Editor: Aminta.
Chương 177: Quyết định.
***
Lần này Lelek đến tháp phù thủy thứ ba không chỉ là vì thăm Mercator và Lan, anh ta còn mang đến thông tin về hội nghị ở thành phố Thần Sáng và thái độ của hiệp hội phù thủy đối với lời tiên đoán của Dylan trong sau khi Mercator rời đi.
Sau bữa tiệc náo nhiệt thì đã đến lúc nói chuyện nghiêm túc.
Họ không chuyển sang nơi khác mà ngồi tiếp trước cái bàn đầy đồ ăn thơm ngon bàn về cuộc chiêm tinh tập thể.
Lelek nói: "Hơn một nửa hiệp hội phù thủy tin lời tiên đoán thế giới sẽ sụp đổ. Dù sao trong từng ấy năm tới nay, có vô số dấu hiệu gợi về điều này. Cho nên kết quả chiêm tinh tập thể vài ngày sau rất quan trọng."
Anh ta nhìn sang Sigourney và Ash, giọng nói vang lên qua cổ áo dựng đứng: "Cô Dylan đã từng tiên đoán, mấu chốt cứu vớt thế giới nằm ở hai người. Có khả năng rất cao kết quả chiêm tinh mấy ngày sau sẽ chỉ về hai người."
Nance khẽ gật đầu, đúng là có khả năng này.
Các cuộc chiêm tinh tập thể chỉ xuất hiện vài lần trong lịch sử Ilov, kết quả tiên đoán đều rất chuẩn, chưa từng có ngoại lệ.
Biết đâu lần tiên đoán này thật sự sẽ mang Sigourney và Ash lên sân khấu.
"Điều này sẽ rất phiền phức." Lelek nói: "Lần này thái độ của hiệp hội phù thủy kiên định lạ thường, mọi người không tưởng tượng được họ cứng rắn cỡ nào đâu. Dù cho có ngài Mercator, nhưng một khi xác định Sigourney và Ash là mấu chốt, mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng phiền phức."
Anh ta tham gia hội nghị từ đầu tới cuối, Lelek bắt buộc phải báo cho mọi người tình hình nghiêm trọng khẩn cấp hơn họ nghĩ.
Trước kia, các phù thủy cực kỳ tức tối với hoàn cảnh pháp thuật cằn cỗi nhưng lại không thể làm gì. Đành trơ mắt nhìn pháp thuật xuống dốc.
Họ hoang mang khi quy tắc của thế giới thay đổi, muốn tìm nguyên nhân nó suy yếu.
Mãi đến khi nghe lời của Mercator, họ nhớ lại những chuyện trong quá khứ thì mới tỉnh ngộ.
Đối chiếu từng điểm khác lạ trước giờ với lời của Mercator, như vậy tất cả đã có lời giải thích hợp lý.
Trước kia họ tức tối bất lực, như vậy bây giờ họ mừng rỡ khôn xiết, không chờ đợi nổi nữa.
Không phải là không chờ đợi nổi để ngăn cản thế giới đi đến nước hủy diệt.
Mà bởi vì họ nghĩ rằng nếu như có thể khiến hai thế giới hợp lại suôn sẻ, không bị hủy diệt, như vậy liệu thế giới hoàn chỉnh sẽ quay về thời cổ đại, nguyên tố pháp thuật nồng đậm, quy tắc thế giới trở nên rõ ràng, phù thủy Vương Tọa không còn hiếm thấy nữa, việc đột phá trở thành Huyền Thoại cũng trong tầm tay hay không?
Chỉ nghĩ đến tương lai như thế, nghĩ đến việc có thể quay về thời pháp thuật hưng thịnh như cổ đại, các phù thủy gần như muốn ăn mừng một trận.
Giờ khắc này, bất kể lập trường hay phe phái nào, tất cả phù thủy đều giống nhau.
Vì tăng sức mạnh, vì tìm kiếm chân lý, họ không tiếc liệt một chủng tộc có trí tuệ khác vào hàng nguyên liệu. Hiện giờ có một con đường nhanh hơn, bằng phẳng hơn dẫn đến chân lý trải trước mặt họ, lòng họ như lửa đốt.
