ta đã không để toàn bộ quyền điều hành kiểm soát Thánh Thành cho Azazel rồi”.
— QUẢNG CÁO —
Saga, Michael nhìn nhau, sau đó Michael đồng thời nhìn về phía Mạc Phàm.
Thế gian im ắng một màn.
Mạc Phàm giống như một viên Tinh Thần Minh Nguyệt treo giữa bầu trời như vậy.
Hắn đã hoàn thành xong ma pháp của mình.
Con mắt của hắn, lóe lên tà quang ma mị, trên miệng treo một nụ cười như là ác ma.
......
Cạch cạch cạch cạch cạch cạch ~~~~~~~~
*âm thanh của hơn 80 vạn thi thể thánh thành pháp sư*
Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt ~~~~~~~~~~~~~~
“Trỗi dậy!!!!!!!!!!!”
“Gào gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!”
“Michael, đừng kích động, lão sư của ta... hắn nói... hắn nói kì thực không phải là không có lý”. Saga vì sợ hãi Michael kích động, cho nên vội vàng khuyên ngăn.
Lấy Mạc Phàm thực lực hiện tại cùng bản tính của Michael và Mạc Phàm đều là hiếu chiến phái, khả năng phía sau mỗi một hành động sai, Thánh Thành sẽ hoàn toàn bị biến mất.
Nàng minh bạch, Mạc Phàm cũng không có hỏi dò đơn giản như vậy Thánh Thành có nguyện ý để hắn rời đi hay không, bản chất câu hỏi đó còn mang theo một ý nghĩa khác. Tỉ như nếu Thánh Thành lắc đầu quyết liệt ---- vậy thì Mạc Phàm tuyệt đối sẽ đại khai sát giới, diệt cỏ diệt tận gốc.
Thánh Thành thủ đoạn không còn cái gì là quá bí mật, Mạc Phàm không thể nào không biết, nếu bây giờ Thánh Thành không giết được hắn, hắn lại cứ như vậy bỏ đi, Thánh Thành cư nhiên sẽ ghi hận mối thù trong lòng, lại qua đi mấy năm để cho Thánh Thành tiếp tục từng bước khôi phục từng bước trù tính báo thù, như vậy mục tiêu của Thánh Thành chính là người thân Mạc Phàm đi.
Ngọc đá cùng vỡ, ngọc đá cùng vỡ, chính là cái đạo lý này. Không phải Mạc Phàm, tự nhiên là thân nhân hắn, là cái tồi tệ không muốn thấy nhất cái hạ tràng. Cho nên, giả sử Thánh Thành bây giờ nói sai nửa điểm, Mạc Phàm trăm phần trăm sẽ triệt để giải quyết hậu hoạn!
“Ta biết”. Michael thấp giọng đáp lại Saga.
Saga cau mày, lại hơi đắn đo cho rằng Michael là đang nói cho có lệ, nàng mở miệng bổ sung: “Ngươi nhưng có thể thấy rõ tương quan của chúng ta cùng Cổ...”
“Ta cũng biết”.
“...” Saga định nói gì đó nữa, nhưng rốt cuộc lại thôi.
“Được rồi”.
Michael trên gương mặt phất phơ từng tia đắng chát, rõ ràng là một cỗ bất đắc dĩ cười nói:
“Hắn là tự mình tới đây để thẩm phán chúng ta, không phải là bị chúng ta chộp tới để thẩm phán, cái này có khác biệt về bản chất”.
“?????” Saga còn ngơ ngác kinh ngạc, chưa kịp hiểu ý tứ Michael.
Chỉ nghe phốc xì một hơi thở dài, Michael cũng là có chút tự cười chính mình, tựa như một cái lão bản than vãn nói ra: “Ta không phải là kẻ ngốc. Nếu thực sự ngốc, ta đã không để toàn bộ quyền điều hành kiểm soát Thánh Thành cho Azazel rồi”.
— QUẢNG CÁO —
Saga, Michael nhìn nhau, sau đó Michael đồng thời nhìn về phía Mạc Phàm.
Thế gian im ắng một màn.
Mạc Phàm giống như một viên Tinh Thần Minh Nguyệt treo giữa bầu trời như vậy.
Hắn đã hoàn thành xong ma pháp của mình.
Con mắt của hắn, lóe lên tà quang ma mị, trên miệng treo một nụ cười như là ác ma.
......
Cạch cạch cạch cạch cạch cạch ~~~~~~~~
*âm thanh của hơn 80 vạn thi thể thánh thành pháp sư*
Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt ~~~~~~~~~~~~~~
“Trỗi dậy!!!!!!!!!!!”
“Gào gào gào gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!”
/1120
|