Vì thế giới hợp lại một cách hoàn hảo, họ có thể làm bất cứ điều gì.
Nếu như thế giới cần Sigourney và Ash, như vậy thì dù có một trăm Mercator cản đường, họ cũng sẽ tìm cách khống chế hai người trong tay.
"Không suy xét đến sự hủy diệt gần kề mà lại nghĩ đến tương lai phồn vinh trước à?" Mon nói một cách khó tin: "Họ nghĩ xa thế? Nghĩ hay thật."
Quentin ngồi trong góc cảm thấy có rất nhiều chuyện gã không nghe hiểu.
Gã ở học viện quá lâu, mỗi ngày sứt đầu mẻ trán đối phó với đám con nít loài người, gã đã không cập nhật tin tức mới từ lâu.
Gã nghe trong mờ mịt, nhưng cũng không trở ngại việc gã mỉa mai con người: "Hừ, con người lúc nào cũng ngạo mạn, ngu xuẩn như thế, tự cho là có thể nắm giữ mọi chuyện trong tay. Sớm hay muộn chúng sẽ bị hiện thực đánh gục!"
Ash chớp mắt mấy cái, chúng?
Cậu nhớ trước đây Quentin luôn miệng nói "Con người các ngươi".
Thế này là gã đang tách họ ra khỏi những con người khác ư?
Tên quỷ hút máu tối tăm tràn ngập thành kiến vậy mà cũng sẽ phân biệt đối xử với con người cơ đấy.
Cậu cười với Quentin, nghiêm túc gật đầu và "Ừ" một tiếng, tán thành cách nói của gã.
Quentin: "..." Dù được tán đồng, gã cũng không thấy vui một chút nào!
Ash lại cười với gã, sau đó cậu mới nhìn sang Lelek: "Vậy chúng tôi nên làm sao? Cũng không thể ngăn cản lần chiêm tinh tập thể này đúng không?" Họ cũng rất cần kết quả tiên đoán lần này.
Lelek nói: "Trước tiên cứ tạm thời tránh đi. Chờ nội dung cụ thể của lời tiên đoán."
Nếu như không chỉ thẳng Sigourney và Ash, hoặc không ảnh hưởng nhiều tới hai người, như vậy thì không thành vấn đề gì cả.
Nhưng nếu như lời tiên đoán nhắc đến hai người, nội dung lại lấp lửng, ví dụ như có ý "Thế giới cần Sigourney và Ash" thì có thể giải thích theo nhiều cách hiểu, thậm chí sẽ có người sẽ ủng hộ hiến tế hai người.
Lelek có lý do tin tưởng nếu kết quả chiêm tinh sau cùng và lời tiên đoán của Dylan trùng nhau, ví dụ như là cần tình yêu của Sigourney và Ash mới có thể cứu vớt thế giới, như vậy toàn bộ Ilov sẽ tác hợp cho hai người, sẽ có vô số người nghĩ cách tạo cơ hội cho hai người, đủ mọi loại thuốc phép tình yêu, thiết bị luyện kim sẽ chôn vùi hai người, khung cảnh ấy còn đáng sợ hơn là hiến tế nữa.
Anh ta trực tiếp miêu tả khả năng này cho mọi người, Sigourney lập tức đen mặt, Ash đỏ mặt, Nance chớp đôi mắt xám uyên bác, có một chút mong đợi. Elena véo cánh tay Evan để tránh cho mình kích động kêu thành tiếng.
Quentin phát ra một tiếng "Ồ" cười trên nỗi đau người khác.
Thật ra gã vẫn không nghe hiểu.
Bởi vì mọi người nói quá úp mở, gã thiếu rất nhiều thông tin trước đây nên chỉ có thể nghe trong hoang mang.
Cuối cùng Nance đưa tay gõ mặt bàn: "Rời khỏi vương thành Rực Rỡ trước đã. Chuyện này thật sự rất phiền phức."
Thế giới hủy diệt không hề đáng sợ đối với phù thủy, chỉ có chân lý và pháp thuật hưng thịnh mới khiến họ theo đuổi cuồng nhiệt gần như điên cuồng.
Nếu như con đường đến với chân lý cần Sigourney và Ash, như vậy họ sẽ hi sinh tất cả để bắt được hai người.
Nance lắc đầu, ông đã quá chủ quan nên nghĩ sai rồi.
Với áp lực của ngài Mercator, hiển nhiên là không thể ngăn cản đám phù thủy điên cuồng nổi.
"Đến bình nguyên Đoạn Hà đi." Ông nhìn Ash: "Trở về thôn Dogo, chờ đợi kết quả chiêm tinh tập thể ở vùng đất ban sơ."
Ash mở to mắt, trở về... thôn Dogo?
"Đúng vậy, cháu hãy về chung với Sigourney." Nance nhìn qua mọi người ở đây: "Elena, Evan cũng đi theo cháu. Dẫn cả Quentin và Jain theo. Nếu Brent và Joshua muốn thì cũng có thể đi chung với cháu. Mon, làm phiền cậu hãy chăm sóc họ."
Mon chững chạc gật đầu: "Không thành vấn đề."
Ash sững người: "Chỉ có thầy ở lại thôi sao?"
Mercator nói: "Còn ta và Dylan ở đây."
Lelek nói: "Tôi cũng ở đây."
"Còn tôi nữa!" Solvi không cam lòng yếu thế vươn ra một cái tay từ vách tường, siết chặt nắm tay một cách kiên định: "Tôi vẫn sẽ luôn ở đây."
Nance nở nụ cười: "Ừ, đội hình hoành tráng, thực lực mạnh mẽ, nhỏ yếu thì đi xa một chút, tháp phù thủy thứ ba sẽ vững bền."
Ông tiếp tục nói bằng giọng kiên quyết: "Tốt nhất là lén rời đi trong đêm nay luôn."
Chương 177: Quyết định.
***
Lần này Lelek đến tháp phù thủy thứ ba không chỉ là vì thăm Mercator và Lan, anh ta còn mang đến thông tin về hội nghị ở thành phố Thần Sáng và thái độ của hiệp hội phù thủy đối với lời tiên đoán của Dylan trong sau khi Mercator rời đi.
Sau bữa tiệc náo nhiệt thì đã đến lúc nói chuyện nghiêm túc.
Họ không chuyển sang nơi khác mà ngồi tiếp trước cái bàn đầy đồ ăn thơm ngon bàn về cuộc chiêm tinh tập thể.
Lelek nói: "Hơn một nửa hiệp hội phù thủy tin lời tiên đoán thế giới sẽ sụp đổ. Dù sao trong từng ấy năm tới nay, có vô số dấu hiệu gợi về điều này. Cho nên kết quả chiêm tinh tập thể vài ngày sau rất quan trọng."
Anh ta nhìn sang Sigourney và Ash, giọng nói vang lên qua cổ áo dựng đứng: "Cô Dylan đã từng tiên đoán, mấu chốt cứu vớt thế giới nằm ở hai người. Có khả năng rất cao kết quả chiêm tinh mấy ngày sau sẽ chỉ về hai người."
Nance khẽ gật đầu, đúng là có khả năng này.
Các cuộc chiêm tinh tập thể chỉ xuất hiện vài lần trong lịch sử Ilov, kết quả tiên đoán đều rất chuẩn, chưa từng có ngoại lệ.
Biết đâu lần tiên đoán này thật sự sẽ mang Sigourney và Ash lên sân khấu.
"Điều này sẽ rất phiền phức." Lelek nói: "Lần này thái độ của hiệp hội phù thủy kiên định lạ thường, mọi người không tưởng tượng được họ cứng rắn cỡ nào đâu. Dù cho có ngài Mercator, nhưng một khi xác định Sigourney và Ash là mấu chốt, mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng phiền phức."
Anh ta tham gia hội nghị từ đầu tới cuối, Lelek bắt buộc phải báo cho mọi người tình hình nghiêm trọng khẩn cấp hơn họ nghĩ.
Trước kia, các phù thủy cực kỳ tức tối với hoàn cảnh pháp thuật cằn cỗi nhưng lại không thể làm gì. Đành trơ mắt nhìn pháp thuật xuống dốc.
Họ hoang mang khi quy tắc của thế giới thay đổi, muốn tìm nguyên nhân nó suy yếu.
Mãi đến khi nghe lời của Mercator, họ nhớ lại những chuyện trong quá khứ thì mới tỉnh ngộ.
Đối chiếu từng điểm khác lạ trước giờ với lời của Mercator, như vậy tất cả đã có lời giải thích hợp lý.
Trước kia họ tức tối bất lực, như vậy bây giờ họ mừng rỡ khôn xiết, không chờ đợi nổi nữa.
Không phải là không chờ đợi nổi để ngăn cản thế giới đi đến nước hủy diệt.
Mà bởi vì họ nghĩ rằng nếu như có thể khiến hai thế giới hợp lại suôn sẻ, không bị hủy diệt, như vậy liệu thế giới hoàn chỉnh sẽ quay về thời cổ đại, nguyên tố pháp thuật nồng đậm, quy tắc thế giới trở nên rõ ràng, phù thủy Vương Tọa không còn hiếm thấy nữa, việc đột phá trở thành Huyền Thoại cũng trong tầm tay hay không?
Chỉ nghĩ đến tương lai như thế, nghĩ đến việc có thể quay về thời pháp thuật hưng thịnh như cổ đại, các phù thủy gần như muốn ăn mừng một trận.
Giờ khắc này, bất kể lập trường hay phe phái nào, tất cả phù thủy đều giống nhau.
Vì tăng sức mạnh, vì tìm kiếm chân lý, họ không tiếc liệt một chủng tộc có trí tuệ khác vào hàng nguyên liệu. Hiện giờ có một con đường nhanh hơn, bằng phẳng hơn dẫn đến chân lý trải trước mặt họ, lòng họ như lửa đốt.
Vì thế giới hợp lại một cách hoàn hảo, họ có thể làm bất cứ điều gì.
Nếu như thế giới cần Sigourney và Ash, như vậy thì dù có một trăm Mercator cản đường, họ cũng sẽ tìm cách khống chế hai người trong tay.
"Không suy xét đến sự hủy diệt gần kề mà lại nghĩ đến tương lai phồn vinh trước à?" Mon nói một cách khó tin: "Họ nghĩ xa thế? Nghĩ hay thật."
Quentin ngồi trong góc cảm thấy có rất nhiều chuyện gã không nghe hiểu.
Gã ở học viện quá lâu, mỗi ngày sứt đầu mẻ trán đối phó với đám con nít loài người, gã đã không cập nhật tin tức mới từ lâu.
Gã nghe trong mờ mịt, nhưng cũng không trở ngại việc gã mỉa mai con người: "Hừ, con người lúc nào cũng ngạo mạn, ngu xuẩn như thế, tự cho là có thể nắm giữ mọi chuyện trong tay. Sớm hay muộn chúng sẽ bị hiện thực đánh gục!"
Ash chớp mắt mấy cái, chúng?
Cậu nhớ trước đây Quentin luôn miệng nói "Con người các ngươi".
Thế này là gã đang tách họ ra khỏi những con người khác ư?
Tên quỷ hút máu tối tăm tràn ngập thành kiến vậy mà cũng sẽ phân biệt đối xử với con người cơ đấy.
Cậu cười với Quentin, nghiêm túc gật đầu và "Ừ" một tiếng, tán thành cách nói của gã.
Quentin: "..." Dù được tán đồng, gã cũng không thấy vui một chút nào!
Ash lại cười với gã, sau đó cậu mới nhìn sang Lelek: "Vậy chúng tôi nên làm sao? Cũng không thể ngăn cản lần chiêm tinh tập thể này đúng không?" Họ cũng rất cần kết quả tiên đoán lần này.
Lelek nói: "Trước tiên cứ tạm thời tránh đi. Chờ nội dung cụ thể của lời tiên đoán."
Nếu như không chỉ thẳng Sigourney và Ash, hoặc không ảnh hưởng nhiều tới hai người, như vậy thì không thành vấn đề gì cả.
Nhưng nếu như lời tiên đoán nhắc đến hai người, nội dung lại lấp lửng, ví dụ như có ý "Thế giới cần Sigourney và Ash" thì có thể giải thích theo nhiều cách hiểu, thậm chí sẽ có người sẽ ủng hộ hiến tế hai người.
Lelek có lý do tin tưởng nếu kết quả chiêm tinh sau cùng và lời tiên đoán của Dylan trùng nhau, ví dụ như là cần tình yêu của Sigourney và Ash mới có thể cứu vớt thế giới, như vậy toàn bộ Ilov sẽ tác hợp cho hai người, sẽ có vô số người nghĩ cách tạo cơ hội cho hai người, đủ mọi loại thuốc phép tình yêu, thiết bị luyện kim sẽ chôn vùi hai người, khung cảnh ấy còn đáng sợ hơn là hiến tế nữa.
Anh ta trực tiếp miêu tả khả năng này cho mọi người, Sigourney lập tức đen mặt, Ash đỏ mặt, Nance chớp đôi mắt xám uyên bác, có một chút mong đợi. Elena véo cánh tay Evan để tránh cho mình kích động kêu thành tiếng.
Quentin phát ra một tiếng "Ồ" cười trên nỗi đau người khác.
Thật ra gã vẫn không nghe hiểu.
Bởi vì mọi người nói quá úp mở, gã thiếu rất nhiều thông tin trước đây nên chỉ có thể nghe trong hoang mang.
Cuối cùng Nance đưa tay gõ mặt bàn: "Rời khỏi vương thành Rực Rỡ trước đã. Chuyện này thật sự rất phiền phức."
Thế giới hủy diệt không hề đáng sợ đối với phù thủy, chỉ có chân lý và pháp thuật hưng thịnh mới khiến họ theo đuổi cuồng nhiệt gần như điên cuồng.
Nếu như con đường đến với chân lý cần Sigourney và Ash, như vậy họ sẽ hi sinh tất cả để bắt được hai người.
Nance lắc đầu, ông đã quá chủ quan nên nghĩ sai rồi.
Với áp lực của ngài Mercator, hiển nhiên là không thể ngăn cản đám phù thủy điên cuồng nổi.
"Đến bình nguyên Đoạn Hà đi." Ông nhìn Ash: "Trở về thôn Dogo, chờ đợi kết quả chiêm tinh tập thể ở vùng đất ban sơ."
Ash mở to mắt, trở về... thôn Dogo?
"Đúng vậy, cháu hãy về chung với Sigourney." Nance nhìn qua mọi người ở đây: "Elena, Evan cũng đi theo cháu. Dẫn cả Quentin và Jain theo. Nếu Brent và Joshua muốn thì cũng có thể đi chung với cháu. Mon, làm phiền cậu hãy chăm sóc họ."
Mon chững chạc gật đầu: "Không thành vấn đề."
Ash sững người: "Chỉ có thầy ở lại thôi sao?"
Mercator nói: "Còn ta và Dylan ở đây."
Lelek nói: "Tôi cũng ở đây."
"Còn tôi nữa!" Solvi không cam lòng yếu thế vươn ra một cái tay từ vách tường, siết chặt nắm tay một cách kiên định: "Tôi vẫn sẽ luôn ở đây."
Nance nở nụ cười: "Ừ, đội hình hoành tráng, thực lực mạnh mẽ, nhỏ yếu thì đi xa một chút, tháp phù thủy thứ ba sẽ vững bền."
Ông tiếp tục nói bằng giọng kiên quyết: "Tốt nhất là lén rời đi trong đêm nay luôn."
/212
|